Mái trường tuổi thơ tôi

HNMCT| 13/04/2022 08:10

Năm lớp 1 (1959 - 1960), tôi học trường Đồng Nhân, gần Nhà hộ sinh B ở phố Lò Đúc, nơi mà người Hà Nội cũ thường gọi là “cây đa Nhà bò”. Lớp tôi học nhờ ở đền Đồng Nhân, gần "chợ trời". Sân đền có “cụ” rùa đá cụt mõm, bọn trẻ hay trèo lên lưng “cụ” chơi. Chủ nhiệm lớp là cô giáo Thanh, nhà ở trong một biệt thự trên phố Lò Đúc. Cô Thanh rất xinh, có cô con gái rất đáng yêu. Mỗi khi chúng tôi đến nhà chơi, em thường đòi tôi cõng, cười như nắc nẻ...

Mái trường tuổi thơ tôi

Học trò Hà Nội xưa. Ảnh: Tư liệu

Năm lớp 2, tôi chuyển về học tại trường Lương Yên, nơi từng đón Bác Hồ về thăm lớp “Bình dân học vụ” (ngày 27-5-1956). Ban đầu trường là những dãy nhà lá, đến năm 1963 được xây cao tầng. Gác trường là ông Chén, nghe nói từng đi lính “khố đỏ”, người cao to, rất có uy. Ông có mấy đứa con đều mang tên một thức đựng như Bát, Đĩa, Ấm, Cốc...

Chủ nhiệm lớp tôi là thầy Bùi Thế Vinh dạy môn sinh vật. Ngày đầu thầy đến lớp, vừa mở cửa bước vào đã thấy thằng Nguyên đứng chặn đường. Nó giả vờ lễ phép: “Em chào thầy ạ. Em có cái này tặng thầy” rồi chìa con rắn nước giấu sau lưng ra. Sau một thoáng ngỡ ngàng, thầy nghiêm nghị bảo: “Thầy chào em! Mời em về chỗ”. Nguyên tẽn tò về chỗ ngồi. Bằng tình cảm yêu thương, thầy đã xây dựng lớp chúng tôi thành lớp tiên tiến, có nhiều học sinh giỏi cấp thành phố.

Học sinh ngày ấy được học khá toàn diện. Chúng tôi biết cách giơ thước kẻ lên đo tỷ lệ để vẽ, biết tô đậm nhạt tạo hình khối; biết ký xướng âm, phân biệt nhịp điệu 2/4, 3/4; biết thế nào là xuất phát cao thấp, nhảy cắt kéo... Có giờ văn, cô giáo giảng về thể thơ lục bát rồi yêu cầu học sinh thực hành luôn. Thằng Châu, chúa hay nghịch ngầm, giơ tay: "Em thưa cô! Dưa chuột chấm muối giòn tan. Ăn vào đau bụng kêu ran xóm làng". Cả lớp cười thích thú. Cô giáo khen Châu gieo vần đúng, nội dung tốt, khuyên mọi người ăn uống hợp vệ sinh.

Ngày ấy mỗi học sinh có một cuốn sổ ghi chép những việc tốt và chưa tốt đã làm trong ngày. Có lần tôi viết việc chưa tốt là "ăn vụng đường", được thầy Vinh khen là trung thực. Cũng có lần tôi bị thầy nghiêm khắc uốn nắn vì tội đưa quyển vở cho thầy bằng một tay.

Ngoài chương trình chính khóa, học sinh hay được tham gia các hoạt động ngoại khóa. Có lần bọn lớp 5 chúng tôi về ngoại thành giúp nông dân thu hoạch hoa màu và làm vệ sinh đường làng ngõ xóm, được sinh hoạt tập thể. Đó cũng là lần đầu tôi được ăn món bắp cải cuốn thịt sốt cà chua, ngon ơi là ngon! Món ấy do cô giáo Oanh dạy Nga văn làm. Cô Oanh rất xinh, nhà ở phố Bà Triệu. Tôi được cô chọn đi thi học sinh giỏi môn Nga văn toàn thành phố. 

Tháng 2-1965, tôi được tham gia đoàn đại biểu Cháu ngoan Bác Hồ Thủ đô vào Phủ Chủ tịch nhân dịp Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô Alexei Cosygin sang thăm Việt Nam. Hôm ấy tôi được ở gần Bác Hồ, nhìn rõ những đốm đồi mồi trên má, trên tay Người, được nghe Người nói chuyện. Và tôi cũng nhớ mãi lần được đến trường Trưng Vương thăm phòng trưng bày kỷ vật của anh Nguyễn Bá Hùng. Anh Hùng là học sinh lớp 7 đã hy sinh thân mình để cứu bạn trong dòng nước xoáy sông Hồng mùa lũ, là tấm gương cho học sinh Hà Nội và cả nước học tập.

Để gây quỹ, lớp tôi nuôi một chú ỉn trong cái chuồng quây bằng mấy thanh gỗ, lợp lá cọ ở ngay sườn đê, chỗ khu Đầm Trấu bây giờ, thế mà chẳng bị mất trộm. Đến lượt bạn nào trực nhật thì mang thức ăn ra cho “Trư Bát Giới” ăn. Có bạn còn nấu cả nồi cháo ngon cho lợn. Hôm đưa đi dự thi kết quả chăn nuôi gây quỹ giữa các trường khu phố Hai Bà Trưng, đám con trai trong lớp buộc dây thừng, dong lợn đi suốt từ Đầm Trấu về trường Đồng Nhân. Dọc đường chú lợn cứ ủn ỉn đi trước, chúng tôi đi sau, khoái chí lắm.

Ngay cạnh trường Lương Yên là sân bóng đá, thỉnh thoảng buổi tối trở thành bãi chiếu phim. Đội bóng đá trường Lương Yên ngày ấy nổi danh thành phố và có một học sinh được cả trường biết đến vì nhảy cao quá đầu mình. 

Do ở gần sông nên bọn trẻ hay ra sông bơi. Nhiều đứa bơi rất giỏi, có thể vớt củi rều về cho bố mẹ đun bếp. Sông Hồng bình thường nước đã chảy khá xiết, mùa lũ thì thật hung dữ, đỏ ngầu phù sa. Tôi cũng hai lần suýt chết đuối. Nhiều đứa không biết học ở đâu kiểu vừa bơi vừa hớp nước vào miệng rồi phun ra. Có lần thằng Cử hớp phải... cục phân nổi lềnh bềnh, làm cu cậu tối tăm mặt mũi, phun ra không kịp.

Lứa chúng tôi cũng là những người đầu tiên khai trương bể bơi Tăng Bạt Hổ. Có lần ông bảo vệ Phan Sang tóm được mấy thằng nhòm trộm phòng thay đồ của nữ qua lỗ đinh trên tấm tôn ngăn. Bọn này bị ông nhốt mấy tiếng, khóc khóc mếu mếu. Ngày ấy đứa nào cũng sắm một cái quần bơi cài cúc một bên, vừa đi vừa đội cái quần bơi trên đầu như mũ phi công, nom rất sành điệu.

Thầy Bùi Thế Vinh sau khi nghỉ hưu có thời gian giữ chức Phó Chủ tịch Ủy ban Đoàn kết Công giáo thành phố Hà Nội. Chúng tôi vẫn thường xuyên giữ liên hệ với thầy. Người học sinh nhảy cao quá đầu chính là anh Hoàng Vĩnh Giang - cựu kỷ lục gia nhảy cao quốc gia, sau này là Anh hùng Lao động, Phó Chủ tịch Ủy ban Olympic châu Á, Tổng Thư ký Ủy ban Olympic Việt Nam, nguyên Giám đốc Sở Thể dục Thể thao Hà Nội, Chủ tịch Liên đoàn Võ thuật Cổ truyền Việt Nam, Phó Chủ tịch Liên đoàn Thể thao Đông Nam Á - một yếu nhân của ngành Thể thao nước nhà. Nhìn chung, mặc dù ngày ấy bộn bề khó khăn nhưng lứa học trò thế hệ chúng tôi may mắn được sống trong môi trường giáo dục trong lành, nhờ thế phần lớn đều nên người. Trường Lương Yên bây giờ có cơ ngơi khang trang, nhiều năm liền là “Trường tiên tiến xuất sắc”.

Những kỷ niệm về mái trường và tuổi thơ đã theo tôi suốt đời.

(0) Bình luận
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
  • Thân thương căn bếp mùa đông
    Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ mẹ tìm quần áo ấm.
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Yêu Hà Nội từ những trang văn
    Dẫu không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng tôi yêu Hà Nội tha thiết. Tình yêu này có lẽ đã có trong tôi từ khi còn thơ bé. Thuở ấy, Hà Nội còn là giấc mơ xa xỉ với một đứa trẻ suốt ngày quanh quẩn bên ruộng đồng vườn tược, bên những dòng sông tít tắp miền Tây Nam Bộ xa xôi.
  • Cô giáo chủ nhiệm mới
    Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.
  • Có phải em, mùa thu…
    Bầu trời hôm nay như rộng hơn, mây như xanh hơn, gió như thanh mát hơn, mênh mang đến tận cùng. Gió cuối hạ lang thang đầu dãy phố, la đà trên vòm phượng xanh biếc còn sót lại những bông hoa cuối mùa bừng lên rực rỡ. Có phải em, mùa thu…!
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Truyện ngắn: Xa - gần & tình yêu
    Reng. Reng. Reng. Là tiếng chuông điện thoại chứ không phải báo thức. Thơ giật mình, một lo lắng vơ vẩn cồn lên. Từ ngày ba mất, cô vốn sợ những tiếng chuông điện thoại vào những giờ bất thường, sáng sớm hoặc là tối khuya. Nhìn thấy số của Yên, Thơ hơi bất ngờ. Chưa bao giờ cô ấy gọi cho cô vào giờ này...
  • "Đám cưới chuột" lên sân khấu xiếc
    Chiều 13/12, Nhà hát Nghệ thuật xiếc và tạp kỹ Hà Nội đã tổ chức họp báo, giới thiệu vở diễn "Đám cưới chuột", vở diễn lấy cảm hứng từ bức tranh dân gian Đông Hồ chuẩn bị ra mắt khán giả...
  • Phi công Nguyễn Đức Soát ra mắt sách kể chuyện hồi ức “đời bay”
    Hướng tới kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 – 22/12/2024), Nhà xuất bản Trẻ ra mắt bạn đọc cuốn sách “Bầu trời - Trường đại học của tôi” của Trung tướng Nguyễn Đức Soát.
  • Lịch nghỉ học kỳ I và nghỉ Tết Dương lịch 2025 của học sinh
    Bộ GD&ĐT đã công bố lịch nghỉ Tết dương lịch năm 2025 và lịch nghỉ học kỳ một của học sinh cả nước.
  • Cơ sở định vị mục tiêu, vận hội lịch sử đưa đất nước bước vào Kỷ nguyên mới - Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc
    Tổng Bí thư Tô Lâm trong các bài viết, bài nói gần đây đã nhấn mạnh đây là thời điểm Việt Nam “hội tụ” tổng hòa các lợi thế, sức mạnh để đưa đất nước bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân tộc tiếp sau kỷ nguyên độc lập, tự do, xây dựng chủ nghĩa xã hội và kỷ nguyên đổi mới. Đồng chí Tổng Bí thư đã chỉ rõ cơ sở định vị mục tiêu, vận hội lịch sử đưa đất nước bước vào Kỷ nguyên mới - Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.
Đừng bỏ lỡ
Mái trường tuổi thơ tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO