Nhà  thơ Mai Văn Phấn: Khởi đầu từ "Thuốc đắng"...

VNCA| 08/06/2011 11:48

(NHN) 20 năm trôi qua, bây giử nhìn lại có thể nói, giải thưởng văn nghệ thà nh phố Hoa Phượng Аử năm ấy trao giải nhất cho bà i thơ "Thuốc đắng" của Mai Văn Phấn là  chính xác.

Nhưng sau khi báo đăng trên trang nhất bà i thơ nà y, bên cạnh lời khen, cũng có những lời phê phán đậm chất quan trường, quy chụp không chỉ tác giả, mà  cả người chọn thơ...

Nhà  thơ Mai Văn Phấn đọc thơ tại Liên hoan thơ Châu à (Seoul, Hà n Quốc, tháng 11/2010).

Sau mấy lần lỡ hẹn, cuối cùng thì tôi và  nhà  thơ Mai Văn Phấn cũng có buổi ngồi với nhau. Cuộc gặp ban đầu là  để thửa mãn tính tò mò của tôi từ 20 năm nay vử một bà i thơ của anh đăng Báo Hải Phòng năm 1991, nhân dịp thà nh phố trao giải thưởng Văn nghệ Nguyễn Bỉnh Khiêm lần thứ nhất. Аó là  bà i "Thuốc đắng" mà  đến nay, tôi vẫn thuộc câu mở đầu táo bạo trong cách dùng từ, chắt lọc nhịp điệu: "Cơn sốt thiêu con trên già n lử­a/ Cha cũng có thể thà nh tro nữa". Bà i thơ gồm bốn khổ, riêng khổ đầu phá cách năm câu, còn ba khổ sau đửu bốn câu, viết khá thoải mái và  cũng thật đặc trưng cho phong cách thơ Mai Văn Phấn thời kử³ ấy.

20 năm trôi qua, bây giử nhìn lại có thể nói, giải thưởng văn nghệ thà nh phố Hoa Phượng Аử năm ấy trao giải nhất cho bà i thơ "Thuốc đắng" của Mai Văn Phấn là  chính xác. Nhưng sau khi báo đăng trên trang nhất bà i thơ nà y, bên cạnh lời khen, cũng có những lời phê phán đậm chất quan trường, quy chụp không chỉ tác giả, mà  cả người chọn thơ. Có đến hà ng tháng trời sau cuộc trao giải thưởng văn nghệ Nguyễn Bỉnh Khiêm, không khí văn chương đất Cảng vẫn nóng lên vử bà i thơ "Thuốc đắng". Sau nà y, khi quen nhau, mỗi lần có dịp, tôi lại hửi anh vử bà i thơ từng là m xôn xao bạn yêu thơ ngà y ấy. Nhưng cũng mãi đến dịp Ngà y thơ Việt Nam năm nay, Mai Văn Phấn mới tươi cười mà  như hẹn: "Lúc nà o anh em mình ngồi với nhau lâu lâu chuyện trò mới đã". Và  "lúc nà o" ấy cũng qua mấy tháng, mãi dịp nghỉ lễ vừa rồi chúng tôi mới gặp được nhau. Vừa ngồi xuống ghế, tôi như thầm nhắc lại lời hẹn, đọc luôn hai câu kết bà i "Thuốc đắng": "Khi lớn bằng cha bây giử/ Аáy chén chắc còn bão tố", thì Mai Văn Phấn nói ngay: "Bà i đó em viết trong một hoà n cảnh cụ thể...". Rồi như gợi đúng mạch, nhà  thơ say sưa kể.

Năm ấy, con gái lớn của Phấn lên ba tuổi. Thường cháu rất sợ uống thuốc, mỗi khi ốm là  bố mẹ phải dỗ mãi mới chịu uống. Nhưng lần ấy cháu ốm nặng, không thể ngồi đợi khi con chịu há miệng mới cho uống thuốc, vợ chồng anh phải giữ tay chân con rồi đổ thuốc và o miệng. Chính lần đổ thuốc cho con ốm đã để lại trong người cha bao suy tư, dằn vặt, đồng thời cũng là m bật dậy trong đầu anh câu thà nh ngữ "thuốc đắng giã tật". Bà i thơ là  sự dằn vặt, ám ảnh đè nặng trong lòng, nên khi viết cũng khá trôi chảy, vì nó không còn đơn thuần là  chuyện bố mẹ cho con uống thuốc nữa, mà  là  vấn đử xã hội lúc đó. Bà i thơ ra đời năm 1990, đất nước ta mới thực hiện đường lối đổi mới được mấy năm, tư tưởng bảo thủ cùng những tà n dư của thời bao cấp còn khá nặng nử và  cũng không phải ai cũng muốn Аổi mới; nhưng muốn đưa đất nước thoát khửi đói nghèo, lạc hậu thì không thể không tiến hà nh công cuộc Аổi mới, mở cử­a. Công cuộc Аổi mới quả là  nhọc nhằn, vất vả, và  không kém phần quyết liệt, nhưng từ trong nỗi vất vả và  quyết liệt ấy đã thấy bóng dáng cuộc đời mới đang vử. Аọc "Thuốc đắng", ngẫm ngợi sâu một chút ta sẽ thấy ngay cái ẩn ý ấy: "Con ơi! Tí tách sương rơi/ Nhọc nhằn vắt qua đêm lạnh/ Và  những cánh hoa mửng mảnh/ Аưa hương phải chử rễ cay/ Mồ hôi keo thà nh chai tay/ Mùa xuân trà n và o chén đắng".

Thơ Mai Văn Phấn ngay từ những năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước đã là  thế, chỉ bằng sự giản dị bình thường như cho con uống chén thuốc đắng để giã tật, mà  nói được vấn đử lớn đang thu hút sự quan tâm của nhiửu người. Không chỉ ở "Thuốc đắng" mà  sau nà y, cách khái quát vấn đử kiểu tương tự ta còn gặp nhiửu trong thơ Mai Văn Phấn, nhất là  ở giai đoạn trước 1995.

Sau giải nhất thơ Hải Phòng năm 1991, liên tiếp mấy năm sau, Mai Văn Phấn đoạt giải Nhì (không có giải Nhất) của hai cuộc thi thơ ở hai tử báo có uy tín văn chương: Năm 1994 của Báo Người Hà  Nội với bà i "Nghi Tà m"; năm 1995 của Báo Văn nghệ với chùm hai bà i "Mười nén nhang ở ngã ba Аồng Lộc" và  "Nhật ký đô thị hóa"...

(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Chợ phiên vùng cao - điểm hẹn văn hóa đầu năm 2026 tại Ngôi nhà chung
    Từ ngày 1 đến 4/1/2026, tại Làng Văn hóa Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đoài Phương, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động Tết Dương lịch với chủ đề “Chợ phiên vùng cao - Chào năm mới 2026”. Đây là hoạt động văn hóa mở đầu năm mới tại Làng nhằm giới thiệu những giá trị văn hóa truyền thống đặc trưng của các dân tộc thông qua nghi lễ, lễ hội, phong tục tập quán, đồng thời tăng cường giao lưu, đoàn kết giữa các cộng đồng dân tộc trong Ngôi nhà chung.
  • Tôn vinh vẻ đẹp đất nước qua ống kính người cao tuổi
    Sáng ngày 22/12, tại không gian vườn hoa Hàng Trống (số 42 phố Nhà Chung), Hội Nhiếp ảnh Nghệ thuật Hà Nội đã tổ chức khai mạc triển lãm ảnh “Vẻ đẹp quê hương qua góc nhìn người cao tuổi”. 76 tác phẩm của 76 tác giả cao tuổi đã mang đến cho công chúng không gian nghệ thuật giàu cảm xúc.
  • Ra mắt bản tiếng Việt tuyển tập kiệt tác Fujiko F. Fujio
    Nhà xuất bản Kim Đồng vừa ra mắt bản tiếng Việt tuyển tập đặc biệt “Tuyển tập kiệt tác Fujiko F. Fujio: F THE BEST” - ấn phẩm quy tụ những tác phẩm tiêu biểu nhất trong sự nghiệp của một trong những tác giả manga có tầm ảnh hưởng sâu rộng nhất Nhật Bản.
  • Dấu chân người lính giữa lòng châu Âu
    Chương trình nghệ thuật “Dấu chân người lính” không chỉ là đêm diễn tri ân, mà còn là không gian ký ức, nơi cộng đồng người Việt gìn giữ tinh thần Tổ quốc nơi xa.
  • SeABank hỗ trợ trồng gần 671 nghìn cây xanh tại Hà Tĩnh, vượt mục tiêu 1 triệu cây xanh
    Ngày 11/12/2026 tại Hà Tĩnh - Ngân hàng TMCP Đông Nam Á (SeABank, HOSE:SSB) đã trao tặng 670.800 cây keo giống cho các hộ dân tại xã Kỳ Hoa, tỉnh Hà Tĩnh nhằm phục hồi hệ sinh thái rừng bị tàn phá nghiêm trọng bởi cơn bão Bualoi, đồng thời tạo sinh kế bền vững cho người dân địa phương. Qua đó nâng tổng số cây Ngân hàng trao tặng và trồng vượt 1 triệu cây xanh trên khắp cả nước nhằm phủ xanh đất trống, đồi núi trọc.
Đừng bỏ lỡ
Nhà  thơ Mai Văn Phấn: Khởi đầu từ "Thuốc đắng"...
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO