Mùa xoài

Hanoimoicuoituan| 14/06/2022 14:06

Mưa ràn rạt ập tới, quất lên mái tôn nghe rát tai. Sấm chớp đì đùng. Bà Mai cuống quýt chạy ra mé vườn lấy bạt che chỗ thuốc xịt xoài. Ngồi dưới đám xoài đang rộ bông mà ruột nóng như có lửa. Năm nay thời tiết thất thường, mới đầu mùa mà đã có những cơn mưa lớn bất chợt đến không kịp trở tay. Hôm qua bà mới thuê được người xịt thuốc cho rẫy xoài, hôm nay tự nhiên mưa lại ập tới. Thế là công cốc. Bà ngồi nhìn những bông xoài bé xíu, trắng li ti rụng xuống gốc, nỗi xót xa dâng lên tận mũi.

Mùa xoài
Minh họa: Lê Trí Dũng.

Năm ngoái cũng tầm này xoài bắt đầu đậu trái. Mỗi tuần bà chỉ cần xịt thuốc một lần, đủ để bông đơm trái rồi thôi, không thuê thêm công. Mà xoài được mùa, quả nào quá nấy to như cái chén ăn cơm, cân lên mỗi quả cũng được gần một ký. Giống xoài Đài Loan tím này kể cũng hay, chỉ cần đậu quả, lấy bao bọc ở ngoài, đến độ già thì hái, lúc bóc bao ra một màu tím rịm mát mắt. Giống này đã đậu quả thì không rụng như xoài “ba mùa mưa”. Số lượng quả ít nhưng chất lượng. Đầu tư 4 năm, tính đến năm ngoái bà đã thu về được gần ba trăm triệu. Trả tiền giống, phân bón, thuốc xịt cũng còn dư hơn trăm triệu. Tự nhiên năm nay vào vụ, chưa gì ông trời đã hành rồi, cứ sấm đì đùng mấy cái rồi làm mưa lớn luôn, trở tay không kịp. Xung quanh mấy rẫy hàng xóm, xoài Thái, xoài cát Hòa Lộc trơ ra những cọng dài, bông nụ đi đâu hết. Từ vườn bên cạnh, ông Toan ới sang:

- Mùa màng gì chán quá chị Mai nhỉ? Kiểu này chắc gán đất cho mấy ông bà bán thuốc quá!

Bà Mai nói vọng sang:

- Ờ, tui buồn qua nay rồi chú. Tưởng đi đầu chọn giống cho bà con học tập mô hình mà coi bộ khó dữ?

- Chị quay về trồng giống “ba mùa mưa” đi. Không được giá lắm nhưng quả đều, nhiều quả. Mình cứ đi trước thời đại, đứng mũi chịu sào thế này, mấy nữa hết tiền chịu sao nổi.

- Mang tiếng là nông dân sản xuất giỏi, tới nữa đưa giống na không hạt vào thử nghiệm mô hình VietGap, chú nói giỡn chơi à, không bỏ được đâu!

Tiếng bà Mai bỏ dở giữa chừng khi từ đâu một cơn gió mạnh thổi qua, lật tung mấy bao thuốc xịt xoài lên. Con chó nghe tiếng ầm ầm ào ào sủa lên ầm ĩ.

***

Bà Mai là dân gốc ở đất này. Vùng chuyên làm xoài cung cấp ra thị trường trong nước và xuất khẩu đi nước ngoài. Bà là người đầu tiên áp dụng các giống cây mới vào rẫy của mình. Từ mô hình xoài Thái, xoài cát Hòa Lộc, tới nay là giống xoài Đài Loan tím. Một loại xoài có chất lượng quả tốt, hình thức đẹp. Ngay từ đầu bà đã chịu khó học hỏi các kỹ sư nông nghiệp trên địa bàn, tự bắt xe qua các tỉnh lân cận để tham khảo thêm kinh nghiệm trồng xoài. Đất này vốn dĩ hợp với cây xoài và điều nên bà chủ động trong việc đầu tư cây trồng. Nhưng thời tiết ngày một khắc nghiệt, làm mùa năm được, năm mất. Có năm được mùa lại rớt giá, thương lái thu mua rẻ mạt. Năm mất mùa, giá được đẩy lên chút chút. Bù qua sớt lại, bà cũng xoay xỏa được để truyền kinh nghiệm cho bà con ở đây. Bữa nay đang tính nhân giống xoài cho bà con thì mưa tới, mưa ào ào như muốn xóa sạch công lao của người nông dân.

Hôm rồi tổng kết công tác Mặt trận của huyện, bà vinh dự được khen thưởng thành tích nông dân sản xuất giỏi. Ông Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc huyện mời bà phát biểu, chia sẻ kinh nghiệm làm nông trong hội nghị. Bà bước lên, ngập ngừng chia sẻ bởi xưa nay bà chỉ là một nông dân chân lấm tay bùn, suốt ngày quần quật với rẫy ruộng, ít khi ra ngoài trừ lúc đi qua các tỉnh khác tìm hiểu mô hình mới, cách làm hay. Năm nay vinh dự nằm trong thành viên của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc huyện, dĩ nhiên bà cũng góp tiếng nói chung cho sự phát triển nông nghiệp của huyện nhà. Ban đầu bối rối là thế nhưng khi đã vào chủ đề, đúng chuyên môn của mình, bà nói say sưa như chưa bao giờ được nói. Bao nhiêu kinh nghiệm trồng trọt cây trái bấy lâu nay bà chia sẻ hết. Chốt lại bài phát biểu, bà nói:

- À là tui nói thế, nhưng các anh chị ngồi đây áp dụng như thế nào cho nó hiệu quả mới là điều đáng bàn tới.

Cả hội trường vỗ tay rần rần. Bà kết thúc rồi chào ra về luôn bởi hôm đó nhà đang cho mấy ông bà nông dân các tỉnh khác về xem giống cây. Bà vội về nhà chỉ bảo cho mấy vị khách tỉnh xa cách nhân giống, làm cây.

***

Tính bà Mai là thế, không nề hà, câu nệ. Bà luôn vui vẻ mỗi khi chia sẻ được kinh nghiệm trồng cây của mình cho người dân. Ngoài việc cung cấp giống cây trồng chất lượng tốt, bà còn tận tình chỉ bảo cách làm thế nào để có một mùa bội thu, trái cây sạch và đảm bảo an toàn cho người tiêu dùng. Nhưng ở vùng này, không phải ai cũng học hỏi được vốn kiến thức nông nghiệp đồ sộ của bà Mai. Có người mua giống về, làm có năng suất thì cảm ơn bà nhiệt tình lắm, nhưng cũng có người làm ăn đổ bể quay ra nhiếc móc không thương tiếc. Thế nên, mỗi lần đưa giống cây cho người ta bà đều căn dặn: “Làm cho đúng lời tui chỉ nghe. Chỉ sai một bước thôi là mất mùa rồi. Lúc đó không đổ lỗi tại ai à nha”.

Là nói thế, áp dụng thế cho những năm thời tiết ổn định, giá cả đầu ra cũng tốt. Chứ như năm nay, biết nói sao được. Một vùng đất chỉ có hai mùa nắng mưa. Mùa mưa năm nay thêm gió quật, sấm sét. Người ta cứ nghĩ nó luôn êm đềm như vậy cho tới một ngày mẹ thiên nhiên nổi giận. Bằng chứng là đám xoài của bà Mai coi như đổ sông đổ bể, không thể đậu trái được. Những đám rẫy lân cận đều bị tình trạng y chang vậy. Buổi sáng ngóc đầu dậy đã thấy một đống bông xoài đen ngòm rụng dưới gốc. Mấy cây na không hạt cũng ủ rũ, lác đác một ít bông còn sót lại sau trận mưa hôm qua. Bà Mai lụi cụi kéo dây ra, lấy thùng phuy đổ thuốc ra xịt tiếp. Còn nước còn tát, bà không thể để vườn cây của mình mất trắng như vậy được. Tiếng thằng con ở trong nhà vọng ra:

- Thôi đi má ơi, đằng nào nó cũng rụng hết rồi, má xịt chi cho tốn thêm tiền thuốc.

Bà sẵng giọng:

- Thằng này nói tầm bậy! Cả mẫu rẫy của người ta, nói bỏ là bỏ à?

Rồi bà lại kéo cái dây xịt ra xa, lóc cóc một mình cố làm trong ngày cho hết đám xoài. Còn nước còn tát, bà vẫn hy vọng ông trời không lấy đi của bà và những người nông dân ở đây tất cả những gì họ đã cố công vun trồng.

Vừa làm bà vừa suy nghĩ mông lung. Bà nhớ đợt bà được đi thực tế qua hai nước là Hàn Quốc và Trung Quốc. Đi thăm những vùng người ta sản xuất nông nghiệp sạch. Nhìn những vùng đất nhỏ cằn cỗi của họ và chợt xót xa cho nông dân mình. Rõ ràng họ không được thiên nhiên ưu đãi nhiều nhưng về sản xuất trái cây họ bước xa hơn mình một bước. Ở Việt Nam, thiên nhiên ưu đãi, đất đai màu mỡ, hà cớ gì mình không theo kịp họ. Điều đó làm bà trăn trở. Tới hội nghị hôm đó, bà đã nói hết những gì mình học được từ nước bạn cho bà con nghe. Nhưng trong số bà con có người bĩu môi: “Chị Mai nói thế nghe dễ òm. Tụi tui làm quanh năm, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, ăn dầm nằm dề ngoài rẫy mấy tháng trời, một năm cũng chỉ thu được vài chục triệu bạc. Nói như chị vậy ai cũng làm được, ai cũng giàu à?”.

Bà Mai hơi chạnh lòng. Trong thâm tâm bà chỉ muốn chia sẻ kinh nghiệm để bà con mình khá lên. Ai cũng có điều kiện tốt hơn. Mà kể ra có làm mô hình tốt, phát triển thì mới đưa ngành nông nghiệp của nước mình đi lên được chứ. Chỉ nghĩ thế thôi bà lại có thêm động lực để cổ vũ tinh thần bà con nông dân nơi đây.

***

Có công văn trên tỉnh về việc hỗ trợ thiệt hại điều, xoài cho bà con do mưa lũ bất thường. Bà Mai mừng thầm trong bụng, ít nhiều gì cũng đỡ cho bà con nơi đây. Sáng hôm ấy bà thấy người ta đi ra xã quá chừng, nghe nói kê khai diện tích thiệt hại để được hỗ trợ tiền. Trong đám đông đó, bà thấy Phấn, con ông Tư. Một gã thanh niên chuyên đi đá gà, thuốc phì phèo trên miệng liên tục. Nhà nó có mỗi sào rẫy mà năm nào cũng thất mùa bởi bản tính lười nhác, ham chơi, quen ăn bám cha mẹ. Khoác vai một thanh niên trong làng, Phấn hí hửng nói:

- Tao sẽ kê khai lên thành một mẫu để được hỗ trợ nhiều nhiều chút!

Thằng kia lắc đầu:

- Mày khùng à? Trên người ta mà biết thì mày chết chắc.

Phấn cười hề hề:

- Biết thế đếch nào được. Xứ mình ai cũng có năm bảy mẫu xoài, điều. Tao kê có xíu người ta sao biết?

Bà Mai đi sau nghe rõ từng câu, từng chữ. Bà đi chậm lại rồi rẽ qua đường tắt để về nhà. Dù gì bà cũng là nông dân sản xuất giỏi ở vùng này, biết chuyện mà không báo cáo khác gì là đồng phạm ăn bớt tiền nhà nước. Bà tức tốc lấy xe chạy lên huyện. Chiếc xe nổ tành tạch, vù ra khỏi cổng khiến thằng con giật mình. Chưa bao giờ nó thấy mẹ vội vàng đến thế. Xe chòng chành qua đường đất rồi thẳng ra quốc lộ. Bà cứ thế chạy một mạch trên con đường lên huyện. Miệng bà không ngớt lẩm nhẩm:

- Giúp bà con không phải giúp bằng cách bao che... Giúp bà con không phải giúp bằng cách bao che...

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Ngày về” - lời ru giàu cảm xúc về làng quê Việt Nam
    “Ngày về” được mở đầu bằng hình ảnh quen thuộc, dễ nhận thấy nhất của làng quê Việt Nam với những giá trị truyền thống thiêng liêng: “Cây đa, bến nước, sân đình/ Con đường gạch lát nối tình xóm thôn”.
  • Nguyễn Đình Thi một bản lĩnh  văn hóa lớn
    Nguyễn Đình Thi là một nhà hoạt động cách mạng lão thành và là người làm văn học nghệ thuật đa tài, nhiều sáng tạo. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, viết báo, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình, và ở lĩnh vực nào, ông cũng thể hiện mình là một bản lĩnh văn hóa lớn. Những chia sẻ của nhà thơ Bằng Việt - nguyên Phó Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội, người đã tuyển chọn và dịch tác phẩm của Nguyễn Đình
  • Tuần lễ chiếu phim đặc sắc về Quân đội nhân dân Việt Nam
    Tuần phim Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 – 22/12/2024) sẽ diễn ra tại thành phố Cao Bằng (từ ngày 9/12 đến ngày 13/12) và trên phạm vi cả nước (từ 19/12 đến ngày 25/12).
  • CLB Giám đốc các bệnh viện miền Trung chia sẻ kinh nghiệm quản lý, điều hành
    CLB Giám đốc các bệnh viện khu vực miền Trung chia sẻ kinh nghiệm quản lý, điều hành… để hướng tới người bệnh và lấy người bệnh làm trung tâm phấn đấu cho mục tiêu cung cấp dịch vụ y tế chất lượng.
  • Huy động sức dân xây dựng Thủ đô Sáng - Xanh – Sạch – Đẹp
    Với quyết tâm mạnh mẽ, cam kết tạo ra bước đột phá trong công tác bảo vệ môi trường, kiểm soát chặt chẽ và hiệu quả các nguồn gây ô nhiễm, thúc đẩy phong trào chung tay hành động để xây dựng Thủ đô, UBND Thành phố Hà Nội vừa ban hành Kế hoạch số 359/KH-UBND về việc thực hiện phong trào thi đua Sáng - Xanh – Sạch – Đẹp của Thành phố.
Đừng bỏ lỡ
Mùa xoài
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO