Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Tản mạn ở chân cầu Vĩnh Tuy

Izerghin 10:23 11/08/2023

Ngày bé, mỗi lần mất điện, tôi thường theo trẻ con trong xóm đi bộ lên triền đê. Đứng nhìn về phía xa xôi trước mặt, một luồng ánh sáng lấp lánh rất thu hút đôi mắt trẻ thơ. Lúc bấy giờ tôi chỉ ước được là cánh chim, để thoả sức vỗ cánh bay về phía ánh sáng…

bai-boi-song-hong-1.jpg
Bãi bồi sông Hồng

Đến khi vào đại học, tôi đặt chân lên Thủ đô, bắt đầu một cuộc sống phồn hoa, ngập tràn ánh sáng. Ánh sáng từ đèn đường phố, ánh sáng từ những tòa cao ốc,... vẫn thu hút tôi như ngày thơ bé. Mỗi lần nhìn những đốm sáng lấp lánh ấy, trong lòng tôi vẫn trỗi dậy niềm vui thích, khát khao và hy vọng... Và niềm hạnh phúc như dâng đầy vào một tối trời trong, gió mát, tôi theo các em trong xóm trọ ra bãi bồi sông Hồng nướng thịt ăn tối và ngả lưng trên nền cát nghe tiếng sóng nước dập dềnh sát bên tai như lời thì thầm của mẹ thiên nhiên.

Hà Nội rất thú vị. Muốn đến chốn đông vui, náo nhiệt thì điểm đến luôn sẵn sàng trong trung tâm thành phố, còn muốn đến những nơi thoáng đãng, yên tĩnh, thả mình vào gió trời thì chỉ cần bỏ ra 30-45 phút lái xe là có thể đến một “thế giới khác” bên sườn thành phố. Vì quá háo hức cho một chuyến trải nghiệm trong lòng thành phố, tôi đã xin nghỉ hẳn một buổi chiều để chuẩn bị đồ ăn, thức uống, đợi đến khi các em tan làm thì lên đường ngay.

bai-boi-song-hong-2.jpg
Và sau những bộn bề, chúng tôi trở về với mẹ thiên nhiên, đắm mình vào dòng sông lấp lánh

Chúng tôi xuất phát đúng vào giờ tan tầm nên tắc đường ghê gớm. Từ Cầu Giấy sang chân cầu Vĩnh Tuy mất hơn 40 phút để di chuyển. Theo chân cậu em tên Quân, chúng tôi đi xuyên qua một đoạn đường đất bụi mù để ra đến đê sông. Vì trời mưa kéo dài cả tuần, nhiều đoạn đường lầy lội và hõm sâu nên chúng tôi đành phải quay xe tìm đường đi khác. Đường vòng lại, chúng tôi đi tắt qua vườn nhãn rồi cứ thế chạy thẳng xe máy đến bãi bồi sát mặt sông.

Bãi bồi sông Hồng hiện ra trước mắt. Hương phù sa, vị cát ẩm của dòng sông lịch sử khiến lòng tôi xôn xao. Lúc này, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra: Hóa ra, ở rìa sông Hồng có một cuộc sống thú vị như thế. Và sau những bộn bề, chúng tôi trở về với mẹ thiên nhiên, đắm mình vào dòng sông lấp lánh, để khi đã chếnh choáng bởi men bia, chúng tôi ngồi bệt xuống nền cát ẩm mịn, tự nói ra những điều muộn phiền, trăn trở sâu kín ở trong lòng.

Tôi khom lưng tháo quai dép và xắn quần cao lên tận đầu gối để được thỏa thích vầy bì bõm dưới dòng nước mát. Nước dập dềnh đẩy ánh trăng va chạm vào da thịt sau mỗi đợt sóng. Tôi cúi xuống nhặt một viên sỏi bị sóng cuốn trôi lên mặt cát, ném thật xa về phía dòng nước rồi hét thật to. Cảm giác như trút bỏ hết mọi muộn phiền ẩn nấp trong lòng.

Đứng dưới nền cát ẩm bên dưới những chân cầu bắc qua sông nhìn lên, thứ ánh sáng đã làm tôi mê đắm cả tuổi thơ như hiện ra trước mắt. Bởi khoảng cách khá xa, nên tôi chỉ thấy những đốm sáng nho nhỏ, còn tiếng ồn ào của các phương tiện di chuyển và tiếng người nói giống như một thước phim tắt tiếng, hoàn toàn tĩnh lặng.

bai-boi-song-hong-3.jpg
Hương phù sa, vị cát ẩm của dòng sông lịch sử khiến lòng tôi xôn xao...

Từ lúc nào, người sống ở Thủ đô lại xuất hiện ở bãi bồi đông đúc đến thế. Xe lớn, xe bé dựng đầy trên bãi bồi, rồi san sát những lều trại, ghế dù, bàn xếp. Thiết nghĩ, trong cuộc sống bức bối này, được lái xe chạy tới những nơi gần gũi với thiên nhiên là điều nên làm nhất để giải tỏa tâm hồn. Thế là từ nay tôi đã có đáp án cho lòng mình, rằng những lúc thấy bế tắc, mệt mỏi, tù túng, tôi sẽ đi đâu, làm gì. Câu trả lời là chạy xe ra bãi bồi sông Hồng, ngồi bệt xuống nền cát ẩm, mặc cho sóng xô ướt hết quần áo, để khi sóng ra xa sẽ cuốn trôi hết mọi muộn phiền bên trong. Chỉ thế thôi mà lòng bình an và tim vui rộn rã.

Cũng lạ, sao con người lại phức tạp thế nhỉ? Đầu tư cả mớ bận rộn để đổi lại một ít thảnh thơi! Tính ra là lỗ nặng mà vẫn thấy hài lòng, nên tôi mới ham thích việc chạy xe xuôi về ven thành phố mỗi khi lòng rối rắm.

Tối muộn lúc quay về, một trận bão lớn cuốn bay bụi đất cùng lá khô. Biết rằng, nếu tiếp tục lái xe thì nguy hiểm nên chúng tôi đã vội trú vào một mái hiên gần đó, nhìn những bóng người mặc áo mưa cố gắng lao đi trong màn mưa để kịp về cho sớm.

Trong lúc đứng đợi mưa ngớt, tôi nghĩ nhiều về duyên nợ với thành phố này. Có phải vì nợ nhau, nên thay vì hoảng sợ trong đêm tăm tối thì tôi vẫn thấy mình may mắn. May mắn vì vẫn còn những mái hiên cho người lữ hành đêm khuya dừng chân trú tạm, giữa thành phố vẫn hối hả người qua lại để trong lòng được góp thêm một chút an tâm.

Mưa tạnh, những dòng nước xối xả dốc xuống các cống thoát nước. Chúng tôi lại lên xe, vít ga chạy một mạch về với phố. Năm tháng ấy vẫn xanh ngời trong những chuyến ngược xuôi trong thành phố./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Izerghin. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Nhớ sự hoài cổ, mong sự đổi mới
    Tôi được sinh ra ở Hà Nội vào năm 2007. Có thể nói, từ quãng thời gian tôi sinh ra cho tới giờ, tôi đã được chứng kiến sự đổi thay của Hà Nội. Không chỉ qua những bức tranh, mà còn qua cả chính con mắt trải nghiệm của bản thân từ những chuyến đi chơi trong thành phố cùng với ba mẹ. Để rồi, tôi nhận ra rằng bản thân tôi vẫn nhớ sự hoài cổ ấy, nhưng chính tôi cũng mong sự đổi mới nơi mình sinh ra.
(0) Bình luận
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Một dòng họ tài danh phát tích từ Lương Xá
    Nhà bác học Phan Huy Chú đã viết: “Ở làng Lương Xá nhà dòng dõi làm tướng, đời đời làm quan… Họ Đặng, từ Nghĩa Quốc công Đặng Huấn là công thần thời Lê Trung Hưng, có con gái lấy An vương Trịnh Tùng, sinh Văn tổ Trịnh Tráng. Về sau con cái đời đời vẻ vang, được phong Quận công, lấy Công chúa và làm chức Trấn thủ hơn 200 năm giàu sang mãi mãi…”.
  • Chùm thơ của tác giả Nguyễn Đăng Tấn
    Tạp chí Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Nguyễn Đăng Tấn.
  • Xuyên qua giấc mơ từ điểm tựa ký ức
    Đất nước, Dân tộc, Nhân dân, Thời đại là những đại tự sự, thường là đối tượng trữ tình trong trường ca. Với “Xuyên qua giấc mơ” (Nxb Hội Nhà văn, 2025), Trần Ngọc Mỹ đã đưa hình ảnh đất nước trong quá khứ và hiện tại vào trang viết với tất cả xúc cảm mãnh liệt, chân thành. Trường ca gồm 6 chương: Lời ký ức, Ý nghĩ, Trên đường, Thời chúng ta sống, Những cuộc gặp gỡ và Tỉnh giấc. Xuyên suốt tác phẩm, chủ thể trữ tình hiện diện ở vị thế người con để nhìn về quá khứ và hiện tại của đất nước qua đối thoại với bố và đặc biệt là với mẹ. Nhân vật trong trường ca thường là người anh hùng hay là người có tầm vóc lịch sử nhưng nhân vật trong trường ca của Trần Ngọc Mỹ là con người bình thường. Đó là nhân vật con, tiêu biểu cho thế hệ trẻ mang nhiều trăn trở, khát vọng về cuộc sống...
  • Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật: Phát huy sức mạnh thi đua, khẳng định uy tín và vị thế
    Chiều 29/9/2025, tại Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật tổ chức trọng thể Đại hội Thi đua yêu nước lần thứ IV, giai đoạn 2025 - 2030. Đại hội là dấu mốc quan trọng nhằm tổng kết, đánh giá kết quả, chỉ ra hạn chế trong công tác thi đua, khen thưởng giai đoạn 2020 - 2025; đồng thời đề ra phương hướng, mục tiêu, giải pháp cho giai đoạn mới, xây dựng Nhà xuất bản chính quy, chuyên nghiệp, hiện đại, xứng đáng là cơ quan xuất bản lý luận, chính trị của Trung ương Đảng.
  • VEF Global dẫn đầu đoàn 30 doanh nghiệp Việt Nam tham dự CAEXPO 2025 và Hội nghị AI ASEAN – Trung Quốc với nhiều kết quả nổi bật
    Trong khuôn khổ Triển lãm CAEXPO 2025 và Hội nghị Bộ trưởng Trung Quốc – ASEAN về Trí tuệ Nhân tạo (AI) diễn ra tại Nam Ninh, Quảng Tây (Trung Quốc), đoàn doanh nghiệp Việt Nam gồm 30 đơn vị tiêu biểu đã tham dự sự kiện quan trọng này dưới sự dẫn dắt của Diễn đàn Doanh nhân Việt Nam - VEF Global. Đây là chuyến công tác mang ý nghĩa đặc biệt, mở ra nhiều cơ hội hợp tác, học hỏi và khẳng định vị thế của doanh nghiệp Việt Nam trên bản đồ AI thế giới.
Đừng bỏ lỡ
Tản mạn ở chân cầu Vĩnh Tuy
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO