Tình yêu - vẻ thanh tân, huyửn diệu

Trần Trung| 17/08/2011 14:22

(NHN) Bà i thơ hay và  chấn động, nhiửu khi nằm ở sự đột khởi, đột biến “ tất nhiên vẫn nằm trong chuỗi lôgic của cảm hứng tâm tình.

BUử”I SàNG

Buổi sáng như khuôn mặt trinh nữ sau là n sương

Mử tử che nét cong nét thẳng

Trong suốt hơn

Tinh khiết hơn

Gọi chân em bước ra đường.

Buổi sáng tinh khôi như giọt nước mắt người con gái đang yêu

Аóa tình bung nụ trên những mầm cây búp chồi mới nhú

Buổi sáng kiêu kì bước và o lòng ta

bằng tiếng chim hót

Tiếng huýt sáo đột ngột

Không có khuôn mặt nà o đẹp, dịu dà ng

bằng khuôn mặt tình yêu

Buổi sáng cười vỡ tim

Khi ta tìm gặp nhau

                          (1990)

                        Lê Thị Kim

Lấy cảm hứng từ buổi sáng thanh tân “ buổi lê minh trinh nữ của đất trời, Lê Thị Kim đột khởi trong câu thơ đầu của bà i Buổi sáng với một hình ảnh so sánh trực tiếp. Trong con mắt thơ của nữ sử¹, có một Buổi sáng thật đáng yêu và  cũng quyến rũ đến lạ lùng. Ấy là  khi nhà  thơ bất chợt và  ngỡ ngà ng đối diện với khuôn mặt thiếu nữ thanh khiết và  cũng diệu huyửn tựa là n sương sớm của đất trời hé lộ. Kim có cách cảm nhận đất trời và  con người thật ý nhị, thật tình tứ: Buổi sáng như khuôn mặt trinh nữ sau là n sương.

Chuyển từ khoái cảm trinh nguyên của trời đất và  con người, Buổi sáng của Lê Thị Kim lại tìm đến cách lí giải căn nguyên quyến rũ của khuôn mặt trinh nữ sau là n sương.

Quả là , sau là n sương mử tử mới mở khói động đà o cho những kẻ đang si mê trong cõi yêu khi chiêm ngườ¡ng vẻ đẹp của con gái; vẻ mê hoặc ắp đầy nữ tính. Và , cũng là  sức thôi miên của khói “ sương “ tình - ái. Аấy là  vẻ hấp dẫn mời gọi của ánh sắc mử tử, đấy là  sự cảm nhận của hình vẻ, đường nét với nét cong nét thẳng, đấy cũng là  cái trong suốt và  tinh khiết. Có một so sánh ngầm nâng tầm vóc của vẻ đẹp rất con người “ thiếu nữ.

Trong bà i thơ lãng mạn của thi sĩ Xuân Diệu, bà i Vội và ng, nhà  thơ cũng từng hơn một lần lấy vẻ đẹp của thiếu nữ là m chuẩn mực cho tất thảy. Xuân Diệu như thốt lên tiếng reo vui của khách thơ lãng mạn, đa tình khi xuân vử:... Nà y đây hoa của đồng nội xanh rì/Nà y đây lá của cà nh tơ phơ phất/Của yến anh nà y đây khúc tình si/Và  nà y đây ánh sáng chớp hà ng mi.

Còn, với Buổi sáng, Lê Thị Kim đang thả ra những bước đi của đất trời đồng hà nh, đồng điệu với bước chân thanh nữ. Dịu dà ng quá đỗi và  cũng kiêu sa lạ lùng:Mử tử che nét cong nét thẳng/Trong suốt hơn/Tinh khiết hơn/Gọi chân em bước ra đường/Buổi sáng tinh khôi như giọt nước mắt người con gái đang yêu

Những giọt nước mắt của thiên nhiên trong buổi sớm mai tinh khôi trong con mắt thơ run rẩy, đa tình của Lê Thị Kim như đồng hiện và  nhập hòa với giọt nước mắt người con gái đang yêu. Những câu thơ của Kim chợt chạm đến nỗi xúc động chân thà nh và  thánh thiện của những trái tim đang yêu; đang yêu, cũng là  đang thổn thức. Bởi, nhà  thơ đã tượng hình lên và  cũng thăng hoa lên từ những giọt nước mắt người con gái đang yêu.

Chuyển hóa cảm xúc và  cũng là  chuyển hóa của tứ thơ, khi Lê Thị Kim vừa chiếu sáng, lại vừa bật sáng vẻ đẹp rạng rỡ của buổi sáng đất trời và  buổi sáng rạo rực, thắp “ lử­a “ yêu của lòng người: Аóa tình bung nụ trên những mầm cây búp chồi mới nhú/Buổi sáng kiêu kì bước và o lòng ta/bằng tiếng chim hót

Bà i thơ hay và  chấn động, nhiửu khi nằm ở sự đột khởi, đột biến “ tất nhiên vẫn nằm trong chuỗi lôgic của cảm hứng tâm tình.

Buổi sáng của Lê Thị Kim cũng bất chợt nhập hòa thiên nhiên và  con người. Tình giao hòa của đất trời và  nét cười vỡ tim, khi những cặp tình ríu ran trong niửm vui gặp gỡ. Khi có nhau. Khi trong nhau.

Thế là , tiếng chim hót hợp hòa và  cộng hưởng với tiếng huýt sáo đột ngột của người yêu tìm đến với người yêu:Tiếng huýt sáo đột ngột/Không có khuôn mặt nà o đẹp, dịu dà ng/bằng khuôn mặt tình yêu/Buổi sáng cười vỡ tim/Khi ta tìm gặp nhau

Lê Thị Kim cất lên tiếng “ lòng “ yêu trong bà i thơ tình Buổi sáng, hóa ra cũng là  tiếng reo ca muôn đời của tình yêu cuộc sống. Аấy, phải chăng mới là  vẻ đẹp tuyệt vời, muôn thưở của thơ ca “ nghệ thuật.

(0) Bình luận
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
  • Tình già
    Gió rít từng cơn rải những hạt mưa to rào rào vào cái vách lá dừa nhà ông già Tám làm cho con Lu đang khoanh tròn trong bếp tro giật mình ngái ngủ. Cơn giông cuối ngày làm cho đám cây mì trước nhà lúc la lúc lắc như uống từng giọt mưa sau những ngày nắng hạn kéo dài héo rũ.
  • Bầu Trời và Mặt Đất
    Ngày xửa ngày xưa, đã từ rất lâu, Bầu Trời và Mặt Đất là hai người bạn. Họ thân với nhau lắm. Ngày ngày họ cùng chơi đùa, nói chuyện, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho nhau.
  • Mùa hoa biên giới
    Sau những ngày vất vả ngược xuôi với các vụ việc, hôm nay Ban mới có một ngày rảnh rỗi. Nhớ tới lời hứa với Hoa, nhớ tới lũ trẻ trên điểm trường ở Nậm Mo Phí, Sín Thầu, nơi Hoa dạy. Ban mua một ba lô quà bánh, ít mì tôm, thịt hộp cho lũ trẻ và đặc biệt mua cho Hoa một tấm áo mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Nét thanh lịch trong trang phục của người Hà Nội xưa
    Theo thời gian, trong nhịp sống hối hả của thời hội nhập, có rất nhiều thứ, nhiều giá trị đã bị "cuốn trôi", song với người Thăng Long - Hà Nội, dù cho đi đâu, ở đâu, họ vẫn luôn âm thầm giữ gìn nếp nhà, giữ văn hóa đất Tràng An qua việc dậy bảo con cháu cách nói năng, đi đứng, ăn uống và tất nhiên không thể thiếu việc dậy bảo con cháu về cách mặc sao cho đẹp, cho nền nã; chọn trang phục sao cho giữ được nét thanh lịch, mặc sao cho "đậm chất kinh kỳ”....
  • Tôi “phải lòng” hội họa như cách tôi từng say mê văn chương
    Tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu tình cờ đến với hội họa từ năm 2016. Chọn dòng tranh lụa kén người vẽ, chị đã nhanh chóng thể hiện tài năng sử dụng cọ và màu không thua kém tài năng ngôn ngữ. Với chị, điểm chung trong các sáng tạo nghệ thuật của mình là chất thơ và tính nữ. Xoay quanh góc nhìn “viết hay vẽ cũng chỉ là phương tiện nghệ thuật để người nghệ sĩ tỏ bày với thế giới, về thế giới”, tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Thanh Lưu đã dành cho tạp chí Người Hà Nội một cuộc trò chuyện thú vị.
  • Bài 2: Hà Nội phát huy truyền thống lịch sử, xứng danh Thủ đô anh hùng, ngàn năm văn hiến
    Ngay sau khi tiếp quản Thủ đô (10/10/1954), Đảng bộ và chính quyền Hà Nội đã lãnh đạo Nhân dân khẩn trương khôi phục những cơ sở bị chiến tranh tàn phá, ổn định tình hình, từng bước vượt qua khó khăn, tổ chức lại sản xuất, bảo đảm đời sống Nhân dân, xây dựng cơ sở vật chất ban đầu của chủ nghĩa xã hội.
  • Quận Đống Đa: Tập trung giải quyết kịp thời, hiệu quả các vấn đề nhân dân quan tâm
    Sáng 19/9, quận Đống Đa, Hà Nội tổ chức Hội nghị đối thoại định kỳ giữa người đứng đầu cấp ủy, chính quyền với Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân trên địa bàn quận Đống Đa năm 2024.
  • Hà Nội: Ấm lòng tinh thần “lá lành đùm lá rách” của các trường học tại quận Hoàn Kiếm
    Phát huy truyền thống “tương thân tương ái”, “lá lành đùm lá rách”, “nhường cơm sẻ áo”, mới đây, 2 trường: THCS Ngô Sĩ Liên và THCS Trưng Vương (Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã tổ chức ủng hộ, hỗ trợ cho các trường mầm non, tiểu học, THCS trên địa bàn cùng quận bị ảnh hưởng do cơn bão số 3 (Yagi) gây ra.
Đừng bỏ lỡ
Tình yêu - vẻ thanh tân, huyửn diệu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO