Hữu Thỉnh: Chỉ có thơ hay và  thơ dở

Xuân Tùng| 04/11/2010 10:04

(NHN) Hữu Thỉnh viết không nhiửu, nhưng viết đửu và  chất lượng. Giai đoạn từ những năm tám mươi, có lẽ được coi là  thời kử³ anh viết sung sức và  đoạt nhiửu giải thưởng văn học.

Sau nà y nhiửu người mới biết Vũ Hữu, tác giả bà i thơ Năm anh em trên một chiếc xe tăng là  bút danh của nhà  thơ Hữu Thỉnh. Giải thưởng đầu tiên vử văn học của Hữu Thỉnh là  giải Ba cuộc thi thơ Báo Văn Nghệ 1973 với bà i thơ Mùa xuân đi đón.

Аến cuộc thi thơ năm 1975-1976 của báo Văn Nghệ, anh đoạt giải A với tác phẩm Chuyến đò đêm giáp ranh và  Sức bửn của đất (trường ca) đồng giải cùng với Văn Lê (Tiếng gọi bò, Nếu nỗi nhớ của tôi, và  Anh Ngọc (Sóng Côn Аảo-Trường Ca). năm 1991, Hữu Thỉnh đoạt giải nhất trong cuộc thi viết vử Nhà  trường và  thầy giáo, do bộ Аại học và  Trung học Chuyên nghiệp cùng Trung ương Аoà n TNCS Hồ Chí Minh tổ chức với bà i Thưa thầy.

Năm 1994, Hữu Thỉnh được Bộ Quốc phòng tặng giải thưởng xuất sắc với tác phẩm Trường ca biển. Anh cũng là  người được Hội Nhà  văn Việt Nam hai lần tặng giải thưởng chính thức hà ng năm: Năm 1980 với trường ca Аường tới thà nh phố, năm 1995 với tập thơ Thư mùa đông. Hữu Thỉnh có viết văn xuôi, viết báo. Nhưng anh đam mê và  yêu thích thơ với định hướng: Tôi rất tin thơ: thơ là  kinh nghiệm sống.

Nhà  thơ Hữu Thỉnh (ảnh internet)

Ngoà i thơ ngắn, thơ trữ tình, Hữu Thỉnh là  một trong những người viết thể loại trường ca thà nh công nhất và  đoạt những giải thưởng cao trong những cuộc thi sáng tác.

Hữu Thỉnh nói: Có thơ của người già  và  thơ của lớp trẻ. Аấy là  nói vử người là m thơ. Còn thơ, chỉ có thơ hay và  thơ dở mà  thôi. Ở nước ta những năm gần đây phong trà o viết và  in thơ như trăm hoa đua nở. Người là m thơ nhiửu, nhưng thiếu những gương mặt thi sĩ. Hữu Thỉnh rất đúng khi khẳng định: Với thơ thì quý hồ tinh hơn quý hồ đa. Không thể lấy lượng đổi thà nh chất được.

Là  một nhà  thơ, khi là m công tác quản lý, Hữu Thỉnh rất năng nổ, dám nghĩ dám là m. Với cương vị của mình, cộng với trách nhiệm nghệ sĩ. Từ khi là  người lãnh đạo cao nhất của Hội Nhà  văn, Hữu Thỉnh luôn quan tâm đến mọi hoạt động văn học, từ địa phương đến Trung ương. Anh luôn khích lệ mọi người sáng tác và  quan tâm đến mọi thế hệ nhà  văn, dù người đó đã là  Hội viên hay chưa là  hội viên.

Trách nhiệm một nhà  thơ, một cán bộ quản lý quá nặng, nhưng Hữu Thỉnh không hử né tránh và  sao nhãng công việc, có sao nhãng chăng thì là  sao nhãng phần viết lách để lo trách nhiệm quản lý. Quản lý bận rộn, nhưng hồn thơ vẫn không là m hạn chế sáng tác của anh. Nếu Năm anh em trên một chiếc xe tăng, là  sáng tác buổi đầu, được đông đảo người đọc, người nghe yêu thích, thì những bà i thơ viết vử nhân sinh thế thái vử đời thường của mọi hoạt động xã hội trong cơ chế thị trường, mà  không dễ dãi, không chạy theo thị hiếu đổi mới lại mang đạm chất trữ tình đằm thắm.

Một bà i thơ tình, một bà i thơ tình ca vử biển của Hữu Thỉnh đã được phổ nhạc cũng đã được nhiửu bạn trẻ thuộc và  chép và o sổ tay: Anh xa em/ Trăng cũng lẻ/ Mặt trời cũng lẻ/ Biển vẫn cậy mình rộng dà i thế/ Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn/ Gió không phải là  roi/ Mà  vách núi phải mòn/ Em không phải là  chiửu/ Mà  nhuộm anh đến tím...

Nếu cả cuộc đời là m thơ mà  có một và i bà i, thậm chí một và i câu được người đọc yêu và  nhớ đã là  hạnh phúc vô giá. Hữu Thỉnh người của những bản tình ca, của binh chủng ca... nếu không quá lời, anh đã có được điửu đó, vì anh đã tin thơ là  kinh nghiệm sống

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Truyện ngắn: Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • [Video] Chùa Thầy - Di sản văn hóa xứ Đoài tỏa sáng cùng Thủ đô ngàn năm văn hiến
    Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến có hàng ngàn di tích lịch sử - văn hóa, nhưng hiếm có di tích nào hàm chứa cả giá trị di sản vật thể và phi vật thể như Chùa Thầy (xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai) được xây dựng từ thế kỷ thứ 11, gắn liền với tên tuổi của Thiền sư Từ Đạo Hạnh. Cuối năm 2014, chùa Thầy được Chính phủ công nhận Di tích Quốc gia đặc biệt, tới năm 2023, Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội công nhận Chùa Thầy là “Điểm du lịch Di tích Quốc gia đặc biệt" và đầu năm 2024, Đảng bộ - Chính quyền và nhân dân h
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Trưng bày văn hóa Đông Sơn và tinh hoa cổ vật Vĩnh Phúc
    Sở Văn hóa-Thể thao-Du lịch tỉnh Vĩnh Phúc khai mạc trưng bày văn hóa Đông Sơn và tinh hoa cổ vật Vĩnh Phúc với hơn 600 hiện vật quý hiếm, với nhiều loại hình và chất liệu phong phú.
  • Hà Nội: Tập trung triển khai đồng bộ các giải pháp phòng, chống bệnh Dịch tả lợn Châu Phi
    UBND Thành phố Hà Nội vừa có công văn gửi các Sở, ngành, Ban Chỉ đạo 389 Thành phố Hà Nội về việc tập trung triển khai quyết liệt, đồng bộ các giải pháp phòng, chống bệnh Dịch tả lợn Châu Phi trên địa bàn Thành phố.
Đừng bỏ lỡ
Hữu Thỉnh: Chỉ có thơ hay và  thơ dở
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO