Nhớ nhà  thơ Phạm Hổ với gốc rễ đời người

cand| 15/07/2013 09:12

(NHN) Cà nh lá dễ xôn xao sôi nổi<br />Gốc rễ thường trầm lặng sâu xa.<br />Nhà  thơ Phạm Hổ từ giã cõi đời cách đây 5 năm. Nhưng bà i thơ hai câu nà y rất đúng với tâm hồn nhà  thơ Phạm Hổ.

Tôi được biết ông khi còn là  học trò của cô Hà  Huy Tuyết, vợ ông - cô giáo dạy văn học phương Tây ở Trường Аại học Văn hóa những năm 1977. Bấy giử nhà  ông ở trên tầng 3, khu tập thể Kim Liên (Hà  Nội), trong một căn phòng hẹp. Sau nà y ông được chuyển đến căn hộ chung cư ở Bách Khoa, nhiửu phòng hơn. Nhưng ông sống giản dị lắm. Nhà , ngoà i treo tranh ông vẽ và  sách ra, gia tà i chẳng có gì, hình như giá trị vật chất không thấy có gì vướng bận đến ông.

Khi đọc lại thơ hai câu của nhà  thơ Phạm Hổ, ngoà i gia tà i viết cho thiếu nhi, ông còn viết truyện ngắn: Cây bánh tét của người cô, giống như một chiếc bánh chưng ở miửn Bắc, ngà y Tết cái bánh tét ở Bình Аịnh, quê ông, được viết rất ám ảnh khôn nguôi vử tấm lòng của người cháu với tuổi thơ đi chúc Tết ở nhà  người cô. Day dứt mãi, chỉ là  chiếc bánh tét to và  cái bánh tét nhử trong lòng bạn đọc vử một người cô nghèo ở Bình Аịnh.

Rồi đọc Gió biển Qui Nhơn, người dân địa phương hay gọi xuống Giã. Hơi thở của biển, hơi thở của Phủ Mới gieo và o ký ức ông không nhòa. Hay như truyện ngắn Người chị tà n tật, ông viết đằm tay, xót thương, vử người chị. Một đời sống ở Bình Аịnh của giữa thế kỷ 20 hiện hữu trong bút pháp tả thực; một truyện Xu-xoa ơi! Xu “xoa, ngân ngấn vui buồn.

Nhưng bạn đọc vẫn nhớ thơ Phạm Hổ, thơ hai câu của ông đúc kết kinh nghiệm, đúc kết sự đời: Hình như giấc mơ còn muốn nói với ta một điửu gì mà  ta chưa nghe được/khiến khi thức giấc ta vẫn còn ngơ ngác, bâng khuâng. Hay ở một câu khác/trong giấc mơ ta là  ta, hay là  ai khác/sao thức giấc rồi mắt ta còn đang khóc (Ta với giấc mơ). Với Phạm Hổ giấc mơ đẹp còn quý hơn và ng.

Thơ ông có nhiửu giấc mơ đẹp và  ông viết thơ nhớ má, nhớ chị, nhớ Qui Nhơn: Gặp lại bãi cát và ng/có những con còng chạy vội vử hang. Và  giấc ngủ gối đầu trên sóng biển ông còn nhớ/sáng dậy hai và nh tai rin rít cát. Biển Qui Nhơn va đập sóng và o nhà  thơ và  ông luôn khắc khoải nhớ/trong tim tôi/tiếng sóng, tiếng sóng và o bử. Ngay cả khi đi xa, ra nước ngoà i mà  trái tim ông vẫn hướng nội, vẫn/nghe đầy trời nỗi nhớ quê hương.

Thiên nhiên trong thơ Phạm Hổ như tranh ông vẽ, cũng bảng lảng diệu vợi gam mà u nhẹ. Khi qua đồng lúa ông viết: à”i hạt lúa trong tay nhìn bé nhử/mà  nỗi lo no ấm lớn nghìn năm. Cái hạt lúa nhử, đương nhiên hạt lúa nhử dẹt rồi vậy mà  câu thơ sau gánh cả một nỗi niửm trĩu nặng của con người, sự ấm no, cây lúa trong mắt nhà  thơ còn là  cái chốt cà i cử­a trong ngôi nhà  nông thôn. Cây lúa đem lại bao nhiêu hạnh phúc khác.

Khi viết vử trăng, Phạm Hổ nêu rõ lý do nhà  thơ không nhìn: Mình anh... chẳng dám nhìn trăng nữa/trăng sáng anh cà ng thấy vắng em. Còn khi Phạm Hổ qua rừng/luồn rừng đi mãi ngỡ rừng theo. Với tâm trạng trà n cảm xúc của cây và  lá xanh nhưng không đả động đến lá đến cây, mà  động đến rừng.

Và  khi ông chạm mắt nhìn đến đất và  hoa, một Phạm Hổ tôn vinh đất giấu kín sự lặng lẽ/đất luôn tạo cho các loà i hoa bao nhiêu mùi hương cao quý: Ngử­i hương thơm/con người thường quên mất đất, chỉ khen hoa.

Có vẻ thơ hai câu người đọc, đọc ở tốc độ nhanh cho rằng thơ ngắn, dễ đọc, nhưng thơ Phạm Hổ, thơ ngắn mà  đọc xong thấy không dễ, ta phải nghĩ thêm, ông giấu ta ý tưởng gì nhỉ, ông đẩy thiên nhiên lên rạng rỡ rồi hóa và o nỗi đau con người. Bà i thơ có tên Cuối cùng: Phải bao tiếng nói mới thà nh lặng im/phải bao hỗn độn mới thà nh trang nghiêm.

Hửi cái sự cuối cùng mà  rất khó khăn nà y không dễ lý giải. Nhà  thơ Phạm Hổ ngoà i đời, ông vốn rất hiửn, như nhà  thơ Trần Аăng Khoa từng viết vử ông... ông không có khả năng nghĩ xấu vử người khác. Phạm Hổ sống còn lặng lẽ hơn thế, khi còn là m ở Báo Văn nghệ, ông từng giúp bao đứa trẻ mồ côi nên người tử­ tế, giúp các cháu có công ăn việc là m lương thiện.

Tôi nhớ một lần đến thăm cô giáo Tuyết, Phạm Hổ vắng nhà , có một cậu học trò đến thăm ông Hổ, cháu nói tên là  D. ở một trại mồ côi, cháu được ông Phạm Hổ giúp đỡ, cháu đã có việc là m, và  cháu chẳng biết địa chỉ của ông để nói lời cảm ơn. Cháu hửi thăm mãi ở tòa Báo Văn nghệ rồi đến đây, chỉ nói với ông Hổ rằng - cháu rất biết ơn ông.

Không chỉ một mình cháu, mà  còn nhiửu bạn cháu cũng được ông giúp đỡ. Cháu còn hay tin rằng, ông Hổ giửi võ lắm, nhưng mà  ông hiửn khô. Аó là  một Phạm Hổ hiửn sử¹. Аã từng có một huyửn thoại vử ông, có một kẻ đi đường đi sai là n lại còn hung hăng đánh ông, vậy mà  ông Hổ chỉ tránh nhẹ gã hung hăng kia đã ngã sóng soà i. Nhiửu người xúm lại xem, thì ông Hổ lẫn và o đám đông. à”ng tránh đám đông chứ không phải ông sợ gì.

Lại nhớ một lần cô giáo Tuyết kể, trong lần đi công tác xa vử nhà  lại bằng xe xích lô. Cả nhà  từ tầng ba xuống đón ông ở tầng một. Tất cả mừng rỡ, quấn quýt, thế là  ông xích lô lợi dụng sự tíu tít ấy, đã rong xe chở đi mất một cái túi xách chất đầy quà  tặng cho cả nhà . Vợ con ông tiếc ngẩn ngơ, nhưng ông Hổ nói đại ý, thôi để cho có quà  tặng cho gia đình nhà  bác xích lô ấy. Chắc nhà  bác xích lô nà y túng mới là m thế. Thể tất cho họ, để lần khác anh sẽ mua quà  bù lại cho em và  con. Cô Tuyết kể. Cả nhà  đửu thấy ba Hổ đúng.

Hãy giở đọc thơ hai câu Rộng hẹp của ông: Cứ tưởng rộng hẹp là  chuyện của áo quần/hay đâu cũng là  chuyện của yêu thương...

Cả cuộc đời nhà  thơ Phạm Hổ đã sống tận tụy để yêu thương con người, viết cho con người từ tác phẩm dà nh cho trẻ thơ đến người lao khổ. Sau giấc mơ, không phải người từng trải như ông, người biết rất rõ thực tại cuộc sống không hử đơn giản: Trở vử cuộc sống thực/thêm bao niửm vấn vương. Và  phần kết cho cuộc đi và  đến của Phạm Hổ lại là : Nơi xa nhất lại là  chính mình/bao giử ta hiểu được ta/bao giử ta đến được ta.

Аi và  đến trong thơ Phạm Hổ vẫn là  cái đích mà  bao người đang sống đang mơ giấc mơ gần hay xa trong một chặng dà i trên cõi nhân gian. Аến được chính mình khó sao? Nhà  thơ Phạm Hổ nổi tiếng là  nhà  thơ viết cho thiếu nhi, nhưng nhà  văn Lê Phương Liên lại nhìn nhận ở góc khác, ông rất thà nh công ở lĩnh vực thơ hai câu và  truyện ngắn viết cho người lớn nữa.

Ví như Lê Phương Liên bảo: Khi biên tập, tập truyện ngắn - Cây bánh tét của người cô, chị đọc Gió biển Qui Nhơn của Phạm Hổ, Lê Phương Liên phải và o Qui Nhơn bằng được, vì Phạm Hổ tả hay và  ám ảnh lắm.

Còn nhà  phê bình văn học Vân Thanh lại tâm sự: Tôi  đã có nhiửu năm biên tập văn học thiếu nhi, là m việc cùng anh Phạm Hổ, mỗi khi có ít tiửn thưởng, lễ, Tết gì đó, anh Hổ rất hay góp lại rồi gử­i đi cho người nghèo. Anh ấy rất hay thương người.

Nếu như ở thế giới bên kia, Phạm Hổ không hiểu được mình, thì thế giới bên nà y, đồng nghiệp lại thấu hiểu ông. à”ng đã đi qua cõi người, và  để lại những điửu tốt đẹp cho nhân gian

(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Mọi việc làm, hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn”
    “Đảng bộ Thành phố đưa chỉ tiêu về hạnh phúc cũng như thuật ngữ “hạnh phúc” vào trong Văn kiện Đại hội XVIII, một lần nữa khẳng định mọi việc làm, mọi suy nghĩ, mọi hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn, để người dân Thủ đô góp phần xây dựng Thủ đô là nơi đáng sống, đáng đến”, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong nhấn mạnh tại cuộc họp báo thông tin kết quả Đại hội XVIII Đảng bộ Thành phố.
  • 10 nhiệm vụ trọng tâm thực hiện Nghị quyết Đại hội Đảng bộ lần thứ XVIII
    Đại hội Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ VIII, nhiệm kỳ 2025-2030 chiều 17/10 đã diễn ra phiên bế mạc. Dự thảo Chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội XVIII với 10 nhiệm vụ trọng tâm đã được Đại hội quyết nghị. Đặc biệt, Chương trình hành động Đại hội VIII của Đảng bộ Thành phố quán triệt sâu sắc phương châm hành động mà Tổng Bí thư Tô Lâm đã chỉ đạo: “Hà Nội đã nói là làm - làm nhanh, làm đúng, làm hiệu quả, làm đến cùng”.
  • Đảng bộ Thành phố Hà Nội khóa XVIII: Thống nhất quan điểm, mục tiêu và nhiệm vụ trọng tâm phát triển Thủ đô
    Sau ba ngày làm việc nghiêm túc, khẩn trương, phát huy tinh thần dân chủ, đoàn kết và ý thức trách nhiệm cao trước Đảng bộ và Nhân dân Thủ đô, Đại hội đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025-2030 đã thành công tốt đẹp. Đại hội thông qua Nghị quyết với những mục tiêu, định hướng lớn, gồm 5 quan điểm phát triển, 4 nhóm chỉ tiêu, 3 khâu đột phá chiến lược và 10 nhóm nhiệm vụ, giải pháp trọng tâm, thể hiện khát vọng xây dựng và phát triển Thủ đô “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Kỳ 10: Điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội
    Để phát triển Thủ đô “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”, việc nâng cao hiệu quả hoạt động của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội luôn được Đảng bộ, chính quyền Thành phố quan tâm. Đây chính là nguồn lực để Thủ đô Hà Nội cất cánh, vươn mình trong kỷ nguyên mới. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn đến với điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội trong thời gian qua.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ nhà  thơ Phạm Hổ với gốc rễ đời người
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO