Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội trong tôi

Đông Phong 16:30 05/06/2023

Sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn quê nghèo với dòng nước phù sa của con sông Nhuệ. Quanh năm chỉ có công việc đồng ruộng, cấy cày và trồng rau. Cuộc sống bán mặt cho đất, bán lưng cho trời cứ đeo bám những người nông dân quê tôi qua bao đời. Cuộc sống vất vả nên từ nhỏ tôi đã biết thế nào là cấy, là nhổ mạ, là tát nước... Nhưng đã để lại trong tôi bao kỷ niệm về một thời thơ ấu trên mảnh đất vùng ngoại ô Hà Nội.

hinh-anh-ho-hoan-kiem-ha-noi_112845221.jpg
Hà Nội trong tôi là những buổi chiều ngồi trên ghế đá bên Hồ Gươm nhìn dòng người qua lại, ngắm mặt hồ lăn tăn sóng...

Sinh ra trong nghèo khó và chứng kiến sự vất vả mưu sinh của cha mẹ, tôi càng thấu hiểu hơn rằng muốn thoát nghèo chỉ có con đường học hành. Mặc dù vậy tôi cũng chẳng phải là học sinh giỏi hay gì cả. Chỉ là cố gắng học nên cũng có được công việc để nuôi sống bản thân mình. Vì thế sau này lớn lên đi làm, có điều kiện hơn tôi muốn đi khám phá mảnh đất này. Do tính chất công việc phải làm ca nên công việc của tôi thường kết thúc sớm. Những khi như thế tôi đã rong ruổi trên từng con phố Hà Nội, vừa đi vừa ngắm nhìn, vừa đi cảm nhận từng ngõ ngách, từng hàng cây và những nét riêng biệt chỉ có ở mảnh đất Thủ đô. Hồi còn bé bố tôi thường nói đường Hà Nội giống như một bàn cờ đi rồi sẽ quen. Nhưng dù tôi có đi bao nhiêu lần thì tôi cũng chẳng nhớ nổi nên những lúc như thế tôi cứ đi và đi dù cho tới bất kỳ nơi đâu. Chỉ khi nào ra được con đường quen thuộc thì tôi sẽ biết cách để trở về nhà. Và lần sau thì tôi vẫn vậy như đi lần đầu tiên. Dạo quanh Hà Nội nhiều, đi nhiều nên tôi càng ngày càng gắn bó với mảnh đất này.

Hà Nội trong tôi là những ngày ngồi sau chiếc xe đạp của ba đi vườn bách thú xem khỉ, voi, sư tử... Là ngày gió mùa trở về bất ngờ ngồi sau chiếc xe đạp tôi ôm ba thật chặt vì lạnh, rồi ba cởi chiếc áo của ba cho tôi mặc. Là hai ba con ngồi trong quán phở vừa thổi vừa ăn, cảm nhận hết cái ngon của phở Hà Nội trong cái lạnh, cái đói sau một quãng đường dài. Là cùng ba lên Hồ Gươm xem bắn pháo hoa vào ngày Quốc khánh. Nhìn chùm pháo hoa nở tung trên bầu trời sáng rực khiến đứa con nít như tôi sung sướng đến tận cùng.

Hà Nội trong tôi là những ngày khám phá các di tích lịch sử ngàn năm văn hiến với 5 cửa ô đã đi vào thi ca, với Hoàng thành Thăng Long - di tích của kinh thành Thăng Long xưa, với Thăng Long tứ trấn chính là bốn ngôi đền thiêng trấn giữ các hướng Đông – Tây – Nam – Bắc của thành Thăng Long... và còn biết bao di tích lịch sử, bao công trình kiến trúc còn lại với thời gian. Tôi đã đi, đã khám phá những nơi ấy càng khiến tôi thấy tự hào và biết ơn những thế hệ đi trước. Mặc dù tôi chưa thể đi hết những di tích lịch sử của đất Hà thành. Nhưng tôi vốn là một người yêu thích môn lịch sử nên với tôi những chuyến đi như thế rất hữu ích và lý thú. Nó giúp tôi hiểu hơn về mảnh đất này, giúp tôi càng thêm yêu và trân trọng những gì đang có.

Hà Nội trong tôi là những buổi chiều ngồi trên ghế đá bên Hồ Gươm nhìn dòng người qua lại, ngắm mặt hồ lăn tăn sóng. Ngắm nhìn cuộc sống xung quanh hồ. Một cảm giác vừa yên tĩnh vừa có chút gì đó hối hả. Ngồi đó tĩnh lặng với cái đầu trống rỗng chẳng cần nghĩ ngợi hay lắng lo. Từng cơn gió thổi qua mát lành, nhẹ bẫng, cuốn trôi biết bao nhiêu những vụn vặt thường ngày.

Hà Nội trong tôi là buổi chiều tà bên Hồ Tây ngắm mặt trời từ từ lặn xuống. Mặt trời như một quả cầu lửa phía xa chiếu những tia nắng yếu ớt cuối ngày. Đứng bên hồ nhìn mặt trời từ từ lặn xuống dưới mặt hồ. Một khung cảnh tuyệt đẹp nhưng lại gợi chút man mác buồn. Gió từ mặt hồ thổi vào khiến tóc bay bay theo làn gió, như mang lại sức sống mới cho tâm hồn. Hít một hơi căng tràn nồng ngực hơi mát chạy khắp cơ thể, xua tan mọi lo âu muộn phiền của một ngày dài. Là những khi thấy muộn phiền trong lòng tôi lại lái chiếc xe ra đứng trước mặt hồ. Lúc ấy tôi chỉ muốn hét lên thật to nhưng lại chẳng dám vì sợ thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Tôi chỉ có thể đứng lặng im trước mặt hồ nhìn về phía xa xa trước mặt bất định và vô hồn. Cứ thế cứ thế từng cơn gió thổi qua cuốn đi từng chút từng chút những muộn phiền trong lòng tôi. Đến khi thấy lòng an yên và nhẹ nhõm. Dường như tôi vừa được sạc thêm năng lượng và sức mạnh để tiếp tục cuộc sống với nhiều xô bồ và bon chen ngoài kia.

Hà Nội trong tôi là những ngày lang thang trên đường phố, ngắm hàng cây con phố. Nhìn những gánh hàng hoa đang len lỏi vào từng ngóc ngách mang theo sự tươi mới của một ngày mới. Là những con đường phủ bóng mát, dạo bước trên đó mà lòng thấy an yên. Là những tia nắng len lỏi qua từng kẽ lá chiếu xuống như mang lại chút ánh sáng cho con đường. Là dòng người hối hả với cuộc sống mưu sinh bận rộn đang hàng ngày hàng giờ chạy đua với thời gian. Là những con phố đông đúc tấp nập vào giờ tan tầm, nhưng lại có lúc yên tĩnh đến lạ kỳ. Thậm chí có thể nghe được mọi thanh âm của cuộc sống.

Hà Nội trong tôi là những nét văn hóa đã có từ ngàn năm, là những món ăn đi sâu vào lòng người, là những mái đình cây đa giếng nước, là những trò chơi dân gian, là những làng nghề truyền thống từ ngàn xưa để lại, là những lễ hội văn hóa mang nét đặc trưng riêng của mỗi vùng.... Tất cả hòa quyện với nhau để tạo nên một Hà Nội vừa cổ kính vừa hiện đại nhưng vẫn mang nét đặc trưng riêng của vùng kinh Bắc xưa.

Hà Nội đã ghi dấu vào trong trái tim tôi từng chút từng chút như thế đó. Từ những kỷ niệm từ thời ấu thơ, từ những di tích lịch sử hào hùng đến những nét đặc biệt của đời sống hàng ngày. Nó đã từ từ khắc sâu vào trong tâm khảm của tôi chẳng thể phai mờ. Thế nên nếu có ai đó hỏi tôi rằng: “Bạn có yêu Hà Nội không?” thì tôi sẽ chẳng ngần ngại mà trả lời rằng: “Tại sao lại không nhỉ?".

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Đông Phong. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Nét đẹp người Hà Nội
    Khi Hà Tây còn chưa sáp nhập vào Hà Nội, tuy chỉ là công dân “cửa ngõ Thủ đô”* nhưng từ những ngày ấy, tôi đã rất ngưỡng mộ nét đẹp của người Hà Nội, qua hai câu chuyện nhỏ sau đây.
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Vở chèo cổ “Trinh Nguyên” trở lại sân khấu trong mùa Vu lan báo hiếu
    Vào 20h tối ngày 13/9, tại Rạp Đại Nam, Nhà hát Chèo Hà Nội sẽ tiếp tục công diễn vở chèo cổ “Trinh Nguyên” mang đến cho khán giả món quà nghệ thuật giàu ý nghĩa trong mùa Vu lan báo hiếu.
  • Ngày hội Văn hóa dân tộc Chăm lần thứ VI sẽ diễn ra tại Khánh Hòa
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa ban hành Kế hoạch số 4625/KH-BVHTTDL về việc tổ chức Ngày hội Văn hóa dân tộc Chăm lần thứ VI tại tỉnh Khánh Hòa. Sự kiện sẽ diễn ra từ 17 đến 19/10/2025 với sự tham gia của 6 tỉnh, thành phố gồm Khánh Hòa, Gia Lai, Đắk Lắk, Lâm Đồng, An Giang và TP. Hồ Chí Minh.
  • Triển lãm “Việt Nam qua ống kính nhiếp ảnh gia Quốc tế”
    Hàng trăm tác phẩm đẹp về đất nước con người Việt Nam của các nhiếp ảnh gia trong nước và quốc tế được trưng bày triển lãm tại “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam”.
  • Ra mắt nền tảng AI hợp nhất “make in Vietnam” hướng tới phổ cập trí tuệ nhân tạo
    Một nền tảng trí tuệ nhân tạo hợp nhất mang tên MISA AMIS OneAI vừa được giới thiệu, với kỳ vọng sẽ góp phần đưa công nghệ AI đến gần hơn với cộng đồng. Giải pháp này hướng tới nhiều đối tượng sử dụng như cơ quan nhà nước, doanh nghiệp, trường học, bệnh viện, hộ kinh doanh và cả gia đình, phù hợp với định hướng phổ cập AI mà Chính phủ đặt ra.
  • Tây Hồ: Xây dựng thương hiệu “Công dân số” từ chiến dịch 45 ngày đêm chuyển đổi số
    Chiều 12/9, tại Hội nghị tổng kết Chiến dịch “45 ngày đêm ra quân hỗ trợ hoạt động chuyển đổi số”, Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội Trương Việt Dũng nhấn mạnh yêu cầu hình thành thương hiệu “Công dân số Tây Hồ”. Thực hiện Chỉ thị số 11/CT-UBND ngày 25/7/2025, UBND phường Tây Hồ đã khẩn trương ban hành kế hoạch, thành lập Ban chỉ đạo và 67 tổ chuyển đổi số cộng đồng, huy động sức mạnh tổng hợp của chính quyền và Nhân dân để triển khai hiệu quả nhiệm vụ được giao.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội trong tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO