Tản văn

Cô giáo chủ nhiệm mới

Trương Bảo Ngọc (Lớp 7A14, Trường THCS và THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa, Tp.HCM) 16:13 19/10/2024

Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.

222129_thayco.jpg

Hà là lớp phó kỉ luật cũ của lớp, nên vào ngày đầu tiên đi học, nó được phân công mang sơ đồ lớp cũ và giới thiệu từng bạn trong lớp tới giáo viên mới của lớp.

- Hà ơi, chuẩn bị hết đồ dùng học tập chưa con?
Hà thở dài và nói dối:

- Rồi mẹ ạ.

Nó đờ đẫn trèo lên giường đánh một giấc, chẳng bận tâm tới những việc mẹ đã nhắc. Sáng hôm sau, nó cũng quên béng luôn việc phải mang theo sơ đồ, danh sách lớp mà chỉ vác chiếc cặp có mỗi giấy bút tới trường. Vừa bước vào lớp, nó bắt gặp một vài người bạn cũ.

- Chào Hà! Hè sao rồi? - Ai ai cũng muốn nghe về kì nghỉ hè của nó.

- Lớp phó kỉ luật dạo này chả khác gì hồi trước cả mà! - Bọn con trai cười hề hề.

- Tớ mới thử soát lại danh sách các thầy cô giáo chủ nhiệm năm nay đấy, lớp mình có cô Địa lý làm chủ nhiệm đấy. - Nhỏ Trúc nhắc Hà.
Hà nghe về việc có cô giáo Địa lý làm chủ nhiệm liền lập tức nhổm dậy.

- Cô Địa lý trường mình toàn những cô hiền thôi mà. - Hà thở phào nhẹ nhõm. Nó chẳng thích cô giáo nghiêm khắc tí nào.

Tranh thủ lúc cô giáo chưa vào lớp, Hà và mấy đứa bạn thi nhau hàn huyên về kì nghỉ của mình. Cả bọn đua nhau khoe ảnh và quà lưu niệm cho cả đám, đứa nào cũng vui vẻ. Hà cũng một phần cảm thấy như ngày đầu tiên đi học lại của nó cũng chẳng tệ lắm, khi có những đứa bạn vui vẻ của nó và một cô giáo Địa lý (có lẽ là không nghiêm khắc cho lắm) làm chủ nhiệm lớp.
Đùng đùng đùngggggg...

Tiếng trống trường vang lên báo hiệu ngày đầu tiên tới lớp đã chính thức bắt đầu. Cả lớp lập tức im phăng phắc khi nghe tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang. Cửa gỗ của lớp bật mở.

Một cô giáo mặc áo dài màu vàng mơ nhanh nhẹn bước vào lớp và đặt túi xuống bàn. Cô có khuôn mặt cân đối, bộ tóc búi lên gọn gàng sau gáy và đeo một chiếc gọng kính đen, nhỏ xinh. Tuy khuôn mặt của cô khá lạnh lùng nhưng khi cô cười, Hà lại thấy cô tươi trẻ và đẹp hơn biết bao nhiêu. Lớp trưởng lập tức hô cả lớp đứng lên để chào giáo viên. Cô đưa tay ra hiệu học sinh ngồi xuống rồi giới thiệu bản thân cho cả lớp.

- Chào cả lớp, các bạn đã ăn sáng chưa nhỉ? Cô tên là cô Thuận, dạy môn Địa lý và năm nay cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp.

Mọi người đồng thanh hô một tiếng “dạ” kéo dài lê thê và mệt mỏi. Cô Thuận mỉm cười:

- Cả lớp chắc chưa ăn sáng nên mới mệt như vậy đúng không?
Mọi người lập tức hô một tiếng “dạ” vừa to vừa rõ, có một số bạn trai còn ngồi phì cười ở trong góc lớp. Hà cũng đua theo, hô “dạ” chẳng nhỏ hơn bất kì ai.

- Lớp phó kỉ luật cho cô mượn danh sách lớp được không?

Hà giật mình nhận ra cô giáo đang gọi mình. Nó hối hả tìm trong cặp sách, nhưng rồi bất chợt nhận ra mình đã để quên tờ danh sách lớp ở nhà. Nó đáp lại cô giáo bằng một ánh nhìn tội lỗi.

Cô giáo nhìn thấy vậy liền hỏi:

- Hình như con quên mang danh sách lớp phải không?

- Dạ... - Nó lí nhí đáp lại.

Cả lớp cười ồ lên khi nhận ra Hà, đứa con gái kỉ luật nhất lớp lại có thể quên công việc được giao.

- Vậy các bạn đứng lên từng người một để giới thiệu về bản thân nhé? - Cô giáo đề nghị.

- Được ạ! - Mọi người vui vẻ đáp lại.

Hà tự trách mình về việc quên mất danh sách, nhưng nó cũng thầm cảm ơn cô giáo vì đã ứng xử nhanh nhạy, tinh tế. Nhờ đó, Hà và các bạn, vào ngày đầu tiên đi học ấy, biết được thêm một số điều về những người bạn cũ của mình mà chưa từng biết tới./.

Bài liên quan
  • Cơm cà muối mặn, rưng rưng ngày bão
    Đã hai ngày rồi, cơn bão ghé ngang qua nhà. Mẹ ngồi buồn bã trước thềm. Mưa gió, đàn vịt, đàn gà chẳng đi kiếm ăn được. Chúng nép mình dưới bụi chuối, co ro bởi đôi cánh đã ướt rượt. Đàn gà con nối đuôi nhau, lạc giọng tìm mẹ.
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Con rối hát ngoài rừng xa”: Bước chuyển trong hành trình sáng tác của Khải Đơn
    Tác giả Khải Đơn từ lâu đã được biết đến như một cây bút sắc sảo trong địa hạt tản văn, ký và du ký với văn phong giàu chiều sâu nội tâm, sự cô đơn, bản dạng, ký ức và cảm thức di cư. Năm 2025, chị đánh dấu một bước chuyển mới táo bạo khi lần đầu tiên ra mắt độc giả ở thể loại truyện ngắn qua tác phẩm “Con rối hát ngoài rừng xa”. Sách vừa được Nhã Nam giới thiệu tới bạn đọc.
  • Giang Văn Minh và những giai thoại rạng danh xứ Đoài
    Nằm dưới chân núi Tổ, vùng đất cổ Đường Lâm, xứ Đoài không chỉ nổi tiếng là nơi sinh ra vua Phùng Hưng (cuối thế kỷ thứ VIII) và vua Ngô Quyền (thế kỷ thứ X) mà còn được biết đến là quê hương của Thám hoa Giang Văn Minh - một nhân vật lỗi lạc trong lịch sử ngoại giao của nước nhà, hồi cuối thế kỷ XVI - đầu thế kỷ XVII.
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Huyện Quốc Oai đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì
    Chiều 27/6, Huyện ủy, HĐND, UBND huyện Quốc Oai long trọng tổ chức Lễ đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhì.
  • Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025 diễn ra an toàn, nghiêm túc, đúng quy chế
    Chiều 27/6, Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) tổ chức họp báo công bố thông tin tổng kết kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025. Thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Ngọc Thưởng chủ trì họp báo thông tin nhanh về kỳ thi.
Đừng bỏ lỡ
Cô giáo chủ nhiệm mới
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO