Vai trò của Đông các Đại học sĩ Lê Nhân Quý trong triều đại Lê Sơ
Lê Nhân Quý (thế kỷ XV), quê tại làng Kim Cốc, huyện Tĩnh Gia (nay là phường Mai Lâm, thị xã Nghi Sơn, tỉnh Thanh Hóa), là một danh thần từng giữ chức Đông các Đại học sĩ kiêm Khâm thụ Hàn lâm viện dưới triều Lê sơ.
Vai trò và ảnh hưởng của ông trong giai đoạn từ sau khi vua Lê Thái Tổ mất (1433) đến khi Lê Thánh Tông lên ngôi (1460) và những đóng góp của ông trong việc bảo vệ, duy trì sự ổn định chính trị, và phát triển thể chế văn trị là vô cùng to lớn.

Bối cảnh lịch sử và chức danh Đông các Đại học sĩ
Thế kỷ XV là thời kỳ chuyển mình mạnh mẽ của Đại Việt sau cuộc kháng chiến chống Minh thắng lợi. Triều Lê sơ được thành lập với Lê Thái Tổ (Lê Lợi) lên ngôi năm 1428, mở ra một giai đoạn xây dựng quốc gia. Trong hoàn cảnh đó, nhà nước rất cần những nhân tài không chỉ giỏi về văn học mà còn am hiểu chính trị và có bản lĩnh bảo vệ sự ổn định vương quyền.
Lê Nhân Quý sinh trưởng trong một gia đình khoa bảng thuộc dòng họ Lê Nhân tại xứ Thanh. Dù không còn ghi chép chính xác niên hiệu thi đỗ, nhưng theo các sắc phong và ghi chép truyền khẩu, ông đỗ Hoành từ khoa, một hình thức đặc tuyển người có tài trong giai đoạn đầu nhà Lê.

Đông các Đại học sĩ là chức vụ cao cấp trong Hàn lâm viện triều Lê, chủ yếu được giao cho các học giả có năng lực biên soạn quốc thư, chiếu chỉ, và cố vấn cho hoàng đế. Đây là một vị trí danh giá, chỉ dành cho những người có học vấn xuất chúng và phẩm hạnh cao.
Việc Lê Nhân Quý được bổ nhiệm làm Đông các Đại học sĩ kiêm Khâm thụ Hàn lâm viện cho thấy ông được triều đình đặt vào vị trí trụ cột về mặt học thuật và chính trị. Điều này đặc biệt quan trọng trong bối cảnh vua Lê Thái Tông mất sớm, để lại ngai vàng cho thái tử Lê Nhân Tông mới 1 tuổi (năm 1442), khiến triều đình rơi vào tình trạng quyền lực phân tán và tranh chấp nội bộ.
.png)
Theo các tư liệu lưu truyền tại làng Kim Cốc và dòng họ Lê Nhân, cũng như đối chiếu với lịch sử chính sử thời Lê sơ, Lê Nhân Quý đã có những đóng góp âm thầm nhưng chiến lược trong việc bảo vệ ngôi vị của vua Lê Nhân Tông. Trong bối cảnh tranh giành quyền lực giữa các đại thần và nguy cơ biến loạn nội bộ, những nhân vật trung lập, đạo cao vọng trọng như ông là yếu tố quyết định duy trì tính chính thống của triều đình.
.png)
Không chỉ là người gìn giữ lễ nghi triều chính, ông còn là người tham mưu sách lược ổn định nội trị, thúc đẩy tư tưởng “trị quốc bằng văn”, hướng đến thời kỳ thịnh trị văn trị sau này dưới triều Lê Thánh Tông.
Đóng góp học thuật và di sản văn hóa
Là một học giả lớn, Lê Nhân Quý cùng các vị Đông các học sĩ khác đã tham gia hệ thống hóa các quy chế pháp luật, chiếu chỉ và định hướng tư tưởng trị quốc. Dù không để lại trước tác riêng được biết đến ngày nay, nhưng qua chức vụ và vai trò được giao, có thể xác lập rằng ông thuộc nhóm trí thức kiến thiết nền móng văn trị, giúp triều đình chuyển hóa từ chính sách quân sự sang xây dựng một xã hội ổn định, học thuật phát triển và đạo lý được coi trọng.
Tư tưởng của ông mang đậm dấu ấn Nho học trung dung, kết hợp tinh thần dân tộc, và ảnh hưởng sâu sắc đến các thế hệ sau, đặc biệt trong bối cảnh chuẩn bị cho cuộc cải cách lớn thời Hồng Đức.

Tại quê hương Kim Cốc, nhà thờ họ Lê Nhân hiện còn lưu giữ hai đạo sắc phong triều Nguyễn ghi nhận công lao và đạo hạnh của Lê Nhân Quý. Ông được phong là Tiết nghĩa Đại vương và được phối thờ trong từ đường dòng họ đã được công nhận là Di tích lịch sử – văn hóa cấp tỉnh.
Hằng năm, các lễ tưởng niệm được tổ chức, và hậu duệ các đời của ông – trong đó có nhiều người làm nghề giáo, y học và khoa học – vẫn giữ truyền thống tri ân tổ tiên và phát huy tinh thần hiếu học, cống hiến.
Lê Nhân Quý là một ví dụ tiêu biểu cho lớp trí thức khai quốc thời Lê sơ – những người không chỉ học rộng, biết nhiều, mà còn dám đứng vững trong thời cuộc để bảo vệ chính đạo, chính thống và văn hóa dân tộc. Chức vụ Đông các Đại học sĩ mà ông đảm nhiệm không chỉ mang ý nghĩa biểu tượng, mà là sự ghi nhận công lao to lớn của ông trong việc góp phần kiến tạo nền móng trị quốc lâu dài cho triều đại Lê Thánh Tông về sau. Nghiên cứu về ông không chỉ là tìm hiểu một nhân vật lịch sử, mà còn là việc làm cần thiết để nêu bật vai trò của trí thức Việt Nam trong việc gìn giữ và phát triển quốc gia bằng trí tuệ và văn hoá dân tộc.