Bàn ủi con gà

Cao Văn Quyền| 03/06/2019 09:55

Vào những năm 80 của thập niên về trước có lẽ không ai là không biết tới bàn ủi (hay còn gọi là bàn là) con gà. Thoạt đầu nghe tên thì thấy là lạ, nhưng thật ra lại dễ hiểu vô cùng. Cái cần gạt đóng, mở nắp (để bỏ than vào bên trong) của chiếc bàn ủi có hình con gà trống nên người ta gọi luôn là bàn ủi con gà.

Vào những năm 80 của thập niên về trước có lẽ không ai là không biết tới bàn ủi (hay còn gọi là bàn là) con gà. Thoạt đầu nghe tên thì thấy là lạ, nhưng thật ra lại dễ hiểu vô cùng. Cái cần gạt đóng, mở nắp (để bỏ than vào bên trong) của chiếc bàn ủi có hình con gà trống nên người ta gọi luôn là bàn ủi con gà.

Bàn ủi con gà có nhiều loại. Loại làm bằng sắt, loại bằng nhôm, loại pha lẫn gang với thiếc, loại lại nguyên chất bằng đồng. Nhưng cho dù là loại nào đi chăng nữa, hồi ấy nhà nào mà có lấy một chiếc bàn ủi thì được xếp vào hàng ngũ gia đình giàu có. Nhất là những nhà sở hữu chiếc bàn ủi bằng đồng, vì giá trị thực của nó rất lớn, rất quý. Nhà tôi khi ấy có một chiếc bàn ủi bằng đồng, rất nhiều lần túng thiếu, khó khăn nhưng cả nhà vẫn quyết giữ lại. Đó là tài sản từ thời ông bà để lại. 

 Ở phía gia đình bên nội, bố tôi là con trưởng, và cũng là con trai duy nhất, tính bố hợp ông bà nên sau khi già ông bà ở với gia đình tôi. Tính bà nội thì sạch sẽ, ngăn nắp không ai bằng. Ngoài chuyện sắp xếp đồ đạc trong nhà, vườn tược bà còn chú ý đến chuyện ăn, chuyện mặc của mỗi người. Quần áo mỗi người trong nhà để vừa mắt bà ngoài sạch sẽ, thơm tho còn phải thật phẳng.

Bà vẫn hay bảo với chúng tôi rằng, mình nghèo cỡ nào cũng được nhưng ra ngoài nhất định phải đàng hoàng, tử tế, đừng để người khác cười vào mặt vì sự luộm thuộm, lôi thôi. Mười mấy năm về làm dâu bà, mẹ tôi cũng “lây” dần thói quen sạch sẽ ngăn nắp, nên rất chú trọng tới hình thức, chăm lo quần áo của chồng con. Quần áo của bố, của anh chị em tôi cái nào cái nấy đều được ủi thẳng nếp, treo ngăn nắp ở tủ. 

Bàn ủi con gà
Và mẹ thường ủi quần áo vào những hôm mưa gió, tranh thủ lúc không đi làm đồng. Cái bàn học của anh em chúng tôi, mẹ nhờ bố kênh ra giữa gian nhà, phía trên trải một lớp chăn chiên, dùng tay chỉnh thật phẳng một lượt. Sau khi cho than vào bàn ủi mẹ là tấm chăn trước để lông xẹp xuống, phòng có hạt bụi nào thì nó cũng dính chặt vào chăn, khi là không sợ vương vào quần áo.

Trong nhà lúc nào cũng có sẵn một bao tải than đặt ở xó bếp. Than được tận dụng sau khi nấu cơm rượu, nấu bánh chưng dịp Tết hay lúc đi chợ, đi đám giỗ sẵn đâu có than, có củi tốt là mẹ lại xin về để dành cho vào bàn ủi. Tôi để ý rằng mẹ hay dùng than gáo dừa (vỏ quả dừa sau khi lấy hết nước và cơm dừa).

Vỏ gáo dừa phơi khô khi đun rất đượm và cháy được rất lâu, ủi đồ chẳng cần lo than nguội và gắp than lần hai, lần ba. Thi thoảng không có than gáo dừa mẹ dùng than củi bình thường. Mỗi lần ủi đồ tôi lại làm chân sai vặt cho mẹ. Lúc thì chạy vào bếp lấy thêm than, lúc lại hộ mẹ treo quần, áo vào tủ.

Làng tôi khi đó chỉ độ vài hộ gia đình có bàn ủi. Ai cũng muốn mình được đẹp hơn trong mắt mọi người, nhất là vào những dịp quan trọng như cưới xin, lễ hội, tết nhất. Chính vì thế chiếc bàn ủi của nhà tôi được chu du khắp nơi, tứ xứ. Cao điểm nhất vẫn là vào dịp Tết, chẳng lúc nào nó được nghỉ ngơi. Tôi thích cái không khí, tình làng nghĩa xóm thời xưa lắm. Hai nhà mặc dù cách nhau cả cây số nhưng tình cảm như thể là láng giềng của nhau. Người thiếu cái này, người thừa cái nọ, cứ thế trao đổi, mượn nhờ vô tư. Cái cách mỗi người gìn giữ, sử dụng đồ đi mượn hệt như đồ nhà mình, cẩn thận và nâng niu. 

 Tôi nhớ năm nào cũng vậy, sát chiều ba mươi Tết, cô Hường mới tới nhà tôi mượn bàn ủi. Mỗi lần cô tới mượn, chưa cần hỏi lý do cô đã phân bua “Tết nhất bận quá, nhà em chẳng kịp nữa”. Tôi vẫn cứ ấn tượng mãi, cái khuôn mặt khắc khổ của cô, hai gò má cao lộ gồ xương lên càng trông cô khắc khổ. Chân ống thấp ống cao và quần áo thì luôn ở bộ dạng mặc đồ lao động. Mọi người trong làng ai cũng biết cô thuộc dạng nghèo.

Năm nào không thấy cô ấy đến mượn bàn ủi mẹ tôi lại chép miệng, thương cảm mấy đứa nhỏ con cô ấy, đã không có áo mới còn lại phải mặc áo nhăn. Kể tiếng nhà tôi có bàn ủi, nghe thì người ta nghĩ là nhà có của ăn của để, nhưng thực ra cũng thuộc vào diện hộ nghèo, có năm kinh tế eo hẹp chị em chúng tôi cũng không được mua quần áo mới dịp Tết, mẹ toàn phải ủi đồ cũ cho chúng tôi mặc. Tôi nhớ rất rõ cái khoảnh khắc mẹ ủi đồ xong, từ một bộ quần áo nhăn nhúm ấy thế mà qua ít phút chúng đã trở nên rất phẳng, trông như mới. Nỗi buồn không có quần áo mới mặc dịp Tết cũng vơi đi phần nào.

Năm tôi học lớp 6, những ngày sát Tết, chẳng ai bảo, trong lúc cả nhà đi vắng tôi tự ý lấy đồ của cả nhà ra ủi. Khi ấy đơn giản tôi nghĩ, mình rảnh rỗi, thương bố mẹ, phụ giúp được chút nào hay chút ấy. Lúc là chiếc áo màu tím hoa cà của mẹ, không may, khi gắp than tôi đã làm rơi xuống áo của mẹ làm thủng một chỗ. Tôi hoảng hốt, sợ nhiều hơn là tiếc chiếc áo đã hỏng. Lúc biết chuyện mẹ đã mắng tôi một trận xối xả vì cái tính tự ý làm mà làm còn bị đoảng nữa.

Thực ra thì mẹ rất ít khi la tôi nhưng có lẽ lần này, phần nhỏ mẹ xót của, phần nữa đây là tấm áo bà ngoại tặng nhân dịp mẹ về nhà chồng. Tôi tủi thân khóc tu tu nhưng sau đó cũng được an ủi phần nào bởi mẹ kéo tôi lại vỗ về, thủ thỉ rằng mẹ đã quá lời. Đó là kỷ niệm có lẽ cả đời tôi sẽ không bao giờ quên được.

Khi điện lưới quốc gia bắt đầu phủ khắp nơi, cũng là lúc xuất hiện bàn ủi điện với nhiều tiện lợi hơn hẳn. Chẳng mấy ai dùng bàn ủi con gà bằng than nữa, vô tình nó bị chìm trong quên lãng. Mấy năm gần đây, người ta lùng sục mua bàn ủi này với giá tiền triệu. Vài người biết tin tìm đến nhà nhưng bố mẹ tôi nhất quyết giữ lại. Vì với ông bà, bố mẹ đó là kỷ vật, là niềm vui tinh thần.

Với biết bao nhiêu mẫu mã bàn là, từ rẻ tiền tới đắt tiền, từ hàng nội cho tới hàng ngoại nhưng chẳng thể thu hút tôi bằng chiếc bàn ủi con gà dân dã, thân thuộc ngày nào.
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Báo chí tiếp tục cùng xây dựng, phát triển Thủ đô trong kỷ nguyên mới”
    Đồng chí Bùi Thị Minh Hoài - Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội khẳng định, các phóng viên, nhà báo của báo chí Trung ương và Hà Nội thời gian qua đã thể hiện rõ trách nhiệm xã hội và sứ mệnh nghề nghiệp, luôn bám sát, thông tin kịp thời, toàn diện công tác lãnh đạo, chỉ đạo, điều hành của thành phố Hà Nội. Bí thư Thành ủy Hà Nội khẳng định: “Kết quả phát triển của Thủ đô là công sức của cả hệ thống chính trị. Trong đó, có sự đóng góp không nhỏ của các cơ quan báo chí Trung ương và thành phố”.
  • Hội Báo toàn quốc 2025 là biểu tượng sinh động của tinh thần kế thừa và phát triển, để nhớ lại, tri ân, cùng nhìn về phía trước
    Phát biểu Khai mạc Hội báo toàn quốc năm 2025 diễn ra tại Thủ đô Hà Nội, đồng chí Nguyễn Trọng Nghĩa, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương nhấn mạnh, Hội báo năm nay là một sự kiện quan trọng, có ý nghĩa chính trị sâu sắc, đồng thời, là ngày hội văn hóa – nghề nghiệp của những người làm báo và công chúng báo chí cả nước. Hội báo năm 2025 cũng là biểu tượng sinh động của tinh thần kế thừa và phát triển, để nhớ lại, tri ân, để chúng ta cùng nhìn về phía tr
  • Báo chí cách mạng Việt Nam 100 năm đồng hành cùng dân tộc
    Tròn một thế kỷ kể từ ngày báo Thanh Niên ra số đầu tiên (21/6/1925), báo chí cách mạng Việt Nam luôn song hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử, từ phong trào giải phóng dân tộc đến công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Với sứ mệnh là vũ khí tư tưởng sắc bén, báo chí không chỉ là cầu nối giữa Đảng, Nhà nước và nhân dân mà còn là diễn đàn dân chủ, nơi lan tỏa những giá trị nhân văn, thúc đẩy đổi mới và phát triển xã hội. Trong kỷ nguyên mới của dân tộc, báo chí cách mạng tiếp tục khẳng định vai trò tiên phong, kiên định bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đồng thời thích ứng linh hoạt để truyền tải tinh thần yêu nước, khát vọng vươn lên và bản sắc văn hóa Việt đến với công chúng trong nước và quốc tế.
  • Tổng Bí thư Tô Lâm định hướng cho Thủ đô Hà Nội vươn mình trong kỷ nguyên mới
    Đồng chí Tổng Bí thư Tô Lâm đã đưa ra định hướng để Đảng bộ, Chính quyền và Nhân dân Thủ đô Hà Nội thời gian tới thực hiện hiệu quả hơn các nhiệm vụ, yêu cầu của Trung ương về xây dựng và phát triển Hà Nội “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại”, xứng đáng là “trái tim của cả nước”, vươn mình trong kỷ nguyên mới.
  • Hà Nội thành lập 6 Tiểu ban phục vụ Lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9
    Theo Quyết định, Ủy ban Nhân dân thành phố thành lập 06 Tiểu ban giúp việc Ban tổ chức, gồm: Tiểu ban Diễu binh, diễu hành; Tiểu ban Tuyên truyền, Nội dung và Y tế; Tiểu ban An ninh, trật tự và Giao thông; Tiểu ban Vệ sinh môi trường; Tiểu ban Vật chất, hậu cần và Tiểu ban Lễ tân.
Đừng bỏ lỡ
  • [Podcast] Chùa Kim Lan – Cổ tự linh thiêng bên bờ sông Đuống
    Hà Nội là vùng đất kết tinh của những dòng chảy văn hóa âm thầm, lặng lẽ cùng lịch sử hơn ngàn năm văn hiến. Nằm ở phía Đông Nam Hà Nội, bên dòng sông Đuống đỏ nặng phù sa, có một ngôi làng nhỏ mang tên Kim Lan - một miền đất yên ả, nơi nghề gốm cổ truyền được lưu truyền hàng nghìn năm đến nay vẫn luôn đỏ lửa. Và tại nơi này còn có một mái chùa cổ rêu phong - nơi lưu giữ những âm thanh sâu lắng nhất của văn hóa tín ngưỡng dân gian Hà Nội – Chùa Kim Lan. Chùa đã được UBND Thành phố Hà Nội xếp hạng là Di tích lịch sử – kiến trúc nghệ thuật cấp thành phố năm 2003.
  • Tuần văn hóa, du lịch Gốm và Làng nghề Bắc Ninh
    Sự kiện quy tụ hơn 100 gian hàng, trong đó có sự hiện diện của các làng nghề gốm nổi tiếng như: Bát Tràng (Hà Nội), Hương Canh (Vĩnh Phúc), Bồ Bát (Ninh Bình), Chu Đậu (Hải Dương) và gốm Phù Lãng, gốm Luy Lâu của Bắc Ninh...
  • “Nhìn lại quá khứ”: Lời tự thú lịch sử và bài học từ một cuộc chiến
    Cuốn sách “Nhìn lại quá khứ: Tấn thảm kịch và những bài học về Việt Nam” của cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert S. McNamara vừa được Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phát hành tại Việt Nam nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày ra mắt ấn phẩm đầu tiên tại Hoa Kỳ. Không chỉ là một tài liệu lịch sử quý giá, cuốn sách còn là lời mời đối thoại để cùng thấu hiểu, bao dung và tiến xa hơn trong hành trình hòa giải, hợp tác giữa hai quốc gia.
  • Lan tỏa những điển hình phụ nữ Thủ đô
    Chào mừng 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925–21/6/2025) và hướng tới Kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9, sáng ngày 18/6, tại trụ sở Hội Liên hiệp Phụ nữ Hà Nội, Báo Phụ nữ Thủ đô phối hợp với Ban Thi đua – Khen thưởng Thành phố Hà Nội tổ chức chương trình giao lưu gương điển hình tiên tiến, người tốt, việc tốt năm 2025 với chủ đề “Phụ nữ Thủ đô Tự tin – Hội nhập – Kết nối thành công”.
  • [Video] Hành trình tôn vinh người làm báo qua lăng kính nghệ thuật
    Triển khai kế hoạch của Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương và Thành ủy Hà Nội về Kế hoạch Kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21/6/1925-21/6/2025), Tạp chí Người Hà Nội (Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội) đã xây dựng Kế hoạch tổ chức và phát động “Cuộc vận động sáng tác văn học nghệ thuật về Nghề báo - Người làm báo Thủ đô và cả nước” để tôn vinh nghề báo và những “chiến sĩ thông tin trên lĩnh vực tư tưởng văn hóa” trên mọi miền Tổ quốc.
  • Chùm thơ của tác giả Quang Hoài
    Tạp chí Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu chùm thơ (hai bài) của tác giả Quang Hoài.
  • Trưng bày “Báo chí Huế trong dòng chảy Báo chí Cách mạng Việt Nam”
    Nhân kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam, Hội Nhà báo Thành phố Huế phối hợp Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành uỷ, Sở Văn hoá Thể thao tổ chức Triển lãm trưng bày “Báo chí Huế trong dòng chảy Báo chí cách mạng Việt Nam”.
  • Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội Vũ Thu Hà: Bản sắc riêng là nguồn lực để tạp chí Người Hà Nội phát triển
    “Tạp chí Người Hà Nội có bản sắc riêng và không hòa lẫn với với những tạp chí, cơ quan báo chí khác. Chúng ta phải tìm được lối đi, cách làm riêng chuyên sâu về văn hóa, con người Hà Nội” - Phó Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội Vũ Thu Hà nhấn mạnh.
  • Trại viết Lý luận, phê bình VHNT “50 năm Văn học Nghệ thuật Việt Nam đồng hành cùng dân tộc”
    Liên hiệp các hội Văn học nghệ thuật Việt Nam tổ chức Trại viết Lý luận, phê bình VHNT “50 năm Văn học Nghệ thuật Việt Nam đồng hành cùng dân tộc” tại Thành phố Huế.
  • Hành trình của người họa sĩ từ cao nguyên Mộc Châu đến xưởng họa giữa lòng Thủ đô
    Sinh ra và lớn lên tại thôn Văn Minh, xã Cam Thượng, huyện Ba Vì, Hà Nội, họa sĩ Quách Chiến Thắng (sinh ngày 17/11/1994) đã trải qua một hành trình nghệ thuật đầy biến động nhưng không kém phần đam mê. Từ những ngày đầu chập chững vào nghề cho đến nay, anh đã và đang khẳng định được tên tuổi với những tác phẩm sơn dầu giàu cảm xúc, và gần đây là những thử nghiệm mới mẻ với chất liệu sơn mài truyền thống.
Bàn ủi con gà
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO