Tản văn

Cây đàn của ông

Đào Phương Linh (Lớp 4A3, Trường Tiểu học Nam Trung Yên, Hà Nội) 22/08/2023 21:12

Trước mắt tôi bây giờ là căn nhà với mảnh vườn rộng lớn ngập tràn tiếng chim hót ríu rít trong tán cây xanh mơn mởn. Tôi bước vào nhà, thấy ông đang thư thái trên chiếc ghế gỗ quen thuộc và nhâm nhi chén trà chiều.

“Đến nơi rồi!” – Mẹ nói khi vừa thấy cánh cửa sắt cũ kĩ nhà ông rồi nhẹ nhàng xuống xe, nhấc chiếc va li màu xanh lam của tôi đặt xuống đất. Bố tôi thì khệ nệ xách những túi lớn nhỏ vào khoảng sân rợp bóng cây. Mùa hè này, tôi được về với ông một tuần.

Trước mắt tôi bây giờ là căn nhà với mảnh vườn rộng lớn ngập tràn tiếng chim hót ríu rít trong tán cây xanh mơn mởn. Tôi bước vào nhà, thấy ông đang thư thái trên chiếc ghế gỗ quen thuộc và nhâm nhi chén trà chiều.

“Con chào ông!”

Tôi chạy lại và nói khẽ vì sợ ông giật mình. Trong lúc bố mẹ còn bận sắp xếp đồ đạc, tôi đã chạy ra sân, hớn hở ngắm nghía từng chú chim đủ màu đang nhảy nhót. Ở quê thật tuyệt! Khác xa với sự ồn ào của thành phố, tôi có thể nghe được cả tiếng gió nhè nhẹ thổi, tiếng lay động của từng kẽ lá khi có chú dế nhỏ ghé thăm. Cơn gió mát mẻ hiếm thấy giữa mùa hạ này có thể khiến tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Dạo chơi một lúc mắt đã díp lại, tôi leo ngay lên chiếc võng ông mắc giữa hai cây xoài rồi ngủ say sưa. Đến khi tôi tỉnh dậy thì bố mẹ đã về, chỉ còn tôi ở lại với ông.

Trở vào nhà, tôi lại chú ý đến cây đàn cũ trên nóc tủ mà đứng ngắm mãi, chẳng để ý ông đã đứng ngay sau lưng.

“Cháu đang xem cây đàn đó à?” - Ông hỏi tôi bằng giọng trầm ấm.

“Dạ... vâng. Cháu thấy nó đẹp quá! Ông kéo một bản cho cháu nghe nhé!”

Ông cười nhưng lắc đầu khe khẽ, trên gương mặt thoáng nỗi buồn.

Rồi ông kể cho tôi nghe về thời trẻ của ông, về bà và về cây vĩ cầm ấy. Hóa ra hồi trẻ ông rất mê đàn nhưng với hoàn cảnh lúc đó thì cây đàn là một thứ xa xỉ. Vì ông, bà đã cực nhọc tích góp, dành dụm để mua tặng ông. Ngày đi lên thị trấn xem đàn, ông bà gặp tai nạn rồi bà không qua khỏi. Cây đàn trở thành kỉ niệm buồn của ông.

“Cháu sẽ thử tưởng tượng tiếng đàn của ông…”

Nghe ông kể, tôi cũng buồn lắm. Sau bữa tối, tôi đi ngủ ngay vì hơi mệt.

Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng bắt đầu chiếu qua cửa sổ, đánh thức tôi không phải tiếng xe cộ xôn xao hay tiếng đồng hồ báo thức mà chính là tiếng đàn du dương êm ái đang len lỏi qua từng tấm vách gỗ của căn nhà. Tiếng đàn êm dịu như một lời ca da diết khiến tôi say mê, đắm chìm vào từng nhịp. Tôi nhẹ nhàng bước xuống cầu thang như sợ tiếng động của mình sẽ làm tiếng đàn kì diệu kia vụt tắt. Xuống đến nơi, tôi ngỡ ngàng khi thấy ông đang say sưa hòa mình vào tiếng nhạc. Ánh nắng vàng dịu lặng lẽ chảy trên vai ông, tôi bỗng nghĩ đó là vòng tay của bà. Chậu hoa trên bếp bừng tỉnh giấc và cũng rung rinh nhảy múa cùng âm thanh tuyệt diệu đó. Tôi không biết vì tình yêu của ông đối với cây đàn hay do đôi bàn tay điệu nghệ đã tạo nên bản nhạc đang bay lượn khắp căn nhà nhỏ này.

Bỗng ông dừng lại và nhìn tôi nở nụ cười. Ông từ từ đặt cây đàn gỗ xuống rồi bước đến nắm tay tôi, dẫn tôi ra vườn. Ông trầm ngâm nhìn lên bầu trời xanh thẳm với những cụm mây trôi bồng bềnh. Rồi ông quay sang bảo tôi, vẫn bằng giọng trầm ấm:

“Cảm ơn cháu đã mang lại tiếng đàn cho ông.”

Bài liên quan
  • Nơi gió được sinh ra
    Gió không về với nhân gian mà dạo chơi nữa. Trưa, nắng gắt gao nở một nụ cười bí hiểm. Yên gió, hàng cây đứng lặng ngả bóng vào nhau. Lá rơm rớm giọt sầu gục xuống. Phố thấp thoáng những bóng người chạy trốn, bịt kín khuôn mặt. Từng luồng bụi vẫn bay lơ lửng trên không trung, biến hình mờ ảo bám vào nóc nhà, khe cửa, vấn vít hàng quán, vỉa hè, lối người qua lại. Tôi chạy vội về với cánh đồng trong cơn mơ, gió yên lặng ngả xuống vai mình.
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tăng cường giao lưu hợp tác văn hóa giữa Việt Nam và Kazakhstan giai đoạn 2025-2027
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa ban hành Quyết định 2267/QÐ-BVHTTDL về việc triển khai “Bản ghi nhớ hợp tác văn hóa giữa Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam và Bộ Văn hóa và Thông tin Kazakhstan” giai đoạn 2025-2027.
  • Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phát động phong trào “Học tập trên các nền tảng số”
    Nhằm thực hiện đồng bộ các chủ trương, đường lối của Đảng và nhiệm vụ của Chính phủ về phát triển khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số trong các lĩnh vực quản lý Nhà nước; Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ban hành kế hoạch phát động phong trào “Học tập trên các nền tảng số” để trở thành phong trào “học tập số” thường xuyên, phổ cập, nâng cao kiến thức về khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo... trong công chức, viên chức, người lao động của ngành.
  • Khơi dậy giá trị di sản bị lãng quên từ quán Đạo giáo
    Trong hệ thống tín ngưỡng tôn giáo của người Việt, đình, chùa, đền, miếu từ lâu đã được nhận diện như những thiết chế tiêu biểu, in đậm dấu ấn trong tâm thức cộng đồng. Tuy nhiên, có một loại hình di tích tôn giáo từng giữ vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần dân tộc nhưng dần bị lãng quên: đó là quán Đạo giáo. Cuốn sách "Quán Đạo giáo với một số vấn đề lịch sử và tôn giáo ở Việt Nam" của TS. Nguyễn Thế Hùng (NXB Chính trị quốc gia Sự thật, 2025) là một chuyên khảo công phu nhằm lấp đầy khoảng trống
  • Trưng bày kỷ vật của danh hài Charlie Chaplin tại Hà Nội
    Diễn ra tại hai sảnh Heritage Wing và Opera Wing của khách sạn Sofitel Legend Metropole Hà Nội, trưng bày “Charlie Chaplin: Ký ức một Huyền thoại” sẽ giới thiệu nhiều kỷ vật, hình ảnh và ấn phẩm hiếm có như các áp phích phim, bản nhạc gốc từ thế kỷ trước...
  • [Infographic] Kinh tế - xã hội Thành phố Hà Nội 6 tháng đầu năm 2025
    Theo chi Cục thống kê thành phố Hà Nội, trong 6 tháng đầu năm 2025 kinh tế - xã hội TP. Hà Nội diễn ra diễn ra trong bối cảnh cùng cả nước đẩy mạnh cải cách thể chế, tinh gọn tổ chức-bộ máy, thực hiện hợp nhất tỉnh, thành, vận hành mô hình chính quyền địa phương 2 cấp... Trong bối cảnh này, kinh tế - xã hội TP. Hà Nội vẫn tiếp tục đà tăng trưởng, đạt được nhiều thành quả trong các lĩnh vực...
Đừng bỏ lỡ
Cây đàn của ông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO