Lý luận - phê bình

Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương

Nhà văn Bùi Việt Thắng 07:47 03/11/2025

Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan.

1. Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan. Tuy không đồ sộ về số lượng nhưng những áng văn đó đủ để phô diễn vị thế của đất Kinh kỳ (“Nhất kinh kỳ nhì phố Hiến”), của “Thăng Long phi chiến địa”. Đất thánh Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội vào văn chương không đơn giản chỉ là một quang cảnh (không gian - thời gian nghệ thuật) mà còn là một hình tượng nhân vật văn học hiểu theo nghĩa rộng của từ ngữ. Đọc lại những áng văn cổ điển ấy, độc giả hôm nay càng ngày càng thấm thía về truyền thống văn hiến của dân tộc Việt nói chung, Hà Nội nói riêng; càng nhận thức sâu sắc động thái tư tưởng - tình cảm giữ gìn ký ức lương thiện giúp chống lại sự lãng quên lịch sử và con người. Quá khứ luôn sống trong hiện tại, vì thế nó cũng góp vào kiến tạo tương lai.

2. Bước sang thế kỷ XX, Hà Nội tiếp tục là nguồn cảm hứng với các nhà văn nhiều thế hệ. Thủ đô Hà Nội được cảm nhận và tôn vinh bằng ngôn từ văn chương từ góc độ văn hóa dân tộc. Nét mới mẻ của các tác phẩm về Hà Nội trong sử văn hiện đại, đó chính là lòng tự hào có một không hai của người Việt Nam với Thủ đô của mình. Nhà văn Thạch Lam từng viết trong “Hà Nội băm sáu phố phường” (1943): “Người Pháp có Paris, người Anh có London, người Tàu có Thượng Hải. Trong các sách vở, trên các báo chí họ nói đến thành phố của họ một cách thiết tha, mến yêu... Ta phải nghe người Pháp nói đến Paris, người ở Paris mới hiểu được sự yêu quý ấy đến bậc nào. Chúng ta có Hà Nội, một thành phố có nhiều vẻ đẹp, vì Hà Nội đẹp thật (chúng ta chỉ còn tìm những vẻ đẹp ấy ra), và cũng vì chúng ta yêu mến - yêu mến Hà Nội với tâm hồn người Hà Nội, cũng như người Parisien chính hiệu yêu mến Paris... Trong những cuộc phiếm du, phiếm du ngoài các phố Hà Nội là một cái thú vô song chỉ có người Hà Nội có - ta nên chú ý đến những nét đổi thay của thành phố, nên nhận xét những vẻ đẹp cũng như vẻ xấu của phố phường, thân mật với những phố vui hay những cảnh lầm than, với những người Hà Nội cũng như ta. Hà Nội có một sức quyến rũ đối với các người ở nơi khác”. Thẩm sâu vào vẻ đẹp muôn màu của Hà Nội, độc giả có thể tiếp nhận rộng rãi qua “Chuyện Hà Nội” (1944) của Vũ Ngọc Phan, “Miếng ngon Hà Nội” (1960) của Vũ Bằng, “Chuyện cũ Hà Nội” (1980) của Tô Hoài...

3. Trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, nhà văn Nguyễn Tuân xuất bản tập ký nổi tiếng “Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi” (Hội Văn nghệ Hà Nội, 1972). Mười sáu bài tùy bút là 16 bức ký họa tài hoa về Hà Nội những năm đánh Mỹ. Chữ “ta” trong nhan đề tác phẩm không phải là cách viết phóng bút, tự nhiên như một thứ “khẩu văn”. Nó mang một thái độ trang trọng như khi ta thường nói “dân tộc ta”, “nhân dân ta”, “đất nước ta”. Ở đây, chữ “ta” thể hiện lòng tự hào chính đáng của người dân một nước tự do, độc lập. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, đọc lại áng văn tài hoa của nhà văn Nguyễn Tuân, chúng ta vẫn cảm nhận được cái nhã thú văn chương mà người nghệ sĩ ngôn từ đã tinh chế trong câu chữ để dâng tặng độc giả. Tác phẩm đọng lại trong ký ức người đọc là bởi cái “dân khí Việt” được hun đúc, nâng cao và tỏa sáng.

Một phong cách người Hà Nội trong chiến tranh hiện lên rõ nét: “Báo động thì vào hầm, tàu nó láng vào trời mình thì tất cả cùng bắn, người nào việc nấy, việc xong thì uống bia quanh hồ, ăn bánh tôm cũng quanh hồ”. Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, văn học nổi bật với chủ đề “tình yêu và báo động”, như nhan đề một bài thơ của thi sĩ Bằng Việt:

Anh nắm bàn tay em khi nói đến tương lai
Thành phố đang cơn mưa ướt
Đẫm trong tiếng hát
Chúng ta đi giữa bạn bè
Mỉm cười
Cơn báo động tan rồi
Anh muốn nói một câu gì dữ dội
Nhưng không thể tìm ra lời để nói
Chúng ta đi giữa bạn bè mỉm cười
Cơn báo động tan rồi
Cảm động quá, khi mùa thu lại đến
Anh nhớ phút ngồi bên nhau trực chiến
Anh nghe thời gian trong mạch đập tay em
Mạch đập bình yên
(Tình yêu và báo động, 1967).

4. Trong số các tác phẩm văn chương thành công về Hà Nội gần đây, tập truyện ngắn chọn lọc “Một đêm mưa trong thành phố” (Nxb Hà Nội, 2020) là một ấn phẩm độc đáo, đem lại một cách cảm thụ Hà Nội mới từ một cách viết mới mẻ về Thủ đô nghìn năm văn hiến - văn hóa - văn vật -văn chương - văn nhân. Tác phẩm này chính là cơ hội để người đọc tìm thấy những sắc màu thẩm mỹ mới của văn chương về Hà Nội trong bối cảnh mới - thời của thị trường, kỹ trị, của không gian mạng, kinh tế số. Nếu đọc kỹ và ngẫm sâu, độc giả sẽ ngộ ra một thực tế khi người đọc trải nghiệm cảm xúc về mảnh đất Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội vừa kết tinh, hội tụ, lan tỏa những khía cạnh độc đáo của Việt Nam. Người đọc sẽ thấy một Hà Nội vốn nề nếp, ổn định cả về không gian và thời gian sống hàng nghìn năm nay chứa chất một nhịp sống mới. Có thể kể tới“Mèo trong thành phố lạ” của Tô Hải Vân, “Sau chớp là bão giông” của Y Ban, “Thang dây” của Nguyễn Thị Thu Huệ, “Những dự định của nàng vào thứ bảy tuần này” của Nguyễn Ngọc Thuần. Dường như, văn xuôi hiện đại vượt ra ngoài phên giậu của cái gọi là tính hình tượng cố hữu, truyền thống để chứa chất thêm tính nhịp điệu, tính suy nghiệm, tính biểu hiện trên tinh thần của quan điểm hiện sinh chủ nghĩa. Nhưng dẫu có biến đổi mau lẹ đến đâu do nhiều tác nhân ngoại cảnh và khách quan thì Hà Nội trước sau vẫn trầm mặc, đằm sâu, cổ kính, khoan thai trong nếp nghĩ, nếp làm, trong lời ăn tiếng nói, trong trang phục, trong ẩm thực được nâng lên văn hóa. Đó là vẻ đẹp truyền thống được thể hiện trong các truyện: “Tình buồn” của Tô Hoài, “Đèn không tắt sáng” của Ma Văn Kháng, “Khắc dấu mạn thuyền” của Bảo Ninh, “Cơn mưa cuối mùa” của Lê Minh Khuê, “Lúa hát” của Võ Thị Xuân Hà,... Có tác giả viết và kể những câu chuyện tưởng chừng xa vời và không liên quan tới Hà Nội nhưng ẩn sâu trong đó vẫn phảng phất cái khí vị và dây mơ rễ má với không gian - thời gian nơi người viết văn cất lên tiếng nói nghệ thuật mới mẻ của mình như đang góp bàn thế sự của Hà Nội ngày càng nhiều dư địa tinh thần. Đó là những truyện có vẻ nhẹ tựa lông hồng kiểu “Vốc nước trong lòng bàn tay” của Hồ Anh Thái, “Chuyện tình kể trong đêm mưa” của Nguyễn Huy Thiệp, “Giường đôi xóm Chùa” của Đoàn Lê. Dù ở góc độ nào, các nhà văn đều viết với tâm cảm “Dù đi bốn phương trời/ Lòng vẫn nhớ về Hà Nội”.

Giới nghiên cứu nhận định, không có đại tự sự, không có sử thi, chỉ có những trường hợp, những kiếp đoạn, những tình huống thường nhật đời sống của những con người bình thường, thậm chí đôi khi khuất lấp,... được nhà văn soi sáng dưới ánh sáng “cái đẹp là sự giản dị”. Qua kênh ngôn từ văn chương, người đọc cảm nhận được “Một đêm mưa trong thành phố” là “một tuyển tập ấn tượng mạnh mẽ thể hiện sự đa dạng của một số nhà văn đương đại quan trọng bậc nhất Việt Nam”, bởi vì “Dù là lần đầu tiên gặp gỡ hay hành trình trở lại, những câu chuyện này đều mời gọi người đọc đắm mình vào những khía cạnh độc đáo của Việt Nam”, và quan trọng hơn “Vừa hướng tới tương lai vừa đồng thời lưu tâm tới quá khứ”. Nói cách khác, đó là động hướng tinh thần “ôn cố tri tân” được biểu đạt một cách sâu đậm tình cảm và tầng cao trí tuệ thông qua nghệ thuật ngôn từ trong mỗi thiên truyện hay đáng đọc, đáng nhớ, đáng chia sẻ và lan tỏa./.

Bài liên quan
  • Có một mùa thu vẫn còn thơ bé
    Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về.
(0) Bình luận
  • Ngô Thanh Vân, vẻ đẹp kỳ diệu của nỗi buồn
    Người xưa rất coi trọng phần nội tâm (tình) trong thơ. Không có văn bản văn học nào thể hiện cái tôi cá nhân rõ như thơ. Nói như nhà văn Trịnh Bích Ngân: “Thơ không chịu được sự che đậy... Dũng cảm phơi bày. Chân thành phơi bày”.
  • Thao thức với phần đời chiến trận
    Có thể nói cuộc kháng chiến trường kỳ hào hùng và bi tráng của dân tộc, ở bất kỳ trạng huống nào dường như đã chi phối và tạo động lực cho đội ngũ văn nghệ sĩ, những người cầm bút suy nghĩ và sáng tạo. Ta hiểu vì sao ngay trong cuộc sống thời bình, trong đời sống dân sự, những hình ảnh của ngày hôm qua vẫn khiến con người luôn “thao thức với phần đời chiến trận”.
  • Phát huy vai trò của văn nghệ sĩ Thủ đô trong phát triển công nghiệp văn hóa
    Hà Nội - Thủ đô tự nhiên của lưu vực sông Hồng, trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa của cả nước từ ngàn xưa đã là nơi hội tụ và đào luyện nhân tài. Phần lớn danh nhân Việt Nam từng sống, làm việc, sáng tạo ở Thăng Long - Hà Nội, để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc. Ở mảnh đất hội tụ tinh hoa văn hóa bốn phương ấy, con người Thăng Long mang trong mình nét tài hoa, đa tài, đa nghệ, thấm đẫm bản sắc trí tuệ và tinh thần sáng tạo. Trong đó, đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ - những người sinh ra, lớn lên hoặc gắn bó với Hà Nội đã góp phần tạo nên diện mạo văn hóa, nghệ thuật Thủ đô bằng nhiều tác phẩm có giá trị tư tưởng và nghệ thuật cao, khẳng định sức sống trường tồn của văn hóa nghìn năm. Họ chính là nguồn lực đặc biệt không thể thiếu trong hành trình phát triển công nghiệp văn hóa của Hà Nội hôm nay.
  • Xây dựng hệ giá trị văn hóa Thăng Long - Hà Nội trong bối cảnh hội nhập
    Xây dựng hệ giá trị văn hóa Thăng Long - Hà Nội trong thời kỳ hội nhập quốc tế sâu rộng không chỉ là nhiệm vụ cấp thiết của các cấp, các ngành mà còn là sứ mệnh đặc biệt của đội ngũ văn nghệ sĩ Thủ đô. Để hiện thực hóa mục tiêu đó, việc xác định rõ những trọng tâm trong xây dựng hệ giá trị văn hóa là hết sức cần thiết.
  • Hai thể thơ mới namkau và 1-2-3 trong lịch sử phát triển của các thể thơ dân tộc
    Khoảng mươi năm gần đây, trên thi đàn Việt xuất hiện hai thể thơ mới: namkau và 1-2-3. Là sản phẩm của thế kỷ công nghệ số, những thể thơ này còn đang ở thời kỳ phôi thai trứng nước.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tôn vinh danh họa Tô Ngọc Vân qua trưng bày chuyên đề đặc biệt
    Nhân kỷ niệm 100 năm Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương (1925-2025), Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam ra mắt Không gian trưng bày chuyên đề đặc biệt, tôn vinh những tác giả và tác phẩm tiêu biểu của mỹ thuật Việt Nam. Trong khuôn khổ ra mắt, lần đầu tiên công chúng được tiếp cận một chuyên đề riêng về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân - một trong những danh họa tiêu biểu của nền mỹ thuật hiện đại và mỹ thuật cách mạng Việt Nam. Sự kiện sẽ được tổ chức tại Bảo tàng vào sáng ngày 18/12/2025.
  • Hội Điện ảnh Hà Nội: Nhiều dấu ấn chuyên môn nổi bật trong năm 2025
    Sáng 16/12, tại hội trường Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội, Hội Điện ảnh Hà Nội đã tổ chức Lễ tổng kết hoạt động năm 2025 và phương hướng hoạt động năm 2026. Đây là dịp để đội ngũ hội viên nhìn lại một năm hoạt động đồng thời xác định những nhiệm vụ trọng tâm trong giai đoạn tiếp theo.
  • Kể chuyện âm nhạc bằng điện ảnh
    Ánh đèn rạp chiếu thay thế ánh sáng sân khấu, từng khung hình tái hiện những khoảnh khắc thăng hoa của các ca sĩ, phim hòa nhạc không chỉ lưu giữ ký ức, mà còn kiến tạo một không gian thưởng thức âm nhạc hoàn toàn mới. Đây cũng là minh chứng cho sự chuyển dịch từ thưởng thức biểu diễn truyền thống sang trải nghiệm điện ảnh cộng hưởng âm nhạc.
  • Xã Dương Hòa đoàn kết, đổi mới, sáng tạo để phát triển kinh tế - xã hội 2025
    Sau khi thực hiện tổ chức chính quyền địa phương 2 cấp (từ ngày 1/7/2025), bộ máy chính trị xã Dương Hòa (TP. Hà Nội) đã đi vào ổn định, tạo nền tảng để địa phương triển khai đồng bộ các nhiệm vụ theo yêu cầu của Thành phố Hà Nội trong điều kiện yêu cầu cao về cải cách hành chính, chuyển đổi số và nâng cao chất lượng phục vụ nhân dân. Với nỗ lực lớn, quyết tâm cao, xã Dương Hòa đã đạt được những kết quả nổi bật trong phát triển kinh tế - xã hội năm 2025.
  • Hà Nội tuyên truyền Tổng điều tra kinh tế năm 2026
    Việc tuyên truyền nhằm giúp các cấp, các ngành và các tầng lớp Nhân dân nhận thức được mục đích, ý nghĩa, yêu cầu của cuộc Tổng điều tra; từ đó huy động các nguồn lực hỗ trợ cho cuộc Tổng điều tra và động viên, khuyến khích các đối tượng điều tra thực hiện tốt nghĩa vụ cung cấp đầy đủ, chính xác thông tin theo yêu cầu.
Đừng bỏ lỡ
Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO