Tản văn

Bài thánh ca đó còn nhớ không em?

Hồ Huy 22/12/2023 09:45

Đêm đã phủ lên thế gian thứ bóng tối bất tận vô minh. Màu sắc, thanh âm, hình hài của vạn vật vẫn cựa quậy sinh sôi trong những đôi mắt tâm hồn. Chỉ có tâm hồn mới làm cho biết bao thứ ẩn dật trong bóng tối vô minh kia tồn tại và thao thức. Cũng như đêm đang đẩy xuống đời ta thứ thanh âm của Chúa. Những hồi chuông xứ đạo vẫn bay lên trên bầu trời ngan ngát hương hoa. Ở nơi đó em còn nhớ không em, dẫu chỉ là một thánh ca buồn?

Đêm đang cúi đầu, đêm đang rên xiết, hay đêm chỉ đang âm thầm níu những giọt thời gian, những giọt thời gian ngưng trên tay Chúa? Tiếng chuông một đời hay tiếng chuông muôn đời vẫn thế, là mê man trên những phiến ngà, là nụ hôn trên những môi hoa, hay chỉ là một thứ khắc khoải trong lòng của những con chiên nơi Chúa? Đêm chưa quên…

Đêm chưa quên, đêm nào quên những đêm ánh đèn lung linh chân Chúa. Noel như những dòng sông ánh sáng về nguyện trên bầu trời Hà Nội. Hà Nội mùa noel cũng tự bao giờ mà đẹp tự bao giờ. Người ta đi bên nhau, người ta cười với nhau, người ta tình với nhau và mong ước gửi những niềm yêu thương vĩnh cửu…

Hình như mỗi mùa Noel, cái lạnh thấu vào xương giữa trời đêm Hà Nội chỉ làm cho con người ta càng gần với nhau, càng tử tế với nhau và trên hết thảy là yêu thương nhau. Yêu thương như Chúa từng yêu thương con người…

Tôi đã đi bên em bao mùa Noel, tôi đã đi bên An bao mùa có Chúa, tôi đã nghe cùng em bao câu kinh giữa bầu trời đêm thắp lửa, hay là lửa đang thắp trong lòng bài thánh ca yêu thương? Bài thánh ca yêu thương như tiếng chuông ngoài kia đang bay lên trên cao…

Có lẽ đó là mùa Noel cuối cùng chúng tôi bước bên nhau. Khi những bài thánh ca vang lên từ phía giáo đường thì An chừng như đã yếu lắm, sau một đêm hoa lạ nở vài dấu thơm. Sau đợt chúng tôi trở về từ Tây Bắc, trở về từ những nụ hoa pằng tớ dày, trở về từ những bức tranh còn đang dang dở.

z4997501808524_d87466abbbd02934b2efdcb0c0606428(2).jpg

Phố Nhà thờ, phố của những đôi tình nhân đang hân hoan bên Chúa, phố của xưa cũ, phố của hẹn hò, phố của những đôi bàn tay nắm chặt những đôi bàn tay. Phố nhìn phố, đèn nhìn đèn, yêu thương bám riết yêu thương. Và tôi nhìn An, thành phố choàng lên đôi vai em bài thánh ca giáo đường…

Đêm ấy sương đêm, loài sương trắng bay trên bầu trời đêm ngoài kia như loan tin một mùa Noel rét mướt. Những mái đầu chụm vào nhau trên phố khuya, những vỉa than đỏ hồng nướng những bắp ngô rực hồng đâu đó ấm những phố khuya còn đôi bàn tay. Những đôi bàn tay thủa ấy, những đôi bàn tay thủa ấy? Tôi đang tự hỏi mình những đôi bàn tay có còn trong những đôi bàn tay? Thời gian như một tiếng thở dài nơi Chúa. Này Chúa, câu kinh nguyện năm xưa nay đâu?

Này Chúa, câu kinh nguyện năm xưa nay đâu? Tôi ngước lên bầu trời đêm đang cách Hà Nội hàng ngàn ki lô mét, đang cách Hà Nội những năm dài lòng tôi còn hát: Bài thánh ca đó còn nhớ không em?

Hẳn là giờ ở một nơi nào đó cũng trong vòng tay Chúa, An đang mỉm cười nhìn tôi. Tôi vẫn luôn cho rằng như thế. Giống như ngày xưa tôi từng choàng lên vai em 1 nụ cười.

Đời người thật lạ, có những nụ cười có thể đi theo bạn suốt cuộc đời, có những câu nói có thể đi theo bạn suốt cuộc đời, có những hình hài có thể ám ảnh bạn suốt một đời. Nhưng… lại là nhưng, bạn không thể nắm giữ nó suốt cuộc đời. Và đó dường như là bất hạnh lớn nhất của con người… bất hạnh của chính bạn!

Năm ấy, sau dịp Noel ít hôm, tôi nhận được tin An đã về nước Chúa. Tôi chỉ biết lặng đi níu tay mình vào mùa đông tàn tạ: Lạy Cha chúng con ở trên trời, xin cho danh Cha được nên thánh. Xin Nước Cha được đến, ý Cha được thực hiện ở dưới đất cũng như trên trời…

Một hôm tôi mở đọc Kinh Thánh: “Hỡi các tầng trời cùng những ai ở đó, hãy vui mừng đi! Trên trời được bình an và hợp nhất trọn vẹn vì tất cả các thiên sứ ở đó đều làm theo ý Đức Chúa Trời.”

Lạy Chúa, tôi làm sao biết An đang ở đâu, tôi làm sao biết An đang hạnh phúc hay khổ đau? Hay chỉ An đang biết tôi đang hạnh phúc rồi mỉm cười như từng có một đêm Noel bóng biển trăng treo? Này An, bài thánh ca đó còn nhớ không em?

Tôi ngước mắt lên nhìn thành phố. Thành phố đang ngủ, những bóng trăng của quá khứ đang ngủ, thứ ánh sáng của vĩnh hằng nhìn tôi thao thức. Một vài câu kinh nguyện le lói trong đầu, một vài câu thánh ca còn vọng hang sâu. Lời chúa, lời An, đời tôi… tất cả như những câu thánh ca chắp vá. Tôi miên man hát, tôi miên man nhớ, tôi miên man mỉm cười, những nụ cười buồn như bóng trăng hoen.

Ở nơi đâu lời Chúa như chìm sâu, tôi vươn vai bám vào những hình hài trầm tích. Ở nơi đâu lời em như chìm sâu, tôi vươn vai bám vào hoang tàn và phế tích. Đêm đã là đêm từ những đêm có Chúa, đêm đã là đêm từ những đêm vắng Chúa và đêm đã là đêm giữa vòm trời này tôi vắng em. Thế giới vắng nhau, con người vắng nhau, tình nhân vắng nhau, âu đã là một lẽ thường mà ta vắng nhau.

Bài hát cũ, câu nguyện cũ, lời yêu thương cũ, năm tháng hẹn hò cũ, chúng ta dường như sinh ra giữa cuộc đời này để hát cho nhau nghe, đó là sứ mệnh đẹp nhất của mỗi một con người dù bài hát có yêu thương hay khổ đau. Này em, bài thánh ca đó còn nhớ không em?./.

Bài liên quan
  • Những ngày chớm đông
    Tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật sâu, tôi vẫn cố cuộn tròn trong chăn nghe tiếng gió ù ù ngoài cửa sổ. Mím chặt đôi bờ môi khô, hít một hơi thật sâu, cảm nhận cái lạnh đang luồn sâu vào lồng ngực. Mùa đông đến thật rồi.
(0) Bình luận
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
  • Những cơn mưa mùa hạ
    Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Mọi việc làm, hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn”
    “Đảng bộ Thành phố đưa chỉ tiêu về hạnh phúc cũng như thuật ngữ “hạnh phúc” vào trong Văn kiện Đại hội XVIII, một lần nữa khẳng định mọi việc làm, mọi suy nghĩ, mọi hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn, để người dân Thủ đô góp phần xây dựng Thủ đô là nơi đáng sống, đáng đến”, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong nhấn mạnh tại cuộc họp báo thông tin kết quả Đại hội XVIII Đảng bộ Thành phố.
  • 10 nhiệm vụ trọng tâm thực hiện Nghị quyết Đại hội Đảng bộ lần thứ XVIII
    Đại hội Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ VIII, nhiệm kỳ 2025-2030 chiều 17/10 đã diễn ra phiên bế mạc. Dự thảo Chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội XVIII với 10 nhiệm vụ trọng tâm đã được Đại hội quyết nghị. Đặc biệt, Chương trình hành động Đại hội VIII của Đảng bộ Thành phố quán triệt sâu sắc phương châm hành động mà Tổng Bí thư Tô Lâm đã chỉ đạo: “Hà Nội đã nói là làm - làm nhanh, làm đúng, làm hiệu quả, làm đến cùng”.
  • Đảng bộ Thành phố Hà Nội khóa XVIII: Thống nhất quan điểm, mục tiêu và nhiệm vụ trọng tâm phát triển Thủ đô
    Sau ba ngày làm việc nghiêm túc, khẩn trương, phát huy tinh thần dân chủ, đoàn kết và ý thức trách nhiệm cao trước Đảng bộ và Nhân dân Thủ đô, Đại hội đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025-2030 đã thành công tốt đẹp. Đại hội thông qua Nghị quyết với những mục tiêu, định hướng lớn, gồm 5 quan điểm phát triển, 4 nhóm chỉ tiêu, 3 khâu đột phá chiến lược và 10 nhóm nhiệm vụ, giải pháp trọng tâm, thể hiện khát vọng xây dựng và phát triển Thủ đô “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Kỳ 10: Điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội
    Để phát triển Thủ đô “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”, việc nâng cao hiệu quả hoạt động của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội luôn được Đảng bộ, chính quyền Thành phố quan tâm. Đây chính là nguồn lực để Thủ đô Hà Nội cất cánh, vươn mình trong kỷ nguyên mới. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn đến với điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội trong thời gian qua.
Đừng bỏ lỡ
Bài thánh ca đó còn nhớ không em?
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO