“Dương Tường thơ”: Những hạt - từ mơ mộng

Hải An| 05/03/2018 14:40

Tiếp sau triển lãm “Dương Tường qua con mắt bạn bè” giới thiệu 36 bức chân dung nhà thơ được vẽ bởi các họa sĩ, năm 2017, dịch giả - nhà thơ Dương Tường còn ra mắt bạn đọc cuốn sách “Dương Tường thơ” như một sự tổng kết đời thơ nhân sinh nhật ông tròn 85 tuổi.

“Dương Tường thơ”: Những hạt - từ mơ mộng

Nếu “Dương Tường qua con mắt bạn bè” là không gian bè bạn thì “Dương Tường thơ” là cõi riêng của nhà thơ. Dương Tường chân dung là hình, nét, màu vẽ bởi sự thân quý của nhiều thế hệ họa sĩ như: Hoàng Lập Ngôn, Bùi Xuân Phái, Lưu Công Nhân, Trọng Kiệm, Nguyễn Quân, Đặng Xuân Hòa, Hoàng Hồng Cẩm…; thì thơ là âm bóng của chữ và siêu chữ.

Sách thơ gồm bốn phần: Thơ tiếng Việt (Tôi đứng về phe nước mắt), thơ tiếng Pháp (Le soir est tout soupirs), thơ tiếng Anh (At the Vietnam wall) và thơ thị giác. Trong thế giới của Dương Tường, thơ ca đã vang lên bằng vẻ đẹp của nhiều ngôn ngữ, bằng những hình dung tưởng tượng, bằng chuyển ngữ và bằng biểu cảm trên tạo hình của chính ngôn ngữ. Dương Tường đã làm thơ theo lối viết và vẽ chúng, dẫn người đọc bước vào không gian của mọi sự có - thể - hóa - thơ.

Để tổng kết cuộc đời Dương Tường, bạn ông - nhà văn Châu Diên đã nói: Dương Tường là “một người mơ mộng” mặc dù “thân phận của nhà thơ là cô đơn”. Còn “để ghi trên mộ chí sau này - Tôi đứng về phe nước mắt” thì câu ấy có lẽ là một lựa chọn. Một lựa chọn đã ẩn chứa sẵn niềm mong ước, vì “phe nước mắt của tôi là tất cả những người đàn bà bất hạnh, những đứa trẻ con mồ côi, phe nước mắt của tôi là những người bị áp bức, phe nước mắt của tôi là những người trôi dạt trên cuộc đời…”.

Có khi nào họ đọc những lời này của ông: “Thị trấn bê bết tựa sạp hàng thịt/ anh góp vào đổ nát hai cái răng cửa/ Tảng sáng/ trận địa pháo/ lạc vào một con ngan bị thương” - bài Hai tấm ảnh chụp vội dọc đường chiến tranh phá hoại. Hoặc “Thôi quên đi/ vết xước rớm máu những mùi/ hoa lạ cài then ngang con số 7/ hớ hênh và jã từ những/ đường cong graphic xâu chuỗi/ những thở zài gánh đầy hai vai/ những dấu nặng trọng điểm của/ Định Mệnh và/ cái buồn điểm chỉ lên vĩnh viễn/ nâu nâu căn cước tâm hồn” - bài Mea culpa. Hoặc nữa: “Em đi - nhớt đêm/ Em đi - mưa xiên/ Em đi - trời nghiêng/ Em - đời bỏ quên” - bài Bella, Tặng những ai sống làm vợ khắp người ta). Và “Bởi lẽ mình với cậu/ chưa hề biết nhau/ nên mình đến/ Bởi lẽ cậu bỏ lại mẹ cha cùng/ người hôn ước/ và mình cũng từng giã biệt vợ con/ nên mình đến/ Bởi lẽ tình yêu mạnh hơn thù hận/ và có thể bắc cầu qua mọi đại dương/ nên mình đến/ Bởi lẽ cậu không trở lại/ còn mình đã có ngày về/ nên mình đến” - bài At the Vietnam wall - Viết ở bức tường Việt Nam.

Hoặc có khi nào người ta bỏ qua thơ chỉ vì rào cản hình thức? Thêm một câu hỏi đặt ra: Tiếp cận thơ ca nói riêng, nghệ thuật nói chung, xét từ góc độ tác giả và độc giả, thì hình thức quan trọng hay nội dung quan trọng hơn? Có ý kiến cho rằng nếu nội dung chưa sâu sắc thì đừng bàn đến lớp áo bề ngoài; ý kiến khác lại nói: nội dung thường xoay quanh những điểm chính như lòng nhân ái, vẻ đẹp, sự hướng thiện… thì một hình thức mới mẻ sẽ đem lại sự mới mẻ cho nghệ thuật. Không thể phủ nhận Dương Tường là một trong số rất ít nhà thơ có một cách thức thơ mới mẻ (ở Việt Nam những năm 60 của thế kỷ XX, tác giả chưa biết đến hình thức thực hành thơ thị giác ở nước ngoài) nhưng không vì thế ông có quan niệm đề cao hình thức thơ. Theo ông “không tách rời hình thức và nội dung, hình thức cũng là nội dung. Cái nội dung đòi hỏi hình thức phù hợp với nó, cho nên chúng quyện lên nhau”. Thơ thị giác “phản ảnh sự chuyển dịch ngôn ngữ của thơ sang các ngôn ngữ nghệ thuật khác. Như vậy, thơ trở nên siêu ngôn ngữ, và không có một hạn chế nào cho sự phát triển của thơ”.

Nếu không tách rời hình thức và nội dung thì tư duy thơ của người Việt có thay đổi khi người ta vẫn dùng thể thơ rất truyền thống là lục bát? Nếu không tách rời hình thức và nội dung thì đâu là cái đích cho việc tiếp nhận thơ khi nhà thơ đã bỏ đi hầu hết chuỗi ngôn từ để giữ lại những hạt - từ lấp lánh điểm vào bức tranh? “Cùng dùng thể thơ lục bát nhưng từ ca dao tới Truyện Kiều của Nguyễn Du, tới thơ lục bát của Huy Cận, lục bát của Nguyễn Duy, Đồng Đức Bốn đã có những sự khác nhau”. Cũng như cùng sáng tạo con chữ nhưng thơ của Đặng Đình Hưng khác thơ của Trần Dần, khác thơ của Dương Tường. Cùng làm thơ thị giác nhưng thư đồ thi Dương Tường khác Trần Dần. Cho nên cuối cùng, cốt lõi của một nhà thơ chính là hồn thơ.

Đến nay Dương Tường đã dịch đến sáu chục đầu sách và làm gần 100 bài thơ. Nhưng không ai lấy số chữ của gần 100 bài thơ đem so với số chữ của 60 đầu sách để đo tâm hồn. Ông tự nhận “tâm hồn tôi vẫn là nhà thơ”, cho nên viết hay vẽ thơ cũng là các cách diễn đạt thơ của chính mình, là trải nghiệm chính hồn mình. 

Chỉ khi người ta thơ từ tận trong hồn, người ta mới có thể mang chút mình ra cho người khác. Theo lối ấy, Dương Tường đã có đầy “hạt - từ” mơ mộng dù bây giờ ông không làm thơ nữa.
(0) Bình luận
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Sân khấu về người chiến sĩ công an: Chờ mong những sáng tạo bứt khỏi lối mòn
    Hình ảnh người chiến sĩ Công an nhân dân (CAND) là một đề tài hấp dẫn của văn học nghệ thuật nói chung, sân khấu nói riêng. Những vở diễn về lực lượng CAND đã mang đến cho công chúng những góc nhìn đa chiều, không chỉ ở những chiến công, sự hi sinh thầm lặng mà còn có cả những câu chuyện đời thường với những trăn trở, giằng xé nội tâm. Thành công từ các vở diễn là không ít song cũng còn những khoảng trống cần lấp đầy để hình tượng người chiến sĩ CAND thực sự trở nên sống động, chạm đến trái tim khán giả hôm nay.
  • Nhà sản xuất âm nhạc Nguyễn Xinh Xô: Kể chuyện di cư và bản sắc vùng Tây Bắc bằng nhạc điện tử
    Nhà sản xuất âm nhạc Nguyễn Xinh Xô – chủ nhân giải “Bài hát của năm” chương trình Bài hát Việt, vừa phát hành album mới mang tên “The Field of Heritage: City Life”. Đây là album thứ hai của anh chỉ trong vòng 3 tháng và Nguyễn Xinh Xô với sự sáng tạo của mình đã kể câu chuyện di cư, bản sắc vùng Tây Bắc thông qua nhạc điện tử.
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
  • “Thưởng vị Hà Nội” tại phố đi bộ Trịnh Công Sơn
    Lễ hội đồ uống Hà Nội 2025 với chủ đề “Thưởng vị Hà Nội” sẽ diễn ra từ ngày 17-21/9, tại Không gian Văn hóa sáng tạo Tây Hồ (Phố đi bộ Trịnh Công Sơn, phường Tây Hồ, Hà Nội).
  • Hà Nội phát động Chiến dịch 90 ngày làm giàu, làm sạch dữ liệu đất đai tại 126 xã, phường
    Dữ liệu sau khi chuẩn hóa sẽ được kết nối và đồng bộ với Cơ sở dữ liệu quốc gia về đất đai và dân cư, góp phần nâng cao hiệu quả cung cấp dịch vụ công trực tuyến và quản lý nhà nước về đất đai.
Đừng bỏ lỡ
“Dương Tường thơ”: Những hạt - từ mơ mộng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO