Mùa xuân nghĩ về tinh thần Đổi mới của văn học

PGS.TS Nguyễn Hữu Sơn| 14/03/2022 22:30

Mùa xuân nghĩ về tinh thần  Đổi mới của văn học
Trong phần tổng luận Một thời đại trong thi ca về mười năm phong trào Thơ mới ở sách Thi nhân Việt Nam (1942), hai bình giả Hoài Thanh - Hoài Chân đặc biệt nhấn mạnh phẩm chất thành thật, tinh thần nhìn thẳng sự thật, nói đúng sự thật, đánh giá đúng sự thật làm nên cái mới: “Tình chúng ta đã đổi mới, thơ chúng ta cũng phải đổi mới vậy. Cái khát vọng cởi trói cho thi ca chỉ là cái khát vọng nói rõ những điều kín nhiệm u uất, cái khát vọng được thành thực. Một nỗi khát vọng khẩn thiết đến đau đớn”... Mùa xuân này, cùng nghĩ về “cái khát vọng được thành thực” luôn vang vọng trong tinh thần Đổi mới của văn học…
Thật mừng vui về một thế hệ nhà văn khởi nguồn từ Đổi mới, gắn kết với Đổi mới, sáng tạo trên tinh thần Đổi mới và làm nên thành tựu Đổi mới như: Nguyễn Minh Châu, Lê Lựu, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Hồ Anh Thái, Y Ban, Nguyễn Bình Phương, Nguyễn Việt Hà… Đây cũng là những tác giả có ảnh hưởng sâu rộng trong đời sống văn nghệ và lan tỏa trong cả nước, có số lượng tác phẩm xuất bản lớn và được dịch sang nhiều thứ tiếng nước ngoài, tạo được tiếng vang và từng bước được ghi nhận, đánh giá cao. Mặc dù trong giới bạn đọc còn có cách hiểu, nhận diện, tiếp nhận khác nhau nhưng có thể thấy dòng chủ lưu là tiếng nói đồng thuận, khẳng định, không thể đảo ngược. 
Trong vận hội mới của đất nước, văn nghệ sĩ ngày càng ý thức rõ hơn mối quan hệ văn nghệ và chính trị, khắc phục tình trạng sáng tác công thức, đơn giản, tụng ca một chiều, nặng về hô hào, tô hồng, hình thức chủ nghĩa. Văn nghệ sĩ ngày càng thức nhận sâu sắc hơn mối quan hệ Đảng - Mùa xuân - Dân tộc - Đất nước - Tiến bộ xã hội và nêu cao tinh thần Đổi mới, sức mạnh Đổi mới, dám nhìn thẳng vào sự thật, đánh giá đúng sự thật, mở đường cho mọi tài năng phát triển để có được “những tác phẩm lớn xứng đáng với nhân dân ta, thời đại ta”. Từ tầm cao vị thế dân tộc, bài học Đổi mới và nguồn sáng Hội nghị Văn hóa toàn quốc 2021, văn nghệ sĩ càng thấy trách nhiệm nặng nề khi nhìn nhận thành quả ngành công nghiệp văn hóa các nước Nhật Bản, Hàn Quốc và ước vọng mục tiêu “đóng góp 7% GDP vào năm 2030”, trong khi thời gian chỉ còn chưa đầy “giấc ngủ mười năm”… 
Trên thực tế, sự Đổi mới nào cũng cần kế thừa những giá trị tinh thần quá khứ, trong đó có niềm tự hào về thành tựu văn nghệ giai đoạn kháng chiến, đồng thời cũng cần nhìn nhận, khôi phục, bổ sung những giá trị di sản mà nhất thời bị đánh giá thiên lệch, kiêng kỵ, lược bỏ, khuất lấp. Trên quan điểm lịch sử cụ thể, đội ngũ văn nghệ sĩ đã góp phần xứng đáng vào việc sưu tập, khai thác, bù đắp những khoảng trống trong văn hóa - văn học sử Việt Nam. Đó là, căn cứ hệ thống tư liệu hiện còn, đã bước đầu khôi phục, ghi nhận đúng mức đóng góp của các trào lưu (Tự lực văn đoàn, Trường thơ Loạn, Cống Trắng, Dạ đài…), các loại báo chí (Nam phong tạp chí, Phụ nữ tân văn, Tri tân, Thanh nghị…) và tác giả giai đoạn “dưới thời thực dân nửa phong kiến” thuộc nửa đầu thế kỷ XX (Phạm Quỳnh, Phan Khôi, Trương Tửu, Kiều Thanh Quế, Lê Thanh, Vũ Ngọc Phan, Hoài Thanh - Hoài Chân…). Hơn nữa, trên nền tảng sự đồng dạng vùng văn hóa đô thị, văn nghệ sĩ sớm thức nhận, từng bước khơi nguồn bộ phận văn học thành thị miền Nam giai đoạn 1945 - 1975, khai thác và chấp nhận thỏa đáng những định hướng tư tưởng nghệ thuật yêu nước, tiến bộ, tiếp xúc đồng đại với thế giới phương Tây hiện đại. Nhiều công trình nghiên cứu, lý luận, phê bình, sáng tác của nhiều tác giả văn học đã được tái bản và được công chúng Thủ đô đón nhận, đánh giá ngày một chuẩn mực, toàn diện hơn (Nguyễn Đăng Thục, Phạm Thế Ngũ, Sơn Nam, Bình Nguyên Lộc, Nguyên Sa, Dương Nghiễm Mậu, Phạm Công Thiện, Bùi Giáng, Tràng Thiên, Trang Thế Hy, Nguyễn Thị Thụy Vũ, Nguyễn Thị Hoàng…) góp phần đưa các giá trị văn học, nghệ thuật quá khứ hội nhập vào gia tài văn hóa dân tộc.
Trên tinh thần Đổi mới, kết quả và bài học kinh nghiệm Đổi mới, từ mùa xuân này cần tăng cường sưu tập văn bản, nghiên cứu chuyên sâu, thực hiện khơi dòng, mở đường cho giai đoạn văn học đầu thế kỷ XX và bộ phận văn học vùng đô thị miền Nam hội nhập mạnh mẽ, sâu sắc trong tổng thể di sản nền văn học Thủ đô, dân tộc và hiện đại thế kỷ XXI. Thực hiện nhiệm vụ này cần sự chung tay của giới chuyên môn, các nhà hoạt động văn hóa, anh chị em văn nghệ sĩ, những đồng nghiệp cùng chiến tuyến, cùng trong đội ngũ “chúng ta” nêu cao tinh thần trách nhiệm, nói thẳng nói thật, tích cực trao đổi, góp ý kiến xây dựng. Các nhà tổ chức, các cấp lãnh đạo cần kịp thời tích hợp, tổng kết được các ý kiến chuẩn mực, từ đó xác lập dòng chủ lưu tinh thần “nhận đường” thời Đổi mới, góp phần xây dựng đường lối, định hướng nền văn hóa, văn nghệ phù hợp thời kỳ mới của đất nước, trong đó có nhiệm vụ bù đắp những thiếu khuyết văn học sử… 
Công việc khơi dòng văn học cách mạng, dân tộc, tiến bộ và nhân bản trước hết đặt cược vào nhiệm vụ sưu tập văn bản của giới nghiên cứu, văn nghệ sĩ trung ương và Thủ đô, hiện đang tản mát khắp trong Nam ngoài Bắc, trong và ngoài nước, thư viện công và tư gia. Cần nói thêm rằng loại di sản văn hóa, văn nghệ này đang ngày càng có nguy cơ “một đi không trở lại”. Rất tiếc công việc nặng nề này còn nhỏ lẻ, manh mún, chủ quan, cảm tính, tùy hứng, tự phát, cần trở thành chủ trương, đường lối, định hướng, chính sách chuẩn mực, sâu rộng của Đảng và Nhà nước, chí ít cũng có ý nghĩa thời sự, cấp bách, chiến lược, mở đường trong khoảng vài ba mươi năm, nửa thế kỷ tới. Từ đây, hy vọng tinh thần “nhận đường” thời Đổi mới thế kỷ XXI sẽ tác động trở lại xã hội, mở đường hoạt động nghiên cứu, tiếp nhận toàn diện, chuẩn mực di sản quá khứ, góp phần phát huy, thúc đẩy nền văn hóa - văn học dân tộc phát triển lên một tầm cao mới…
(0) Bình luận
  • Hai thể thơ mới namkau và 1-2-3 trong lịch sử phát triển của các thể thơ dân tộc
    Khoảng mươi năm gần đây, trên thi đàn Việt xuất hiện hai thể thơ mới: namkau và 1-2-3. Là sản phẩm của thế kỷ công nghệ số, những thể thơ này còn đang ở thời kỳ phôi thai trứng nước.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • GS.TS Kiều Thu Hoạch: Người cần mẫn nghiên cứu văn hóa dân gian
    GS.TS Kiều Thu Hoạch năm nay bước sang tuổi 92. Đi qua hành trình gần trọn một thế kỷ, ông đã để lại nhiều công trình nghiên cứu có giá trị. Đó là sự kết tinh trí tuệ của một học giả Hán Nôm uyên bác cùng hành trình trải nghiệm học thuật và cả sự tiếp xúc với các bậc túc nho nhiều thế hệ. Những công trình ấy đã mở ra nhiều hướng tiếp cận khả thi trong nghiên cứu lịch sử, văn hóa Việt Nam.
  • Miền ký ức vọng về từ mùa thu Hà Nội
    Thủ đô Hà Nội mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là mùa thu. Trong nhiều thi phẩm viết về Hà Nội, “Mùa thu về Hà Nội” của Mạc Phương là một bài thơ giàu chất trữ tình, gợi mở bức tranh mùa thu thơ mộng, đồng thời chan chứa nỗi niềm yêu thương, hoài niệm về một mối tình xưa.
  • Có một mùa thu vẫn còn thơ bé
    Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về.
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Mùa xuân nghĩ về tinh thần Đổi mới của văn học
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO