Tản văn

Phố cũ

Tản văn của Minh Nga 09:19 23/11/2024

Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…

pho-cu.jpg

Vẫn con đường nhỏ xinh dài chưa đầy 200m mà rợp bóng cây từ đầu phố đến cuối phố.

Đây rồi cây sấu già trước cổng khu tập thể. Nhớ năm xưa, mùa sấu ra hoa, đi đâu về đến cổng là ngửi thấy mùi hoa thanh mát, dìu dịu. Sau mỗi đêm, hoa sấu rụng trắng mặt đất. Cô bạn thân cảm tác bài thơ về hoa sấu có câu "ngàn vì sao rớt xuống từ đêm". Cứ mỗi mùa sấu, trẻ con cả khu tập thể hóng đợi mùa quả. Chẳng phải hóng để được ăn, mà là để thu hoạch bán lấy tiền liên hoan cuối hè. Chỉ được nhặt những quả hơi dập, hoặc quả non bị rụng về chấm muối. Đúng là trẻ con thời thiếu thốn, sấu chua vô cùng mà cứ nhai rau ráu một cách ngon lành. Ngước lên vòm sấu, tưởng tượng lại cảnh một chú đang cầm hèo ngoắc từng chùm sấu, lũ trẻ đứng dưới gốc hau háu ngước lên. Rồi mỗi khi có sấu rụng xuống là cả lũ chạy xô ra, tranh nhau nhặt, có khi còn cãi nhau. Để rồi cuối buổi, đứa nào đứa nấy ngồi đếm xem ai nhặt được nhiều hơn.

Cây sấu già đã chứng kiến biết bao cảnh sinh hoạt tập thể thời bao cấp. Nhà tập thể 3 tầng, mỗi căn chỉ vẻn vẹn 18m2. Mọi sinh hoạt khác như nấu ăn, tắm giặt, vệ sinh đều công cộng và phải đi xuống mặt đất. Lũ trẻ tập thể cứ đến giờ là hò nhau cùng đi vo gạo, rửa rau... Tết đến, thì rửa lá, đãi đỗ chuẩn bị nấu bánh chưng. Trời lạnh căm căm mà đứa nào má cũng ửng hồng vì vừa làm vừa buôn nổ như ngô rang. Thích nhất là ngồi luộc bánh chưng dưới gốc cây sấu. Bọn trẻ con cứ tranh người lớn đòi thức nửa đầu của đêm để còn tụ tập “chơi tú lơ khơ bôi râu”, lại thêm khoản nướng ngô, khoai, sắn. Bánh chưng cả khu cũng đều luộc chung. Hồi ấy các cụ ông đều là bộ đội nên thửa được những cái thùng phuy quân dụng to đại tướng. Mỗi thùng chứa khoảng ba mươi, bốn mươi chiếc. Bánh mỗi nhà đều có đánh dấu riêng để khỏi lẫn. Chuyện đánh dấu xanh đỏ tím vàng, dây thừng, dây vải này thường là đặc quyền của lũ trẻ, nhất là bọn con gái.

Lại bật cười nhớ trò "gội đầu tập thể". Cứ cách hai, ba hôm, lũ con gái tóc dài lại rủ nhau nhặt lá sấu rụng, rửa sạch, đem nấu lên rồi bưng ra giữa sân. Mỗi đứa một nồi, một chậu, một ghế gỗ. Vừa gội đầu lại vừa buôn, vui như Tết. Xưa chỉ gội cùng lá sấu (cùng lắm thêm nửa quả chanh) mà mái tóc cứ xanh mướt. Cũng không biết có phải gội đầu bằng lá sấu nhiều quá nên tóc tôi vừa dày, vừa đen?!
Cách khu tập thể không xa là hàng cây hoa sữa cứ đúng hẹn tháng 10 sẽ bắt đầu mùa ra hoa. Ngày ấy, dưới những cây hoa sữa này, lần đầu tiên bập bẹ tiếng yêu; lần đầu tiên trái tim run rẩy như chiếc lá chao nghiêng; lần đầu tiên biết thế nào là đưa đón… Có xe đạp không đi mà lại một tay dắt xe, một tay nắm tay người khác để kéo dài con đường về đến trước cổng nhà… Phố cũ còn đây, người năm ấy đã ở phương trời nào?

Kỷ niệm chìm trong bụi phủ thời gian tưởng chừng đã nhòa đi giờ chỉ cần một cơn gió heo may là thổi hết dấu vết thời gian. Dường như chỉ chờ một chiếc lá khẽ khàng chạm vào là chiếc hộp ký ức sẽ mở tung ra, bao nhiêu ký ức lại ứa tràn… Phố cũ còn đây, kỷ niệm còn đây. Phố nhỏ ơi, sẽ còn trở về đây!

Bài liên quan
  • Cô giáo chủ nhiệm mới
    Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Con rối hát ngoài rừng xa”: Bước chuyển trong hành trình sáng tác của Khải Đơn
    Tác giả Khải Đơn từ lâu đã được biết đến như một cây bút sắc sảo trong địa hạt tản văn, ký và du ký với văn phong giàu chiều sâu nội tâm, sự cô đơn, bản dạng, ký ức và cảm thức di cư. Năm 2025, chị đánh dấu một bước chuyển mới táo bạo khi lần đầu tiên ra mắt độc giả ở thể loại truyện ngắn qua tác phẩm “Con rối hát ngoài rừng xa”. Sách vừa được Nhã Nam giới thiệu tới bạn đọc.
  • Giang Văn Minh và những giai thoại rạng danh xứ Đoài
    Nằm dưới chân núi Tổ, vùng đất cổ Đường Lâm, xứ Đoài không chỉ nổi tiếng là nơi sinh ra vua Phùng Hưng (cuối thế kỷ thứ VIII) và vua Ngô Quyền (thế kỷ thứ X) mà còn được biết đến là quê hương của Thám hoa Giang Văn Minh - một nhân vật lỗi lạc trong lịch sử ngoại giao của nước nhà, hồi cuối thế kỷ XVI - đầu thế kỷ XVII.
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Huyện Quốc Oai đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì
    Chiều 27/6, Huyện ủy, HĐND, UBND huyện Quốc Oai long trọng tổ chức Lễ đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì.
  • Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025 diễn ra an toàn, nghiêm túc, đúng quy chế
    Chiều 27/6, Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) tổ chức họp báo công bố thông tin tổng kết kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025. Thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Ngọc Thưởng chủ trì họp báo thông tin nhanh về kỳ thi.
Đừng bỏ lỡ
Phố cũ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO