Những sợi tơ lòng chân thành, đau đáu…

Đặng Hiển| 15/03/2018 21:37

Đầu đề tập thơ “Thơ anh đây sợi vàng ròng” (Chử Văn Long - NXB Hội Nhà văn 2017) cho ta hiểu tác giả tin ở những gì mình đã viết ra, đó là những sợi tơ lòng chân thành, đau đáu, viết ra vì không thể không viết, nghĩa là đã từng đau khổ, từng sung sướng vì nó và mong được chia sẻ với mọi người. Và tất nhiên, để đến được chỗ đó, tác giả cũng đã phải trải qua nhiều cuộc đấu tranh nội tâm, về cách sống, về quan điểm thơ.

Bài thơ đầu tiên của tập thơ “Cánh diều bay khao khát bầu trời” đã bộc lộ với ta khát vọng sáng tạo lớn lao của tác giả và cả những thất vọng vì khát vọng không thành. Chử Văn Long là người đã dám ước mơ, ước mơ cháy bỏng và đã thực hiện được một phần ước mơ ấy. Đó là ước mơ sáng tạo thơ ca với 10 tập thơ trong đó có nhiều bài đi vào lòng người như “Người gánh rơm đi vào thành phố”, “Ru em giấc ngủ canh tà”.

Những sợi tơ lòng chân thành, đau đáu…
Ở đây tôi chỉ nói về tập thơ mới nhất của anh “Thơ anh - đây sợi vàng ròng”. Tập “Thơ anh - đây sợi vàng ròng“ có tới 5 bài thương nhớ người vợ đã khuất: “Thuở ấy”, “Vườn mộng”, “Đôi guốc võng”, “Khóc hoa hồng”, “Sông Hồng dâng lũ”. “Đôi guốc võng” là hai cái mốc bằng gỗ hình hơi giống chiếc guốc được mắc vào đinh treo võng lên tường, lên cột. Khi nằm võng đung đưa, từ những chiếc guốc võng ngân lên kẽo kẹt. Chiếc võng bằng tơ đó, khi vợ yếu, anh đã mua để mắc cho vợ nằm đón gió trời thoáng mát. Khi vợ mất, chiếc võng đã bị cuộn lại. “Em không còn, võng kia cuốn lại/ Mỗi dây tơ một khúc ruột rối vò/ Như đời anh chẳng còn gì níu buộc/ Đôi guốc võng trên tường thôi kẽo kẹt đung đưa“. Hình tượng ở đây không còn là nghệ thuật nữa mà chính là lòng anh, bởi chị chính là dây níu lớn nhất, quan trọng nhất của anh với cuộc đời. Hoa hồng trong bài “Khóc hoa hồng” cũng vậy, không phải là biểu tượng, là ước lệ nữa mà chính là chị, là trái tim anh, trái tim anh đang nhỏ máu khi nhìn những cánh hồng rơi: “Hoa hồng nở trước nhà, hoa hồng nở/ Chỉ mình tôi ngồi với hoa hồng/ Thương nhớ em tôi thành người thiên cổ/ Từng cánh hoa rơi lệ máu giữa lòng“.

Đời thơ Chử Văn Long, còn có tình anh em cũng rất đằm thắm với thi sĩ Xuân Diệu. Đã hơn 20 năm kể từ ngày Xuân Diệu qua đời, Chử Văn Long đến thăm mộ ông còn như không tin rằng ông đã mất thật: “Em lại đến thắp nén hương trên mộ/ Màu cỏ xanh đã phủ kín đất dày/ Lại một phút bàng hoàng em nghĩ/ Có lẽ nào anh Diệu lại nằm đây?”. “Em mang tới đây những bông cúc trắng/ Như ngày xưa em mua anh cắm trong bình/ Khi đặt xuống giữa nền cỏ biếc/ Mới tin rằng đã thật xa anh“. Sự thật như niềm day dứt của Chử Văn Long khi: “Ân hận ngày anh còn sống/ Tuần một lần em hẹn về thăm/ Rồi lỡ hẹn nhiều khi không về được/ Giờ thành niềm day dứt trong tâm“. (Là thi sĩ). Bài “Nhớ Tết cùng anh Xuân Diệu chọn mua đào“ thì không chỉ là kỷ niệm giữa hai thi sĩ nữa mà còn gợi ra vóc dáng tâm hồn, nhân cách của nhà thơ lớn Xuân Diệu: “Anh nhìn nụ, ngắm chồi, đường cong nét thẳng/ Hoa điểm trang từng cành nhánh thưa mau/ Anh bảo: “Đào hồng như mâm xôi, đơn điệu lắm/ Chọn đào phai cành khoe thắm hoa lâu…“. “Cả Hà Nội thích đào hồng, anh chọn đào phai cho Tết/ Đào rừng bây giờ người ta đã đem về xuôi chăm chiết/ Hóa cây trong chậu sứ chậu sành/ Hoa vẫn hoa xưa nhưng dáng cây đã hết/ Vẻ ngang tàng của núi thẳm rừng xanh”. “Tết này qua Phố Hoa thêm nhớ anh/ Biết tìm anh Diệu nơi đâu cho đỡ nhớ…” “…Tìm tới bảo tàng của Hội Nhà văn/ Gặp anh nhưng là bức tượng màu son trong ô kính hẹp/ (Chẳng hợp với hồn anh buổi đứng trước hoa đào!)… Chử Văn Long đã học ở nhà thơ lớn trước nhất, trên hết là học tâm hồn và nhân cách lớn của nhà thơ! Đoạn cuối bài thơ hoa đào thật hóm hỉnh, đã bộc lộ cách nhìn, quan điểm riêng ở thơ anh!

Chử Văn Long là một nhà thơ của hồn quê, ngoại thành Hà Nội. Một bài thơ đậm hồn cốt thơ anh trong tập thơ là bài “Sông Hồng dâng lũ”. Sông Hồng đã chở tuổi thơ anh, chở ước mơ anh, chở tình yêu của anh. Với chiếc thuyền nan, anh đã cùng người yêu đi về “… qua vườn cây bóng lá/ Chở trăng đi khắp làng”. 

Như nhiều ngôi nhà ở nông thôn, nhà anh cũng có một khu vườn rất đẹp mà anh gọi là “Vườn mộng”: “Bốn mùa hoa và cả bốn mùa hương/ Chim trời đến chuyền cành cho khách ngắm/ Hương theo chân bịn rịn cả thôi đường”. “Vườn càng đẹp khi em tôi dạo gót/ Chùm hoa buông chạm mái tóc đen huyền/ Đôi bướm trắng bỗng từ đâu vỗ cánh/ Dưới vòm cây mơ mộng thần tiên”… “Chim hót trên cành, hoa thơm tỏa mát/ Nụ cười em ra ngõ đợi tôi rồi“... Nhưng bây giờ chỉ còn chim hót, hoa nở: “Em bỗng bỏ mình tôi ở lại/ Bỏ cả hương hoa chim chóc vui vầy“. Trăng sáng soi chỉ gợi thêm lòng đau li biệt!

Trong tập thơ này, anh có tới 5 bài viết về vùng mỏ, về những người thợ mỏ, nơi anh đã có gần mười năm gắn bó. Trở lại Hòn Gai, anh không chỉ choáng ngợp trước “Nhà cao loáng nắng ban mai ngỡ ngàng” mà còn sống lại với hoài niệm nhớ nhung: “Muốn đi tìm những ngày xưa lấp chìm/ Bao nhiêu là nhớ với quên/ Chập chờn bay với cánh chim biển chiều”. “Tình tôi gửi trọn phố nghèo/ Hòn Gai từ thuở trong veo hồn người“. Người đọc có thể bắt gặp cả những triết lí, nhân sinh nêu cao giá trị con người với bản chất lao động, vất vả, lam lũ mà vô cùng quý giá trong chùm thơ viết về vùng mỏ trong các bài “Hòn than” hay “Nụ cười người thợ mỏ”. 

Một bài thơ khác là bài “Anh Voòng” viết về một người thợ mỏ Hoa Kiều cũng là một bài thơ cảm động về tình người, tình giai cấp của những người lao động mà những biến động của lịch sử không làm mất đi được. Thuở đó, Chử Văn Long làm rừng ở Hòn Gai, còn anh Voòng làm mỏ, hai người quen nhau rồi thân nhau sau một đêm lỡ xe vào trú nhờ lán nhỏ…, tình thương không phân biệt dân tộc, quê hương. Nhưng rồi: “Ngày nhận tin người Hoa về nước/ Tôi vượt rừng ướt sũng đêm mưa/ Chỉ kịp cầm bàn tay lẫn vào bóng tối/ Dốc Hà Lầm không ánh sao thưa…”. Bài thơ kết bằng nỗi nhớ của tác giả 10 năm tuổi trẻ của mình nơi đất mỏ, bỗng nhớ anh Voòng nay về nước hẳn phải nhớ lắm cái vùng đất có “Mộ cha yên nghỉ dưới chân đồi”. 

Là nhà thơ, yêu con người, yêu nhân dân, yêu dân tộc, Chử Văn Long không thể không trăn trở, không đau xót trước những thân phận, cuộc đời, những vấn đề “nóng” của đời sống xã hội. Có thể kể tới: “Xin gửi các nhà thơ xứ Huế”, “Thì ra là tảo nở hoa”, “Ơi Vũng Áng”, “ơi Thiên Cầm”, “Về ăn Tết miền Trung”; “Nghĩ về đất nước buồn vui”. Những bài thơ như nhịp đập nóng hổi của Chử Văn Long đã khẳng định thêm thơ chưa bao giờ xa rời nhân quần, chưa bao giờ rời xa cuộc sống. 

Bài thơ “Về ăn Tết với miền Trung”,  được Chử Văn Long ghi lại bằng mấy câu thơ lục bát cảm động đến xa xót lòng người: …“May còn lại mấy dáng cau/ Góc sân tỏa bóng khoe màu lá xanh/ Hoa cau gửi xuống đất lành/ Trắng như hạt gạo ân tình thủy chung / Hỡi người xa cách Tây, Đông/ Tết này có nhớ miền Trung thì về!“.

Bài thơ khái quát nhất, tổng hợp nhất về nỗi lòng anh đối với cuộc đời, với đất nước, với thời thế là bài “Nghĩ về đất nước buồn vui” trong toàn thể tập thơ. Phải chăng chùm thơ trữ tình thế sự trên cũng là biểu hiện của sự tự cảnh tỉnh lương tâm mỗi con người.

Đọc bài viết của tôi đến đây, chắc có bạn tự hỏi: Sao bài viết chưa nói đến một nhân vật quan trọng đã xuất hiện trong thơ Chử Văn Long trong vài tập thơ trước, đó là người bạn đời sau này của anh. Vâng, chính tôi cũng tự đặt ra câu hỏi ấy và xin được trả lời. Vì mỗi tập thơ có yêu cầu, có trọng tâm của nó. Tình cảm với người bạn đời hôm nay, đã xuất hiện đậm đặc ở những tập thơ trước, nhưng trong tập này không phải không có nàng, ít nhất như một người đối thoại xứng tầm trong tâm tưởng. “Em yêu anh, yêu quá hóa sai lầm/ Nhìn lại tháng ngày thành buồn bã/ Tiền bạc đã không, danh không là gì cả/ Lúc buồn đau đỡ tựa vắng anh hoài…/ Cách trở hai nơi cơm áo vần xoay/ Như chàng thơ mang vụng về chắp nối/ Khát vọng đời anh mãi như chỉ rối/ Nhưng không bao giờ vùi lấp nổi thơ anh!” (Thầm gửi tình đời). 

Và phải chăng ở bài thơ cuối tập “Thơ anh đây sợi vàng ròng” sau những câu thơ khắc họa đời thơ mình bằng những nét buồn thấm đẫm, hình ảnh nàng xuất hiện như một ẩn dụ, thấp thoáng, làm người đọc khó nhận ra chính tình yêu lứa đôi của hai người, hai mươi năm buộc chỉ cổ tay, vẫn hai phương trời cách trở… còn tồn tại thương yêu hẳn sợi chỉ kia đã hóa vàng ròng và thơ cũng hóa vàng ròng...
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Những di tích miễn phí tham quan dịp 30/4, 1/5
    Dịp nghỉ lễ 30/4 – 1/5 năm 2025 kéo dài 5 ngày, ngành Du lịch Hà Nội triển khai hàng loạt hoạt động sôi động, đa dạng tại nhiều khu, điểm tham quan trên toàn thành phố, mang đến cho người dân và du khách chuỗi trải nghiệm văn hóa – giải trí đặc sắc, đậm dấu ấn Thủ đô.
  • "Khúc ca khải hoàn" - Kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam
    Tối 25/4, tại Nhà hát lớn Hà Nội, đã diễn ra chương trình chính luận nghệ thuật “Khúc ca khải hoàn” nhân dịp Kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), hướng tới kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Đài Tiếng nói Việt Nam (7/9/1945-7/9/2025).
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày thống nhất đất nước
    Những ngày Tháng Tư lịch sử, trên khắp đường phố Hà Nội khoác lên màu áo mới với rực rỡ cờ hoa, khẩu hiệu chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, Thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025).
  • Nhà thơ Bằng Việt: “Người Hà Nội là bà đỡ cho các sáng tác của văn nghệ sỹ Thủ đô”
    Nhà thơ Bằng Việt – nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp VHNT Hà Nội, nguyên Tổng Biên tập Báo Người Hà Nội (Tạp chí Người Hà Nội hiện nay) đánh giá, trải qua 40 năm xây dựng và phát triển, “Người Hà Nội” luôn đứng vững, không ngừng vươn lên. Tác giả bài thơ “Bếp lửa” trong sách Giáo khoa Ngữ văn lớp 8 cũng khẳng định: “Người Hà Nội là nơi chăm sóc, bà đỡ cho các sáng tác của văn nghệ sỹ Thủ đô”.
  • Triển lãm “Bài ca thống nhất” tái hiện ký ức hào hùng của dân tộc
    Sáng 25/4/2025, tại khuôn viên công viên Thống Nhất (phía mặt đường Trần Nhân Tông, Hà Nội), triển lãm mỹ thuật “Bài ca thống nhất” chính thức khai mạc, thu hút sự quan tâm của đông đảo công chúng yêu nghệ thuật và lịch sử. Sự kiện do Công ty Nghệ thuật Tân Hà Nội phối hợp với Bộ Tư lệnh Hải quân và Tổng Công ty Bảo Việt Nhân Thọ tổ chức nhằm chào mừng kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) và 70 năm ngày thành lập Quân chủng Hải quân Nhân dân Việt Nam (7/5/195
  • Quận Ba Đình: Gặp mặt các nhân chứng lịch sử tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước
    Ngày 25/4, quận Ba Đình (Hà Nội) tổ chức gặp mặt, tri ân Anh hùng Lực lượng vũ trang Nhân dân, cựu chiến binh, cựu thanh niên xung phong, cựu công an tiêu biểu, những nhân chứng lịch sử, đại diện hơn 4.600 cán bộ, chiến sĩ trực tiếp tham gia kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đang sinh sống trên địa bàn.
  • Thụy Điển trao tặng Việt Nam phim tài liệu về 30/4/1975
    Nhân dịp kỷ niệm Ngày Giải phóng miền Nam 30/4 và thống nhất đất nước, Đại sứ quán Thụy Điển tại Việt Nam cùng với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức lễ trao tặng bộ phim tài liệu “Victory Vietnam” (Chiến thắng của Việt Nam).
  • Phê duyệt dự án tu bổ, tôn tạo di tích cách mạng kháng chiến Trung Giã
    UBND TP. Hà Nội vừa ban hành Quyết định số 2136/QĐ-UBND ngày 22/4/2025 về việc phê duyệt dự án tu bổ, tôn tạo di tích cách mạng kháng chiến Trung Giã, xã Trung Giã, huyện Sóc Sơn.
  • "Điểm hẹn vùng cao" tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam dịp 30/4 - 1/5
    Từ ngày 30/4 đến 04/5/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội), chuỗi hoạt động mang chủ đề “Điểm hẹn vùng cao” sẽ diễn ra với nhiều nội dung đặc sắc nhằm tái hiện không gian văn hóa sống động của đồng bào các dân tộc thiểu số vùng Tây Bắc, Đông Bắc.
  • Hà Nội triển khai Phong trào “Bình dân học vụ số” thúc đẩy chuyển đổi số toàn dân
    Thành ủy Hà Nội vừa ban hành kế hoạch số 05 - KH/BCĐ57 về việc triển khai Phong trào “Bình dân học vụ số” trên địa bàn thành phố Hà Nội.
Những sợi tơ lòng chân thành, đau đáu…
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO