Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Dòng tâm sự đêm giông

Nguyễn Thị Dung 12:51 02/09/2024

Mù Căng Chải thời tiết bấp bênh. Ngày nắng. Đêm mưa. Mưa nhỏ thôi, nhưng mưa... Mưa... Núi non nhạt nhòa, những nẻo xa mờ mịt. Cây rừng ướt át. Cảnh rừng lặng lẽ. Tối ngày đất rừng ngùn ngụt bốc hơi. Biển hơi màu lục, ngụt mùi lá mục. Mái nhà tranh cũ nát lấm tấm dộ. Nước mưa rỉ xuống thong thả rỏ giọt, không khí ẩm sánh lại quánh ướt. Mưa ngày càng nặng hạt, chảy rào rào buồn buồn miên man như dòng thời gian trôi thành tiếng. Tôi nằm trở mình qua lại không tài nào ngủ được vì nỗi nhớ quê nhớ nhà dâng lên khôn siết. Lò dò bước xuống giường, đeo vội cặp kính tôi tiến tới bàn làm việc lục lọi tìm cuốn nhật kí ngày xưa. Tôi định chuốc hết tâm tư vào đó cho nhẹ lòng để có thể trở lại giấc bình yên. Đằng sau cuốn nhật kí là một gói nụ trầm tôi được anh Xuồn tặng trong dịp mới về nhận lớp ở vùng cao.

qpc5.jpeg
Làng tôi là một làng làm hương truyền thống Quảng Phú Cầu

Anh Xuồn có nói loại hương này khác hoàn toàn so với hương tăm bình thường, hương tăm dùng để kết nối tâm linh còn nụ trầm giúp cho không gian sạch sẽ và thanh tịnh hơn, phong thủy nhà cửa trở nên tốt hơn, an thần, giúp gia tăng sự tập trung của não bộ.

Tôi ngồi vào viết với một nụ trầm ấm áp phả ra. Loại trầm tự nhiên này đốt có mùi gỗ cây thường trầm rất lâu nhưng ngửi không bị đau đầu.

Tôi nhớ mẹ, nhớ ba. Có lẽ giờ này ba mẹ đã say giấc ngủ ngon. Vì cả ngày vất vả cật lực làm hương tăm. Làng tôi là một làng làm hương truyền thống Quảng Phú Cầu. Cách trung tâm thành phố Hà Nội khoảng 35 km. Các xí nghiệp nhà máy mọc lên như nấm để theo kịp tốc độ đô thị hóa của thành phố Thủ đô, nên nhiều làng nghề truyền thống đã bị mai một. Nghề truyền thống làm hương của quê tôi thì không dễ mai một như vậy vì nó đã có truyền thống từ hàng ngàn năm về trước. Không những thế nó còn có mối gắn khăng khít với truyền thống của cả dân tộc đó là truyền thống nguồn cội: Uống nước nhớ nguồn, thờ cúng tổ tiên. Ngoại tôi từng nói: “Nghề tăm hương sẽ trường tồn mãi với thời gian vì phong tục thắp hương đã trở thành một nét truyền thống lâu đời không thể thiếu của người dân Việt Nam, đặc biệt là trong các ngôi chùa Phật giáo. Làn khói hương bay ra phảng phất, thay lời cầu xin thịnh vượng và an lành trong cuộc sống”. Cái gì đã trở thành truyền thống thì không thể mất đi.

Làng hương Quảng Phú Cầu quê tôi ngày một được nhiều người biết đến cả trong nước và nước ngoài. Có lẽ hình ảnh làng hương được quảng bá rộng rãi bởi nhiếp ảnh gia Nông Thanh Toàn, anh đã chọn hình ảnh “phơi nhang” ở làng nghề tôi dự Cuộc thi ảnh chủ đề Màu đỏ (Red2020) của Agora.

Nằm ở vùng ngoại ô Hà Nội, làng nghề làm hương Quảng Phú Cầu nhìn từ xa trông giống như bãi biển đỏ rực. Trong khoảng sân rộng ở mỗi gia đình làm hương, hàng vạn nén hương xếp thành từng bó – giống như những chùm hoa màu đỏ tía, màu hạt dẻ hoặc màu hồng ngọc – được phơi khô dưới ánh nắng gay gắt giữa trưa. Cảnh quan trông rất bắt mắt và hấp dẫn.

Tôi nhớ thành phố nơi một thời thanh xuân tôi gửi lại. Một chàng trai tân sinh viên, chân ướt chân ráo bước lên đất Hà Thành. Với khát khao được khám phá từng ngóc ngách của mảnh đất Thủ đô- trái tim của tổ quốc, Hà Nội không nơi nào là không in vết chân tôi. Con đường tình yêu thơ mộng của trường đại học sư phạm Hà Nội đã ghi dấu bao mối tình lãng mạn của cô cậu sinh viên trong đó có tôi. Nhiều lần, đi gia sư qua Hồ Tây lộng gió với con đường mát rượi Quảng An. Quận Ba Đình là nơi cô bạn gái của tôi ở. Tôi yêu con phố Hoàng Diệu mang một màu xanh mát mắt, cung đường Phan Đình Phùng cùng nhiều gánh hoa rực rỡ, đường Kim Mã và cả đường Độc Lập kế bên Lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh. Nhiều lần đón đưa nàng, càng cho tôi có dịp ngắm nhìn kĩ hơn về từng chi tiết ấy.

Sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất mà tôi từng trải qua. Tôi được tham gia nhiều câu lạc bộ cùng mọi người vì cộng đồng. Như được tham gia tình nguyện xanh: bữa cơm nhân ái ở các cổng bệnh viện lớn như: Bạch Mai, Việt Đức…; “dọn rác trên sông Tô Lịch - giữ gìn màu xanh của thành phố” ; hiến máu nhân đạo ; giáo dục trẻ em nơi khó khăn;…

Sớm sớm tôi và những người anh em luôn chọn Hồ Điều Hòa là nơi lý tưởng để chạy bộ, tập thể dục, khởi động cho một buổi sáng đầy năng lượng. Chúng tôi cũng thường ra đó tập tụ đàn trống, hát ca vào những buổi tối sau những ca học căng thẳng trên giảng đường.

Tôi đã trưởng thành dần cùng Hà Nội về cả tâm- thân – trí. Hà Nội- tinh hoa đất Việt, một vùng đất hội tụ rất nhiều nhân tài từ mọi miền tổ quốc đến học tập và rèn luyện. Vì hầu hết những trường đại học top đầu đều nằm tại đây. Tôi tin Hà Nội là một nơi lý tưởng để gửi gắm tương lai, để cháy hết mình với sức trẻ, để tích lũy thật nhiều: vốn sống, nhân cách, thể lực và trí lực, một bước đệm lớn nâng đỡ gót chân ta vào đời cùng với lý tưởng xây đời đẹp tươi./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Thị Dung. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Đi tìm Nghệ sĩ Ưu tú Phạm Nhật Minh
    Về Việt Nam một tháng chữa bệnh cường giáp, tôi dành một buổi tranh thủ đến thăm nghệ sĩ Nhật Minh. Được biết anh đã rời nơi ở cũ, tôi đến nhà hát Cải lương Hà Nội tìm con gái anh là Nghệ sĩ Nhân dân Thanh Hương xin số điện thoại. Thanh Hương nói “Bố cháu ít quan hệ bên ngoài, để cháu hỏi xem bố cháu có cho phép cung cấp số điện thoại không”.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nhìn lại di sản họa sĩ Trịnh Hữu Ngọc
    Nhằm nhìn nhận, đánh giá và gợi mở những cách tiếp cận mới đối với di sản của họa sĩ, nhà thiết kế nội thất Trịnh Hữu Ngọc, sáng 23/12/2025, Trung tâm Điều phối các hoạt động sáng tạo Hà Nội - Bảo tàng Hà Nội đã tổ chức tọa đàm “Di sản Trịnh Hữu Ngọc - Một khoảng trống trong sử mỹ thuật Việt Nam”. Không chỉ góp phần phác họa chân dung một nghệ sĩ tiêu biểu, tọa đàm còn hướng tới làm rõ di sản tư tưởng thiết kế của Trịnh Hữu Ngọc, từ đó đặt ra những vấn đề rộng hơn về cách tiếp cận, ghi nhận và bảo tồn di sản thiết kế nội thất trong bối cảnh mỹ thuật Việt Nam đương đại.
  • Chợ phiên vùng cao - điểm hẹn văn hóa đầu năm 2026 tại Ngôi nhà chung
    Từ ngày 1 đến 4/1/2026, tại Làng Văn hóa Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đoài Phương, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động Tết Dương lịch với chủ đề “Chợ phiên vùng cao - Chào năm mới 2026”. Đây là hoạt động văn hóa mở đầu năm mới tại Làng nhằm giới thiệu những giá trị văn hóa truyền thống đặc trưng của các dân tộc thông qua nghi lễ, lễ hội, phong tục tập quán, đồng thời tăng cường giao lưu, đoàn kết giữa các cộng đồng dân tộc trong Ngôi nhà chung.
  • Tôn vinh vẻ đẹp đất nước qua ống kính người cao tuổi
    Sáng ngày 22/12, tại không gian vườn hoa Hàng Trống (số 42 phố Nhà Chung), Hội Nhiếp ảnh Nghệ thuật Hà Nội đã tổ chức khai mạc triển lãm ảnh “Vẻ đẹp quê hương qua góc nhìn người cao tuổi”. 76 tác phẩm của 76 tác giả cao tuổi đã mang đến cho công chúng không gian nghệ thuật giàu cảm xúc.
  • Từng bước đưa xã Đa Phúc thành điểm đến du lịch sinh thái - nông nghiệp vùng ngoại thành Hà Nội
    Ngày 23/12, Sở Du lịch Hà Nội phối hợp với xã Đa Phúc tổ chức đoàn khảo sát và Hội nghị phối hợp phát triển du lịch trên địa bàn xã Đa Phúc giai đoạn 2025-2030.
  • Xã Nội Bài tạo dấu ấn với sự “chuyển mình” trong vận hành chính quyền địa phương hai cấp
    Ngày 23/12, Đảng uỷ - UBND xã Nội Bài tổ chức Hội nghị tổng kết công tác xây dựng Đảng, hệ thống chính trị năm 2025 và phương hướng, nhiệm vụ trọng tâm năm 2026.
Đừng bỏ lỡ
Dòng tâm sự đêm giông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO