Chuyện tình bên hồ Tây

Tản văn của Ngô Vĩnh Bình| 14/11/2022 11:03

…Người ta đến hồ Tây cùng bạn bè, đến cùng người mình thương. Người ta đến hồ Tây đôi khi chỉ có độc một mình. Để xem cái bao la, cái tráng lệ của cảnh hồ, để tìm xem “cáo trắng, trâu vàng” chuyện có không, tìm về một cô bán chiếu thuở nào.

ho-tay-2(1).jpg

Lại có người đi lang thang tìm từ cho một câu thơ, một bức vẽ, một bài ca và tự hỏi tại sao xung quanh hồ, bên cạnh tên các làng cổ trồng sen, trồng đào, hoa lay ơn, thược dược là những con phố mang tên những văn nghệ sĩ lừng danh: Tô Ngọc Vân, Văn Cao, Xuân Diệu, Nguyễn Đình Thi, Trịnh Công Sơn...! Rồi lại có những người hí húi đo đạc nói là để cải tạo nước, cải tạo cảnh quan ven hồ, làm đẹp hồ… Đôi khi có người chỉ đến đây làm một kiểu ảnh, ăn một đĩa bánh tôm, hoặc thưởng thức một ly kem, đĩa ốc luộc!
Tại sao người ta thích đi hồ Tây thế nhỉ? Có người đã giải thích “Có lẽ bởi đối mặt với khoảng không rộng lớn, những con sóng dập dìu, người ta được sống thật với bản ngã luôn giấu trong tim. Khi vui thì thấy trước mắt cả thành phố đang cùng ta san sẻ, khi buồn sẽ chẳng một ai lớn tiếng phán xét mà chỉ yên lặng lắng nghe.
Người ta thường tìm đến hồ Tây khi lòng nhiều tâm sự.
Người ta chọn hồ Tây là nơi để thổ lộ tâm tình.
Có lẽ hồ Tây là nơi chôn giấu nhiều bí mật nhất của người Hà Nội thân thương.
Hàng vạn người cùng hàng vạn câu chuyện, đều cất tại nơi đây cả”.
Tôi có thói quen, cứ sáng sáng là lại ra hồ Tây nghe sóng vỗ và ngắm mặt trời lên. Một sáng, tình cờ gặp ông bạn già quen biết nhau từ thời làm tờ tin Sư đoàn, tôi nói với ông về hồ Tây như thế. Ông bảo:
“…Tôi cũng “cất” một câu chuyện của riêng mình nơi đây bạn ạ, chuyện tình…( ông xúc động kể): Em đến với tôi vào những ngày Hà Nội nóng nhất tựa một cơn gió mát lành làm tôi như được trở lại những ngày xa xưa khi còn trai trẻ. Em lộng lẫy, trẻ trung và giàu cá tính. Em bảo, “con gái giống như một cuốn tiểu thuyết, đừng mong đọc một ngày mà hiểu hết được”... Tôi say mê đọc đến quên ăn quên ngủ cuốn tiểu thuyết đời em. Có lần làm em buồn, tôi xin lỗi rối rít và em bảo, anh phải đền em bằng một tuần caffe tại Hà Nội, mà là caffe Common Man em mang từ Sing về và do chính tay em pha! Em lại trách tôi kiệm lời, đôi lúc ăn nói trống không, ít chịu lên hình trên facebook! Tôi đùa, anh chụp ảnh người ta thì đẹp, người ta chụp ảnh cho anh thì ảnh xấu điên! Em bảo, em biết chụp hình, tháng 8 này em về nước em sẽ chụp cho anh một bức ảnh đẹp… Hôm gặp nhau lần đầu ấy, hồ Tây như cũng lộng lẫy hơn, tha thướt và đáng yêu hơn. Đêm đó tôi viết bài thơ với những câu mở đầu thật vụng về mà tha thiết:
Tôi hỏi, sóng đến từ đâu
Mà khiến lòng tôi xao động?
Sóng bảo, sóng đến từ muôn vàn lớp sóng
Để xô vào bờ tôi!
Tôi hỏi, em đến từ đâu?
Em bảo, em đến từ đám đông
những người đàn bà!
Sao lại là em, mà không phải là
những người đàn bà khác
Đã làm trái tim anh tan nát?
Em bảo, tại anh, em không biết!
Em không biết và cả anh cũng không biết
Sóng nước hồ Tây vẫn ào ạt xô bờ
Mặt trời sáng sáng vẫn mọc,
hoa lộc vừng cuối vụ vẫn rơi rơi…
Thế mà sau đấy vị ngọt caffe thành giọt đắng rồi!!!. Mùa hạ đã qua, mùa thu đã tới. Thời gian công tác nửa năm bên ấy đã hết mà em vẫn chưa về, tin tức cứ thưa dần và… rồi bặt hẳn! Bặt tin em, nhưng tôi tin em vẫn chưa quên tôi, chưa quên hồ Tây nơi cố hương! Tôi viết bài thơ có tựa đề “Thu đã sang rồi, hạ còn ở lại”, có câu:
Ngóng tin em, em vẫn cuối phương trời…!
Sáng nay, bỗng thấy đóa sen
bên một nụ hoa cúc dại
Mới hay,
Thu đã sang rồi, nhưng hạ còn ở lại
Trong anh, trong em, trong sóng nước Tây Hồ?!
Và, tôi như người mất hồn như người vừa đánh rơi một thứ gì quý lắm mà em vừa mới cho! Tôi như thấy câu Kiều năm xưa đang vận vào mình: “Ông tơ ghét bỏ chi nhau/ Chưa vui sum họp đã sầu chia phôi”! Tôi chua xót đi tìm câu trả lời về hạnh phúc! Ai đó viết “Hạnh phúc như một con bướm vậy. Khi bạn càng rượt đuổi thì nó càng bay xa hơn. Còn khi bạn dừng lại, nó lại tự bay đến với bạn!”. Tôi biết, tôi không thể có cái gì dành cho em, ngoài những câu từ rỗng tuếch, kết cục rồi sẽ ra sao?. Tôi tự bào chữa cho mình rằng: “Hạnh phúc, đôi khi không nằm ở đích đến, mà nằm ngay trên con đường hai đứa đang đi và đứng trước nghịch cảnh”, đứng “giữa chông chênh bão tố” cuộc đời như em có lần viết! Anh cám ơn em vì đã đến với anh trong những ngày hè nóng bỏng và cầu chúc cho em luôn rạng rỡ, trẻ trung, bình an, may mắn cùng “đôi mắt biết cười”…
… Một hôm, chừng 7 giờ sáng như thường lệ tôi vừa từ hồ Tây về thì có người khách lạ đứng chờ ngoài cổng:
- Dạ thưa, ông có phải là Ngọc An, cựu ký giả không ạ?
- Vâng, tôi đây!
- May quá gặp được ông, tôi vừa từ Canada về, madame Phương có gửi ông thư này.
Nói rồi khách cáo bận công chuyện, chào và hẹn gặp, Tôi vào phòng riêng mở thư em. Em viết: “|Ông yêu! Em vừa về Hà Nội đêm qua, hiện đang ở Khách sạn Metropole Hà Nội muốn gặp ông. Ông cho em chừng một giờ đồng hồ thôi được không? Xin ông vui lòng cho biết địa điểm và vài chữ mô tả về ông hôm nay để em tiện nhận diện. Đã 5 năm rồi mà. Ông chiều em, chiều người cũ thêm một lần nhé!” Ký tên: “Em của ngày xưa”! Kèm theo mấy dòng ấy là một hộp nhỏ caffe có in biểu trưng của nhà hàng Common Man của Singapore…
Tôi vội vàng ngồi vào bàn và viết trên messenger gửi em: “Vẫn chỗ năm xưa, nhưng mang tên phố mới: phố Trịnh Công Sơn; người: tóc bạc, bận bộ đồ nhà binh cũ, đầu đội mũ mềm kiểu Bát lộ quân, chân đi dép rọ!”; viết rồi nhấn Enter…”
Tôi cám ơn ông bạn già đồng nghiệp đã cho nghe câu chuyện tình cảm động để tôi thêm yêu hồ Tây, thêm yêu Hà Nội!

Bài liên quan
  • Làng thổi thủy tinh
    Con đê trài chãi ngăn sông với làng, những bến đò bên sông vẫn đẹp như mơ và mát rượi.
(0) Bình luận
  • Những cơn mưa mùa hạ
    Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
  • Cha tôi – người tuyệt vời nhất
    Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất, là số một. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong được làm con gái của cha – một người cha mà suốt cuộc đời tôi luôn ngưỡng mộ, yêu thương và biết ơn.
  • Cầu Long Biên bắc qua miền yêu thương
    Có đôi lúc tôi nghĩ, con người ta phải sống bao nhiêu cuộc đời mới đi hết được chiều dài thời gian, mới hiểu và cảm nhận đầy đủ lịch sử của cây cầu đầu tiên bắc qua sông Hồng, một cây cầu chạm vào ba thế kỷ. Cầu giống như con rồng khổng lồ uốn lượn trên cao với từng lớp vẩy thép đan xen, ngày đêm lặng lẽ bảo vệ người dân qua lại nơi dòng nước chảy xiết. Cây cầu ấy mang tên Long Biên, cây cầu bắc qua miền yêu thương.
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Hà Nội miễn vé xe buýt và đường sắt đô thị dịp Quốc khánh 2/9
    UBND TP Hà Nội quyết định miễn tiền vé sử dụng các phương tiện vận tải hành khách công cộng có trợ giá, gồm xe buýt và đường sắt đô thị trong bốn ngày từ 30/8- 2/9/2025.
  • Khát vọng phát triển, xây dựng người Kim Liên thanh lịch, văn minh
    Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Kim Liên lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 diễn ra ngày 22/8 với chủ đề “Phát huy truyền thống lịch sử, văn hóa, anh hùng, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân; kỷ cương, sáng tạo, trách nhiệm".
  • Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Hà Nội - Sáng mãi khát vọng Việt Nam”
    Chương trình là lời tri ân sâu sắc tới các thế hệ đi trước - những người đã hiến dâng tuổi trẻ và xương máu cho nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Đồng thời, tôn vinh những thành tựu nổi bật, toàn diện và bền vững mà đất nước nói chung và Thủ đô Hà Nội nói riêng đã đạt được, đặc biệt sau 40 năm đổi mới.
  • "Nhà tôi có treo một lá cờ" - MV mới của Hà Anh Tuấn rợp sắc cờ đỏ, gợi niềm tự hào Việt Nam
    Ca khúc "Nhà tôi có treo một lá cờ" là bài hát trong MV mới của ca sĩ Hà Anh Tuấn. Ca khúc chứa chan tình yêu dành cho Quốc kỳ của người Việt Nam. Đồng thời là lời tri ân đến các thế hệ cha anh đã hy sinh vì độc lập, tự do; đồng thời gửi gắm thông điệp về niềm tự hào và trách nhiệm của thế hệ hôm nay trong hành trình dựng xây đất nước.
  • [Podcast] Cổng trại bảo an binh – Dấu ấn ngày toàn thắng
    Mùa thu năm 1945, Hà Nội rợp cờ đỏ sao vàng, khắp phố phường vạn người như một cùng cất tiếng hô vang “Độc lập – Tự do”, đánh dấu thắng lợi vĩ đại của Cách mạng tháng Tám. Trải qua tám thập kỷ, nhiều di tích từ mùa thu năm ấy vẫn còn hiện hữu giữa đời sống hôm nay, kể lại câu chuyện của một Thủ đô Anh hùng của đất nước Việt Nam anh hùng. Trong dòng chảy ấy, Cổng Trại Bảo An binh chính là dấu tích của cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945 - một sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước.
  • "Hạt giống hạnh phúc" - Phim tài liệu đặc biệt về tình hữu nghị Việt Nam và Cuba phát sóng tối 2/9
    Bộ phim tài liệu với tên gọi "Hạt giống hạnh phúc" sẽ được phát sóng vào 20h10 tối 2-9-2025 trên kênh VTV1. Cùng thời điểm này, Truyền hình Quốc gia Cuba - Cubavisión cũng phát sóng bộ phim đặc biệt này, mở ra một dấu mốc hiếm có trong lịch sử hợp tác truyền hình giữa hai nước.
  • [Video] Triển lãm “Mùa Xuân độc lập”: Tôn vinh khát vọng tự do và hòa bình qua lăng kính hội họa
    Với phong cách kết hợp giữa chất liệu sơn mài truyền thống và tư duy tạo hình đương đại, các tác phẩm được trưng bày trong triển lãm “Mùa Xuân độc lập” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng 8 thành công và 80 năm Quốc khánh 2/9, mỗi bức tranh của họa sỹ trẻ Chu Nhật Quang mang đến cảm nhận về chiều sâu thẩm mỹ mới mẻ, tôn vinh khát vọng độc lập, tự do và hòa bình của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa – Tự hào 80 năm mùa Thu cách mạng
    Tháng Tám lịch sử lại về, mang theo ký ức hào hùng của dân tộc. Tròn 80 năm kể từ Cách mạng tháng Tám 1945, Hà Nội hôm nay khoác lên mình chiếc áo rực rỡ trong những ngày chuẩn bị cho Quốc khánh 2/9. Trên từng góc phố, nẻo đường, Thủ đô vừa cổ kính vừa hiện đại như sống lại khí thế mùa Thu cách mạng, đồng thời thể hiện khát vọng vươn lên của đất nước trong kỷ nguyên mới.
  • Kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, bảo tồn và phát huy giá trị khu di tích chùa Hương
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 4248/QĐ-UBND ngày 14/8/2025 về kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, hoàn thiện Đề án đổi mới mô hình tổ chức, phương thức quản lý, bảo tồn, phát huy giá trị khu di tích quốc gia đặc biệt lịch sử và danh lam thắng cảnh quần thể Hương Sơn (chùa Hương), thành phố Hà Nội.
  • Phát triển phường Từ Liêm thành đô thị văn minh tiêu biểu từ giá trị văn hóa truyền thống
    Sáng 19/8, Đảng bộ phường Từ Liêm (Hà Nội) đã long trọng tổ chức Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Từ Liêm lần thứ I nhiệm kỳ 2025 - 2030 với tinh thần “Đoàn kết – Dân chủ - Kỷ cương – Đột phá – Phát triển”.
Chuyện tình bên hồ Tây
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO