Lý luận - phê bình

Tiếng lòng vô tận từ một bài thơ

Lời bình của Hoài Phương

Trong mọi hoàn cảnh, thơ luôn là tiếng nói/ tiếng lòng chứa đựng nhiều cảm xúc cũng như những ngẫm ngợi sâu xa. Bài thơ “Nhớ" của tác giả Phạm Quốc Khánh mang đến sự da diết, sâu sắc của tình bạn, tình đồng đội và suy tư về những năm tháng đáng nhớ của cuộc đời. Với sự lắng đọng, hàm súc, mỗi câu thơ vừa như nén chặt, vừa như bung trổ những tâm tư, tình cảm của người viết.

Đài tháp cao đẫm lệ
Nén hương cháy ngậm ngùi
Đón bạn về đất mẹ
Ngổn ngang buồn lấn vui

Sách đèn bao khuya sớm
Một tiếng gà thức chung
Sẻ chia từng miếng sắn
Khi gạo chạm đáy thùng

Cành củi đun vội vã
Bữa sậm sựt mấy hồi
Cùng nhau qua bao lớp
Cuộc chiến đành chia phôi

“Thêm một giọt mồ hôi
Bớt đi nhiều giọt máu”
Thao trường nắng tháng sáu
Bạc trắng áo bạn tôi

Chiến trường đi từ đấy
Tin tử trận rụng rời
Tận miền Đông xa tít
Hồi hương chiều mưa rơi

Lại thêm lần tháng bảy
Hương khói bay bồi hồi
Ôm bạn trong cờ đỏ
Như ôm đêm lạnh trời

Những buổi mưa tầm tã
Hai đứa chung áo tơi
Xiết vòng ôm lần cuối
Một tiếng lòng vỡ đôi.

Tạp chí Văn nghệ Quân đội số 1010 (đầu tháng 4/2023)

Đất nước đã được giải phóng, nhưng những mất mát, những khuyết hao do chiến tranh để lại thì dường như không thể lấp đầy. Trong không khí kỷ niệm 48 năm ngày thống nhất đất nước, trong lòng chúng ta luôn có những khoảng lặng để nhớ về, để biết ơn những người có công với nước, những người đã hi sinh cho hòa bình, độc lập của dân tộc. Với tác giả Phạm Quốc Khánh, đây cũng là những ngày khiến ông nhớ nhiều hơn về người bạn thân thiết từng có cả một thời niên thiếu bên nhau. Những câu thơ mở đầu của bài thơ “Nhớ” mở ra một bối cảnh với nhiều cung bậc cảm xúc đan xen: “Đài tháp cao đẫm lệ/ Nén hương cháy ngậm ngùi/ Đón bạn về đất mẹ/ Ngổn ngang buồn lấn vui”. Đó là khoảnh khắc tác giả cùng với gia đình, quê hương đón hài cốt liệt sĩ - người bạn thân của tác giả trở về đất mẹ sau nhiều năm xa cách.

Không cầu kỳ câu chữ, Phạm Quốc Khánh gây ấn tượng bởi sự dung dị, chân thành, tự nhiên trong từng câu thơ. Điều đó như thêm khẳng định, với thơ, cảm xúc vẫn luôn là yếu tố quan trọng nhất, bởi chỉ khi viết bằng cảm xúc thì người viết mới chạm đến được cảm xúc của người đọc. Câu thơ “Nén hương cháy ngậm ngùi” đủ nói lên được không khí tiếc thương, nhung nhớ, thương xót âm thầm của người ở lại dành cho người đã khuất. Phạm Quốc Khánh đã rất tinh tế trong cách dùng chữ. Liệt sĩ hi sinh trong chiến tranh, nghĩa là nỗi đau này không còn mới, cho dẫu mất mát là không thể bù đắp nhưng dường như nỗi đau này đã ăn sâu vào tâm can mỗi người. Nay đón được liệt sĩ trở về quê hương, nỗi đau ấy như trỗi dậy trong mỗi người nhưng chính trong lòng mỗi người lại có những kìm nén nhất định, vậy nên chữ “ngậm ngùi” được sử dụng trong hoàn cảnh này rất gợi, rất đắt và nói lên được nhiều điều. Câu thơ “Ngổn ngang buồn lấn vui” cũng cho thấy được tâm trạng của tác giả giữa nỗi buồn vì bạn không còn nữa, niềm vui vì bạn đã được trở về. Niềm vui ở đây cần được đặt trong bối cảnh, đất nước ta còn có biết bao nhiêu liệt sĩ chưa thể trở về được quê hương…

Chiến tranh người lính không còn là đề tài mới trong thơ ca Việt Nam nên việc viết về đề tài này như thế nào cũng là thách thức với người cầm bút. Phạm Quốc Khánh, bằng câu chuyện thật, cảm xúc thật của mình đã kể cho bạn đọc một câu chuyện bằng thơ hết sức giản dị, xúc động và đầy chất thơ. Sự “trở về” của người bạn gợi tác giả nhớ về bao nhiêu kỷ niệm thuở học trò bên nhau, những khi sách đèn khuya sớm, những khi đói ăn sẻ san… Những kỷ niệm ấy được biểu đạt bằng những câu thơ giàu hình ảnh: “Sách đèn bao khuya sớm/ Một tiếng gà thức chung/ Sẻ chia từng miếng sắn/ Khi gạo chạm đáy thùng”. Thơ hay là khi người viết kể câu chuyện của riêng mình mà người đọc cảm thấy mình trong đó. Với những câu thơ này dường như Phạm Quốc Khánh đã chạm đến nỗi niềm của một thế hệ mà dẫu sự thiếu thốn vây quanh họ mỗi ngày nhưng niềm tin, tình yêu, lý tưởng vẫn luôn ngời lên, vượt qua tất cả. Đó cũng là câu chuyện của thế hệ những chàng trai vừa mới lớn lên đã phải rời ghế nhà trường, cầm súng lên đường chiến đấu: “Cuộc chiến đành chia phôi”…

Thơ ca tiếp cận thế giới nội tâm con người ở cách mà các hình thức nghệ thuật khác khó diễn tả. Thơ nói được những điều gần gũi với con người nhất. Chẳng hạn, chiến tranh luôn có nhiều cách nhìn, nhưng thơ là một cách nhìn trực diện và chân thực nhất: “Chiến trường đi từ đấy/ Tin tử trận rụng rời/ Tận miền Đông xa tít/ Hồi hương chiều mưa rơi”. Những câu thơ như lời tự sự, giãi bày, ai cũng có thể đọc, ai cũng có thể nghe, và ai cũng có thể hiểu và chia sẻ… Không cao siêu nhưng đầy sức nặng, đó là thế mạnh của thơ Phạm Quốc Khánh.

Thơ ca giống như một dạng cảm xúc có tiết chế và nguyên tắc. Phạm Quốc Khánh đã đi theo hướng này để duy trì bài thơ và đẩy nhịp thơ lên cao: “Hương khói bay bồi hồi/ Ôm bạn trong cờ đỏ/ Như ôm đêm lạnh trời”. Sau “nén hương cháy ngậm ngùi” thì đến “hương khói bay bồi hồi”. Với những câu thơ đầy cảm giác như thế, tác giả đã cho ta thấy một tâm hồn nhạy cảm, một khả năng biểu đạt ngôn ngữ tinh tế, cô đọng. Ở mỗi thời điểm khác nhau, cách diễn tả hình ảnh “hương khói” lại mang những trạng thái khác nhau, điều đó làm tăng sức gợi, tính liên tưởng cho bài thơ.

Khi đọc thơ là khi chúng ta dấn sâu vào thế giới nội tâm của người viết. Ở đó, ta ít nhiều thấy được diện mạo tâm hồn của chính tác giả. Từ bài thơ “Nhớ”, trong sự đan xen giữa hiện tại và ký ức, tác giả Phạm Quốc Khánh đã làm được điều mà không nhiều người viết làm được, đó là gọi tên được nỗi lòng mình trong thơ: “Những buổi mưa tầm tã/ Hai đứa chung áo tơi/ Xiết vòng ôm lần cuối/ Một tiếng lòng vỡ đôi”. Trong khoảnh khắc cuối cùng ôm bạn để tiễn bạn về đất, những giọt mưa, dù là mưa của thực tại hay mưa của tưởng tượng cũng đủ gợi về kỷ niệm cùng bạn che chung tấm áo mưa ngày xưa. Cảm xúc kìm nén đã oà vỡ ở câu thơ cuối.

Những ký ức nhỏ khi được viết vào thơ sẽ nói được những điều lớn lao, những khoảnh khắc bé nhỏ khi vào thơ sẽ trở nên bất tử. “Nhớ” của Phạm Quốc Khánh là một bài thơ nhỏ nhưng những điều mà chúng ta chạm tới và vỡ ra khi đọc sẽ là vô cùng…/.

Bài liên quan
(0) Bình luận
  • Phát huy vai trò của văn nghệ sĩ Thủ đô trong phát triển công nghiệp văn hóa
    Hà Nội - Thủ đô tự nhiên của lưu vực sông Hồng, trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa của cả nước từ ngàn xưa đã là nơi hội tụ và đào luyện nhân tài. Phần lớn danh nhân Việt Nam từng sống, làm việc, sáng tạo ở Thăng Long - Hà Nội, để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc. Ở mảnh đất hội tụ tinh hoa văn hóa bốn phương ấy, con người Thăng Long mang trong mình nét tài hoa, đa tài, đa nghệ, thấm đẫm bản sắc trí tuệ và tinh thần sáng tạo. Trong đó, đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ - những người sinh ra, lớn lên hoặc gắn bó với Hà Nội đã góp phần tạo nên diện mạo văn hóa, nghệ thuật Thủ đô bằng nhiều tác phẩm có giá trị tư tưởng và nghệ thuật cao, khẳng định sức sống trường tồn của văn hóa nghìn năm. Họ chính là nguồn lực đặc biệt không thể thiếu trong hành trình phát triển công nghiệp văn hóa của Hà Nội hôm nay.
  • Xây dựng hệ giá trị văn hóa Thăng Long - Hà Nội trong bối cảnh hội nhập
    Xây dựng hệ giá trị văn hóa Thăng Long - Hà Nội trong thời kỳ hội nhập quốc tế sâu rộng không chỉ là nhiệm vụ cấp thiết của các cấp, các ngành mà còn là sứ mệnh đặc biệt của đội ngũ văn nghệ sĩ Thủ đô. Để hiện thực hóa mục tiêu đó, việc xác định rõ những trọng tâm trong xây dựng hệ giá trị văn hóa là hết sức cần thiết.
  • Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương
    Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan.
  • Hai thể thơ mới namkau và 1-2-3 trong lịch sử phát triển của các thể thơ dân tộc
    Khoảng mươi năm gần đây, trên thi đàn Việt xuất hiện hai thể thơ mới: namkau và 1-2-3. Là sản phẩm của thế kỷ công nghệ số, những thể thơ này còn đang ở thời kỳ phôi thai trứng nước.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • GS.TS Kiều Thu Hoạch: Người cần mẫn nghiên cứu văn hóa dân gian
    GS.TS Kiều Thu Hoạch năm nay bước sang tuổi 92. Đi qua hành trình gần trọn một thế kỷ, ông đã để lại nhiều công trình nghiên cứu có giá trị. Đó là sự kết tinh trí tuệ của một học giả Hán Nôm uyên bác cùng hành trình trải nghiệm học thuật và cả sự tiếp xúc với các bậc túc nho nhiều thế hệ. Những công trình ấy đã mở ra nhiều hướng tiếp cận khả thi trong nghiên cứu lịch sử, văn hóa Việt Nam.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bế mạc Festival Thăng Long-Hà Nội năm 2025: Khẳng định vị thế Thành phố Sáng tạo của UNESCO
    Tối ngày 16/11, sau hơn 2 tuần diễn ra nhiều hoạt động sôi động (từ ngày 1-16/11), Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 chính thức khép lại tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục. Với chủ đề xuyên suốt "Di sản - Kết nối - Thời đại", Festival đã thu hút gần 200.000 khách tham gia trải nghiệm, gần 1 triệu lượt tiếp cận trên mạng xã hội.
  • Giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co tại đền Trấn Vũ
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
  • Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025: Tôn vinh tà áo Việt, lan tỏa vẻ đẹp Thủ đô
    Chiều nay (15/11), tại không gian hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Thủ đô, chương trình Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025 đã diễn ra sôi nổi, thu hút sự tham gia của khoảng 1.400 người cùng đông đảo nhân dân và du khách. Đây là hoạt động tiếp nối sau Lễ bế mạc Lễ hội Áo dài Du lịch Hà Nội 2025, nhằm lan tỏa tình yêu áo dài và tôn vinh giá trị di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
  • Khu du lịch núi Bà Đen ưu đãi và tặng quà đặc biệt cho giáo viên trong tháng 11
    Tháng 11, Khu du lịch Sun World Ba Den Mountain áp dụng ưu đãi đặc biệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, với vé cáp treo combo Chùa – đỉnh núi chỉ còn 300.000 đồng, cùng voucher quà tặng 100.000 đồng.
  • Trường THCS Xuân La - 60 năm hành trình toả sáng
    Từ ngôi trường nhỏ bên làng Vệ Hồ năm 1965 đến ngôi trường hiện đại giữa lòng Tây Hồ hôm nay, Trường THCS Xuân La đã trải qua 60 năm bền bỉ xây dựng và phát triển. Sáu thập kỷ ấy là hành trình của tri thức, của tình yêu nghề, của những thế hệ thầy cô lặng lẽ gieo mầm và những học trò trưởng thành, góp phần tạo nên bản sắc một mái trường hiếu học, nhân văn và không ngừng đổi mới.
Đừng bỏ lỡ
Tiếng lòng vô tận từ một bài thơ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO