Tác giả - tác phẩm

Ngỡ ngàng Phùng Khắc Bắc, một chấm xanh

Nhà thơ Vũ Quần Phương 13/05/2024 07:41

hùng Khắc Bắc sinh năm 1944, tên khai sinh là Phùng Khắc Toàn. Anh tham gia quân đội từ 1966 đến 1988 và được biết đến như một cây bút văn xuôi.

bia-tap-tho-mot-cham-xanhgukl-i.jpg

Ra quân, đại úy Phùng Khắc Bắc về Hội Nhà văn Việt Nam làm phó văn phòng, tiếp tục luyện nghề trên các trang văn. Không ai nói đến chuyện Phùng Khắc Bắc làm thơ. Nhưng sau ngày anh mất do bạo bệnh (năm 1991), bạn bè mới biết anh có tập thơ chưa in. Tập thơ “Một chấm xanh” được các đàn anh và bè bạn trong giới văn chương quân đội biên tập đặt tên và xuất bản. Năm sau, được nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam. Tập thơ toát ra một tầm nghĩ sâu sắc của người lính vừa rời tay súng trước cuộc sống còn đầy gian khổ, thiếu đói của người dân; khiến người đọc ngỡ ngàng như xúc động trước một bức điện, xúc động ở nội dung chứa trong ngôn ngữ…

Phùng Khắc Bắc có cách cảm nhận việc đời không đơn giản, không ước lệ. Anh tôn trọng hiện thực, dù hiện thực khắc nghiệt đến đâu. Anh can đảm trải nghiệm nghĩa là sống đến đáy với hiện thực ấy và có ý kiến riêng, thường sâu sắc và đa diện. Anh tìm vào bản chất sự kiện, tìm vào chỗ nó đụng vào trái tim mình, rồi từ đấy mà khái quát thành nhận thức, những nhận thức thật sự làm giàu trí tuệ người đọc. Nhiều lúc anh đã chạm vào triết học. Mặt khác tình cảm ở thơ anh cũng là thứ tình cảm nảy sinh từ nhận thức. Đây là nét hơi khác với truyền thống thơ dân tộc. Chúng ta thường nghe: thơ là tiếng nói của tình cảm. Đọc Phùng Khắc Bắc muốn bổ sung: thơ là trải nghiệm, là nhận thức kết tinh thành tình cảm.

“Cầm vàng mà lội qua sông/ Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng”. Vàng rơi mà tiếc vàng là tình cảm tự nhiên. Nhưng vàng rơi mà tiếc vàng không bằng tiếc cái công mình đã bỏ ra để cầm vàng thì lại là tình cảm của trí tuệ. Sống nhập cuộc và chịu đúc kết những từng trải của chính mình mới có được tình cảm này. Thơ Phùng Khắc Bắc không đổ ập vui buồn vào lòng người đọc mà nó làm người ta sống lại, sống kỹ với những gì đã trải. Và từ đó, một tình cảm mới, giàu năng lượng, có sức tác động mạnh như khí oxy tươi sẽ nảy sinh. Anh không truyền tình cảm, anh buộc người đọc tự tìm lấy tình cảm, tự đối chiếu mà tạo nên bản lĩnh tình cảm của chính mình. Anh không áp đặt tình cảm bằng lan truyền vô thức mà anh tạo tình cảm bằng tác động vào ý thức.

Buổi gia đình tiễn anh tòng quân trong năm chiến tranh 1966, anh kéo người đọc hướng về bốn ánh nhìn anh của cha, của bà nội, của mẹ, của người yêu. Người đọc lặng đi, trong ánh nhìn của bà nội, nỗi sinh ly đã chan vào tử biệt. Nhưng không nước mắt. Nỗi đau như đúc lại, rắn chắc. Việc cần làm thì phải làm. Người lính ấy, sau những năm chiến đấu đã “kiểm kê” lại mình, một cuộc kiểm kê thẳng thừng, không khoan nhượng: “Đi làm đảng viên/ Đi làm liệt sỹ/ Tất cả đều không thành/ Chỉ là thương binh/ Thương binh không vết xước ngoài da/ Thương binh có những vết rách trong phổi/ Được hàn lại bằng kháng sinh và tình đồng đội”. Những bạn viết sống gần Bắc nói tính anh rụt rè, như tự giấu mình đi nhưng ở mạch văn này, anh là người can đảm lắm.

Đến thăm mộ người em trai, anh viết: “Sau bảy trăm ngày anh lại đến tìm em/ Cả hai lần đều gặp/ Cả hai lần em đều vắng mặt”. Tác động đầu tiên của đoạn thơ này chưa phải là tình cảm mà là cái nghịch lý đều gặp và em đều vắng mặt. Khi hiểu được cái nghịch lý ấy, người ta sẽ hiểu được nỗi xót xa tuyệt vọng. Gặp mà vẫn là vắng mặt thì sự vắng mặt ấy là vô phương cứu chữa. Mà lại sau bảy trăm ngày. Đếm từng ngày và đã đếm tới con số bảy trăm. Một nỗi xót thương lặng chìm, không bật thành lời, mà lặn vào riêng mình, nhức buốt. Phùng Khắc Bắc vốn ít nói, càng ít nói về tình cảm riêng. Có lẽ vì vậy tập thơ này - chủ yếu nói về thân về phận của riêng anh - không ai được nghe anh tâm sự. Có phải anh đã linh cảm căn bệnh hiểm nghèo của mình mà trong bài có những ý thơ như trối trăng, những cảm nhận nỗi ngắn ngủi đời người, đầy tiếc nuối, nhiều nghĩ ngợi cho cuộc sống có ý nghĩa nhất. Chủ đề tập thơ do vậy hướng vào những việc chính yếu của đời người. Con người là gì? Thơ anh giải thích: đó là tinh túy của đất đai, của đại dương và mặt trời, qua hàng triệu năm chưng cất mà thành. Phát hiện này này chưa được khoa học nào chứng minh. Nhưng nó đủ làm chứng cứ cho một thái độ sống trân trọng với cuộc đời. Vậy mà cái khung hữu hạn của mỗi đời người lại chật hẹp quá. Phùng Khắc Bắc tự hỏi: “Nhà hộ sinh và nghĩa địa là cái khung chân dung/ thời gian của mỗi đời người/ Vượt ra ngoài cái khung ấy là gì?”. Và anh tự trả lời: Đó là tình yêu người khác ngoài mình.

Phùng Khắc Bắc có nhiều suy nghĩ vượt qua cái khung thông thường của cuộc đời thực dụng nhưng anh không cao giọng. Làm thơ mà như tập thiền, lặng lẽ mà giác ngộ, mà tự soi chính mình. Nó là kết quả của một quá trình trải nghiệm, có cay đắng, có kiên trì. Anh thấy người đời mừng vì được hơn cảnh ngộ người ăn mày hay mừng vì thoát hòn tên mũi đạn, anh nghĩ đó là những người thật thà. Nhưng anh vẫn băn khoăn. Hình như trong nỗi mừng ấy có điều gì không ổn: “Sung sướng mừng vui vì điều đó/ và quên đi một điều/ Ta đã bị thu mình rất nhỏ”. Cách nghĩ ấy theo tôi là thỏa đáng. Không nghiến răng trợn mắt nhưng đủ để người ta biết xấu hổ mà lương thiện. Phùng Khắc Bắc không đóng vai người phê phán hay biểu dương, đứng trên bục cao mà phán. Anh là người tham gia sống cái đời thường, đời thật, với mọi người. Sống và quan sát, kể cả quan sát chính mình, tự rút ra nhận thức cho mình để hiểu vào thực chất. Thơ anh thường ngập trong ý tưởng. Đôi khi chỉ một ý tạt ngang cũng đủ sức làm ta phải sững lại, nghĩ ngợi và có thể mở cho ta một thế giới ứng xử khác trước. Bài thơ “Trước mộ em trai ở nghĩa địa Hà Lầm”, một ý tạt ngang, khi anh qua những hàng mộ chí xây đủ kiểu, đủ kích cỡ và thứ bậc sang trọng, tạt ngang mà làm ta nhận thức lại đời: “Ta đi giữa sự công bằng ở tầng dưới/ và sự bất công ở tầng trên”.

Sự phong phú trong cảm nghĩ phùng Khắc Bắc chính là tài năng anh. Ở ta tư duy kiểu này không nhiều. Nó gần với thơ châu Âu. Đọc anh, tôi nhớ nhiều đến bút pháp nhà thơ Hi Lạp Yanis Ritsos trong tập thơ “Nhà cho thuê”. Xin nói cụ thể vào một bài Phùng Khắc Bắc để thấy rõ đức tính này của thơ anh. Bài “Ngày hòa bình đầu tiên” người chiến sỹ từ mặt trận trở về sau chiến tranh, phút anh gặp mẹ cũng là phút gặp cơn mưa: nhà dột. Thơ được bắt đầu từ cơn mưa dột ấy. Nơi anh nghỉ đêm ấy: một khoảng hẹp còn khô ráo chỉ đủ để mắc võng. Lại mắc võng. Anh lại nằm như trong chiến tranh ngay ở trong căn nhà thân yêu của mẹ khi đất nước đã yên tiếng súng. Người lính nằm im nghe âm thanh chiến tranh trong người mình cất giọng. Cuộc chiến tranh này thiêng liêng hơn, lớn lao hơn vì nó dấy lên tự lòng người đã qua chiến trận. Và với anh, nó ác liệt hơn vì anh không gì che chắn/ vũ khí lúc này: hai bàn tay. Bài thơ không có câu nào để lộ chủ đề. Ngoại cảnh là nhà dột. Nội tâm là ngổn ngang nỗi lòng thương mẹ, thương trở lại những năm chiến tranh, một mình mẹ xoay trở trong căn nhà này… Mối liên hệ giữa vết thủng sáng của mái nhà và những mảng trắng trên tóc mẹ là một sáng tạo, dắt ý nghĩ từ thực tại vào liên tưởng. Chính mong đợi của mẹ làm cho con được sống. Chiến thắng của mẹ là con trở về lành lặn. Hòa bình của con là canh cua, rau mồng tơi và cà. Bài thơ không vần mà sao nghe nhịp điệu tâm hồn rất rõ, đậm đà vị quê hương non nước nhà mình. Bài thơ có một cái tứ chung, được tựa lên nhiều ý cụ thể. Chi tiết làm hiện lên đầy đủ những nỗi đời lắt léo. Thơ Phùng Khắc Bắc không ước lệ là thế. Hướng viết này rất cần cho nền thơ chúng ta, vốn trọng tình cảm mà hơi xao nhãng phẩm chất trí tuệ. Chi tiết đời thực trong thơ Phùng Khắc Bắc tác động thật sự vào nghĩ ngợi, nâng tình cảm lên thành trí tuệ, có sức hoàn thiện tâm hồn con người.

Phùng Khắc Bắc luôn hướng tới tâm trạng. Đề tài, bối cảnh chỉ là chỗ đi qua để tìm ra tâm trạng. Hãy tha thứ cho anh là một tâm trạng ăn năn hối hận nhưng hối hận vì điều gì thì anh không nói. Điều cần chia sẻ, cần giải tỏa là cái tâm trạng hiện hữu ấy thôi. Anh mở ra đến vũ trụ hay thu lại chỉ một mảnh thủy tinh cũng là để nói cái đời người ngắn ngủi, dễ vỡ. Anh như thường xuyên phải đối diện với cái kết thúc của chính mình. Đối diện để nghĩ, để sống, để viết. Anh linh cảm cái phút ra đi nhiều dang dở: “Nhà làm lại chưa xong/ Vợ học chưa xong/ Con học chưa xong/ Nhiều cái chưa xong”.

Giọng thơ thật thà như anh đang tính trên đầu ngón tay. Tội nghiệp lắm. Anh nhận thức cái tự do cho từng đời người không dễ có. Tự do cho một đất nước có thể giành được bằng cách mạng, như ta đã làm. Nhưng còn tự do cho mỗi đời người cụ thể? Khó lắm! Hết sợi dây này đến sợi dây khác thay nhau trói buộc. Đấy là một chiêm nghiệm sâu sắc nhưng thơ không thể viết như cáo trạng, anh chỉ nhẹ nhàng nêu ví dụ, người đọc tự suy thêm. Anh nói: những sợi dây ấy, đầu tiên là lót ấm chăn êm đã làm nín bặt tiếng khóc chào đời vốn rất tự do của đứa trẻ. Rồi lớn lên, bao nhiêu nhu cầu là bấy nhiêu ràng buộc. Phùng Khắc Bắc không tư biện siêu hình, không hư vô chủ nghĩa. Anh tìm phương án hữu hiệu, thực thi. Trong hai con đường tìm tự do: tìm trong cõi tâm linh và tìm ở trần gian, anh đã chọn cách thứ hai: giành tự do đích thực giữa đời thường dù trong một lời, dù trong một phút. Là thương binh có vết rách trong phổi, có siêu vi trùng nằm ngủ trong gan, có chất độc màu da cam mỉm cười thâm hiểm trong máu nhưng anh mừng vì không có gì chết đi trong bộ óc.

Phẩm chất lý tưởng của người lính này bền chắc vì nó bắt rễ vào đời thực. Thực trong tất cả mọi hay dở, mọi cao cả, thấp hèn. Anh thấy chiến tranh tan những gia đình. Nhưng anh cũng thấy chiến tranh gắn chặt xã hội. Cha ông nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Anh bổ sung: đi để học từ những điều dại. Phùng Khắc Bắc tìm thơ từ cảnh ngộ của riêng mình để nói về cuộc đời của tất cả. Thơ anh có bài còn như phác thảo. Thì sinh thời, anh đã dám công bố thơ đâu. Nhưng tầm vóc tâm hồn và tư tưởng trong thơ anh đã có sức hút lớn lao, rất đáng quý, đáng trọng. Anh không “làm thơ”, không chế tạo ra thơ. Anh trải nghiệm, cảm nhận, giãi bày. Và còn bí mật giấu thơ trong ba lô chờ nhuận sắc kỹ mới trình làng. Cả đời văn dồn lại chỉ bốn năm sáng tác 1984-1987. Cả ba tác phẩm đều xuất bản sau khi anh tạ thế. Trong đó, tập thơ “Một chấm xanh” khi xuất hiện như một xúc động văn chương trong giới viết và bạn đọc. Hơn 30 năm đã trôi qua, những cây bút thuộc lứa nhà văn thời chống Mỹ hồi đó đã vào tuổi thượng thọ, tuổi đại lão. Cơ ngơi đất nước cũng ấm cúng, nguy nga, giàu đẹp lên nhiều nhưng mở lại trang thơ “Một chấm xanh”, nhìn vào tấm chân dung Phùng Khắc Bắc mỏng mảnh, gầy guộc, mét mét màu da sốt rét, mạch máu đầu ngón tay chúng ta lại làm run lên trang giấy đọng thơ anh.

bo-20doi-1-.jpg

Ngày hòa bình đầu tiên

Anh về lại ngôi nhà mình
Sau mười năm chiến tranh

Mẹ đón anh buổi bình minh nhập nhoạng
Cơn mưa đón anh buổi hừng đông chạng vạng

Mưa… Mưa… Mưa…
Mưa ngoài trời
Khắp nơi
Mưa ngoài sân
Cũng mưa cả trong nhà
Sau lời mẹ là lời mưa reo ca

Nhà dột
Chỗ nằm chỉ còn đủ độ dài giữa hai chiếc cột
Chiều rộng bằng khuôn chiếc tăng
Mắc võng
Lại mắc võng
Vẫn là cây theo anh từ rừng về đây làm cột
Võng đưa sẽ ướt
Nhưng đã có con mọt trong cột làm âm thanh đung đưa

Ngày xưa,
Chỗ ướt mẹ nằm
Sau mười năm
Vẫn chỗ mưa mẹ đứng
Mẹ trao cho anh chiếc đèn và bảo
Đừng để ngọn lửa rụng!
Mẹ xếp những thùng, chậu, nồi, xoong…
Khúc nhạc mưa nhà dột tấu lên
Ru êm cánh võng
Người lính nằm im
Nghe âm thanh chiến tranh trong người mình cất giọng
Trong đêm hoà bình đầu tiên.

Phùng Khắc Bắc

Bài liên quan
  • Men của mùa xuân đã rót về
    Nhà thơ Vũ Quần Phương sinh năm 1940 tại Hà Nội, tốt nghiệp Đại học Y khoa năm 1965 và chuyển sang viết văn chuyên nghiệp từ năm 1972. Đến nay ông đã xuất bản 13 tập thơ, 5 tập phê bình văn học và 1 tập văn xuôi. Ở tuổi 85 ông vẫn bền bỉ và giàu sức chiêm nghiệm trên cánh đồng thơ, cánh đồng chữ nghĩa. Mùa thu năm 2023 ông ra mắt bạn đọc tập thơ “Ngỗng trời kêu xa xứ” (NXB Hội Nhà văn).
(0) Bình luận
  • Tái bản tiếng Việt cuốn sách "Điện Biên Phủ" của Đại tướng Võ Nguyên Giáp
    Trong khuôn khổ các hoạt động đối ngoại và giao lưu văn hóa - học thuật giữa Việt Nam với các quốc gia khu vực Ả Rập, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật tái bản tiếng Việt cuốn sách "Điện Biên Phủ" của Đại tướng Võ Nguyên Giáp do Light books phát hành, đồng thời phát hành phiên bản tiếng Ả Rập.
  • NXB Kim Đồng ra mắt ấn bản “Truyện Kiều” mới
    Nhân dịp kỉ niệm 260 năm ngày sinh (1765-2025) và tưởng niệm 205 năm ngày mất (1820-2025) của đại thi hào Nguyễn Du, NXB Kim Đồng ra mắt ấn bản “Truyện Kiều” với minh họa của họa sĩ Nguyễn Công Hoan.
  • Nhà thơ Hữu Loan và nhà văn Tô Hoài qua bút ký của Lê Xuân Sơn
    Ngày 9/10/2025, nhà báo Lê Xuân Sơn (từng là biên tập viên Báo Người Hà Nội, Tổng Biên tập Báo Tiền Phong) ra mắt ba tập sách mới, gồm hai tập bút ký và một tập thơ. Đọc tập bút ký “Mây trắng còn bay” (Nxb Hội Nhà văn, 2025), có thể nhận ra ở anh tình yêu văn chương mê đắm, phong cách riêng và bản lĩnh của một cây bút ký giàu trải nghiệm. Là một nhà báo kỳ cựu, chăm đi, chăm viết, đồng thời cũng là người có nền tảng văn chương vững vàng, Lê Xuân Sơn đã có điều kiện tiếp xúc với nhiều văn nghệ sĩ đương đại.
  • “Giấc cỏ” - nỗi niềm chung cõi nhân gian
    Nhắc đến Giang Đăng, nhiều người thường nghĩ ngay đến một giọng thơ tình giàu cảm xúc. Tôi cũng đôi lần nghe nhắc tên chị trong Câu lạc bộ Thơ Đất Việt hay bắt gặp trên pano Ngày thơ Nguyên tiêu. Nhưng chỉ đến khi cầm trên tay “Nhặt mùa” và “Gỡ từ ngực cỏ”, tôi mới nhận ra: vẻ đẹp của thơ Giang Đăng không chỉ nằm ở sự mượt mà của ngôn từ mà còn ở chiều sâu triết luận, ở tâm thế, cảm xúc và những trải nghiệm đa tầng trước đời sống.
  • Càng sống đời càng đầy đặn yêu thương
    “Trước hoàng hôn” (Nxb Hội Nhà văn, 2025) là tập thơ thứ 19 của Quang Hoài. Tập thơ ra đời vào thời điểm đặc biệt: nhà thơ - đại tá của chúng ta vừa bước sang tuổi 80 và đang chiến đấu với trọng bệnh. Nhưng như chưa hề biết đến tuổi già và như để quên đi sự thách đố nghiệt ngã của số phận, nhà thơ Quang Hoài vẫn bình thản yêu và sống, bình thản yêu và làm thơ một cách bản lĩnh, đầy nhân bản.
  • Mở rộng cánh cửa bước vào thế giới thi ca uyên bác của Nguyễn Du
    Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật vừa giới thiệu đến công chúng bộ 5 ấn bản “Truyện Kiều” quý giá, gồm: “Kim, Vân, Kiều truyện”; “Truyện Thúy Kiều” (Đoạn trường tân thanh); “Kim Vân Kiều chú thích”; “Kiều truyện dẫn giải” và “Truyện Kiều” (Đoạn trường tân thanh). 5 ấn bản được tuyển chọn, xuất bản lần này không chỉ là kết tinh lao động khoa học của những học giả uyên thâm mà còn là hành trình bảo tồn và lan tỏa giá trị của một kiệt tác thi ca.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Triển lãm nghệ thuật sơn mài chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV
    Chiều ngày 12/12/2025, “Triển lãm nghệ thuật sơn mài hướng tới chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV” đã khai mạc tại 29 Hàng Bài, phường Cửa Nam, Hà Nội. Sự kiện do Cục Mỹ thuật, Nhiếp ảnh và Triển lãm (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) tổ chức, giới thiệu 44 tác phẩm sơn mài tiêu biểu của nhiều thế hệ họa sĩ Việt Nam.
  • Bạn thi nhân bên Đầm Én - Nha Trang
    Khởi nguồn từ thành Bình Định bên dòng sông Côn, lớn lên trong tình thơ của bốn thi nhân mà người đời gọi là “tứ linh”, với danh vọng thật ấn tượng “Bàn Thành tứ hữu”: Hàn Mặc Tử (long), Chế Lan Viên (phượng), Yến Lan (lân) và Quách Tấn (quy). Họ đã gắn bó với nhau bằng tất cả tấm lòng trong sáng, lãng mạn từ thuở hoa niên cho đến khi bay về trời như cánh mai mùa xuân.
  • Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2026: Nhiều không gian sáng tạo mới được khai mở
    Chiều ngày 10/12, tại Cung Thiếu nhi Hà Nội đã diễn ra Lễ công bố Khung hoạt động Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2026 và ra mắt Mạng lưới không gian sáng tạo Hà Nội. Sự kiện do UBND Thành phố Hà Nội, Hội Kiến trúc sư Việt Nam chỉ đạo; Sở Văn hóa và Thể thao và Tạp chí Kiến trúc tổ chức, cùng với sự đồng hành của UNESCO, Tập đoàn Sovico cùng nhiều đơn vị.
  • Mùa Giáng Sinh ý nghĩa cho các bệnh nhi qua chuỗi hoạt động “Trao gửi yêu thương”
    Vừa qua, Prudential Việt Nam đã phối hợp cùng Quỹ Bảo trợ Trẻ em Việt Nam trao quà cho các bệnh nhi tại Bệnh viện Nhi Đồng 1, đây là sự kiện mở đầu cho hoạt động trao tặng 2.600 phần quà với tổng trị giá 800 triệu đồng tại TP.HCM và Hà Nội, mang đến những món quà thiết thực và tinh thần tích cực cho các bệnh nhi trong mùa Giáng Sinh ấm áp, an lành.
  • Phổ cập AI cho toàn dân, nền tảng trong kỷ nguyên số
    Trong bối cảnh trí tuệ nhân tạo đang trở thành một trong những động lực cốt lõi thúc đẩy tăng trưởng kinh tế và đổi mới sáng tạo trên phạm vi toàn cầu, việc đưa AI đến gần hơn với người dân không còn là câu chuyện của tương lai mà đã trở thành yêu cầu cấp thiết của hiện tại.
Đừng bỏ lỡ
  • Điểm hẹn văn hóa mới bên Hồ Gươm
    Chiều nay (14/12), chương trình "Âm nhạc cuối tuần" tiếp tục được tổ chức tại Nhà Bát Giác - Vườn hoa Lý Thái Tổ. Đây không chỉ là một sân khấu biểu diễn đơn thuần, mà được kỳ vọng là bước đi chiến lược nhằm đưa nghệ thuật chất lượng cao "chạm" vào đời sống đại chúng, góp phần định vị thương hiệu "Thành phố sáng tạo".
  • Lễ Mừng cơm mới của người Si La được công nhận là Di sản văn hoá phi vật thể quốc gia
    Người Si La tổ chức Lễ mừng cơm mới khi những hạt thóc đầu mùa chín rộ và đến kỳ thu hoạch. Đây là nghi thức nông nghiệp chứa đựng nhiều nét văn hóa truyền thống được người dân gìn giữ, trao truyền qua nhiều thế hệ.
  • Khai mạc Liên hoan Ẩm thực và Du lịch làng nghề, phố nghề Hà Nội 2025
    Tối ngày 12/12, tại Không gian Văn hoá sáng tạo Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn), Sở Du lịch Hà Nội tổ chức Lễ khai mạc Liên hoan Ẩm thực và Du lịch làng nghề, phố nghề Hà Nội năm 2025.
  • Chiếu phim chào mừng Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam
    Nhân dịp kỷ niệm 81 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 - 22/12/2025), Viện Phim Việt Nam tổ chức chiếu phim, ba tác phẩm được lựa chọn chiếu trong dịp này là "Bản nhạc người tù", "Phía sau cuộc chiến" và "Đứa con và người lính".
  • Tiếp tục đưa dự án “Âm nhạc cuối tuần” thành điểm hẹn văn hóa quen thuộc của người dân Thủ đô
    Vào lúc 15h30 chiều mai (14/12), chương trình "Âm nhạc cuối tuần" sẽ tiếp tục được tổ chức tại Nhà Bát Giác - Vườn hoa Lý Thái Tổ. Đây sẽ là hoạt động thường niên vào dịp cuối tuần tại không gian phố đi bộ Hồ Gươm với nhiều chương trình biểu diễn nghệ thuật đặc sắc.
  • Phát triển sân khấu Việt Nam từ góc nhìn lực lượng sáng tạo trẻ
    Trong bối cảnh sân khấu Việt Nam đứng trước yêu cầu đổi mới mạnh mẽ để thích ứng với đời sống nghệ thuật đương đại, lực lượng trẻ đóng vai trò quan trọng, góp phần định hình diện mạo sân khấu hôm nay và tương lai. Tại tọa đàm “Lực lượng trẻ trong sự phát triển sân khấu hiện nay” do Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức sáng 10/12/2025, các ý kiến tham luận không chỉ làm sáng tỏ thực trạng “khủng hoảng” thiếu nghệ sĩ trẻ mà còn gợi mở nhiều giải pháp thiết thực nhằm phát huy công tác đào tạo và sử dụng nguồn lực tài năng trẻ sân khấu trong thời kỳ mới.
  • Đô thị Huế trong dòng chảy lịch sử
    Các nhà khoa học, chuyên gia thảo luận và chia sẻ về “Đô thị Huế trong dòng chảy lịch sử” tại hội thảo khoa học do Hội Khoa học Lịch sử TP Huế tổ chức.
  • UNESCO ghi danh Nghề làm tranh dân gian Đông Hồ vào Danh mục di sản cần bảo vệ khẩn cấp
    Nghề làm tranh dân gian Đông Hồ ở khu phố Đông Khê, phường Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh, ra đời cách đây khoảng 500 năm. Cộng đồng thực hành nghề đã tạo ra những bức tranh có đặc trưng riêng về chủ đề, kỹ thuật in, màu sắc và đồ họa bằng kỹ thuật in khắc gỗ.
  • Dự án xây dựng cầu Ngọc Hồi: Mở biên độ phát triển kinh tế xã hội Thủ đô Hà Nội
    Hiện thực hóa mục tiêu phát triển Thủ đô “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại” trong kỷ nguyên mới, Thành phố Hà Nội khẳng định việc đầu tư xây dựng cầu Ngọc Hồi và đường dẫn hai đầu cầu theo quy hoạch sẽ tạo điều kiện phát triển kinh tế xã hội khu vực phía Nam của Thủ đô, cũng như các tỉnh phía Nam và Đông – Nam của Vùng Thủ đô như Hưng Yên, Ninh Bình và Bắc Ninh.
  • "Trần Nhân Tông" - Vở diễn kết hợp cải lương và nghệ thuật xiếc
    Tối ngày 8/12, tại Hà Nội, Nhà hát Sân khấu Truyền thống quốc gia Việt Nam phối hợp cùng Liên đoàn Xiếc Việt Nam đã tổ chức buổi tổng duyệt vở diễn "Trần Nhân Tông" - một dự án nghệ thuật quy mô lớn, đầy tính thử nghiệm.
Ngỡ ngàng Phùng Khắc Bắc, một chấm xanh
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO