(NHN) Là một vấn đử còn mới mẻ ở nước ta, việc phòng tránh bạo lực cho phụ nữ di cư còn gặp không ít khó khăn. Dự án vử tăng quyửn cho nhóm đối tượng nà y đã được triển khai tại Hà Nội do các tổ chức quốc tế thực hiện. Dù chỉ trong một thời gian ngắn, dự án nà y đã đem lại lợi ích thiết thực cho những số phận éo le.
Bạo lực từ gia đình
Ở nước ta, bạo lực đối với phụ nữ vẫn còn là vấn đử gây nhức nhối đối với đời sống xã hội. Gốc rễ của bạo lực phụ nữ nằm ở sự thay đổi nhận thức, thái độ và hà nh vi của nam giới. Khi kiến thức vử bình đẳng giới không được các đấng mà y râu hiểu biết và tôn trọng thì gánh nặng trên đôi vai người phụ nữ thật khó được chia sẻ.
Cũng do quan niệm xấu chà ng hổ ai hay vợ chồng đóng cửa bảo nhau, mỗi khi xảy ra mâu thuẫn trong quan hệ vợ chồng, người chồng thường thượng cẳng chân, hạ cẳng tay và sỉ vả người vợ. Trong khi đó người phụ nữ chỉ biết âm thầm chịu đựng. Chỉ đến khi có những vụ việc đe doạ nghiêm đến tính mạng và nhân phẩm người vợ ấy thì mọi người xung quanh và chính quyửn địa phương mới biết chuyện.
Chị M, quê ở Phú Xuyên, Hà Nội thà nh viên câu lạc bộ Bình Minh Xanh ngâm ngùi kể: Tôi thường xuyên bị chồng đánh đập. Có lần chồng tôi định quăng tôi từ tầng ba xuống. May mà có bố chồng can thiệp kịp thời nên tôi thoát nạn. Tôi bử vử nhà mẹ đẻ thì các anh trai của tôi lại hắt hủi tôi. Chồng tôi còn mắc và o cử bạc nên đã bán cả căn nhà để trả nợ. Không còn cách nà o khác tôi đà nh phải bử ra các quận nội thà nh kiếm sống. Mỗi khi mưa gió nằm nhớ tới con tôi không cầm được nước mắt.
Thà nh viên Câu lạc bộ Bình Minh Xanh kể chuyện vử những cảnh đời bất hạnh qua tiết mục văn nghệ
Cũng như hoà n cảnh của chị M, chị Nguyễn Thị Hiên quê ở Lý Nhân, Hà Nam cũng có hoà n cảnh thật éo le. Vợ chồng chị sinh được hai đứa con. Do kinh tế gia đình túng quẫn nên cả hai khăn gói lên Hà Nội kiếm sống. Chị thường xuyên bị chồng đánh đập hà nh hạ. Đã có lần chị nghĩ đến cái chết để giải thoát cho bản thân mình nhưng nghĩ đến các con chị đà nh gạt nước mắt để tiếp tục cuộc sống với bao nỗi tủi nhục.
Chị Nguyễn Thu Giang, cán bộ Tổ chức Phát triển Sức khẻ Cộng đồng ành sáng (LIGHT) chia sẻ: Do bị bạo lực nên chị em phải bử nhà di lên Hà Nội kiếm sống. Trong thâm tâm người phụ nữ không ai muốn xa gia đình, xa cái con mà đi. Nhưng với phụ nữ di cư, nguy cơ ảnh hưởng tình rạng nà y còn tăng gấp nhiửu lần như không hiểu biết vử Luật cư trú, không biết đến hợp đồng lao động nên dễ bị chủ quửµp tiửn lương, bị kì thị trong công việc và bạo lực vử tình dục...
Hiệu quả từ một dự án
Nhằm bảo vệ quyửn lợi cho những người phụ nữ di cư, từ ngà y 1/1 2008 - 30/6/2009, Dự án Bạo lực đối với phụ nữ - phương pháp tiếp cận dựa trên quyửn nhằm tăng quyửn cho phụ nữ di cư bị ảnh hưởng bởi bạo lực được triển khai. Dự án nà y do Liên minh châ à‚u (EU) tà i trợ với sự thực hiện của các tổ chức: Tổ chức di cư Quốc tế (IOM), Trung tâm nghiên cứu và ứng dụng khoa học vử giới - gia đình - phụ nữ và vị thà nh niên (CSAGA), Tổ chức Phát triển Sức khoẻ Công đồng ành sáng (LIGHT) và Trung tâm nghê cứu sức khoẻ gia đình va phát triể cộng đồng (CEFACOM).
Đối tượng được hưởng lợi trực tiếp là chị em phụ nữ di cư, bị ảnh hưởng bởi bạo lực tại trên địa bà n thà nh phố Hà Nội. Cụ thể là tại các khu vực Phúc Xá (quận Ba Đình), khực bãi rác Thái Hà (quận Đống Đa), khu vực trọ của công nhân dệt tại Ngọc Thuửµ (huyện Gia Lâm).
Phòng chống bạo lực cho phị nữ di cư nhằm là m cho xã hội phát triển tốt đẹp hơn
Mục tiêu của dự án nhằm tăng quyửn cho phụ nữ bị bạo lực, giúp họ nói lên tiếng nói của mình và nâng cao nhận thức vử bạo lực phụ nữ, đẩy mạnh xây dựng và thực hiện các chính sách có liên quan. Tăng cưòng sự hỗ trợ tâm lý và sức khoẻ cho phụ nữ di cư bị bạo lực. Đảm bảo xây dựng và thực hiện chính sách dựa trên cơ sở các bằng chứng và các phương pháp hiệu quả có sự tham gia trực tiếp của các phị nữ là nạn nhân.
Dự án nà y đã tập hợp được 11 chị em nòng cốt là những chị em thuộc nhóm nà y trong câu lạc bộ Bình Minh Xanh. Và o đây các thà nh viên được sinh hoạt nhóm tự lực gồm những người cùng cảnh ngộ, cùng chung tấm lòng và ng, được chia sẻ, học tập kử¹ năng vử lĩnh vực phòng tránh baọ lực. Từ những hạt nhân đó, dự án đã có trên một trăm thà nh viên với 12 nhóm tự lực ( từ Bình minh 1 đến Bình Minh 12).
Bước đầu triển khai, dự án gặp không ít thách thức. Noí rõ hơn vử quá trình nà y, chị Nguyễn Thu Giang cho biết: Tìm được phụ nữ di cư là nan nhân của bạo lực không phải chuyện dễ vì chỗ ở của chị em không được ổn đinh. Đến khi tìm được rồi thì nhiửu chị không muốn nói vử hoà n cảnh của mình. Việc quy tụ được trên một trăm chị em cũng là cả một chặng đường vất vả.
Không ai khác, chính những chị em tham gia trong câu lạc bộ Bình Minh Xanh thấy rất rõ tác động tích cực từ những hoạt động của mình. Được một người bạn giới thiệu, chị Hiên đã tìm tới nhóm Bình Minh Xanh 4. Nhóm của chị có 10 thà nh viên, tham gia sinh hoạt một tháng ba lần. trong các buổi sinh hoạt, các chị em mạnh dạn bộc bạch những câu chuyện thật của mình. Những câu chuyện ấy được mã hoá để giữ bí mật và được kể lại trong những buổi truyửn thông.
Tôi được phổ biến nững kiến thức vử chống bạo lực phụ nữ, được khám chữa bệnh miễn phí và nhiửu hoạt động bổ ích khác. Tôi đem kiến thức ấy nói với chồng tôi nên không còn bị anh ấy đánh đập như trước và tôi còn tự tin trong việc tuyên truyửn cho các chị em khác - chị Hiên kể.
Với chị M, thời gian đầu chồng chị không tán thà nh cho chị đi sinh hoạt nhóm vì nghĩ rằng sẽ bị vợ bật lại. Nhưng rồi chị kiên trì thuyết phục chồng, phân tích rõ phải trái và đã dần là m cho chồng chị hiểu ra. Từ đó anh không còn lao và o cử bạc và đánh đập vợ nữa. Anh còn cho rằng vợ mình hiểu biết như vậy sẽ biết giữ gìn hạnh phúc cho gia đình. Chị nói thêm: Thinh thoảng tôi lại gọi điện vử động viên các con : mẹ phải xa gia đình đi kiếm sống. Dù khó khăn vất vả đến đâu mẹ cũng cho các con ăn học thà nh nười. Các con phải cố gắng chăm ngoan học giửi.
Tuy nhiên, sau 18 tháng, dự án nà y đã sắp kết thúc. Những người thực hiện dự án vẫn đang tiếp tục tìm kiếm nguồn tà i trợ để hỗ trợ cho nhóm đối tượng phụ nữ yếu thế nà y. Mối quan tâm hiện nay là công ăn việc là m của chị em còn chưa ổn định. Vì thế đời sống còn gặp nhiửu khó khăn và rất cần được sự giúp đỡ của cộng đồng.
Nói vử nguyện vọng của mình, các chị em đửu chung một mong muốn là tăng cường hỗ trợ cho những người phụ nữ di cư bị bạo lực, duy rì bửn vững việc sinh hoạt nhóm, có công ăn việc là m đảm bảo cuộc sống, nam giới cùng tham gia và o phòng chống bạo lực phụ nữ và có một gia đình đầm ấm, hạnh phúc.