Tản văn

Cây đàn của ông

Đào Phương Linh (Lớp 4A3, Trường Tiểu học Nam Trung Yên, Hà Nội) 22/08/2023 21:12

Trước mắt tôi bây giờ là căn nhà với mảnh vườn rộng lớn ngập tràn tiếng chim hót ríu rít trong tán cây xanh mơn mởn. Tôi bước vào nhà, thấy ông đang thư thái trên chiếc ghế gỗ quen thuộc và nhâm nhi chén trà chiều.

“Đến nơi rồi!” – Mẹ nói khi vừa thấy cánh cửa sắt cũ kĩ nhà ông rồi nhẹ nhàng xuống xe, nhấc chiếc va li màu xanh lam của tôi đặt xuống đất. Bố tôi thì khệ nệ xách những túi lớn nhỏ vào khoảng sân rợp bóng cây. Mùa hè này, tôi được về với ông một tuần.

Trước mắt tôi bây giờ là căn nhà với mảnh vườn rộng lớn ngập tràn tiếng chim hót ríu rít trong tán cây xanh mơn mởn. Tôi bước vào nhà, thấy ông đang thư thái trên chiếc ghế gỗ quen thuộc và nhâm nhi chén trà chiều.

“Con chào ông!”

Tôi chạy lại và nói khẽ vì sợ ông giật mình. Trong lúc bố mẹ còn bận sắp xếp đồ đạc, tôi đã chạy ra sân, hớn hở ngắm nghía từng chú chim đủ màu đang nhảy nhót. Ở quê thật tuyệt! Khác xa với sự ồn ào của thành phố, tôi có thể nghe được cả tiếng gió nhè nhẹ thổi, tiếng lay động của từng kẽ lá khi có chú dế nhỏ ghé thăm. Cơn gió mát mẻ hiếm thấy giữa mùa hạ này có thể khiến tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Dạo chơi một lúc mắt đã díp lại, tôi leo ngay lên chiếc võng ông mắc giữa hai cây xoài rồi ngủ say sưa. Đến khi tôi tỉnh dậy thì bố mẹ đã về, chỉ còn tôi ở lại với ông.

Trở vào nhà, tôi lại chú ý đến cây đàn cũ trên nóc tủ mà đứng ngắm mãi, chẳng để ý ông đã đứng ngay sau lưng.

“Cháu đang xem cây đàn đó à?” - Ông hỏi tôi bằng giọng trầm ấm.

“Dạ... vâng. Cháu thấy nó đẹp quá! Ông kéo một bản cho cháu nghe nhé!”

Ông cười nhưng lắc đầu khe khẽ, trên gương mặt thoáng nỗi buồn.

Rồi ông kể cho tôi nghe về thời trẻ của ông, về bà và về cây vĩ cầm ấy. Hóa ra hồi trẻ ông rất mê đàn nhưng với hoàn cảnh lúc đó thì cây đàn là một thứ xa xỉ. Vì ông, bà đã cực nhọc tích góp, dành dụm để mua tặng ông. Ngày đi lên thị trấn xem đàn, ông bà gặp tai nạn rồi bà không qua khỏi. Cây đàn trở thành kỉ niệm buồn của ông.

“Cháu sẽ thử tưởng tượng tiếng đàn của ông…”

Nghe ông kể, tôi cũng buồn lắm. Sau bữa tối, tôi đi ngủ ngay vì hơi mệt.

Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng bắt đầu chiếu qua cửa sổ, đánh thức tôi không phải tiếng xe cộ xôn xao hay tiếng đồng hồ báo thức mà chính là tiếng đàn du dương êm ái đang len lỏi qua từng tấm vách gỗ của căn nhà. Tiếng đàn êm dịu như một lời ca da diết khiến tôi say mê, đắm chìm vào từng nhịp. Tôi nhẹ nhàng bước xuống cầu thang như sợ tiếng động của mình sẽ làm tiếng đàn kì diệu kia vụt tắt. Xuống đến nơi, tôi ngỡ ngàng khi thấy ông đang say sưa hòa mình vào tiếng nhạc. Ánh nắng vàng dịu lặng lẽ chảy trên vai ông, tôi bỗng nghĩ đó là vòng tay của bà. Chậu hoa trên bếp bừng tỉnh giấc và cũng rung rinh nhảy múa cùng âm thanh tuyệt diệu đó. Tôi không biết vì tình yêu của ông đối với cây đàn hay do đôi bàn tay điệu nghệ đã tạo nên bản nhạc đang bay lượn khắp căn nhà nhỏ này.

Bỗng ông dừng lại và nhìn tôi nở nụ cười. Ông từ từ đặt cây đàn gỗ xuống rồi bước đến nắm tay tôi, dẫn tôi ra vườn. Ông trầm ngâm nhìn lên bầu trời xanh thẳm với những cụm mây trôi bồng bềnh. Rồi ông quay sang bảo tôi, vẫn bằng giọng trầm ấm:

“Cảm ơn cháu đã mang lại tiếng đàn cho ông.”

Bài liên quan
  • Nơi gió được sinh ra
    Gió không về với nhân gian mà dạo chơi nữa. Trưa, nắng gắt gao nở một nụ cười bí hiểm. Yên gió, hàng cây đứng lặng ngả bóng vào nhau. Lá rơm rớm giọt sầu gục xuống. Phố thấp thoáng những bóng người chạy trốn, bịt kín khuôn mặt. Từng luồng bụi vẫn bay lơ lửng trên không trung, biến hình mờ ảo bám vào nóc nhà, khe cửa, vấn vít hàng quán, vỉa hè, lối người qua lại. Tôi chạy vội về với cánh đồng trong cơn mơ, gió yên lặng ngả xuống vai mình.
(0) Bình luận
  • Yêu Hà Nội từ những trang văn
    Dẫu không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng tôi yêu Hà Nội tha thiết. Tình yêu này có lẽ đã có trong tôi từ khi còn thơ bé. Thuở ấy, Hà Nội còn là giấc mơ xa xỉ với một đứa trẻ suốt ngày quanh quẩn bên ruộng đồng vườn tược, bên những dòng sông tít tắp miền Tây Nam Bộ xa xôi.
  • Cô giáo chủ nhiệm mới
    Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.
  • Có phải em, mùa thu…
    Bầu trời hôm nay như rộng hơn, mây như xanh hơn, gió như thanh mát hơn, mênh mang đến tận cùng. Gió cuối hạ lang thang đầu dãy phố, la đà trên vòm phượng xanh biếc còn sót lại những bông hoa cuối mùa bừng lên rực rỡ. Có phải em, mùa thu…!
  • Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão
    Đã hai ngày rồi, cơn bão ghé ngang qua nhà. Mẹ ngồi buồn bã trước thềm. Mưa gió, đàn vịt, đàn gà chẳng đi kiếm ăn được. Chúng nép mình dưới bụi chuối, co ro bởi đôi cánh đã ướt rượt. Đàn gà con nối đuôi nhau, lạc giọng tìm mẹ.
  • Nhớ những cơn mưa quê hương
    Đêm trời Âu, những tia chớp dọc ngang như xé toạc không gian thành trăm mảnh. Ngả nghiêng theo tiếng sấm là màn mưa lộp bộp, rì rào… rồi ào ào như thác đổ. Mưa mùa hạ. Đích thực là mưa mùa hạ...
  • Hương sen vương vấn sợi trà
    Những ngày còn công tác ở Hà Nội, ông ngoại tôi đã xin được giống sen Hồ Tây về trồng trong đám ruộng lầy cải tạo thành ao, bờ mòn dần hóa thành đầm sen đầu tiên ở bản. Những nhà hàng xóm ngắm bông sen to, đẹp thơm ngát một vùng thì đến xin vài ngó già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • [Podcast] Thu Hà Nội – Mùa của tình yêu và nỗi nhớ
    Bốn mùa, xuân, hạ, thu, đông của Hà Nội, mỗi mùa đều mang trong mình nét đẹp riêng bới hương, bởi sắc của mỗi mùa. Nhưng có lẽ, mùa thu vẫn là một mùa thật đặc biệt của Người Hà Nội. Mỗi độ thu về như gói gọn cả một Hà Nội cổ kính, trầm mặc, một Hà Nội thơ mộng và trữ tình. Chính bởi vẻ đẹp đó mà mùa thu đã trở thành nỗi nhớ cho những ai đã từng gắn bó với Hà Nội mà nay phải chia xa, là niềm ước ao một lần được “chạm vào” của nhiều du khách.
  • Khám phá Tây Bắc tại triển lãm "Tây Park - Ngàn"
    Triển lãm thị giác "Tây Park - Ngàn" được thực hiện dựa trên quá trình 10 năm đi và trải nghiệm tại Tây Bắc (Việt Nam) kết hợp sáng tạo nhiếp ảnh của Nguyễn Thanh Tuấn.
  • Huyện Thanh Oai: Đẩy mạnh triển khai Chỉ thị 30-CT/TU với tuyên truyền các Quy tắc ứng xử
    Huyện Thanh Oai đề cao và phát huy vai trò cá nhân của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân trong nhiệm vụ xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh; vai trò trách nhiệm của cả hệ thống chính trị, cộng đồng, mỗi gia đình trong xây dựng và giữ gìn môi trường văn hóa lành mạnh.
  • Các xã, phường mới của Hà Nội sau khi sáp nhập
    Sau khi sắp xếp lại, Hà Nội có 526 đơn vị hành chính cấp xã, gồm 160 phường, 345 xã và 21 thị trấn.
Đừng bỏ lỡ
Cây đàn của ông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO