Tiểu thuyết mãi mãi là thư ký của thời đại

Vũ Đảm| 19/03/2020 18:21

Trong thời đại của cuộc cách mạng 4.0 ngày nay và sau này có thể là 5.0 hay 6.0, 7.0... đã có những tác động vô cùng to lớn đến tất cả các lĩnh vực của đời sống con người, trong đó văn học cũng không đứng ngoài của cuộc cách mạng này.

Tiểu thuyết mãi mãi là thư ký của thời đại

Trong thời đại của cuộc cách mạng 4.0 ngày nay và sau này có thể là 5.0 hay 6.0, 7.0... đã có những tác động vô cùng to lớn đến tất cả các lĩnh vực của đời sống con người, trong đó văn học cũng không đứng ngoài của cuộc cách mạng này. Văn hóa đọc, nhất là trong lĩnh vực văn chương thông qua con đường báo in, tạp chí in, sách in bị lấn át bởi báo mạng và các trang mạng cá nhân. Văn học mạng cũng hình thành và phát triển nhanh chóng, mỗi ngày có hàng ngàn hàng vạn người ở nước ta đăng tải các sáng tác của mình, chủ yếu là thơ và các đoạn văn ngắn  lên trang mạng cá nhân, làm cho đời sống văn học thêm sôi động và phong phú. Đa số các tác phẩm trên mạng của những người không chuyên, chất lượng còn chưa cao nhưng cũng không ít những tác phẩm hay và mới lạ được phát hiện. 

Rất nhiều các nhà văn, nhà thơ chuyên nghiệp cũng đã đăng tải các tác phẩm của mình trên báo mạng và trang mạng cá nhân của mình như Facebook, Twitter và được hàng ngàn, hàng vạn độc giả yêu thích. Vậy nên chúng ta không nên chê bai, phủ nhận văn học mạng  mà coi văn học mạng là dòng văn học đương đại.

Văn học mạng chủ yếu đăng tải thơ, truyện ngắn và những bài viết mà ít khi đăng tải tiểu thuyết vì người đọc ngại đọc dài. Vậy thì phải chăng tiểu thuyết sẽ chết dần chết mòn và đi đến tuyệt chủng? Theo tôi là không, tiểu thuyết vẫn mãi mãi sống, vẫn mãi mãi là người thư ký vĩ đại của thời đại thông qua sách in, có thể chỉ in vài trăm cuốn nhưng có thể sẽ là vài vạn, vài triệu, vài chục triệu bản in cho những cuốn tiểu thuyết hay, hấp dẫn, mang hơi thở của thời đại.

Sở dĩ tiểu thuyết luôn luôn được các nhà văn, nhất là những tài năng văn học đam mê theo đuổi, mặc dù lao động tiểu thuyết là thứ lao động đặc thù có thể vắt kiệt hết sức lực, trí tuệ, tiền bạc của nhà văn, khiến họ có thể chết ngay trên trang giấy hay trên bàn phím nhưng họ vẫn khát khao với tiểu thuyết. Bởi tiểu thuyết mới có thể giúp cho họ tung hoành ngòi bút, mới có thể chuyên chở được hết những gì nhà văn muốn viết, từ thân phận của một con người đến cả loài người; từ thường dân đến một ông vua, một ông tổng thống; từ một vùng quê đến cả một đất nước; từ chiến tranh đến hòa bình; từ độc ác đến nhân văn; từ ngu muội đến văn minh; từ hạnh phúc đến bất hạnh… Và có tài năng, có sự đam mê, có sự lao động miệt mài thì các nhà văn cũng sẽ bước đến đỉnh cao của văn chương thông qua tiểu thuyết. Thực tế đã minh chứng điều này: trên thế giới có nhà văn Lev Nikolayevich Tolstoy - một tiểu thuyết gia vĩ đại  trong các nhà viết tiểu thuyết với kiệt tác Chiến tranh và hòa bình và Anna Karenina. Nhà văn  Ernest Miller Hemingway với tiểu thuyết Chuông nguyện hồn ai, Ông già và biển cả. Nhà văn Gabriel Garcia Marquez với tiểu thuyết Trăm năm cô đơn. Nhà văn Mạc Ngôn với tiểu thuyết Báu vật của đời, Cao Lương đỏ, Đàn hương hình…

Ngay như ở Việt Nam chúng ta, nhiều nhà văn nổi tiếng cũng đã để đời với tác phẩm tiểu thuyết của mình như: Nhà văn Vũ Trọng  Phụng với  Số đỏ; nhà văn Nam Cao với Sống mòn; nhà văn Nguyên Hồng với Bỉ vỏ; nhà văn Ma Văn Kháng với Đám cưới không có giấy giá thú; nhà văn Nguyễn Xuân Khánh với Hồ Quý Ly, Đội gạo lên chùa; nhà văn Hoàng Quốc Hải với bộ tiểu thuyết lịch sử về nhà Trần; nhà văn Bảo Ninh với Nỗi buồn chiến tranh; nhà văn Nguyễn Khắc Trường với Mảnh đất lắm người nhiều ma; nhà văn Dương Hướng với Bến không chồng… Tiểu thuyết của thời đã qua ở nước ta đã ghi lại dấu ấn lớn trong dòng chảy văn chương nhưng hình như trong thời đại của hôm nay… thì lại ít thấy, chưa thấy những tiểu thuyết gây được tiếng vang trong lòng dân, phản ánh thực tế của cuộc sống đương đại. Phải chăng các nhà văn còn phải lo cơm áo gạo tiền hay họ đã chán văn chương hoặc chán chính mình vì muốn viết mà ngòi bút đã mòn…? 

Nhưng chúng ta luôn luôn tin rằng, trong thời đại của hôm qua, hôm nay và mai sau, tiểu thuyết vẫn đã, đang và sẽ mãi mãi là trụ cột của nền văn học nhân loại, của nền văn học mỗi quốc gia. Và bằng tài năng, bằng mồ hôi nước mắt, bằng máu và cả bằng mạng sống của mình, các nhà văn sẽ ký thác trí tuệ, tâm hồn từ hiện thực cuộc sống, và đặc biệt từ nhân dân để làm nên những tác phẩm để đời cho chính mình, cho đất nước mình và xa hơn là cho nhân loại.
(0) Bình luận
  • Mai nở vì ai
    Từ Huệ Phần (hội viên Hội nhà văn Thượng Hải, Ban Thường trực Trung Quốc Vi hình Tiểu thuyết Học hội) là một nhà văn đương đại Trung Quốc chuyên sáng tác truyện ngắn mini và tản văn. Nhiều tác phẩm của bà được tuyển chọn vào sách giáo khoa Ngữ văn và các tập tinh tuyển toàn quốc hằng năm. Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu một truyện ngắn của bà qua bản dịch của dịch giả Châu Hải Đường.
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Kịp thời thể chế hóa các quan điểm, mục tiêu phát triển Hà Nội của Trung ương
    Theo chương trình Kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XV (20/5 đến 8/6 và 17/6 đến 27/6), Dự án Luật Thủ đô (sửa đổi) đã được chỉnh lý, bổ sung sẽ được Quốc hội thảo luận lần 2 và thông qua Dự án Luật. Có thể nói, đây là một sự kiện quan trọng, nhất là Dự án Luật Thủ đô (sửa đổi) sẽ kịp thời thể chế hóa các quan điểm, mục tiêu phát triển Hà Nội của Trung ương, và để Hà Nội xứng với “trái tim của cả nước”.
  • Xúc động những câu chuyện thời niên thiếu của Bác Hồ ở Huế
    Chủ tịch Hồ Chí Minh và gia đình từng sinh sống, lao động, học tập và tham gia các hoạt động yêu nước ở Thừa Thiên Huế trong thời gian từ 1895 - 1901 và 1906 - 1909.
  • Tái hiện “một thời hoa lửa” của Thanh niên xung phong
    Tối 18/5, tại khu vực sân khấu ngoài trời thị xã Sơn Tây, đêm thi thứ 5 “Liên hoan tiếng hát Cựu Thanh niên xung phong Hà Nội năm 2024” (cụm số 3) được tổ chức với sự tham gia của 6 đơn vị và hàng chục tiết mục đặc sắc, được dàn dựng công phu tái hiện chân thực một thời gian khổ, hy sinh nhưng rất đỗi hào hùng của các thế hệ Thanh niên xung phong (TNXP) Việt Nam.
  • Những đêm thơ trong thành phố
    Ấy là vào một đêm mùa xuân, khi vừa ra Tết, trời vẫn còn se se lạnh nhưng không có nỗi buồn man mác mà trong người cứ rạo rực nhựa yêu. Giữa đất Tràng An một thuở đã từng là nơi kì ngộ của rất nhiều tao nhân, mặc khách, lòng người có phải vì thế cũng mong ngóng những đêm thưởng trà, trìu mến mà đọc cho nhau nghe đôi câu thơ đầy mộng tưởng, phảng phất chút cảnh, chút nhạc, chút hoạ, chút lòng người rì rào quyện vào nhau êm dịu.
  • Mộc Châu chính thức được công nhận là khu du lịch Quốc gia
    Tối 18/5, tại quảng trường 8/5, trung tâm hành chính huyện Mộc Châu, UBND tỉnh Sơn La tổ chức Lễ công bố quyết định công nhận Khu du lịch quốc gia Mộc Châu.
Đừng bỏ lỡ
Tiểu thuyết mãi mãi là thư ký của thời đại
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO