Mùa bão năm xưa

Dương Thi| 05/11/2020 16:38

Mùa bão năm xưa

Nửa đêm lên facebook, thấy những hình ảnh bão đổ bộ miền Trung, tôi lại thao thức không ngủ được. Ký ức về những cơn bão quê xưa chợt ùa về.

Tôi sinh ra và lớn lên ở Nam Định - một tỉnh có biển nên tuổi thơ tôi cũng biết mùi bão. Những năm đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, nhà tôi sống trong một khu tập thể xây sau giải phóng, tường 20, mái ngói. 

Bão với tôi là những đêm gió giật đùng đùng trên mái ngói, gió thốc hú hét cuồng nộ ngoài đầu hồi, mưa quất ràn rạt trên các tàu lá ngoài vườn...

Nhưng trong căn nhà ấy, dưới ánh đèn dầu le lói vàng vọt, chị em tôi co ro quấn tấm chăn mỏng ngủ say sưa. Trong giấc ngủ có tiếng rì rầm cha mẹ tôi nói chuyện với nhau, chia sẻ âu lo, tiếng loẹt quẹt 2 người dậy tìm thau chậu hứng mưa giột, tiếng sột soạt bố tôi chăng tấm nilon to che chắn những đỉnh màn tránh mưa dột ướt đàn con...

Cứ bão to là hôm sau chúng tôi phải nghỉ học. Nếu bão đổ vào ban ngày, cả nhà tôi cùng ở nhà đông đủ. Thường bố tôi chỉ ở nhà vào ngày bão to hoặc khi ông mệt chứ bố đi quanh năm, từ sáng đến tối mịt, thậm chí đêm 30 cũng đi đến gần giao thừa mới về. 

Những buổi sáng trở dậy sau một đêm cơn bão quét qua, mở cửa bước ra ngoài cảm giác kinh ngạc với sức tàn phá của cơn bão: cây đổ ngổn ngang, gạch ngói vung vãi khắp nơi... Trong khi người lớn tất tưởi dọn dẹp vệ sinh xóm ngõ, lợp lại mái ngói bị tốc thì lũ trẻ chúng tôi xăng xái đi từ đầu xóm đến cuối xóm kiểm đếm xem cây cối của từng nhà trong xóm xem cây nào còn, cây nào đã bị quật gãy, rồi cả các bức tường, từng tấm cánh cửa sổ... nhà nào còn nguyên nhà nào bị giật tung. 

Với tôi, mỗi cây xanh trong xóm đều có linh hồn, đều là những người bạn gắn bó. Cây đu đủ của mẹ cho chúng tôi biết thế nào là lúc lỉu quả. Tiếc thay đêm qua bão đã không tha, bão giật tung gốc quật đổ cây, những quả đu đủ xanh non choẹt ứa mủ nằm vương vãi khắp vườn. Mẹ tôi xót xa nhặt trái xanh về gọt xào mỡ. Phần thân non bố bảo mẹ chặt về muối xổi vì bố thích ăn những món linh tinh như thế.

Cây xoan gầy guộc trước cửa nhà chú Kỳ te tua sau đêm bão nhưng vẫn đứng yên, bão chỉ bẻ gãy của nó vài cành nhỏ. Cây xoan này cho tôi nhiều cảm xúc! Cuối xuân cây ra hoa, hoa xoan tím bời bời mùi hăng hăng dụ muỗi. Cứ chạng vạng tối là muỗi bay từng đàn như trấu quanh các chùm hoa, tôi ngồi thẩn thơ ngắm muỗi bay, dài cổ ngóng bố về để cho ngôi nhà bừng sáng ánh đèn Hoa Kỳ mặc kệ tiếng ông nội tôi la rầy chuyện dọn cơm hay nấu cám lợn. 

Mùa hè cây xanh um những vòm lá mỏng. Trên các vòm lá ấy là thế giới trú ngụ của con bọ ngựa. Tôi thèm bắt bọ ngựa chơi lắm vì tôi rất thích cái vẻ nghênh nghênh kiêu hãnh của chúng. Nhưng tôi sợ mình nghịch ngợm vày vò nó sẽ mệt và chết như bao con côn trùng khác, nên chủ yếu tôi chỉ ngồi dưới gốc cây mà ngắm.

Mùa đông cây xoan rụng lá. Từ khung cửa sổ nhà tôi những ngày đông giá chỉ thấy những cành khẳng khiu, lay lắt trên đó là chùm quả xoan chín khô đét ngả màu nâu nhạt... tất cả in lên nền trời u ám tạo thành bức tranh màu xám ảm đạm.

Tôi nhớ khóm hồng của nhà bác Đốc, bụi hoa nhài nhà ông Thi là những nhà có con gái lớn nên ưa trồng mấy cây yểu điệu trước cửa. Sau đêm bão bụi hoa thường bị quật tả tơi không còn nổi 1 cánh hoa nhưng khóm lá vẫn xanh mướt, ướt sũng nước mưa.

Và mỗi trận bão như thế xóm tôi mất 1 tuần, nửa tháng để cảnh vật quen thuộc trở lại. Cuộc sống cứ đơn giản là thế, năm nào cũng có bão giông đi qua những mái nhà xóm tôi. 

Nó khiến cuộc sống xáo trộn đôi chút nhưng nhờ có những ngày giông bão, tôi đã hiểu, đã biết trân quý sự bình yên trong ngôi nhà thân yêu trong đời tôi. Càng biết ơn người cha vĩ đại và vững chãi, người mẹ tảo tần mà đôn hậu đã vun giữ cho chị em chúng tôi ký ức về tuổi thơ êm đềm hạnh phúc làm hành trang vào đời. 
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nhà văn Trần Thanh Cảnh: Khắc họa các anh hùng thời Trần qua tập sách lịch sử “Hùng khí Đông A”
    Nhà Xuất bản Hội Nhà văn Việt Nam vừa tổ chức lễ ra mắt tập sách “Hùng khí Đông A” - bản đặc biệt của nhà văn Trần Thanh Cảnh, khắc họa các anh hùng thời Trần. Tập sách cũng phát hành nhân dịp kỷ niệm 800 năm vương triều Trần lên ngôi (12/12 Ất Dậu, 1225 - 12/12 Ất Tỵ, 2025).
  • Khai mạc Lễ hội Văn hóa Thế giới Hà Nội lần thứ nhất
    Tối 10/10, Lễ hội Văn hóa Thế giới tại Hà Nội lần thứ nhất - năm 2025 chính thức khai mạc tại Trung tâm Di sản Hoàng thành Thăng Long - Di sản Văn hóa Thế giới được UNESCO công nhận. Sự kiện do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp với Bộ Ngoại giao và Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội tổ chức.
  • 16 tác phẩm được trao giải thưởng Triển lãm Mỹ thuật Thủ đô năm 2025
    Triển lãm Mỹ thuật Thủ đô năm 2025 do Hội Mỹ thuật Hà Nội tổ chức vừa khai mạc tại Trung tâm Triển lãm văn hóa nghệ thuật Việt Nam (số 2 Hoa Lư, Vân Hồ, Hà Nội). Sự kiện diễn ra đúng dịp kỷ niệm 71 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 – 10/10/2025), là hoạt động ý nghĩa, thiết thực của giới văn học nghệ thuật Thủ đô, đặc biệt là đội ngũ nghệ sĩ tạo hình.
  • Kỳ 4: Hà Nội tiến tới đô thị thông minh, điểm sáng trong quản lý, sử dụng tài nguyên, bảo vệ môi trường
    Thành phố Hà Nội luôn đặc biệt quan tâm quản lý, sử dụng tài nguyên, bảo vệ môi trường, phòng chống thiên tai, cứu hộ, cứu nạn, ứng phó với biến đổi khí hậu để góp phần xây dựng, phát triển Thủ đô trong giai đoạn phát triển mới mà điểm nhấn là Đại hội đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ Thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025 – 2030 đã đến gần. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn đến với nội dung Thủ đô Hà Nội đã thực hiện hiệu quả công tác quy hoạch, xây dựng, quản lý và phát triển đô thị theo hướng thông minh, xanh và bền vững.
  • Tiếp đà đổi mới phương thức lãnh đạo, Thủ đô Hà Nội vững bước tới kỷ nguyên vươn mình
    Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025 – 2030 đang đến gần. Nhìn lại nhiệm kỳ 2020 - 2025, những kết quả nổi bật về đổi mới, nâng cao chất lượng, hiệu quả công tác nội chính; phòng, chống tiêu cực; thực hành tiết kiệm, chống lãng phí; đổi mới phương thức lãnh đạo của các cấp ủy Đảng của Hà Nội để thấy Thủ đô đã xây dựng nền tảng cho nhiệm kỳ 2025 – 2030, sẽ có thêm nhiều thành tựu hơn nữa.
Đừng bỏ lỡ
Mùa bão năm xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO