Tản văn

Nhớ miền tết xưa

Tản văn của Lê Minh 16:11 29/01/2025

Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.

image-1-.png

Nhớ những chiều ba mươi rộn ràng đón Tết, cả nhà quây quần ngồi gói bánh, tôi mừng rỡ reo lên khi những chiếc bánh chưng xanh vuông vức được buộc lại bởi những chiếc lạt mềm. Âm thanh vui tươi hòa lẫn tiếng cười của ông bà, cha mẹ ấy đã in dần vào tâm trí, tâm hồn tôi. Nồi bánh được bắc lên bếp. Tiếng lửa reo vui, tiếng lách tách của củi, tiếng lục bục nồi bánh đã sôi. Vài giọt nước khẽ rớt xuống bếp thơm phức. Làn khói bay cay xè con mắt đang háo hức. Thi thoảng bố lại mở nắp nồi bánh đổ thêm nước vào. Bên nồi bánh, tôi được nghe bố kể nhiều chuyện về Tết.

Mẹ lúi húi nấu nước lá mùi già, dặn anh em tôi khi tắm phải dội nước từ trên đầu xuống để thanh tẩy, gột rửa ưu tư muộn phiền năm cũ, mừng đón may mắn tốt lành trong năm mới. Rồi mẹ sửa soạn luộc gà, đơm đĩa xôi gấc đầy ắp tròn vo và cẩn thận đặt con gà lên trên. Mẹ vừa làm vừa nói với tôi về thức cúng, rằng trên thế gian này chỉ có gà mới có thể đánh thức được mặt trời, mặt trời thức dậy bởi tiếng gà gáy. Vì thế giao thừa nhà nhà đều thường đồ xôi gấc, màu đỏ rực rỡ tượng trưng cho mặt trời sẽ mang ánh sáng, ấm áp đến gia đình. Gà cúng phải chọn gà trống hoa chưa mọc cựa, mới tập gáy le te, chưa đạp mái. Gà có âm Hán Việt là “kê”, đồng âm với chữ “cát” nghĩa là cát tường, may mắn. Mẹ nói, gà còn biểu tượng cho ngũ thường “nhân - lễ - nghĩa - trí - tín” của người quân tử.

Bày biện mọi thứ xong xuôi, mẹ quay sang nấu bình trà hoa cúc. Mẹ nói, cúc là loài hoa có trong tứ quý, tứ hữu và cả tứ thời. Các cụ ngày xưa thường ví hoa cúc với người quân tử. Người quân tử làm bạn với hoa, thường vẽ hoa cúc trong đáy chén của mình để mỗi khi độc ẩm, nâng chén lên là thấy mặt hoa. Theo người xưa, hoa cúc tượng trưng cho khí tiết của người quân tử “Diệp bất ly chi, hoa vô lạc địa” (Lá không rời cành, hoa không rụng xuống đất) hàm ý tượng trưng cho sự kiên trung của người quân tử ngày xưa, còn là minh chứng cho sự chung tình sắt son, mãi mãi không chia lìa. Trong rất nhiều bức tranh dân gian, hoa cúc và gà trống thường song hành, người ta gọi hình ảnh ấy là “cửu cát” (hoa cúc đồng âm với chữ “cửu” trong tiếng Hán) mang ý nghĩa cầu mong mọi sự tốt đẹp được bền vững, lâu dài.

Đến khoảng 23 giờ 30, bố chuẩn bị thêm bàn kê để cúng giao thừa ở ngoài sân. Anh em chúng tôi xúng xính trong bộ quần áo mới, đợi đồng hồ điểm đúng số 12 để đón nhịp thời gian giao hòa sang năm mới. Cả nhà mừng đón giây phút thiêng liêng, cầu mong mọi điều tốt đẹp. Mùi trầm hương theo gió bay ngào ngạt, mùi khói pháo thơm nồng mang màu may mắn, tôi hít hà hương của trời đất, cành đào xinh bên cạnh cũng nghiêng mình đâm nụ thắm tươi. Cúng xong, bố chỉ tay lên trời nói: “Con biết không, ngay giờ khắc này là sự chuyển giao công việc của hai vị hành khiển, người hành khiển năm cũ sẽ bàn giao lại công việc cho người hành khiển năm mới. Hai vị ấy nhìn xuống trần gian mỉm cười khi được nhà nhà người người “tống cựu nghinh tân”.

Rồi bố chỉ tay lên bức hoành phi kính cẩn treo giữa bàn thờ gia tiên, chậm rãi đọc từng chữ cho anh em chúng tôi nghe “Hiếu nghĩa vi tiên”. Bố vỗ vai tôi “sau này trưởng thành hãy làm một người đàn ông trụ cột đúng nghĩa, phải duy trì đạo lý về tôn ti trật tự của nhà mình nghe con”. Bố tôi có thú chơi tranh Đông Hồ ngày Tết. Bố nói, thấy tranh Đông Hồ là thấy Tết ngay sát cửa. Mỗi bức tranh là một câu chuyện mà bố thường kể tôi nghe vào dịp này. Một dòng tranh dân gian Việt Nam họa hồn trên những tờ giấy điệp. Tôi đắm chìm vào những điều bố kể, bố giảng giải. Có lần, tôi ngây ngô hỏi bố “Bố ơi, Tết là gì?”, bố tôi mỉm cười trả lời “Tết là dịp để tình thân trong gia đình thêm thắt chặt”.

“Xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm, đông tàn”. Một năm bắt đầu bằng mùa xuân và Tết chính là dấu ấn đậm nét nhất khắc họa giây phút giao mùa. Mùa xuân gói Tết trong lòng để nở hoa yêu thương. Tết để ta ngưỡng vọng, tri ân cội nguồn, trả ơn người mình thọ ơn, được đi sâu vào văn hóa, phong tục của dân tộc để thấy yêu hơn đất nước quê hương mình. Tết về, ngay cả hạt mưa cũng náo nức, mùi trầm hương ngào ngạt theo gió bay xa. Tôi muốn mình được trở về quá khứ, muốn được tìm dáng mình ngày xưa thuở bé, muốn được tựa cửa mong mẹ đi chợ Tết về, muốn được hít hà mùi hương chứa trọn đất trời, được quây quần bên bếp lửa, trông bánh chưng nghe những điều hay.

Tôi rất nhớ bố. Ngày bố rời xa anh em tôi, cuối năm ấy, cây đào phai trước nhà cũng nhạt nhòa với gió. Trời đất vẽ bức tranh xuân tuyệt vời cho thế gian, những người thân đã khắc tạc yêu thương cho cuộc đời. Mùa xuân vẽ hoa, vẽ thêm tóc mẹ ta màu trắng…

Bài liên quan
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
(0) Bình luận
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co tại đền Trấn Vũ
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
  • Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025: Tôn vinh tà áo Việt, lan tỏa vẻ đẹp Thủ đô
    Chiều nay (15/11), tại không gian hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Thủ đô, chương trình Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025 đã diễn ra sôi nổi, thu hút sự tham gia của khoảng 1.400 người cùng đông đảo nhân dân và du khách. Đây là hoạt động tiếp nối sau Lễ bế mạc Lễ hội Áo dài Du lịch Hà Nội 2025, nhằm lan tỏa tình yêu áo dài và tôn vinh giá trị di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
  • Nghệ thuật múa với đời sống đương đại
    Trong bối cảnh đời sống đương đại biến đổi nhanh chóng bởi toàn cầu hóa, giao lưu văn hóa và sự bùng nổ của công nghệ số, nghệ thuật múa Việt Nam đang đứng trước bước ngoặt quan trọng. Câu hỏi lớn đặt ra cho giới nghề là làm thế nào để nghệ thuật múa vừa giữ được bản sắc dân tộc, vừa thích ứng với nhu cầu thẩm mỹ đa dạng của khán giả hôm nay. Từ yêu cầu cấp thiết đó, ngày 15/11/2025, Hội Nghệ sĩ Múa Việt Nam tổ chức Hội thảo “Nghệ thuật múa với đời sống đương đại”, quy tụ các nhà nghiên cứu lý luận, phê bì
  • Trường THPT Trần Hưng Đạo – Hà Đông kỷ niệm 40 năm thành lập
    Sáng 16/11, trường THPT Trần Hưng Đạo – Hà Đông (phường Phú Lương, Hà Nội) tổ chức lễ kỷ niệm 40 năm thành lập (1985 - 2025).
  • Xây dựng nền "kinh tế bạc" thích ứng với già hóa dân số nhanh tại Việt Nam
    Nền kinh tế bạc không chỉ mang lại giá trị vật chất, góp phần đáng kể vào mục tiêu chiến lược tăng trưởng và ổn định kinh tế quốc gia mà còn tác động sâu rộng tới việc đảm bảo an sinh xã hội bền vững, là môi trường kinh tế-xã hội giúp cho người cao tuổi được sống vui, sống khỏe, sống hạnh phúc.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ miền tết xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO