Người say đắm văn chương, người tương tư… thơ ca

Bùi Việt Thắng| 12/09/2019 08:23

Có lẽ tôi cần giới thiệu với bạn đọc đôi nét về tác giả Nguyễn Thị Thiện - nhân vật mà tôi gọi là “người say đắm văn chương”, hay “người tương tư... thơ ca”.

Người say đắm văn chương, người tương tư… thơ ca

1. Có lẽ tôi cần giới thiệu với bạn đọc đôi nét về tác giả Nguyễn Thị Thiện – nhân vật mà tôi gọi là “người say đắm văn chương”, hay “người tương tư... thơ ca”. Tác giả Nguyễn Thị Thiện quê ở xã Hương Ngãi, huyện Thạch Thất, Hà Nội. Chị vốn là giáo viên dạy văn, từng giữ chức Phó Hiệu trưởng Trường THPT Thạch Thất, Hà Nội. Năm 2011, nhận sổ hưu, như lẽ thường tình chị sẽ tham gia các câu lạc bộ dành cho người cao tuổi hay đi du lịch tứ xứ. Nhưng chị có sân chơi riêng của mình vốn đã được chuẩn bị kỹ càng từ trước – văn chương/ thơ ca. 

Là người làm nghề dạy học và hoạt động văn học, tôi đánh giá cao nhiệt tình và năng lực của người đồng nghiệp Nguyễn Thị Thiện. Chị là cộng tác viên của các báo: Giáo dục và thời đại, Phụ nữ Việt Nam, Phụ nữ Thủ đô, Người cao tuổi, An ninh Thủ đô, Hà Nội mới cuối tuần, Người Hà Nội, tạp chí Thơ (Hội Nhà văn Việt Nam)... Tuy tiếp xúc và quen biết chưa lâu, nhưng tôi thực sự quý mến tình người, tình yêu văn chương hiếm thấy của một người phụ nữ đã bước qua tuổi 60. Cổ nhân xưa có câu “hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, và tôi thấy thật đúng trong trường hợp này. Tôi cũng biết chị đã từng tiếp xúc và chiếm được cảm tình của các văn nhân có tiếng như: Hồ Phương, Nguyễn Đình Chú, Hữu Thỉnh, Nguyễn Bắc Sơn, Thanh Thảo, Lê Thành Nghị, Trần Đăng Khoa, Phan Thị Thanh Nhàn, Nguyễn Thị Hồng Ngát, Nguyễn Sỹ Đại, Đoàn Thị Lam Luyến, Nguyễn Thị Mai... Đặc biệt, Tiến sĩ Nguyễn Xuân Lạc, nay đã hơn 80 tuổi, nhưng tác phẩm nào của Nguyễn Thị Thiện xuất bản, ông cũng có sự chia sẻ kịp thời (viết lời giới thiệu hoặc tham dự ra mắt sách) với cô học trò giỏi giang của mình năm xưa. 

Nguyễn Thị Thiện rất thân thiện và hướng thiện. Chị sống chan hòa, khiêm nhu nên dễ hòa đồng, dễ tạo được mối thiện cảm với người khác, dù chỉ gặp lần đầu. Lưng vốn văn chương của chị tuy chưa đồ sộ, dày dặn được như người khác nhưng khi xuất hiện thì dồn dập, ấn tượng. Chỉ trong vòng 2 năm (2018 - 2019), chị ra mắt liên tiếp 4 tác phẩm: 3 tập bình thơ (Trang thơ - Trang đời, Tình quê tình người tập 1 và tập 2) và 1 tập truyện ngắn Những bài học đắt giá. Mới đây (ngày 18/8/2019), chị còn tổ chức lễ ra mắt sách tại gia cho đứa con tinh thần mới nhất - Tình quê tình người (giới thiệu và bình thơ, tập 2). Hôm đó, Tiến sĩ Nguyễn Xuân Lạc, nhà văn Nguyễn Bắc Sơn, hai nhà thơ nữ Đoàn Thị Lam Luyến, Nguyễn Thị Mai và tôi cùng bạn bè văn chương đủ các lứa tuổi của cô giáo Nguyễn Thị Thiện cũng đã đến tham dự và góp vui cùng tác giả.

2. Người ta nói trong cuộc sống và công việc biết vận dụng sở trường, hạn chế sở đoản rất quan trọng. Rõ ràng sở trường của Nguyễn Thị Thiện là giới thiệu và bình thơ, nên 3 trong 4 tác phẩm đã công bố của chị gắn liền, dành cho thơ. Hơn 90 bài bình thơ chia đều trong 3 tập sách của Nguyễn Thị Thiện đủ bằng chứng để nói rằng đây là người say đắm... văn chương và là người tương tư... thơ ca. Hãy thử dạo trong khu vườn bình thơ của Nguyễn Thị Thiện, để xem chị đã “chạm” được vào thơ như thế nào? Châm ngôn Pháp có câu “Hãy cho tôi biết những người bạn của bạn tôi sẽ nói đúng về bạn”. Phỏng theo câu đó, tôi nói “Hãy cho tôi biết anh/ chị bình thơ ai tôi sẽ nói được về tạng văn của anh/ chị”.
Nếu hơn 90 bài bình thơ, bạn đọc chỉ thấy những tên tuổi lạ lẫm, những bài thơ được bình ở mức trung bình thì coi như sự bình thơ “thất bại toàn tập”. Nhưng may mắn cho bạn đọc, trong 3 tác phẩm bình thơ của tác giả Nguyễn Thị Thiện đã lóe sáng những tên tuổi của nền thơ hiện đại Việt Nam: Nguyễn Đình Thi, Lê Anh Xuân, Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Sỹ Đại, Lê Đình Cánh, Phan Thị Thanh Nhàn, Nguyễn Thị Mai, Trần Nhuận Minh, Nguyễn Quang Thiều, Đoàn Thị Lam Luyến, Trần Hòa Bình, Vương Trọng, Nguyễn Duy, Đồng Đức Bốn, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Lê Thành Nghị, Xuân Quỳnh, Lê Thị Mây, Nguyễn Thị Hồng Ngát,... 

Bước thứ hai để thẩm định người bình thơ, chúng ta sẽ “soi xét” xem tác giả đã lựa chọn phương pháp tiếp cận thơ nào, đã vận dụng hình thức bình thơ nào? Dĩ nhiên chúng ta không đòi hỏi một trình độ chuyên nghiệp bình thơ như Xuân Diệu trước đây, Vũ Quần Phương hiện nay. Đó là lối bình thơ của những nghệ sĩ ngôn từ danh tiếng. Chúng ta cũng không đòi hỏi Nguyễn Thị Thiện bình thơ tài hoa như Chu Văn Sơn (1962 - 2019). Rõ ràng, Nguyễn Thị Thiện bình thơ, theo tôi, có mục đích thực tế trước hết là phục vụ công việc dạy văn ở trường phổ thông. Bởi thế, tác giả hướng tới quảng đại bạn đọc ở cái ngưỡng trong sáng vào đời, chưa lấm bụi trần, chưa qua bể dâu, chưa hận thù ai, còn nhiều những mơ ước,... Tôi nghĩ, đó là một biệt sắc trong công việc bình thơ của Nguyễn Thị Thiện. Tôi nêu một ví dụ nhỏ. Trong Tình quê tình người (giới thiệu và bình thơ, tập 2), tác giả mở đầu liên tục bình các bài thơ Quê hương Việt Nam của Nguyễn Đình Thi (Tình yêu tha thiết và tự hào quê hương đất Việt),  Yêu lắm quê hương của Hoàng Thanh Tâm (Yêu lắm quê em, Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò), Phú Thọ quê mình của Trần Thị Phượng (Mến yêu, tự hào Phú Thọ quê mình). Ngẫu nhiên hay tất nhiên? Bạn đọc có thể tự rút ra câu trả lời. Tôi đã hơn một lần nghe thấy, đọc thấy câu: “ở đâu sung sướng ở đó là quê hương”(!?). Vậy nên, đọc bình thơ của Nguyễn Thị Thiện tôi trân trọng hàng đầu ý thức công dân cao cả của tác giả, trân trọng tình cảm “dĩ công vi thượng” của một cô giáo dạy văn, dù đang đương chức hay nghỉ hưu vẫn thực hành nhiệm vụ của một “kỹ sư tâm hồn”. Tôi nghĩ, trong một chừng mực nào đó có thể coi Nguyễn Thị Thiện là một cây bút có ý thức và năng lực chắt chiu, vun vén cái đẹp trong một thế giới hiện thực không thể nói là không hỗn mang.
Sẽ có người hỏi, thế còn truyện ngắn của tác giả Nguyễn Thị Thiện? Như đã viết ở trên, tôi muốn trong bài báo nhỏ chỉ nói về sở trường của tác giả này. Còn truyện ngắn của Nguyễn Thị Thiện? Xin dành cho một bài viết khác sắp tới.
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Có một Trường Sa như thế trong “Trái tim của đảo”
    Tôi đọc tập thơ “Trái tim của đảo” (Nhà xuất bản Kim Đồng, 2025) của nhà thơ Hồ Huy Sơn vào một chiều cuối tháng Năm đầy nắng gió. Những vần thơ trong trẻo cứ thế trôi vào lòng, mở ra trước mắt tôi một Trường Sa vô cùng xinh đẹp, trong trẻo và nên thơ. Ở đấy, còn nhiều thiếu thốn nhưng đong đầy nghĩa tình, chan chứa yêu thương của con người xứ đảo.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • Tổ chức Tuần phim chào mừng Liên hoan Phim Việt Nam lần thứ XXIV
    Tuần phim dự kiến sẽ chiếu các bộ phim: Vầng trăng thơ ấu; Đào, Phở và Piano; Mùi cỏ cháy; Hồng Hà nữ sĩ; Bình minh đỏ; Mưa đỏ; Hoa nhài; Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh; Hà Nội 12 ngày đêm; Nhà tiên tri;…
  • Xã Dân Hòa tích cực lan toả Nghị quyết Đại hội XVIII Đảng bộ TP Hà Nội vào đời sống
    Ngày 28/10, Đảng ủy xã Dân Hòa (TP. Hà Nội) đã tổ chức Hội nghị thông báo nhanh kết quả Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030 tới các cán bộ, đảng viên trên địa bàn. Đồng chí Mai Xuân Trường – Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Dân Hòa chủ trì hội nghị.
  • [Podcast] Bánh chả lá chanh – Nét đặc trưng của ẩm thực mùa Thu Hà Nội
    Trong muôn vàn món ngon của mảnh đất Kinh kỳ, bánh chả lá chanh mang trong mình cả một hồn cốt văn hóa, vừa dân dã lại vừa thanh tao, khiến bất cứ ai từng nếm thử đều khó lòng quên được hương vị ấy – đặc biệt là khi tiết trời Hà Nội đã vào mùa thu.
Đừng bỏ lỡ
Người say đắm văn chương, người tương tư… thơ ca
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO