Đưa dâu qua cầu Bến Hải

Lời bình Phạm Đình Ân| 30/04/2021 16:22

Một buổi mai nắng vàng hoa ngâu
Đám đưa dâu qua cầu Bến Hải
Cầu vừa bắc xong sơn còn tươi rói
Đôi bờ xanh lúa mới đã ngậm đòng
Nhìn hai họ qua cầu mà nước mắt rưng rưng
Mà sung sướng vui tràn như trẻ nhỏ,

Chàng trai Vĩnh Linh cưới cô gái đất Cùa - Cam Lộ
Sông tưng bừng nhìn đôi lứa thương nhau
Gió lâng lâng con sóng vỗ chân cầu
Mà thắt ruột câu hò xưa tê tái
“Bước đến Hiền Lương sao chặng đường dài nghẹn lại
Đáo tới Bến Hải sao gác mái tình duyên…”

Đám cưới hôm nay cũng tự nhiên như là hoa, là lá
Như là chị lấy chồng, như là tôi lấy vợ
Mà hay chưa bỡ ngỡ như chiêm bao
Tôi nhìn sông, nghe sông chảy rì rào
Ai hát đó tưởng như lời tôi hát
Ngắm mây bay, tôi thấy trời bát ngát
Chân người đi rộn rịp quá, người ơi!

Không chỉ là tôi, ai cũng thế, bồi hồi
Ai cũng thế, niềm vui này, tuyệt đỉnh!
Chúng ta đã trải qua ngàn trận đánh
Để bây giờ đất nước được vẹn nguyên
Cho con đò khỏi “gác mái tình duyên”
Và chiếc cầu “chặng đường thôi nghẹn lại”.
Chừng vui quá nên cô dâu bối rối
Mắt thẹn thùng, chen trong đám chị em
Tóc cài hoa với chiếc áo thanh thiên
Mới nắng đó đã đỏ lừ đôi má
Chàng trai bâng khuâng, tay đung đưa trong gió
Sông long lanh, nước sánh đôi bờ
Tiếng nói cười như chim hót sau mưa.

Cảnh Trà
Thôn Hiền Lương - Vĩnh Linh
20/7/1975
Thơ thế hệ nhà thơ chống Mỹ cứu nước
Nxb Hội Nhà văn, 2014


Đưa dâu qua cầu Bến Hải
Cầu Hiền Lương xưa
Lời bình của Phạm Đình Ân

Đã có nhiều bài thơ hay về đại thắng mùa xuân năm 1975, đỉnh cao là ngày 30 tháng 4 chói ngời lịch sử, kèm theo không ít bài bình xuất sắc. Đưa dâu qua cầu Bến Hải thuộc số những bài thơ rất đáng lưu ý. 

Đây là chuyện kể về một cuộc đưa dâu không bình thường. Đưa dâu qua cầu Bến Hải khi hai miền Nam - Bắc mới giao lưu thông suốt trong và sau năm 1975 là sự kiện hạnh phúc đặc biệt, hiếm có đối với một đôi lứa, hai gia đình, liên quan trực tiếp đến sự kiện về niềm vui trọng đại của đất nước, dân tộc. 

Tại thôn Hiền Lương - Vĩnh Linh năm 1975, tác giả vào vai nhân vật xưng tôi để thuật lại câu chuyện. Chứng kiến sự việc, nhân vật tôi vừa là cá nhân, vừa là người đại diện cho bà con hai phía bờ Bắc - Nam. Trước tiên, mở ra trước mắt nhân vật trữ tình và độc giả là một khung cảnh tươi đẹp: Một buổi mai nắng vàng hoa ngâu, nhóm người đưa dâu bước qua cái cầu mới Hiền Lương sơn còn tươi roi rói, Nam - Bắc đôi bờ xanh lúa mới đã ngậm đòng. Tất cả góp chung niềm sung sướng vui tràn cùng quê hương, trời đất (sông tưng bừng, gió lâng lâng con sóng vỗ, sóng chảy rì rào, mây trời bát ngát…). Trai gái kết hôn, lúa mới đang ngậm đòng, niềm vui trùng khớp thiên thời địa lợi nhân hòa…

Tuy nhiên, nếu khúc tình ca Câu hò bên bến Hiền Lương đã ngân vang ám ảnh một thời, bày tỏ niềm ước mong cháy bỏng của lứa đôi về ngày sum họp, thì bài thơ Đưa dâu qua cầu Bến Hải như lời đáp lại, rằng niềm ước mong chính đáng kia đã trở thành sự thật mĩ mãn và hôm nay tình yêu được dẫn đến hôn nhân, bất hạnh phải lùi xa, hạnh phúc đã trở về.

Nếu chỉ nói hân hoan, vui sướng một chiều thôi thì hẳn là khó tránh khỏi giản đơn, giả tạo. Bởi lẽ ra, chỉ hai năm, nhưng hai miền đã phải cắt chia trong khổ đau tổn thất vô vàn suốt hai chục năm. Vui đám cưới nhưng không thể không xót xa thắt một câu hò xưa tê tái. Biết bao đôi lứa yêu nhau ngày trước - bằng tuổi bố mẹ, cô dâu, chú rể hôm nay - đã không kịp xe duyên, lỡ làng suốt cả cuộc đời, thậm chí kẻ mất người còn, không tìm thấy xác… Bởi thế, chủ thể trữ tình chứng kiến cùng mọi người đã nhìn hai họ mà nước mắt rưng rưng, nghẹn ngào đó sao. Tuy nhiên, xúc cảm tích cực vẫn là âm hưởng chính của bài thơ. Những từ ngữ chọn lọc khiến thơ đa dạng sắc điệu, nói được các ngõ ngách của xúc cảm mới, tâm lý lạ của một cuộc đưa đón dâu hiếm hoi tại một địa điểm, thời điểm lịch sử có một không hai trước đó và không thể lặp lại sau này.

Hai cặp câu dưới đây như là cố ý của tác giả nói lên toàn bộ tinh thần của bài thơ:

Không chỉ là tôi, ai cũng thế, 
bồi hồi
Ai cũng thế, niềm vui này 
tuyệt đỉnh!
(…)
Sông long lanh, 
nước sánh đôi bờ
Tiếng nói cười như chim hót 
sau mưa.

Bài thơ hay ở tứ, ý, thi ảnh độc đáo, thêm nữa là cách trình bày giản dị, tươi sáng, được bao phủ bởi cảm thức văn hóa dân gian, có vẻ đẹp chân mộc nhưng cũng đủ mức tinh tế khi dựng một câu chuyện bằng thơ về một cuộc đưa dâu thú vị, làm toát lên ý nghĩa cao đẹp, sâu sắc, rộng lớn hơn một cuộc đưa dâu bình thường.
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hơn 100 giải thưởng được trao tại Liên hoan Chèo toàn quốc 2025
    Tại lễ bế mạc Liên hoan Chèo toàn quốc 2025, Ban Tổ chức đã trao Huy chương Vàng cho ê kíp sáng tạo của 2 vở diễn: “Nguyễn Văn Cừ – Tuổi trẻ chí lớn” của Nhà hát Chèo Quân đội và “Thiên mệnh” của Nhà hát Chèo Bắc Ninh; trao Huy chương Bạc cho 65 nghệ sĩ, diễn viên và Huy chương Vàng cho 33 cá nhân có thành tích xuất sắc.
  • Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương
    Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan.
  • Bộ tiêu chí về xây dựng hệ thống các chuẩn mực, giá trị văn hóa sống xanh, lối sống xanh gắn với các giá trị văn hóa truyền thống
    "Bộ tiêu chí về xây dựng hệ thống các chuẩn mực, giá trị văn hóa sống xanh, lối sống xanh gắn với các giá trị văn hóa truyền thống" bao gồm 3 lĩnh vực: Lễ hội, Di sản văn hóa, Du lịch.
  • Hồ Văn – Văn Miếu Quốc Tử Giám thu hút du khách với “Hà Nội thanh tân”
    Từ nay đến ngày 9/11, công chúng yêu nghệ thuật đến với Hồ Văn – Văn Miếu Quốc Tử Giám sẽ có cơ hội tham quan triển lãm “Hà Nội thanh tân”, do Trung tâm Hoạt động Văn hóa Khoa học Văn Miếu – Quốc Tử Giám, Câu lạc bộ Tôi Vẽ và Nhau Studio phối hợp tổ chức. Đây là điểm nhấn văn hóa mới trong chuỗi hoạt động của Thăng Long Festival 2025 – Hành trình hội tụ di sản.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
Đừng bỏ lỡ
Đưa dâu qua cầu Bến Hải
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO