Nhà  văn trẻ... tóc bạc!

HaNoiTV| 23/09/2013 09:33

(NHN) Văn của Nguyễn Bắc Sơn trang nhã và  không kém phần sang trọng, ngồn ngộn cái thật đời sống đã được chưng cất bởi một người nhiửu trải nghiệm, nặng lòng với đời.

Nhà  văn Nguyễn Bắc Sơn

Nhà  văn Nguyễn Bắc Sơn tốt nghiệp đại học Sư phạm năm 1962. à”ng dạy văn, đi bộ đội, ra quân lại dạy văn, rồi trở thà nh hiệu phó Trường THPT Chu Văn An (Hà  Nội) và  là m quản lí báo chí xuất bản Sở Văn hoá thông tin Hà  Nội. Sau khi nghỉ hưu, ông bắt đầu cầm bút chuyên tâm sáng tác. Bộ tiểu thuyết Luật đời & cha con (thà nh phim truyửn hình Luật đời hay nhất 2007) và  tiểu thuyết Lử­a đắng ra đời năm 2008. Với hơn 50 bà i giới  thiệu, trao đổi trên báo in, báo hình, báo điện tử­, 2 khóa luận, 2 luận văn thạc sĩ, phần nà o cũng nói lên thà nh công của nhà  văn Nguyễn Bắc Sơn trong lĩnh vực tiểu thuyết. Mới đây ông lại cho ra mắt cùng lúc 3 cuốn: Truyện ngắn Nguyễn Bắc Sơn, hai tập bút ký: Gót thời gian và  Người trong tôi, gần đây nhất là  cuốn tiểu thuyết Gã tép riu.

Nói vử sự nghiệp văn chương của mình, nhà  văn Nguyễn Bắc Sơn tâm sự: Tôi đã trải qua cuộc kháng chiến chống pháp gian khổ, cuộc kháng chiến chống Mử¹ ác liệt. Hơn 10 tuổi tôi đã thoát li gia đình gia nhập Аoà n Thiếu nhi nghệ thuật (tên Bác Hồ đặt khi Người đến thăm Аoà n) do nhạc sĩ Lưu Hữu Phước phụ trách, đi hát múa phục vụ các đơn vị bộ đội, cơ quan đoà n thể ở ATK (an toà n khu), thế nên tôi mới viết vử các nhạc sĩ đã cùng sống với nhau trong Аoà n thời đó như các anh Lê Yên, Lê Lôi (đã mất), Nguyễn Аình Tích, Vĩnh Cát.

Аầu những năm 60 thế kỉ XX đất nước thật đẹp, đời sống gia đình đẹp, đời sống xã hội đẹp. Khi chúng ta buộc phải cầm súng bước và o cuộc chiến, tình hình trở nên phức tạp hơn, khó khăn mọi bử. Mỗi sự việc, sự kiện đửu sinh ra bởi hoà n cảnh với tất cả tính tất nhiên và  ngẫu nhiên của nó. Thời bao cấp, thời tem phiếu là  cách là m bắt buộc. Chỉ có điửu, chúng ta phải chịu đựng thêm mặt trái của nó... Bây giử nhớ lại thấy, chua chát thật. Nhưng không chua chát thì không thể có ngọt bùi.

Hồi học phổ thông, tôi cũng có mộng văn chương đấy, nhưng chỉ là  mộng mơ thế thôi. Cùng lớp tôi, có anh Ca Lê Hiến (Lê Anh Xuân), hình như lúc ấy đã có thơ đăng báo. Năm cuối cùng, học giáo sư Phan Trọng Luận. Tập là m văn, thầy cho vử nhà  là m, ba bà i được điểm 5 là  ghê lắm. Thời ấy chưa có chuyện thi học sinh giửi văn miửn Bắc, chưa có chuyện bồi  dườ¡ng gà  nòi, cũng chưa học thêm như bây  giử. Vậy mà  tối thứ bảy, thầy đã gọi mấy đứa thích học văn lại để dạy. Kỉ niệm văn chương thời phổ thông chỉ nhớ vậy. Học xong đi dạy học, đi bộ đội rồi lại vử dạy học, là m cán bộ  quản lí ở một trường cấp 3 hơn chục năm cuối cùng mới sang ngà nh Văn hoá - Thông tin.

Cái mộng văn chương theo thời gian cũng tắt ngấm. Nhưng rồi thấy nhiửu chuyện quá, không viết không được. Lúc đầu, kí là  thể loại hấp dẫn tôi nhất. Bao nhiêu chuyện người, chuyện đời, chuyện quê hương đất nước dồn cho kí. Аi máy bay viết vử người lái máy bay, người dẫn đường máy bay, xuống nước gặp anh thợ lặn, viết gian nan nghử thợ lặn. Mấy bước ra bử hồ gươm, gặp cây lộc vừng liửn viết vử cây lộc vừng chín gốc. Thế rồi sang truyện ngắn, tiểu thuyết lúc nà o không hay. Năm 1999, tôi ra cùng lúc 4 cuốn sách với gần 1.700 trang. Báo Văn nghệ Trẻ khen và  đặt câu hửi, phải chăng đây là  hiện tượng xuất bản của năm ấy. Tôi thà nh nhà  văn trẻ tóc bạc từ đấy. Nhà  văn Ma Văn Kháng nói: cây bút tiểu thuyết Nguyễn Bắc Sơn sống khá kĩ cà ng với đối tượng anh lấy là m mục tiêu miêu tả và  tiếp đó đã thể hiện được kĩ cà ng trên trang viết của mình. Tiểu thuyết đòi hửi một vốn sống khổng lồ! Nguyễn Bắc Sơn rất am hiểu mọi mặt kể cả các mặt trái tối tăm của cuộc sống.... 

Bước và o tuổi thất thập cổ lai hi, tóc đã bạc trắng như cước nhưng tay viết của thầy giáo cựu chiến binh - nhà  văn Nguyễn Bắc Sơn vẫn cứ dẻo dai. Chúc cho nhà  văn trẻ viết say, viết hay viết được nhiửu tác phẩm văn học giá trị hơn nữa, xứng danh được bạn bè, đồng nghiệp gọi là  hiện tượng của văn học của nước nhࠝ.

(0) Bình luận
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
  • Tình già
    Gió rít từng cơn rải những hạt mưa to rào rào vào cái vách lá dừa nhà ông già Tám làm cho con Lu đang khoanh tròn trong bếp tro giật mình ngái ngủ. Cơn giông cuối ngày làm cho đám cây mì trước nhà lúc la lúc lắc như uống từng giọt mưa sau những ngày nắng hạn kéo dài héo rũ.
  • Bầu Trời và Mặt Đất
    Ngày xửa ngày xưa, đã từ rất lâu, Bầu Trời và Mặt Đất là hai người bạn. Họ thân với nhau lắm. Ngày ngày họ cùng chơi đùa, nói chuyện, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho nhau.
  • Mùa hoa biên giới
    Sau những ngày vất vả ngược xuôi với các vụ việc, hôm nay Ban mới có một ngày rảnh rỗi. Nhớ tới lời hứa với Hoa, nhớ tới lũ trẻ trên điểm trường ở Nậm Mo Phí, Sín Thầu, nơi Hoa dạy. Ban mua một ba lô quà bánh, ít mì tôm, thịt hộp cho lũ trẻ và đặc biệt mua cho Hoa một tấm áo mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Nét thanh lịch trong trang phục của người Hà Nội xưa
    Theo thời gian, trong nhịp sống hối hả của thời hội nhập, có rất nhiều thứ, nhiều giá trị đã bị "cuốn trôi", song với người Thăng Long - Hà Nội, dù cho đi đâu, ở đâu, họ vẫn luôn âm thầm giữ gìn nếp nhà, giữ văn hóa đất Tràng An qua việc dậy bảo con cháu cách nói năng, đi đứng, ăn uống và tất nhiên không thể thiếu việc dậy bảo con cháu về cách mặc sao cho đẹp, cho nền nã; chọn trang phục sao cho giữ được nét thanh lịch, mặc sao cho "đậm chất kinh kỳ”....
  • Tôi “phải lòng” hội họa như cách tôi từng say mê văn chương
    Tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu tình cờ đến với hội họa từ năm 2016. Chọn dòng tranh lụa kén người vẽ, chị đã nhanh chóng thể hiện tài năng sử dụng cọ và màu không thua kém tài năng ngôn ngữ. Với chị, điểm chung trong các sáng tạo nghệ thuật của mình là chất thơ và tính nữ. Xoay quanh góc nhìn “viết hay vẽ cũng chỉ là phương tiện nghệ thuật để người nghệ sĩ tỏ bày với thế giới, về thế giới”, tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu đã dành cho tạp chí Người Hà Nội một cuộc trò chuyện thú vị.
  • Bài 2: Hà Nội phát huy truyền thống lịch sử, xứng danh Thủ đô anh hùng, ngàn năm văn hiến
    Ngay sau khi tiếp quản Thủ đô (10/10/1954), Đảng bộ và chính quyền Hà Nội đã lãnh đạo Nhân dân khẩn trương khôi phục những cơ sở bị chiến tranh tàn phá, ổn định tình hình, từng bước vượt qua khó khăn, tổ chức lại sản xuất, bảo đảm đời sống Nhân dân, xây dựng cơ sở vật chất ban đầu của chủ nghĩa xã hội.
  • Quận Đống Đa: Tập trung giải quyết kịp thời, hiệu quả các vấn đề nhân dân quan tâm
    Sáng 19/9, quận Đống Đa, Hà Nội tổ chức Hội nghị đối thoại định kỳ giữa người đứng đầu cấp ủy, chính quyền với Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân trên địa bàn quận Đống Đa năm 2024.
  • Hà Nội: Ấm lòng tinh thần “lá lành đùm lá rách” của các trường học tại quận Hoàn Kiếm
    Phát huy truyền thống “tương thân tương ái”, “lá lành đùm lá rách”, “nhường cơm sẻ áo”, mới đây, 2 trường: THCS Ngô Sĩ Liên và THCS Trưng Vương (Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã tổ chức ủng hộ, hỗ trợ cho các trường mầm non, tiểu học, THCS trên địa bàn cùng quận bị ảnh hưởng do cơn bão số 3 (Yagi) gây ra.
Đừng bỏ lỡ
Nhà  văn trẻ... tóc bạc!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO