Tản văn

Nhớ miền tết xưa

Tản văn của Lê Minh 16:11 29/01/2025

Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.

image-1-.png

Nhớ những chiều ba mươi rộn ràng đón Tết, cả nhà quây quần ngồi gói bánh, tôi mừng rỡ reo lên khi những chiếc bánh chưng xanh vuông vức được buộc lại bởi những chiếc lạt mềm. Âm thanh vui tươi hòa lẫn tiếng cười của ông bà, cha mẹ ấy đã in dần vào tâm trí, tâm hồn tôi. Nồi bánh được bắc lên bếp. Tiếng lửa reo vui, tiếng lách tách của củi, tiếng lục bục nồi bánh đã sôi. Vài giọt nước khẽ rớt xuống bếp thơm phức. Làn khói bay cay xè con mắt đang háo hức. Thi thoảng bố lại mở nắp nồi bánh đổ thêm nước vào. Bên nồi bánh, tôi được nghe bố kể nhiều chuyện về Tết.

Mẹ lúi húi nấu nước lá mùi già, dặn anh em tôi khi tắm phải dội nước từ trên đầu xuống để thanh tẩy, gột rửa ưu tư muộn phiền năm cũ, mừng đón may mắn tốt lành trong năm mới. Rồi mẹ sửa soạn luộc gà, đơm đĩa xôi gấc đầy ắp tròn vo và cẩn thận đặt con gà lên trên. Mẹ vừa làm vừa nói với tôi về thức cúng, rằng trên thế gian này chỉ có gà mới có thể đánh thức được mặt trời, mặt trời thức dậy bởi tiếng gà gáy. Vì thế giao thừa nhà nhà đều thường đồ xôi gấc, màu đỏ rực rỡ tượng trưng cho mặt trời sẽ mang ánh sáng, ấm áp đến gia đình. Gà cúng phải chọn gà trống hoa chưa mọc cựa, mới tập gáy le te, chưa đạp mái. Gà có âm Hán Việt là “kê”, đồng âm với chữ “cát” nghĩa là cát tường, may mắn. Mẹ nói, gà còn biểu tượng cho ngũ thường “nhân - lễ - nghĩa - trí - tín” của người quân tử.

Bày biện mọi thứ xong xuôi, mẹ quay sang nấu bình trà hoa cúc. Mẹ nói, cúc là loài hoa có trong tứ quý, tứ hữu và cả tứ thời. Các cụ ngày xưa thường ví hoa cúc với người quân tử. Người quân tử làm bạn với hoa, thường vẽ hoa cúc trong đáy chén của mình để mỗi khi độc ẩm, nâng chén lên là thấy mặt hoa. Theo người xưa, hoa cúc tượng trưng cho khí tiết của người quân tử “Diệp bất ly chi, hoa vô lạc địa” (Lá không rời cành, hoa không rụng xuống đất) hàm ý tượng trưng cho sự kiên trung của người quân tử ngày xưa, còn là minh chứng cho sự chung tình sắt son, mãi mãi không chia lìa. Trong rất nhiều bức tranh dân gian, hoa cúc và gà trống thường song hành, người ta gọi hình ảnh ấy là “cửu cát” (hoa cúc đồng âm với chữ “cửu” trong tiếng Hán) mang ý nghĩa cầu mong mọi sự tốt đẹp được bền vững, lâu dài.

Đến khoảng 23 giờ 30, bố chuẩn bị thêm bàn kê để cúng giao thừa ở ngoài sân. Anh em chúng tôi xúng xính trong bộ quần áo mới, đợi đồng hồ điểm đúng số 12 để đón nhịp thời gian giao hòa sang năm mới. Cả nhà mừng đón giây phút thiêng liêng, cầu mong mọi điều tốt đẹp. Mùi trầm hương theo gió bay ngào ngạt, mùi khói pháo thơm nồng mang màu may mắn, tôi hít hà hương của trời đất, cành đào xinh bên cạnh cũng nghiêng mình đâm nụ thắm tươi. Cúng xong, bố chỉ tay lên trời nói: “Con biết không, ngay giờ khắc này là sự chuyển giao công việc của hai vị hành khiển, người hành khiển năm cũ sẽ bàn giao lại công việc cho người hành khiển năm mới. Hai vị ấy nhìn xuống trần gian mỉm cười khi được nhà nhà người người “tống cựu nghinh tân”.

Rồi bố chỉ tay lên bức hoành phi kính cẩn treo giữa bàn thờ gia tiên, chậm rãi đọc từng chữ cho anh em chúng tôi nghe “Hiếu nghĩa vi tiên”. Bố vỗ vai tôi “sau này trưởng thành hãy làm một người đàn ông trụ cột đúng nghĩa, phải duy trì đạo lý về tôn ti trật tự của nhà mình nghe con”. Bố tôi có thú chơi tranh Đông Hồ ngày Tết. Bố nói, thấy tranh Đông Hồ là thấy Tết ngay sát cửa. Mỗi bức tranh là một câu chuyện mà bố thường kể tôi nghe vào dịp này. Một dòng tranh dân gian Việt Nam họa hồn trên những tờ giấy điệp. Tôi đắm chìm vào những điều bố kể, bố giảng giải. Có lần, tôi ngây ngô hỏi bố “Bố ơi, Tết là gì?”, bố tôi mỉm cười trả lời “Tết là dịp để tình thân trong gia đình thêm thắt chặt”.

“Xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm, đông tàn”. Một năm bắt đầu bằng mùa xuân và Tết chính là dấu ấn đậm nét nhất khắc họa giây phút giao mùa. Mùa xuân gói Tết trong lòng để nở hoa yêu thương. Tết để ta ngưỡng vọng, tri ân cội nguồn, trả ơn người mình thọ ơn, được đi sâu vào văn hóa, phong tục của dân tộc để thấy yêu hơn đất nước quê hương mình. Tết về, ngay cả hạt mưa cũng náo nức, mùi trầm hương ngào ngạt theo gió bay xa. Tôi muốn mình được trở về quá khứ, muốn được tìm dáng mình ngày xưa thuở bé, muốn được tựa cửa mong mẹ đi chợ Tết về, muốn được hít hà mùi hương chứa trọn đất trời, được quây quần bên bếp lửa, trông bánh chưng nghe những điều hay.

Tôi rất nhớ bố. Ngày bố rời xa anh em tôi, cuối năm ấy, cây đào phai trước nhà cũng nhạt nhòa với gió. Trời đất vẽ bức tranh xuân tuyệt vời cho thế gian, những người thân đã khắc tạc yêu thương cho cuộc đời. Mùa xuân vẽ hoa, vẽ thêm tóc mẹ ta màu trắng…

Bài liên quan
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
(0) Bình luận
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
  • Thân thương căn bếp mùa đông
    Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ mẹ tìm quần áo ấm.
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Yêu Hà Nội từ những trang văn
    Dẫu không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng tôi yêu Hà Nội tha thiết. Tình yêu này có lẽ đã có trong tôi từ khi còn thơ bé. Thuở ấy, Hà Nội còn là giấc mơ xa xỉ với một đứa trẻ suốt ngày quanh quẩn bên ruộng đồng vườn tược, bên những dòng sông tít tắp miền Tây Nam Bộ xa xôi.
  • Cô giáo chủ nhiệm mới
    Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.
  • Có phải em, mùa thu…
    Bầu trời hôm nay như rộng hơn, mây như xanh hơn, gió như thanh mát hơn, mênh mang đến tận cùng. Gió cuối hạ lang thang đầu dãy phố, la đà trên vòm phượng xanh biếc còn sót lại những bông hoa cuối mùa bừng lên rực rỡ. Có phải em, mùa thu…!
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngày xuân nhìn về văn hiến Thăng Long
    Nếu tính từ thời điểm vua Lý Công Uẩn dời đô từ Hoa Lư ra Thăng Long, Hà Nội trải qua 1015 năm lịch sử. Trong suốt hơn 10 thế kỷ ấy, nền văn hiến Thăng Long đã được hình thành và kết tụ bởi một tinh thần bảo vệ độc lập dân tộc, một nền văn hóa độc lập và trường tồn, trong đó phong tục, giao thương, ứng xử, văn chương, nghệ thuật, kiến trúc… là tố chất điển hình, tạo cốt cách, bản ngã con người Thăng Long xưa và Hà Nội ngày nay.
  • Tiếp nối và khơi mở mạch nguồn di sản thư pháp
    Mỗi dịp xuân về, chúng ta lại bắt gặp hình ảnh những “ông đồ” - nhà thư pháp cho chữ mọi người trên đường phố, trước Văn Miếu, hay những địa điểm gắn liền với văn chương, chữ nghĩa, từ Hà Nội, Hải Phòng, Nam Định cho đến Thanh Hóa, Huế, TP Hồ Chí Minh…; cùng những dòng người tấp nập thưởng thức những câu văn hay, nét chữ đẹp. Đằng sau những sôi nổi tấp nập ấy chính là những trái tim nóng bỏng đang từng ngày miệt mài tìm kiếm, luyện rèn để lưu giữ và phát huy những giá trị, vẻ đẹp không dễ gì nhận ra được của nghệ thuật thư pháp - một di sản cha ông để lại với bề dày cả ngàn năm.
  • Mùa xuân ở phía anh chờ
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Mùa xuân ở phía anh chờ của tác giả Trần Trọng Giá.
  • Chủ tịch nước Lương Cường: “Không gì có thể ngăn cản được khát vọng vươn mình và tương lai tươi sáng của Dân tộc ta”
    Trong thời khắc Giao thừa năm mới Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, trên sóng truyền hình Quốc gia, Chủ tịch nước Lương Cường đã gửi lời chúc Tết tới đồng bào, đồng chí, chiến sĩ cả nước và kiều bào ta ở nước ngoài. Chủ tịch nước Lương Cường nhấn mạnh: “Mặc dù còn nhiều khó khăn, thử thách, song, Việt Nam sẽ luôn tiến về phía trước, không gì có thể ngăn cản được khát vọng vươn mình và tương lai tươi sáng của Dân tộc ta”. Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu toàn văn lời chúc Tết Nguyên đán Ất Tỵ của Chủ tịch nước Lương Cường.
  • [Podcast] Bánh chưng Tranh Khúc – Phong vị Tết từ làng nghề Thủ đô
    Bánh chưng là một món ăn truyền thống của người Việt, thuở xưa và cho đến ngày nay mâm cơm trong ngày Tết của người Việt không thể thiếu bánh chưng xanh để dâng cúng lên ban thờ tổ tiên. Và bánh chưng Tranh Khúc ở xã Duyên Hà, huyện Thanh Trì, Hà Nội với hương vị dẻo, thơm, “ăn là nhớ” đã nức tiếng xa gần cả trong và ngoài nước, trở thành nghề mưu sinh của nhiều hộ gia đình.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ miền tết xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO