Hà Nội ở Sài Gòn

Tuấn Anh | 10/07/2022 19:03

Chuyến bay tới Sài Gòn của tôi sẽ khởi hành sau hai giờ đồng hồ nữa, vậy mà tôi vẫn loay hoay với đống đồ cá nhân. Mãi một hồi lâu tôi mới ra được đường lớn để bắt taxi tới sân bay Nội Bài.
Hà Nội ở Sài Gòn

Đường Nguyễn Tri Phương ở Sài Gòn mang nhiều nét tương đồng với phố Phan Đình Phùng ở Hà Nội. Ảnh: Hoàng Triều

Ngồi trong taxi nhìn thành phố vừa thức dậy khiến tôi có chút bối rối, tự hỏi tại sao khi bản thân chuẩn bị rời khỏi nơi đây thì nó lại trở nên đẹp đẽ đến vậy. Hay do thường ngày ta chung sống với thành phố này như cách một ông chồng đòi hỏi đủ điều với bà vợ già cọc cằn, gai góc, vậy nên khi rời đi, bà vợ ấy không phải lo toan muộn phiền nên được trở về với bóng dáng của người thiếu nữ đôi mươi ư?

Sau hai tiếng hơn, tôi đã đến sân bay Tân Sơn Nhất. Thay vì phải tự mình tìm đường, chị bạn người Sài Gòn tên My đã “tóm gọn” được tôi ngay trước cửa ra cùng cái ôm thắm thiết. Ngồi sau xe chị My, tôi thấy đường xá ở Sài Gòn gần như rất khác so với Hà Nội, nhịp độ di chuyển của phương tiện cho đến con người liên tục trải dài như một cuộc phiêu lưu vô định không điểm dừng.

Chị My dẫn tôi tới một quán cà phê tên là Cộng Sinh trên đường Đinh Tiên Hoàng, nấp trong một khu trông khá giống văn phòng nhà nước thời trước. Chị nói quán này chị hay ngồi vào buổi trưa, nắng hắt vào những thanh chắn ở ban công tạo nên những mảng màu rất thơ dưới nền nhà in hoa văn thời xưa. Vừa bước tới cầu thang, tôi hít hà hương cà phê tắc phảng phất. Chọn chỗ ngồi cạnh lan can, tiếng nhạc jazz từ đĩa than vọng ra từ trong quán khiến cho cơn nóng ban trưa Sài Gòn dịu đi đôi phần. Tiếng nhạc hòa lẫn với chất giọng nói nhẹ nhàng của người miền trong gợi nhớ lại trong tôi cảm giác một buổi hẹn hò cùng người tình năm mười bảy tuổi ở Hà Nội biết mấy. Trong trẻo và nên thơ như những ngày còn “xanh”.

Ngày tiếp theo, tôi quyết định thuê một chiếc xe máy để đi khám phá Sài Gòn một mình như cách tôi đi ra ngoài ở Hà Nội nếu không phải đi học hoặc đi làm. Vô cùng thảnh thơi.

Tôi chọn ngồi ở quán cà phê Saigon Life trên đường Nguyễn Thị Minh Khai. Quán cà phê được phủ bằng một gam vàng như vạt nắng ngoài trời, hơi ám chút cũ kĩ như những thước phim thập niên 90 mà tôi thường xem cùng bố mẹ. Lôi trong túi bao thuốc và cuốn sách mới mua để tận hưởng, quan sát cách con người ở một nơi quá đỗi mới mẻ này sẽ nói với nhau những câu chuyện gì một cách thầm lặng. Phần vì tôi là một người không có thói quen bắt chuyện với người lạ, phần không biết mở lời như nào cho đúng. Vì ở ngoài Bắc, đặc biệt ở Hà Nội, mọi người phần lớn khá e ấp trong những lần đầu và ít nhất phải rất quen sau nhiều lần chạm mặt.

Hà Nội ở Sài Gòn

Bên ngoài ban công quán café Saigon Life trên đường Nguyễn Thị Minh Khai mang dáng vẻ thân thuộc với những quán café ở Hà Nội. Ảnh: Saigon Life

Bỗng một cậu trai tóc dài búi tóc quay sang bắt chuyện với tôi, hỏi tôi là người Hà Nội à. Một chút ái ngại dâng lên khiến những câu trả lời ậm ừ cho có, và tiếp theo đó là một loạt những câu hỏi về Hà Nội cũng như con người nơi đó từ cậu trai Sài Gòn bàn bên. Có thể đoán cậu bạn đó không có nhiều người quen là người miền Bắc, tôi được dịp để luyên thuyên về Hà Nội và những thứ tôi biết.

Sau một hồi trao đổi, tôi được biết cậu tên là Long, bằng tuổi tôi và đang học ngành kiến trúc ở đại học Văn Lang. Bố của cậu trai này là người Hà Nội di cư vào trong Sài Gòn sinh sống nên niềm ham thích về Hà Nội như được truyền lại từ đời này sang đời sau. Chưa đầy ba tiếng đồng hồ, cái cảm giác chúng tôi là bạn thân lâu năm đã được hình thành giống như cách hai đứa trẻ thân thiết vì một thú vui chung. Cuối buổi, cậu có hẹn sẽ đưa tôi đi chơi đêm như một người Sài Gòn chính hiệu.

Đến tối, chúng tôi cùng đi dạo, tới phố đi bộ Nguyễn Huệ, rồi lại đi qua phố tây Bùi Viện và mấy phố loanh quanh đó. Ở đây cũng náo nhiệt và xô bồ nhưng theo một cách nào đó tôi vẫn thấy lạ lẫm quá, không phải vì ở Hà Nội bọn tôi không có chỗ vui chơi mà vì người Hà Nội luôn mang dáng vẻ e ấp đằm thắm chứ không nở rộ như bông hoa quỳnh về đêm như Sài Gòn.

Kết thúc ngày, chúng tôi chọn nơi dừng chân ở nhà hát thành phố. Long nói với tôi rằng một ngày nào đó sẽ ra Hà Nội, là để thăm tôi và khám phá cái nơi mà bố cậu từng khôn lớn. Long là một đứa sinh ra ở Sài Gòn nhưng đâu đấy tôi thấy nó giống người Hà Nội hơn thẩy, từ cử chỉ, cách đi đứng, nhấn nhá từ ngữ rất chuẩn mực. Tôi hy vọng khi cậu bạn tới Hà Nội, cậu sẽ tìm được gì đó mà bản thân vẫn luôn muốn biết và hiểu về nó.

Đến giờ xuất phát ra sân bay, chị My đèo tôi lần cuối trên A Lục. Đến khu vực an ninh sân bay, hai chị em mùi mẫn tạm biệt nhau. (Đây là một điều tôi cũng thích ở người miền Nam. Họ thân thương, gần gũi đến lạ thường, họ thể hiện tình cảm của bản thân một cách tự nhiên dù với ai đi chăng nữa. Khác xa với người Hà Nội nghiêm nghị trong từng cử chỉ, hành động đến phát mệt trong mắt tôi). Chị đợi tôi đi khuất bóng rồi mới yên tâm ra về.

Sau mấy ngày xa nhà, tôi nhớ bữa cơm gia đình ngập tràn tiếng la của mẹ, mùi khói thuốc của bố. Dẫu không nhẹ nhàng, trìu mến như Sài Gòn, nhưng Hà Nội bình dị ấy cũng thật thương mến biết bao.


Bài liên quan
  • Hà Nội thông qua Nghị quyết về khu phát triển thương mại và văn hóa
    Sáng 10/7, tại kỳ họp thứ 25, HĐND TP. Hà Nội đã biểu quyết thông qua Nghị quyết về khu phát triển thương mại và văn hóa trên địa bàn thành phố Hà Nội. Nghị quyết được thông qua nhằm cụ thể hóa quy định tại khoản 8 Điều 21 Luật Thủ đô, mở đường cho mô hình phát triển kinh tế - văn hóa gắn với bảo tồn di sản, gìn giữ bản sắc Thủ đô.
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Góc nhìn đa chiều và sâu sắc của một học giả Nhật về Việt Nam
    Nhằm cung cấp thêm cho bạn đọc góc nhìn của một học giả nước ngoài về Việt Nam, NXB Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Sbooks xuất bản cuốn sách “Việt Nam - Một góc nhìn từ Nhật Bản” của GS.TS. Furuta Motoo. Không chỉ thể hiện tầm vóc học thuật, cuốn sách còn là sự kết tinh của gần 50 năm gắn bó, nghiên cứu nghiêm túc và đầy tâm huyết của một học giả Nhật Bản dành cho đất nước hình chữ S.
  • Ra mắt sách “Trở về từ hỗn loạn” của tác giả Trần Nhật Minh
    Công ty TNHH Sách và Truyền thông Việt Nam (Tri Thức Trẻ Books) phối hợp cùng NXB Thông tin và Truyền thông vừa ra mắt độc giả cuốn sách “Trở về từ hỗn loạn” của tác giả Trần Nhật Minh. Cuốn sách thuộc thể loại tâm lý ứng dụng, tập trung giải mã các biểu hiện tâm lý cực đoan, các hội chứng rối loạn thường gặp và hướng dẫn người đọc thực hành phương pháp Inner Role Therapy – Trị liệu nội vai.
  • Khởi dựng hai chương trình nghệ thuật đặc biệt Kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9
    Ngày 9/7, tại Hà Nội, Nhà hát Kịch Việt Nam khởi dựng chương trình nghệ thuật “Bác Hồ một tình yêu bao la” và vở nhạc kịch “Café bánh mì” có sự tham gia của nhiều nghệ sĩ Hàn Quốc.
  • Báo chí Thủ đô đa dạng phương thức tuyên truyền, nâng cao hiệu quả
    Chiều 10/7, Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Hà Nội tổ chức Hội nghị thông tin chuyên đề và giao ban triển khai nhiệm vụ trọng tâm công tác báo chí Thành phố tháng 7/2025. Phó Trưởng ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Hà Nội Nguyễn Huy Cường chủ trì và phát biểu chỉ đạo tại hội nghị.
  • Nhiều chính sách ưu đãi đối với hoạt động tái chế rác thải
    Tiếp tục chương trình kỳ họp thứ 25, HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI, sáng 10/7, với tỷ lệ tán thành cao, HĐND Thành phố Hà Nội đã thông qua Nghị quyết quy định biện pháp hỗ trợ, ưu đãi đối với hoạt động tái chế rác thải sử dụng kỹ thuật hiện có tốt nhất trên địa bàn Thành phố Hà Nội (thực hiện điểm d khoản 2 Điều 28 của Luật Thủ đô).
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội ở Sài Gòn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO