Em trai

Khánh Phương | 16/03/2022 10:04

Em trai
Minh họa: Vũ Khánh
Tôi sinh ra và lớn lên tại một ngôi làng hẻo lánh, nghèo nàn trên đỉnh núi. Ngày qua ngày, cha mẹ tôi “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” cày xới đám đất khô đã ngả vàng nuôi gia đình mà vẫn khó khăn. Mùa xuân, hoa lá cỏ cây đua nhau nở nhưng nhà chúng tôi lúc nào cũng màu xám. 
Mùa xuân năm đó, tôi rất muốn mua một chiếc khăn tay, thứ mà dường như mọi cô gái xung quanh tôi đều có. Một hôm, tôi đã trộm 50 xu từ chiếc ví của cha tôi. Ông phát hiện số tiền biến mất ngay sau đó.
- “Ai đã lấy số tiền đó?” - cha hỏi em trai và tôi. 
Tôi bị choáng váng, quá sợ hãi không thể cất lời. Không ai trong số chúng tôi nhận lỗi, nên ông nói: “Được rồi, nếu không ai muốn nhận lỗi thì cả 2 xứng đáng bị phạt!”. 
Bỗng nhiên em trai tôi cầm tay cha và nói: “Con là người đã làm việc đó, thưa cha”. Em ấy nhận lời mắng nhiếc và cả hình phạt thay tôi.
Đêm đó, tôi đã không thể kìm nổi nước mắt, bật khóc thành tiếng và cố gắng bịt miệng lại để tiếng nấc không bật thành lời. Dẫu tôi cố gắng giấu đi hành động này nhưng cậu em đã tinh ý hiểu chuyện và lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn bịt miệng tôi và nói “Chị đừng khóc nữa, mọi chuyện đã qua rồi”. 
Tôi sẽ không bao giờ có thể quên về những gì diễn ra ngày hôm đó, về diễn biến mà em trai bảo vệ tôi. Năm đó, em ấy mới 8 tuổi còn tôi thì 11. Tôi vẫn luôn ghét bản thân vì đã không đủ dũng khí để thừa nhận những gì tôi làm. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua nhưng đối với tôi việc đó như mới xảy ra ngày hôm qua.
Khi em tôi đang học năm cuối của trường cấp 2, em ấy được nhận vào trường cấp 3 ở trung tâm thị trấn. Cùng lúc đó tôi được nhận vào một trường đại học ở trên tỉnh. Đêm đó, cha tôi ngồi ngoài sân hút không biết bao nhiêu điếu thuốc. Tôi đã nghe tiếng mẹ hỏi cha: “Các con của chúng ta đều là những đứa trẻ ngoan, kết quả học tập rất tốt phải không?”. 
Gạt nước mắt và thở dài, mẹ nói tiếp: “Thế nhưng, dẫu học giỏi thì cũng để làm gì cơ chứ? Chúng ta phải làm cách nào để chi trả tài chính cho cả 2 đứa đây?”.
Đúng lúc đó, em trai tôi bước ra, ngồi trước mặt cha vào nói: “Con không muốn đi học nữa, con đã đọc đủ sách rồi”. 
Cha tôi trở nên nổi giận: “Sao tinh thần của con yếu đuối vậy? Dù cho ta có phải quỳ xuống cầu xin cho vay tiền từng nhà, ta vẫn sẽ bắt các con tới trường cho đến khi hoàn thành việc học!”. 
Và rồi ông bắt đầu gõ cửa từng nhà trong làng để hỏi vay mượn tiền.
Tôi đưa bàn tay mình nhẹ nhàng đặt lên mặt em trai rồi nói: “Em là đàn ông và đàn ông phải tiếp tục con đường học vấn của mình. Nếu không thì sẽ không thể vượt qua sự nghèo khó mà nhà chúng ta đang trải qua đây. Mặt khác chị đã quyết định không tiếp tục học lên đại học nữa. Đàn bà con gái học cao làm gì. Em hiểu không? Em phải tiếp tục học”.
Không một ai biết rằng, trước bình minh sáng hôm sau, em trai tôi đã rời nhà ra đi chỉ với vài manh áo vải đã sờn và một chút hạt đậu khô. Em ấy lẻn sang bên giường tôi và để lại một tờ giấy nhắn trên gối: “Vào được đại học thật không dễ dàng, em sẽ tìm việc và gửi tiền cho chị”. 
Tôi cầm tờ giấy ngồi trên giường và khóc cho đến khi mất giọng.
Với số tiền cha tôi vay mượn của cả làng cùng với số tiền em trai tôi kiếm được từ công việc vác xi măng ở công trường, thì cuối cùng tôi đã học đến năm thứ 3 đại học. Năm đó, em ấy 17 tuổi còn tôi 20. 
Rồi một ngày nọ, khi tôi đang học bài trong phòng, bạn cùng phòng tôi đến và bảo: “Có một người nông dân đang chờ cậu ở ngoài kìa!”. 
Tôi tự hỏi sao lại có người nông dân nào tìm tôi chứ? Tôi bước ra và thấy em trai đang đứng từ xa. Cả người cậu ấy phủ đầy bụi bẩn, xi măng và cát. Tôi hỏi: “Tại sao em không bảo bạn cùng phòng chị rằng em là em trai chị?”.
Em trai tôi nở một nụ cười và đáp: “Chị nhìn em mà xem. Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết em là em trai chị? Họ sẽ cười chị cho mà xem”.
Tôi thấy thật xúc động, nước mắt đã chực chờ nơi hàng mi. Tôi phủi đi đống bụi bẩn trên người em và nói trong nghẹn ngào: “Chị không quan tâm mọi người nói gì! Em là em trai chị bất kể em trông ra sao”.
Cậu ấy rút từ trong túi áo ra một chiếc cặp tóc hình con bướm. Cậu ấy cài lên mái tóc tôi và nói: “Em thấy mọi cô gái trong thị trấn đều đeo nó. Em nghĩ chị nên có một chiếc”. 
Tôi không thể kìm nén được nữa. Tôi kéo em trai vào vòng tay và khóc. Năm đó, cậu ấy 20 còn tôi 23.
Tôi chuyển vào sống trong thành phố sau khi kết hôn. Đã nhiều lần chồng tôi mời bố mẹ tôi chuyển đến và sống chung với chúng tôi nhưng họ đều từ chối. Họ nói khi rời làng quê để lên thành phố thì họ sẽ không biết phải làm gì. Em trai tôi cũng đồng tình với họ. Cậu ấy nói: “Chị hãy chăm sóc bố mẹ chồng đi. Em sẽ lo cho cha mẹ ở đây”.
Một hôm, chồng tôi được thăng chức, trở thành giám đốc của nhà máy. Chúng tôi đề nghị em trai vào vị trí quản lí của bộ phận bảo trì nhưng cậu ấy từ chối lời đề nghị đó. Cậu ấy năn nỉ được làm việc như một người sửa chữa thay vì quản lý.
Một ngày nọ, em trai tôi đang trên đỉnh thang sửa chữa dây cáp thì bị điện giật và được đưa vào bệnh viện. Tôi và chồng đến thăm tại bệnh viện. Nhìn vào chân em, tôi càu nhàu: “Tại sao em lại từ chối lời đề nghị làm quản lý? Nếu làm quản lý thì sẽ không bị nguy hiểm như vậy. Bây giờ hãy nhìn em đi - em đang bị chấn thương nặng. Tại sao em không nghe chị?”.
Với vẻ mặt nghiêm túc, em vẫn nhất quyết bảo vệ quan điểm của mình: “Hãy nghĩ đến anh rể của em, anh ấy vừa trở thành giám đốc. Nếu em - một người không có học thức mà trở thành một nhà quản lý, thì những tin đồn thất thiệt sẽ bay khắp nơi như thế nào?”. 
Chồng tôi rơm rớm nước mắt, còn tôi nói: “Không phải em không có học thức, em chỉ không thể tiếp tục học vì hy sinh cho chị mà thôi!”.
“Tại sao chị lại nói về quá khứ?” - Em vừa nói vừa nắm lấy tay tôi. 
Năm đó, em 26 tuổi còn tôi 29. 
Em trai tôi 30 tuổi cưới một cô gái nông dân cùng làng. Trong tiệc cưới, chủ hôn hỏi em: “Ai là người anh kính trọng và yêu thương nhất?”.
Thậm chí không mất thời gian suy nghĩ, em trả lời: “Chị gái tôi”. 
Sau đó ngừng lại một giây, em nói tiếp: “Đương nhiên, ý tôi là bố mẹ thì bao giờ cũng là những người kính trọng và yêu thương nhất rồi. Ở đây, tôi muốn kể một câu chuyện”.
Em ấy tiếp tục bằng cách kể một câu chuyện mà tôi thậm chí không thể nhớ. 
“Khi tôi học cấp một, trường học thì rất xa bởi nó nằm ở một ngôi làng khác. Hàng ngày, tôi và chị gái đi bộ 2 tiếng đến trường và về nhà. Một ngày nọ, tôi bị mất một trong những chiếc găng tay của mình. Chị gái tôi đã cho tôi một cái của chị ấy. Chị ấy chỉ đeo một chiếc găng tay và phải đi bộ xa. Khi chúng tôi về đến nhà, tay chị ấy đã run lên vì thời tiết lạnh giá. Chị thậm chí không thể cầm đũa của mình. Kể từ ngày đó, tôi đã thề rằng chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ chăm sóc chị gái và luôn tốt với chị ấy”.
Tiếng vỗ tay vang lên khắp phòng. Mọi người đều hướng sự chú ý vào tôi. 
Khó khăn lắm tôi mới có thể cất lời: “Trong cả cuộc đời, người tôi muốn cảm ơn nhất là em trai tôi. Em ấy đã hy sinh cho tôi rất nhiều, rất nhiều từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn…” 
…Và trong ngày vui đặc biệt này, trước mặt đám đông, dẫu đã kìm nén hết sức có thể, những giọt nước mắt đã phản bội lại tôi - nó cứ thế lăn dài trên khuôn mặt.
Ngoài kia, trời xuân đang sang. Vạn vật sinh sôi nảy nở, lòng người cũng đang nở hoa. Có một bông hoa mùa xuân rực rỡ không bao giờ tàn trong trái tim
của gia đình: Đó là em tôi! 

Truyện khuyết danh
(0) Bình luận
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
  • Tình già
    Gió rít từng cơn rải những hạt mưa to rào rào vào cái vách lá dừa nhà ông già Tám làm cho con Lu đang khoanh tròn trong bếp tro giật mình ngái ngủ. Cơn giông cuối ngày làm cho đám cây mì trước nhà lúc la lúc lắc như uống từng giọt mưa sau những ngày nắng hạn kéo dài héo rũ.
  • Bầu Trời và Mặt Đất
    Ngày xửa ngày xưa, đã từ rất lâu, Bầu Trời và Mặt Đất là hai người bạn. Họ thân với nhau lắm. Ngày ngày họ cùng chơi đùa, nói chuyện, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho nhau.
  • Mùa hoa biên giới
    Sau những ngày vất vả ngược xuôi với các vụ việc, hôm nay Ban mới có một ngày rảnh rỗi. Nhớ tới lời hứa với Hoa, nhớ tới lũ trẻ trên điểm trường ở Nậm Mo Phí, Sín Thầu, nơi Hoa dạy. Ban mua một ba lô quà bánh, ít mì tôm, thịt hộp cho lũ trẻ và đặc biệt mua cho Hoa một tấm áo mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Tạo sức bật cho hoạt động đổi mới sáng tạo Thủ đô từ quy định thử nghiệm có kiểm soát
    Luật Thủ đô (sửa đổi) có điểm mới rất đáng chú ý khi cho phép Hà Nội thực hiện thử nghiệm có kiểm soát với công nghệ, sản phẩm, dịch vụ hoặc mô hình kinh doanh mới có tính đổi mới sáng tạo trong điều kiện thực tế, với phạm vi được giới hạn. Quy định thử nghiệm có kiểm soát sẽ tạo sức bật và khuyến khích hoạt động đổi mới sáng tạo trên địa bàn Thủ đô phát triển mạnh mẽ hơn nữa trong thời gian tới.
  • Nỗ lực cho những bước tiến của văn học nghệ thuật
    Năm 2024, Hà Nội đang vững bước tiến tới mốc son 70 năm giải phóng Thủ đô, đưa Thủ đô ta bước lên tầm cao mới trên mọi lĩnh vực. Tăng trưởng kinh tế, thu nhập và mức sống từng người dân đủ chứa đựng những cứ liệu hùng hồn nhất về sự phát triển ngoạn mục vượt bậc này.
  • Danh họa Nguyễn Tư Nghiêm: Người kết nối giá trị thẩm mỹ truyền thống với đương đại
    Cuộc đời danh họa Nguyễn Tư Nghiêm gắn liền với 3 giai đoạn lịch sử nghệ thuật hiện đại Việt Nam: Từ mỹ thuật Đông Dương rồi mỹ thuật kháng chiến đến thời kỳ đổi mới. Đồng hành với nghệ thuật gần một thế kỷ, Nguyễn Tư Nghiêm đã tạo nên một đỉnh cao mới của nghệ thuật hiện đại Việt Nam. Phóng viên Tạp chí Người Hà Nội đã có cuộc trò chuyện với họa sĩ Đặng Thị Khuê - nguyên Ủy viên Ban thư ký Hội Nghệ sĩ tạo hình Việt Nam thời kỳ đổi mới để hiểu hơn về những cống hiến trong nghệ thuật của danh họa Nguyễn Tư Nghiêm.
  • Kết quả Đại hội đại biểu toàn quốc Mặt trận Tổ quốc Việt Nam lần thứ X, nhiệm kỳ 2024 - 2029
    Sáng 18/10, Nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc Mặt trận Tổ quốc Việt Nam khóa X, nhiệm kỳ 2024 - 2029 đã được Đại hội thông qua tại phiên bế mạc.
  • Cô giáo trẻ tài năng và tâm huyết với nghề
    Tiếp xúc với với cô giáo Nguyễn Ngọc Huyền, giáo viên trường Tiểu học Gia Thụy, quận Long Biên, Hà Nội, tôi cảm nhận được sự đam mê, tận tâm đối với nghề qua lời nói, ánh mắt của cô - người giáo viên trẻ luôn tận tâm trong sự nghiệp dạy học, được đồng nghiệp và nhà trường ghi nhận, đánh giá cao.
Đừng bỏ lỡ
  • Hòa nhạc "Những giai điệu vượt thời gian" tại Hà Nội
    Những bản nhạc cổ điển trứ danh của 4 nhà soạn nhạc vĩ đại gồm: Bach, Haydn, Mozart và Beethoven sẽ được các nghệ sĩ của Dàn nhạc Giao hưởng Mặt trời trình diễn trong 2 đêm, 8 và 9/11, tại Hà Nội.
  • Quận Hai Bà Trưng gắn biển công trình vườn hoa hồ Thiền Quang với tổng mức đầu tư hơn 88,7 tỷ
    Sáng 18-10, UBND quận Hai Bà Trưng tổ chức gắn biển công trình chào mừng kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954-10/10/2024) đối với công trình vườn hoa hồ Thiền Quang.
  • Chiêm ngưỡng hình tượng rồng hiện diện, kiêu hãnh ở “trung tâm quyền lực” của triều Nguyễn
    Sau gần 3 năm “Đại trùng tu”, công trình có giá trị đặc biệt về lịch sử, văn hóa, nghệ thuật kiến trúc thời Nguyễn điện Thái Hòa được trang trí hình tượng rồng đang dần được hoàn thiện và chờ ngày đón khách tham quan.
  • Hồ Gươm
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Hồ Gươm của tác giả Quang Hoài nhân dịp kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024)
  • [Podcast] Nét văn hóa nhìn từ đám cưới xưa và nay ở Hà thành
    Trong văn hóa truyền thống của người Việt nói chung và người Hà Nội nói riêng, lễ cưới là một sự kiện trọng đại, đánh dấu sự khởi đầu cho cuộc sống hôn nhân, gia đình, lưu giữ những giá trị, chuẩn mực văn hóa của dân tộc. Chuyện cưới hỏi từ bao đời nay vẫn luôn được cho là chuyện hệ trong của cả một đời người. Mỗi nơi, mỗi thời đại lại có cách tổ chức khác nhau. Hà Nội hào hoa xưa và nay vốn là đất Kẻ Chợ, hội tụ tinh hoa văn hóa xứ Bắc, đám cưới vì thế cũng có nhiều nét riêng. So với trước đây, lễ cưới ngày nay đã có nhiều thay đổi.
  •  “Tư duy Thủ đô, hành động Hà Nội” phục vụ nhân dân, doanh nghiệp
    Với tính độc lập trong tổ chức, ứng dụng mạnh mẽ công nghệ thông tin (CNTT) và quy trình số hóa, Trung tâm Phục vụ hành chính công Thành phố Hà Nội sẽ góp phần nâng cao chất lượng dịch vụ công, tăng cường tính chuyên nghiệp, hiệu quả trong giải quyết thủ tục hành chính (TTHC), khẳng định “Tư duy Thủ đô, hành động Hà Nội” phục vụ nhân dân, doanh nghiệp...
  • Học sinh có thể được miễn phí vé tham quan bảo tàng, di tích lịch sử
    Đây là một trong những nội dung đáng chú ý trong Dự thảo Nghị định sửa đổi, bổ sung Nghị định số 84 của Chính phủ, quy định chi tiết một số điều của Luật Giáo dục do Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) công bố để lấy ý kiến rộng rãi.
  • Tây Hồ thông qua nhiều Nghị quyết quan trọng nhằm phát triển kinh tế - xã hội
    Ngày 16/10, HĐND quận Tây Hồ (TP Hà Nội) khóa VI tổ chức kỳ họp thứ 16 - kỳ họp chuyên đề để xem xét, quyết định một số nội dung quan trọng thuộc thẩm quyền.
  • Việt Nam lọt top 15 quốc gia du lịch hấp dẫn nhất thế giới năm 2024
    Tạp chí du lịch nổi tiếng Condé Nast Traveler vừa công bố bảng xếp hạng 20 quốc gia tốt nhất thế giới dành cho khách du lịch năm 2024, Việt Nam xếp hạng thứ 15 với đánh giá 89 điểm.
  • Thị xã Sơn Tây: Hệ thống chính trị quyết tâm cao, kinh tế - xã hội tiếp tục phát triển
    Chiều 16/10, Ban Chấp hành Đảng bộ thị xã Sơn Tây khóa XXI, nhiệm kỳ 2020 - 2025 đã tổ chức kỳ họp thứ 20; Sơ kết công tác xây dựng Đảng và hệ thống chính trị thị xã 9 tháng đầu năm 2024, phương hướng nhiệm vụ 3 tháng cuối năm. Bí thư Thị ủy Sơn Tây Trần Anh Tuấn cho biết, 9 tháng đầu năm 2024, với sự tập trung lãnh đạo, chỉ đạo, quyết tâm của cả hệ thống chính trị từ Thị xã đến cơ sở, tình hình chính trị, kinh tế - xã hội trên địa bàn ổn định và đạt được những kết quả tích cực, nổi bật.
Em trai
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO