Tản văn

Có phải em, mùa thu…

Tản văn của Võ Thị Thu Hương 26/09/2024 05:52

Bầu trời hôm nay như rộng hơn, mây như xanh hơn, gió như thanh mát hơn, mênh mang đến tận cùng. Gió cuối hạ lang thang đầu dãy phố, la đà trên vòm phượng xanh biếc còn sót lại những bông hoa cuối mùa bừng lên rực rỡ. Có phải em, mùa thu…!

xe-hoa-ha-noi-02.jpg

Vạn vật hữu linh đang trút nỗi niềm vào những ngày chớm thu xao xuyến, một chiếc lá vàng ngập ngừng cựa mình giã từ cành biếc. Một nụ hoa êm ả gối đầu bên khoảng trời mênh mang phai màu nắng hạ, một bông sen sắp tàn nhưng hương vẫn nồng say theo bước chân em gái hàng quê. Hương cốm nhẹ bay, nhịp nhàng quang gánh, lấp lánh giọt mồ hôi sau vành nón lá.

Nàng thơ mùa thu ngấp nghé bên ngưỡng cửa thời gian rồi lọt thỏm giữa khoảng trời nhẹ tênh mây gió, nhẹ tênh mưa nắng lao xao. Những dải mây hồng, mây trắng tan ra như đóa hoa bông dịu dàng hư ảo. Làn gió hững hờ lướt qua chiếc dù bên quán nhỏ mang theo hương thơm quyến dụ ngọc lan, mang theo chút lành lạnh man mát như kem vuốt níu bước chân lữ khách. Tiếng sấm bất ngờ thì thùm trên thinh không bàng bạc, lá hoa xào xạc rung ngân. Có ai đó thốt lên:

- Trời sắp mưa rồi!

Ồ, mưa, mưa ríu rít ào xuống dãy phố. Phố lênh loang nước. Phố ướt át run rẩy trong niềm vui được gột rửa những ồn ào bụi bặm thường ngày. Bóng ai cầm ô thấp thoáng, dáng ai vội vã nép vào hiên vắng, giọt mưa lấp lánh đọng lên bờ mi. Mưa cuối hạ đầu thu nắc nẻ như cười, ngân nga như hát. Vừa đủ chạm niềm yêu thương, vừa đủ vấn vương cho lòng ai nhớ. Không ồ ạt như mưa đầu hạ cháy, không loáng thoáng như mưa xuân, không não nề khiến ta nhìn mưa mà thêm buồn vắng. Mưa chớm thu lí lắc rơi… Chùm hoa tường vi sắc hồng ướt lây rây. Loài hoa nở từ đầu hạ đến đầu thu mà vẫn chưa có dấu hiệu tàn phai, loài hoa mảnh dẻ mà dẻo dai, chịu nắng, chịu mưa tới nhẫn nại, khiêm nhường đáng nể. Bên kia đường, hương hạ cũ còn vương vương trên vài bông bằng lăng đơn chiếc, tím miên man mắt ai lưu luyến.

Trong chốc lát, nắng lại hửng hồng sau những giọt mưa êm ái như khúc dạo đầu trong bản tình ca. Nắng dịu dàng như mắt nai tơ. Nắng hừng lên như màu mật ong sánh mịn tinh khôi. Nắng hiền hòa buông lơi nhuộm vàng gốc xà cừ, gốc sấu.

photo-1-1662439475355504089200.jpg

Phố mát mơn man, tiếng hót lích chích của những chú chim nhỏ lấp lánh hạt cườm mưa, lanh chanh trên cây sưa dày ken những chùm quả đã già khô màu nâu đất. Em gái bán sen tháo tấm nilon mỏng giũ giũ những hạt nước mưa li ti. Người qua đường dừng chân, xúm xít, bỏ qua những lời mặc cả dài dòng, bỏ qua sự cầu kỳ chọn lựa. Nâng niu những bông sen tỏa hương thơm huyền hoặc, những giọt mưa long lanh như ngọc níu lấy cánh hoa sắp bung nở thanh tao. Vẻ đẹp của phố phường ẩn dấu trong sự ồn ào thường nhật chỉ sau một cơn mưa đầu thu đã khiến ta ngỡ ngàng bởi những dấu yêu đơn sơ mộc mạc nhường ấy.

Thững thờ một thoáng lạnh chớm thu khi màn đêm kéo then cửa khép lại một ngày suy tư cùng mưa nắng. Tôi ngửa mặt nhìn bầu trời tít tắp mênh mang, nhìn dãy phố rực sáng hào quang, chợt nhận ra mảnh trăng non thẹn thùng chạm vào những mái nhà cao tầng trong khu đô thị. Ai nói rằng trong phố không trăng? Ai nói rằng trăng xa vời trong phố. Còn tôi, tôi thấy trăng gần lắm, trăng đâu dễ lu mờ trước muôn vàn thứ ánh sáng kiêu bạc chói lòa. Bởi khoảnh khắc chớm thu là khoảnh khắc trăng được tỏ bày, được phô diễn vẻ đẹp nguyên sơ kiêu hãnh. Trăng cho ta tin vào sự vĩnh cửu và diệu kỳ của của biến thiên tạo hóa, cho ta yêu khoảnh khắc tái hợp của thu trong chuyến du ngoạn bốn mùa với kiếp nhân sinh.
Mưa nắng, mây trời, hoa lá trong khoảnh khắc chớm thu cứ chậm rãi bảng lảng cựa mình. Chậm rãi, thư thả mà chớm thu ơi, sao gợi lòng tôi! Sao đánh thức ký ức, đánh thức nỗi niềm trăn trở về vòng quay của đời người. Tôi yêu mùa thu đang đến…

Dù không dám tin nhưng thu vẫn chớm thu. Giã từ mùa cũ, giã từ năm tháng thanh xuân, nhìn những tàn phai để yêu hơn những mầm xanh chứa chan sự sống. Ngẫm những đớn đau mất mát đã qua để thêm trân trọng nâng niu những điều thiêng liêng đã ghi tạc vào ký ức. Chớm thu thâm trầm, chỉ một cánh hoa rơi thấm hương vào đất cũng nhắc ta soi xét, răn mình.

Chớm thu, tôi nhớ cháy lòng những ngày thu ở quê xưa. Nhớ chiếc cổng dập dờn hoa dâm bụt, nhớ mảnh vườn ngào ngạt hương ổi, hương thị chín. Nhớ dáng mẹ tảo tần nhẫn nại với đôi quang gánh kĩu kịt chè rau, với giỏ len đủ sắc đủ màu chuẩn bị cho các con đón một mùa đông ấm áp.

Chớm thu ơi, lắng đọng suy tư để mỗi ban mai thức dậy tôi lại được nghe tiếng chim gọi bầy trên vòm cây hứng đầy giọt thu lấp lánh. Được nghe tiếng chổi tre quen thuộc của chị lao công, nghe tiếng rao của cô hàng rong vọng vang ngõ nhỏ. Tôi lại có thêm một ngày quý giá để yêu thương.

Phố xá êm trôi. Hương mùa thu hình như đang chín ngọt thơm trong từng hạt cốm xanh, trong hương hoa sữa thoảng bay trên hè phố, trong bông sen cuối mùa tận hiến cho đời những tinh túy lặng thầm. Có phải em, mùa thu!

Bài liên quan
  • Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão
    Đã hai ngày rồi, cơn bão ghé ngang qua nhà. Mẹ ngồi buồn bã trước thềm. Mưa gió, đàn vịt, đàn gà chẳng đi kiếm ăn được. Chúng nép mình dưới bụi chuối, co ro bởi đôi cánh đã ướt rượt. Đàn gà con nối đuôi nhau, lạc giọng tìm mẹ.
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Con rối hát ngoài rừng xa”: Bước chuyển trong hành trình sáng tác của Khải Đơn
    Tác giả Khải Đơn từ lâu đã được biết đến như một cây bút sắc sảo trong địa hạt tản văn, ký và du ký với văn phong giàu chiều sâu nội tâm, sự cô đơn, bản dạng, ký ức và cảm thức di cư. Năm 2025, chị đánh dấu một bước chuyển mới táo bạo khi lần đầu tiên ra mắt độc giả ở thể loại truyện ngắn qua tác phẩm “Con rối hát ngoài rừng xa”. Sách vừa được Nhã Nam giới thiệu tới bạn đọc.
  • Giang Văn Minh và những giai thoại rạng danh xứ Đoài
    Nằm dưới chân núi Tổ, vùng đất cổ Đường Lâm, xứ Đoài không chỉ nổi tiếng là nơi sinh ra vua Phùng Hưng (cuối thế kỷ thứ VIII) và vua Ngô Quyền (thế kỷ thứ X) mà còn được biết đến là quê hương của Thám hoa Giang Văn Minh - một nhân vật lỗi lạc trong lịch sử ngoại giao của nước nhà, hồi cuối thế kỷ XVI - đầu thế kỷ XVII.
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Huyện Quốc Oai đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì
    Chiều 27/6, Huyện ủy, HĐND, UBND huyện Quốc Oai long trọng tổ chức Lễ đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì.
  • Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025 diễn ra an toàn, nghiêm túc, đúng quy chế
    Chiều 27/6, Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) tổ chức họp báo công bố thông tin tổng kết kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025. Thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Ngọc Thưởng chủ trì họp báo thông tin nhanh về kỳ thi.
Đừng bỏ lỡ
Có phải em, mùa thu…
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO