Hương thị Trung thu

An Viên| 16/09/2019 21:43

Có những mùi hương đã đằm sâu trong trí nhớ mỗi dịp Trung thu về. Là hương cốm dẻo thơm mùi nếp mới. Là hương bưởi thanh thanh đung đưa lúc lỉu trong vườn. Là hương ổi thoảng thơm đánh thức cả bầy chim dậy sớm… Vậy mà, với những đứa trẻ quê nghèo chân đất đầu trần một thuở như tôi lại yêu biết mấy hương thị quê nhà… Cái mùi hương dịu nhẹ mà không thể nào giấu được!

Hương thị Trung thu

Có những mùi hương đã đằm sâu trong trí nhớ mỗi dịp Trung thu về. Là hương cốm dẻo thơm mùi nếp mới. Là hương bưởi thanh thanh đung đưa lúc lỉu trong vườn. Là hương ổi thoảng thơm đánh thức cả bầy chim dậy sớm… Vậy mà, với những đứa trẻ quê nghèo chân đất đầu trần một thuở như tôi lại yêu biết mấy hương thị quê nhà… Cái mùi hương dịu nhẹ mà không thể nào giấu được!

Cứ mỗi mùa Trung thu đến cũng là lúc cả cây thị trong vườn nhà lại dậy hương thơm ngát. Từ những chùm hoa trắng muốt đến những chùm quả xanh non, chẳng mấy chốc cả gốc thị vàng ươm màu quả chín, vàng rộm cả một góc vườn. Để rồi cả ngày, tôi lại được thể kéo tấm cửa phên tre ra vườn đứng dưới gốc thị ngó nghiêng. Có khi mải đắm nhìn những chùm quả trĩu cành, chợt giật mình trước một trái thị chín rục rơi xuống đất. Chỉ một gốc thị chín thôi cũng đủ tỏa hương thơm ngào ngạt khắp vườn.

Còn nhớ dịp Trung thu năm nào, buổi trưa cứ trốn ngủ ra gốc thị soi trái chín. Thế rồi có hôm, mẹ nói thật như đùa, rằng trưa đến, nhất là vào giờ ngọ, ma xuất hiện rất nhiều, sẽ ngửi thấy hương thị thơm mà tới. Thế là tôi sợ mất hồn, buổi trưa chẳng dám lởn vởn bên gốc thị nữa, nhưng hương thị thoảng thơm quanh nhà cứ khiến tôi bồi hồi, thấp thỏm không sao ngủ được. Mẹ còn dặn, chớ có cầm thị tới nhà ai nấu rượu gạo mà chơi. Vì cơm rượu gạo khi đang ủ rất kị mùi hương của thị, nếu để hương thị lại gần thì sẽ làm hỏng cả mẻ rượu. Chưa hết, lúc nào mẹ cũng nhắc đi nhắc lại rằng, ăn thị không được ngậm hột, vì hột nó rất trơn, dễ chui tọt xuống cổ họng… Mai này lớn lên tôi mới hiểu hơn, ở quê là vậy đấy, chỉ có quả thị thôi mà kiêng kỵ đủ điều.

Nhớ tuổi thơ cắp sách tới trường, vào dịp đầu trung thu cũng là lúc học sinh náo nức tới trường bắt đầu một năm học mới. Bên cạnh niềm vui được gặp lại trường lớp, thầy cô, bạn bè, được kể lể bao nhiêu chuyện vui dịp nghỉ hè là niềm vui giản dị từ những quả thị thơm. Một quả thị chín giấu trong cặp hay trong túi áo thôi đủ khiến cả lớp nhốn nháo kiếm tìm, lục lọi. Thế rồi khi phát hiện ra, cả bọn cứ giành nhau trái thị hít hà làm rộn vang cả lớp học.

Tết Trung thu người ta còn gọi với cái tên dân dã: Tết trông trăng. Bởi trung thu là dịp trăng tròn nhất, sáng nhất và cũng là đẹp nhất đáng để được trông ngóng, thưởng thức. Tôi nhớ vào những đêm Trung thu xa lắc ấy, cả nhà thường trải chiếc chiếu cói dưới hiên nhà để ngắm trăng. Với trái thị thơm cứ vân vê trong tay, anh em tôi giành nhau gối đầu lên chân mẹ, rủ rỉ đòi mẹ kể chuyện cổ tích. Và rồi, cứ mỗi lần nghe mẹ kể đến truyện Tấm Cám, mấy anh em lại nghĩ ngay đến cây thị ở góc vườn nhà, lại mơ màng nghĩ đến hình ảnh cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị.

Yêu quê nghèo dung dị, mâm cỗ Trung thu chỉ là những hoa trái vườn nhà. Bên cạnh bưởi, mận, nhãn, ổi,… là những trái thị chín vàng bắt mắt nổi bật trên chiếc mâm đồng. Chỉ chờ lệnh được phá cỗ là lũ trẻ trong xóm đứa nào đứa nấy hùa vào nhanh tay nhanh mắt chọn cho mình thứ quả mà mình yêu thích. Có cả những đứa yếu thế chẳng giành được gì hoặc bị xô ngã, giẫm cả vào chân cứ thế đứng mếu máo, nước mắt ngắn dài đến tội… Có được quả thị trong tay, đứa nào đứa nấy lại luôn tay vừa xoay vừa nắn cho đến khi thịt quả mềm và nứt ra một khe nhỏ thì cho lên miệng hút, ăn ngấu nghiến. Quả thị cứ thế một thời đã theo bước chân tôi đi khắp đường làng ngõ xóm, cùng rước đèn ông sao dưới ánh trăng Tung thu chan hòa, trong điệu nói cười hả hê. 

Lớn lên, lập nghiệp xa quê rồi ở phố. Mỗi dịp Trung thu về lại thấy ngập tràn đủ loại bánh trái, đủ loại đồ chơi bắt mắt. Có khi ngang qua một ngôi chợ hay một gian hàng trái cây nào, mắt dáo dác kiếm tìm hình ảnh trái thị tuổi thơ năm nào mà sao chẳng thấy. Thế rồi lòng lại man mác buồn, nao nao nhớ! 
(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hương thị Trung thu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO