Nhớ mùa sim chín

Hanoimoi| 04/10/2022 05:13

Thiên nhiên thật diệu kỳ khi tiết thu về, đâu đó trên cây những cái lá già bắt đầu có những đốm vàng. Ban ngày khí trời vẫn nóng nhưng đêm se lạnh, khi ngủ phải có cái chăn mỏng bên mình. Ngày bắt đầu ngắn lại, đêm nhích dài ra.

 
Nhớ mùa sim chín
Minh họa: Nguyễn Đăng Phú.

Những giọt sương đêm cùng với ánh nắng chói chang hối thúc những bông lúa vào mùa vàng no ấm, những chùm quả trên cành như cũng nhanh chín hơn. Mới vài tuần không ra phố chợ, dọc đường đã có người ngồi bán rổ sim tím xen lẫn với thúng ổi chín thơm nức hương quê, giành lê vàng ngọt lành mời gọi khách dừng chân thưởng thức tinh hoa do đất trời, nắng mưa ban tặng cho con người.

"Muốn ăn sim tím lên đồi. Muốn ăn ổi chín thì ngồi gốc cây", chẳng biết câu ấy là của ai mà lũ trẻ chúng tôi vẫn thường ngâm nga bảo nhau. Muốn ăn những quả sim chín ngon thì phải cất bước lên đồi tìm những quả sim tím sậm đen ưng mắt nhất. Những cây sim mọc tự nhiên cao không quá đầu chen nhau trên những quả đồi trải dài tít tắp đến chân trời xa. Mùa sim chín, các chị, các mẹ sáng sớm đã đem theo đôi lồ, thúng lên đồi hái sim về bán cho khách qua đường. Vào ngày chợ có hẳn một dãy hàng bày bán sim cho khách thập phương, tiếng chào mời ngọt như hương vị sim chín. Khách mua tha hồ chọn lựa theo khẩu vị của mình, từ loại sim chín vừa, chín tới hay đã “đổ màu” sậm đen. Mua sim, không ít người ngỡ ngàng, mới ngày nào những quả đồi bạt ngàn sắc tím hoa sim, ngoảnh đi ngoảnh lại quả sim đã chín mọng rồi, vòng thời gian cứ trôi đi mải miết, không đợi chờ ai bao giờ.

Những cây sim già chết đi được thay bằng lớp cây mới, những con chim ăn quả đợi mùa sim chín đã dùng cái mỏ xinh xinh mổ vào quả sim tím làm hạt sim rơi xuống lớp đá mục trên mặt đất. Gặp thời tiết thuận lợi, những cái hạt bé tí kia sẽ nảy mầm mọc thành cây non. Những con chim tha quả đi xa, cây sim theo cánh chim mà mọc lên thành lớp. Phải chăng những đồi sim đã được hình thành như thế? Những chú chim đã thi nhau với con người để thưởng thức mùa quả ngọt lành, cũng vô tình tạo nên lớp cây mới. Bởi cái quả sim có dấu chim thì chẳng ai hái về để rồi khi có gió mưa, những quả khô héo trên cây sẽ rụng về với mẹ đất cho hạt lại được ấp ủ nảy mầm thành cây, thành rừng.

Đôi khi tôi cứ tự hỏi, những quán cà phê có đủ các loại nước ép, sinh tố, không biết có quán nào đã thử làm sim tím? Sim chín chỉ có một mùa, mà mỗi mùa sim chín chỉ kéo dài trong khoảng một tháng, có lẽ khó có thể bảo quản để có được nước ép, sinh tố sim bốn mùa được. Còn những người dân quê lên đồi hái sim đem về, nếu không bán hết thì đem phơi khô buộc trong túi nilon kín cho người muốn mua ngâm rượu. Rượu ngâm sim tím uống ngọt lắm. Rượu trắng đổ vào bình chứa sim tím chỉ vài ngày đã chuyển thành màu nâu sậm, uống vào chỉ thấy vị ngọt thơm của sim. Sim cũng có thể ngâm đường làm thành siro sim uống giải khát.

Người quê tôi chẳng ai quản đồi sim tím, hễ ai có thời gian thì lại đi nhặt hái đem về bán. Tôi hồi còn nhỏ sáng cắp sách đến trường, chiều cùng lũ bạn lên đồi hái sim. Ăn nhiều sim đến nỗi đứa nào đứa nấy miệng tím lịm. Những con chim cũng ríu ra ríu rít bay từ cây sim này sang cây khác để tìm sim chín. Tiếng chim hòa với tiếng cười nói của lũ trẻ trên đồi sim vào buổi chiều chênh chếch nắng đã lưu mãi vào trong ký ức. 

Sẽ chẳng thể nào quên có một thời thơ dại, ai đã từng chăn trâu, chơi trốn tìm trên những quả đồi cỏ non mọc nhiều cây sim tím chảy dài đến chân trời.

(0) Bình luận
  • Những cơn mưa mùa hạ
    Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
  • Cha tôi – người tuyệt vời nhất
    Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất, là số một. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong được làm con gái của cha – một người cha mà suốt cuộc đời tôi luôn ngưỡng mộ, yêu thương và biết ơn.
  • Cầu Long Biên bắc qua miền yêu thương
    Có đôi lúc tôi nghĩ, con người ta phải sống bao nhiêu cuộc đời mới đi hết được chiều dài thời gian, mới hiểu và cảm nhận đầy đủ lịch sử của cây cầu đầu tiên bắc qua sông Hồng, một cây cầu chạm vào ba thế kỷ. Cầu giống như con rồng khổng lồ uốn lượn trên cao với từng lớp vẩy thép đan xen, ngày đêm lặng lẽ bảo vệ người dân qua lại nơi dòng nước chảy xiết. Cây cầu ấy mang tên Long Biên, cây cầu bắc qua miền yêu thương.
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ mùa sim chín
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO