Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Lăng Bác ngày về

Đông Phong 11:57 12/06/2023

Chẳng mấy khi được nghỉ vào đúng đợt nghỉ lễ nên tôi tận dụng tối đa thời gian để có thể đi đây đi đó. Theo lời hẹn hôm nay tôi và mẹ cùng nhau đi Lăng Bác – điểm du lịch không thể bỏ qua mỗi khi đến Hà Nội. Cũng bởi bình thường tôi không được nghỉ ngày lễ và cũng bởi đã lâu lắm rồi tôi không được gặp Bác. Lòng háo hức và niềm vui của tôi từ hôm qua y như đứa con nít. Mong chờ và chờ đợi giây phút ấy đến thế nào.

ho-chi-minh-mausoleum-768x511.jpg
Tình yêu thương của Bác dành cho người dân Việt Nam, cho quê hương thật cao cả...

Buổi tối hôm trước còn đang suy nghĩ về ngày mai sẽ làm gì thì tôi chợt nhớ đến bài thơ “Viếng Lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương đã được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc. Lời bài hát bắt đầu ngân nga trong đầu tôi. Lời ca là tấm lòng thành kính, là tình cảm sâu sắc, chân thành và tha thiết của tác giả cũng như của hàng triệu người Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc. Lời bài thơ đã thay cho hàng ngàn lời nói của hàng triệu triệu người con đất Việt dành cho vị cha già của dân tộc.

Hôm sau tôi cùng mẹ đi ra Lăng nhưng cảnh tượng trước mặt tôi khiến tôi vô cùng kinh ngạc. Tôi cũng chẳng biết có bao nhiêu người đến đó giống như tôi nữa. Nhìn dòng người nối dài qua mấy con phố Ông Ích Khiêm, Hùng Vương, Ngọc Hà, Lê Hồng Phong khiến tôi ngỡ ngàng. Ai ai cũng có một mong ước là được vào trong, được gặp Bác dù chỉ là trong phút chốc. Nhìn dòng người không kể già hay trẻ xếp hàng nối đuôi nhau chờ đợi. Những bộ trang phục lịch sự, những tà áo dài và cả những bộ quân phục đang cùng nhau hòa vào dòng người.

Tôi chẳng thể chen chân vào trong được nên tôi cùng mẹ đi vòng quanh Lăng. Trước mặt tôi là Lăng Bác với khoảng sân rộng trước mặt, là dòng người đang từng bước từng bước tiến vào bên trong, là những bức ảnh kỷ niệm được mọi người háo hức chụp trước Lăng. Là hàng tre xanh mát đứng sừng sững ở đó bên cạnh Bác, là những anh cảnh vệ đứng nghiêm trang canh cho giấc ngủ của Bác. Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ, niềm hạnh phúc đã thể hiện rất rõ trên từng khuôn mặt. Và tôi cũng chẳng giấu nổi niềm vui đó, mặc dù tôi chẳng được gặp Bác. Vì với tôi Bác luôn sống mãi không chỉ trong trái tim tôi mà trong tim hàng triệu người dân Việt Nam.

Dù đông đúc là thế đó nhưng tôi lại chẳng thể cảm nhận được sự ồn ào náo nhiệt ở đây, mà vẫn là sự tĩnh lặng đến trang nghiêm của chốn này. Có lẽ ai cũng hiểu rằng Bác đang ngủ nên hãy thật nhẹ nhàng, im lặng từ từ vào gặp Bác thôi. Từ đó tôi đã thấy được tình yêu vô bờ bến, sự kính trọng của những người con đất Việt với vị lãnh tụ của dân tộc. Người dân Việt Nam đã giành cho Bác với tiếng gọi thân thương và thiêng liêng nhất: Vị cha già. Không phải ai chúng ta cũng có thể gọi là cha nhưng với Bác, Bác xứng đáng với tiếng gọi ấy. Bởi một người đã cống hiến hết cả cuộc đời mình cho dân tộc, cho nền độc lập và hòa bình thì chẳng có lý do gì là không thể. Cả dân tộc Việt Nam chỉ muốn gửi đến người cha kính yêu lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn người cảm ơn vì tất cả.

Giữa hàng ngàn người con đến với Bác hôm nay, thì cũng có hàng ngàn người con trên mọi miền Tổ quốc không thể trực tiếp đến gặp Bác. Nhưng tình cảm thiêng liêng dành cho Bác thì không gì có thể so sánh được. Nhìn dòng người chậm rãi tiến từng bước, kiên nhẫn chờ đợi đến lượt mình mà tôi xúc động. Có lẽ chẳng có ngòi bút nào tả nổi được tình cảm chân thành, lòng yêu mến của người dân Việt Nam dành cho Bác. Và cũng có lẽ sẽ có ai đó vì được gặp Bác mà dâng dâng lên niềm hạnh phúc, mà rơi những giọt nước mắt, mà chỉ mong ước được ở cạnh Bác lâu hơn chút nữa, mà nhớ đến những kỷ niệm về Bác.

“Muốn làm con chim hót quanh Lăng Bác

Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.”

Bài thơ “Viếng Lăng Bác” – Viễn Phương

Dạo quanh một vòng quanh Lăng, thật sự lưu luyến chẳng muốn rời. Chỉ muốn ở đó mãi giống như đang được ở cạnh Bác. Dường như trời đất cũng chiều lòng người khi mà dự báo thời tiết trời nắng nóng nhưng hôm nay lại không có nắng. Trời đầy mây. Bỗng nhiên một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi có lẽ vị cha già thương đàn con về thăm cha, hôm nay tụ họp về đây nên đã dang tay ra che chở, đã tỏa bóng mát cho các con. Tình yêu thương của Bác dành cho người dân Việt Nam, cho quê hương thật cao cả.

Những tia nắng đầu tiên bắt đầu chiếu xuống khi trời đã về trưa. Tôi với mẹ vừa cảm thấy tiếc nuối vừa cảm thấy hình như mình vừa bỏ lỡ một điều gì đó thiêng liêng lắm. Nhưng mẹ con tôi đã an ủi với nhau rằng lần sau chúng tôi sẽ quay lại và sẽ chẳng bỏ lỡ thêm lần nào nữa. Vì là một người con của Thủ đô nên cơ hội để được gặp Bác của tôi nhiều hơn cả. Vì thế tôi cảm thấy được an ủi phần nào và đỡ nuối tiếc hơn. Sau khi dạo vòng quanh Lăng chúng tôi trở về nhà dù không muốn. Hẹn gặp lại Bác. Con chào tạm biệt Bác. Lần sau con sẽ trở lại thăm Bác. Chúc Bác ngủ ngon.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Đông Phong. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Xanh nước mặt hồ soi bóng Thủ đô
    Hà Nội là một trong số ít thành phố trên thế giới có nhiều hồ nước tự nhiên. Mặt nước hồ như tấm gương trong veo soi bóng Thủ đô ngàn năm văn hiến. Hồ nước không chỉ là những lá phổi xanh điều hòa không khí, là bản sắc riêng có của đô thị mà còn là những thắng cảnh tuyệt đẹp, thiên nhiên ưu ái tặng cho vùng đất “địa linh nhân kiệt”.
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung ra mắt hai ca khúc mới, thử sức với bolero
    Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa ra mắt hai ca khúc mới lấy cảm hứng từ mùa thu: “Nếu cô đơn sao em lại cô đơn một mình” và “Xa bạn”. Hai tác phẩm mang màu sắc khác biệt, được nhạc sĩ Dương Đức Thụy đảm nhận phần phối khí.
  • Dâng hương kỷ niệm 908 năm ngày hóa Nguyên phi Hoàng Thái hậu Ỷ Lan
    Sáng 16/9/2025 (tức ngày 25/7 năm Ất Tỵ), tại đình Yên Thái (số 8 ngõ Tạm Thương, phường Hoàn Kiếm, Hà Nội), Ban Quản lý hồ Hoàn Kiếm và Phố cổ Hà Nội tổ chức lễ dâng hương kỷ niệm 908 năm ngày hóa của Hoàng Thái hậu Nguyên phi Ỷ Lan.
  • Âm nhạc Thủ đô - 80 năm đồng hành cùng dân tộc
    Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là 80 năm qua, văn học nghệ thuật Thủ đô luôn đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử: từ những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám sục sôi khí thế, qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc, đến công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển đất nước hiện nay. Trong bức tranh chung ấy, âm nhạc Thủ đô Hà Nội giữ một vai trò đặc biệt: vừa là tiếng nói của tâm hồn dân tộc nói chung, tiếng nói “Người Hà Nội” nói riêng, vừa là vũ khí tinh thần sắc bén thôi thúc từng đoàn quân ra trận để bảo vệ Thủ đô, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia, dân tộc.
  • Hà Nội quyết liệt dẹp bỏ chợ cóc, chợ tạm, siết chặt quản lý giết mổ gia súc, gia cầm
    Văn phòng UBND Thành phố đã ban hành Thông báo số 575/TB-VP ngày 12/9/2025 về Kết luận của Phó Chủ tịch UBND Thành phố Nguyễn Mạnh Quyền tại cuộc họp triển khai Nghị quyết số 436/NQ-HĐND của HĐND Thành phố và các chỉ đạo của UBND Thành phố về xử lý dứt điểm các chợ "cóc", chợ "tạm", quản lý cơ sở giết mổ gia súc, gia cầm không bảo đảm điều kiện trên địa bàn Thành phố.
  • Người dân được khám sức khỏe định kỳ 1 năm/1 lần, bắt đầu từ năm 2026
    Từ năm 2026, người dân được khám sức khỏe định kỳ hoặc khám sàng lọc miễn phí ít nhất mỗi năm 1 lần, được lập sổ sức khỏe điện tử để quản lý sức khỏe theo vòng đời, từng bước giảm gánh nặng chi phí y tế. Đến năm 2030, người dân được miễn viện phí ở mức cơ bản trong phạm vi quyền lợi bảo hiểm y tế theo lộ trình.
Đừng bỏ lỡ
Lăng Bác ngày về
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO