Tản văn

Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão

Tản văn của Ngô Nữ Thùy Linh 14:10 07/09/2024

Đã hai ngày rồi, cơn bão ghé ngang qua nhà. Mẹ ngồi buồn bã trước thềm. Mưa gió, đàn vịt, đàn gà chẳng đi kiếm ăn được. Chúng nép mình dưới bụi chuối, co ro bởi đôi cánh đã ướt rượt. Đàn gà con nối đuôi nhau, lạc giọng tìm mẹ.

888.jpg

Trong nhà tối om như mực. Phần vì mất điện, phần vì trời âm u, mây đen kịt, bủa vây lấy ngôi làng. Chúng tôi ngồi co ro, nghe mưa rơi rào rạt từng cơn trên mái nhà. Chờ lúc bố đi ngoài đồng về, cả nhà lại quây quần bên mâm cơm.

Cơm ngày bão, chẳng có gì ngoài món cà muối mặn. Cà mẹ đã muối cà từ mấy tháng trước. Bây giờ mưa gió, không lên chợ được, mẹ mang ra, ngồi tỉ mẩn cắt từng trái, rửa sạch với nước cho bớt mặn, rồi phi hành tăm lên, cho cà vào xào. Mùi thơm lừng bay nghi ngút khắp không gian nhà. Chỉ mới nghe tiếng xèo xèo thôi, mấy đứa đã thèm nhỏ dãi. Lục tục kéo nhau xuống bếp, đứa cầm bát, đứa cầm tô, chui vào trong xới cơm ăn. Giọng mẹ từ tốn: “Mấy đứa lấy cơm cẩn thận, phải xới cơm tơi lên, rồi lấy một góc thôi, nhớ để phần bên kia cho bố, tý bố đi làm đồng về, còn có cái ăn”. Chúng tôi vâng dạ rối rít. Chảo cà mẹ vừa bắc xuống khỏi bếp, cả lũ đã sà tới, tranh nhau. Những ngày mưa bão như thế, thấy anh em đầm ấm hơn. Không có những tiếng cãi nhau, không tranh giành, tị nạnh nhau công việc.

Bao năm rồi, chúng tôi lớn lên, trưởng thành, đi học và lập gia đình, bố cũng không phải đi làm đồng nữa. Bây giờ ruộng đã quy hoạch lại, một số ruộng được chia cho gia đình năm nào giờ chuyển qua cho các cô, các chú, anh em làm. Đến mùa, mọi người lại tự động đong cho bố mẹ một ít thóc để xát ăn dần. Cũng không nhọc công bươn bả trên cánh đồng làng, tìm kiếm con cua, con cá ngày bão.
Dẫu cuộc sống đã đổi thay, mẹ vẫn giữ thói quen mang ra hũ cà muối mỗi khi mưa gió bão bùng. Còn chúng tôi, mỗi khi khi nghe tin quê nhà mưa bão, lòng đứa nào đứa nấy lại không thôi trăn trở. Sợ mưa, sợ gió nổi lên, cuốn đi những thứ thân thuộc bao năm bố mẹ góp công xây dựng. Sợ tuổi già ập đến với bố mẹ mà chẳng có những đứa con bên cạnh để chăm sóc, đỡ đần. Nhưng hơn hết, ngày mưa bão gợi cho chúng tôi về miền kí ức đẹp đẽ nguyên sơ, món cà muối mặn của mẹ, xào với củ hành tăm. Mùi hương ấy, cứ lẩn khuất trong đầu mỗi đứa, để rồi ai cũng ước ao được về nhà, chui vào căn bếp tối om, cùng nhau quây quần bên ánh đèn dầu cười đùa, vui vẻ ăn bữa cơm chiều.

Nhớ lắm bước chân mẹ vội vàng chạy ra chuồng gà, kéo tấm bạt che mưa cho lũ gà, lũ vịt. Nhớ dáng bố còm cõi đi ruộng về, tay xách con cá, con cua, miệng không ngớt vui vẻ “chiều nay nhà có món cải thiện bữa ăn ngày bão rồi nhé”. Nhớ khoảnh khắc mấy anh em xúm xít quanh bố, đứa đòi xách cá, đứa phụ bố vác cuốc vào nhà. Những khoảnh khắc ấm áp, sum vầy ngày mưa bão năm xưa thật quý giá biết bao. Để bây giờ mỗi khi nghe tin bão nổi ở quê nhà, lại thấy kí ức ùa về, đầy những lo lắng, ưu tư, và chỉ muốn ào về trong phút chốc để phụ bố mẹ lo toan những bộn bề ngày bão.

Trong bóng chiều đổ, dãy hành lang cơ quan dài hun hút. Tôi đứng ở ban công, ngắm lượt cây xanh đang reo vui vì được đón nhận cơn mưa bất chợt. Gió mát lành thổi qua, nhưng bất giác khiến tôi lành lạnh. Tôi kéo chiếc áo khoác mỏng, nhìn lên bầu trời, cầu cho quê nhà bình an. Hình ảnh ba anh em ngồi quây quần bên mâm cơm chiều ngày đó lại hiện hữu trước mắt. Mẹ ân cần hỏi han “Có ngon không con?”, “Ráng ăn no bụng để có sức học bài nhé!”. Mọi thứ cứ như trang sách, lật giở đến từng khoảng kí ức đẹp đẽ. Bất giác, khóe mắt tôi rưng rưng trong niềm thương và nhớ./.

Bài liên quan
  • Hương sen vương vấn sợi trà
    Những ngày còn công tác ở Hà Nội, ông ngoại tôi đã xin được giống sen Hồ Tây về trồng trong đám ruộng lầy cải tạo thành ao, bờ mòn dần hóa thành đầm sen đầu tiên ở bản. Những nhà hàng xóm ngắm bông sen to, đẹp thơm ngát một vùng thì đến xin vài ngó già.
(0) Bình luận
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO