Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ sự hoài cổ, mong sự đổi mới

Chè 14:28 08/08/2023

Tôi được sinh ra ở Hà Nội vào năm 2007. Có thể nói, từ quãng thời gian tôi sinh ra cho tới giờ, tôi đã được chứng kiến sự đổi thay của Hà Nội. Không chỉ qua những bức tranh, mà còn qua cả chính con mắt trải nghiệm của bản thân từ những chuyến đi chơi trong thành phố cùng với ba mẹ. Để rồi, tôi nhận ra rằng bản thân tôi vẫn nhớ sự hoài cổ ấy, nhưng chính tôi cũng mong sự đổi mới nơi mình sinh ra.

1.jpg
Hà Nội xưa và nay

Trong kí ức của tôi, Hà Nội vẫn luôn có sự hoài cổ riêng, từ những địa điểm, những phong cảnh cho đến con người và nhịp sống. Tôi vẫn nhớ những ngày xưa được rong ruổi trong Phố cổ Hà Nội, qua những con phố gắn với tên “Hàng” hay ăn những món ăn trong những quán ăn có tiếng và lâu đời ở Hà Nội qua năm tháng. Đặc biệt, tôi sẽ không thể nào quên những lần chờ đợi thu đến như một đứa trẻ để thưởng thức cốm Hà Nội.

fff.jpg
(Nguồn ảnh: Internet)

Sự hoài niệm ấy, tôi nghĩ giống như tâm tư của cố họa sĩ Bùi Xuân Phái gửi gắm vào những bức tranh vẽ Phố cổ Hà Nội mà ông ấy vẽ, để rồi người Hà Nội nhìn thấy được tâm tư ấy mà gọi những bức vẽ ấy là Phố Phái.

Nếu bạn là người đã từng xem Phố Phái, bạn sẽ thấy một Hà Nội vừa cổ kính vừa hiện thực từ những năm 50 trở về sau trong thế kỉ XX. Với tôi, khi nhìn những bức tranh ấy, tôi thấy tuy Hà Nội trong mắt tôi ngày ấy khác biệt hoàn toàn với tranh của ông, nhưng tâm tư của ông và tôi có lẽ cũng giống nhau vài phần. Cảm xúc của tôi và ông, có lẽ đều là những bâng khuâng, hụt hẫng và nuối tiếc khi nhận thấy rằng Hà Nội đã không còn có những nét giản dị như ngày xưa. Trong thâm tâm của tôi, tôi vẫn mong nhớ cái cảm giác hoài cổ mà mang đầy hoài niệm ấy.

2.jpg
Phố Hàng Mắm
3.jpg
Phố đêm

Nhìn lại Hà Nội bây giờ, tôi thấy những đổi mới đã hiện rõ rất nhiều qua sự chuyển dịch kinh tế và công nghệ. Những con phố vắng vẻ và yên tĩnh, giờ đây đã tràn ngập những phương tiện với những âm thanh ồn ã của còi xe. Những con đường, đường hầm thông thoáng giờ đây đã trở thành những tuyến tắc đường bởi sự đông đúc của dân số, con người và xe cộ. Nơi ở cũng đã khác, với những tòa cao ốc và khu căn hộ cao cấp mọc lên càng nhiều. Người dân giờ cũng đã thay đổi, họ gắn bó nhiều hơn với công nghệ, chuyển đổi số và quen với những chuyển biến kinh tế mới của thành phố nói riêng, cũng như đất nước nói chung.

45.jpg
Thành phố giờ đây đã khác, sôi động và náo nhiệt hơn

Với tôi, tuy bản thân vẫn mong nhớ và chờ đợi ngày nào đó mình tìm lại được sự cổ kính đặc trưng ấy, nhưng một phần tôi lại tự hào và mong đợi sự đổi mới nhiều hơn nữa của thành phố này. Bởi, có lẽ bên ngoài Hà Nội là một thành phố có những chuyển biến rõ rệt về kinh tế, về công nghệ nhưng bên trong, chỉ có những người đã gắn bó lâu với Hà Nội vẫn nhìn thấy trong tâm hồn thành phố ấy vẫn có một sự giản dị, sự cổ kính và hoài niệm trong những con ngõ nào đó mà ta chưa khám phá.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Chè. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hòa mình vào thế giới ca trù ở Thủ đô
    Khi tiếng hát ca trù cất lên, tất cả không gian và thời gian dường như hòa lại. Du khách đến từ nhiều nền văn hóa khác nhau. Ai cũng mang trong lòng niềm tự hào về quê hương và dân tộc mình. Nhưng cùng với đó là sự trân trọng khi đắm mình vào bản sắc của Việt Nam.
(0) Bình luận
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ sự hoài cổ, mong sự đổi mới
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO