Em trai

Khánh Phương | 16/03/2022 10:04

Em trai
Minh họa: Vũ Khánh
Tôi sinh ra và lớn lên tại một ngôi làng hẻo lánh, nghèo nàn trên đỉnh núi. Ngày qua ngày, cha mẹ tôi “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” cày xới đám đất khô đã ngả vàng nuôi gia đình mà vẫn khó khăn. Mùa xuân, hoa lá cỏ cây đua nhau nở nhưng nhà chúng tôi lúc nào cũng màu xám. 
Mùa xuân năm đó, tôi rất muốn mua một chiếc khăn tay, thứ mà dường như mọi cô gái xung quanh tôi đều có. Một hôm, tôi đã trộm 50 xu từ chiếc ví của cha tôi. Ông phát hiện số tiền biến mất ngay sau đó.
- “Ai đã lấy số tiền đó?” - cha hỏi em trai và tôi. 
Tôi bị choáng váng, quá sợ hãi không thể cất lời. Không ai trong số chúng tôi nhận lỗi, nên ông nói: “Được rồi, nếu không ai muốn nhận lỗi thì cả 2 xứng đáng bị phạt!”. 
Bỗng nhiên em trai tôi cầm tay cha và nói: “Con là người đã làm việc đó, thưa cha”. Em ấy nhận lời mắng nhiếc và cả hình phạt thay tôi.
Đêm đó, tôi đã không thể kìm nổi nước mắt, bật khóc thành tiếng và cố gắng bịt miệng lại để tiếng nấc không bật thành lời. Dẫu tôi cố gắng giấu đi hành động này nhưng cậu em đã tinh ý hiểu chuyện và lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn bịt miệng tôi và nói “Chị đừng khóc nữa, mọi chuyện đã qua rồi”. 
Tôi sẽ không bao giờ có thể quên về những gì diễn ra ngày hôm đó, về diễn biến mà em trai bảo vệ tôi. Năm đó, em ấy mới 8 tuổi còn tôi thì 11. Tôi vẫn luôn ghét bản thân vì đã không đủ dũng khí để thừa nhận những gì tôi làm. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua nhưng đối với tôi việc đó như mới xảy ra ngày hôm qua.
Khi em tôi đang học năm cuối của trường cấp 2, em ấy được nhận vào trường cấp 3 ở trung tâm thị trấn. Cùng lúc đó tôi được nhận vào một trường đại học ở trên tỉnh. Đêm đó, cha tôi ngồi ngoài sân hút không biết bao nhiêu điếu thuốc. Tôi đã nghe tiếng mẹ hỏi cha: “Các con của chúng ta đều là những đứa trẻ ngoan, kết quả học tập rất tốt phải không?”. 
Gạt nước mắt và thở dài, mẹ nói tiếp: “Thế nhưng, dẫu học giỏi thì cũng để làm gì cơ chứ? Chúng ta phải làm cách nào để chi trả tài chính cho cả 2 đứa đây?”.
Đúng lúc đó, em trai tôi bước ra, ngồi trước mặt cha vào nói: “Con không muốn đi học nữa, con đã đọc đủ sách rồi”. 
Cha tôi trở nên nổi giận: “Sao tinh thần của con yếu đuối vậy? Dù cho ta có phải quỳ xuống cầu xin cho vay tiền từng nhà, ta vẫn sẽ bắt các con tới trường cho đến khi hoàn thành việc học!”. 
Và rồi ông bắt đầu gõ cửa từng nhà trong làng để hỏi vay mượn tiền.
Tôi đưa bàn tay mình nhẹ nhàng đặt lên mặt em trai rồi nói: “Em là đàn ông và đàn ông phải tiếp tục con đường học vấn của mình. Nếu không thì sẽ không thể vượt qua sự nghèo khó mà nhà chúng ta đang trải qua đây. Mặt khác chị đã quyết định không tiếp tục học lên đại học nữa. Đàn bà con gái học cao làm gì. Em hiểu không? Em phải tiếp tục học”.
Không một ai biết rằng, trước bình minh sáng hôm sau, em trai tôi đã rời nhà ra đi chỉ với vài manh áo vải đã sờn và một chút hạt đậu khô. Em ấy lẻn sang bên giường tôi và để lại một tờ giấy nhắn trên gối: “Vào được đại học thật không dễ dàng, em sẽ tìm việc và gửi tiền cho chị”. 
Tôi cầm tờ giấy ngồi trên giường và khóc cho đến khi mất giọng.
Với số tiền cha tôi vay mượn của cả làng cùng với số tiền em trai tôi kiếm được từ công việc vác xi măng ở công trường, thì cuối cùng tôi đã học đến năm thứ 3 đại học. Năm đó, em ấy 17 tuổi còn tôi 20. 
Rồi một ngày nọ, khi tôi đang học bài trong phòng, bạn cùng phòng tôi đến và bảo: “Có một người nông dân đang chờ cậu ở ngoài kìa!”. 
Tôi tự hỏi sao lại có người nông dân nào tìm tôi chứ? Tôi bước ra và thấy em trai đang đứng từ xa. Cả người cậu ấy phủ đầy bụi bẩn, xi măng và cát. Tôi hỏi: “Tại sao em không bảo bạn cùng phòng chị rằng em là em trai chị?”.
Em trai tôi nở một nụ cười và đáp: “Chị nhìn em mà xem. Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết em là em trai chị? Họ sẽ cười chị cho mà xem”.
Tôi thấy thật xúc động, nước mắt đã chực chờ nơi hàng mi. Tôi phủi đi đống bụi bẩn trên người em và nói trong nghẹn ngào: “Chị không quan tâm mọi người nói gì! Em là em trai chị bất kể em trông ra sao”.
Cậu ấy rút từ trong túi áo ra một chiếc cặp tóc hình con bướm. Cậu ấy cài lên mái tóc tôi và nói: “Em thấy mọi cô gái trong thị trấn đều đeo nó. Em nghĩ chị nên có một chiếc”. 
Tôi không thể kìm nén được nữa. Tôi kéo em trai vào vòng tay và khóc. Năm đó, cậu ấy 20 còn tôi 23.
Tôi chuyển vào sống trong thành phố sau khi kết hôn. Đã nhiều lần chồng tôi mời bố mẹ tôi chuyển đến và sống chung với chúng tôi nhưng họ đều từ chối. Họ nói khi rời làng quê để lên thành phố thì họ sẽ không biết phải làm gì. Em trai tôi cũng đồng tình với họ. Cậu ấy nói: “Chị hãy chăm sóc bố mẹ chồng đi. Em sẽ lo cho cha mẹ ở đây”.
Một hôm, chồng tôi được thăng chức, trở thành giám đốc của nhà máy. Chúng tôi đề nghị em trai vào vị trí quản lí của bộ phận bảo trì nhưng cậu ấy từ chối lời đề nghị đó. Cậu ấy năn nỉ được làm việc như một người sửa chữa thay vì quản lý.
Một ngày nọ, em trai tôi đang trên đỉnh thang sửa chữa dây cáp thì bị điện giật và được đưa vào bệnh viện. Tôi và chồng đến thăm tại bệnh viện. Nhìn vào chân em, tôi càu nhàu: “Tại sao em lại từ chối lời đề nghị làm quản lý? Nếu làm quản lý thì sẽ không bị nguy hiểm như vậy. Bây giờ hãy nhìn em đi - em đang bị chấn thương nặng. Tại sao em không nghe chị?”.
Với vẻ mặt nghiêm túc, em vẫn nhất quyết bảo vệ quan điểm của mình: “Hãy nghĩ đến anh rể của em, anh ấy vừa trở thành giám đốc. Nếu em - một người không có học thức mà trở thành một nhà quản lý, thì những tin đồn thất thiệt sẽ bay khắp nơi như thế nào?”. 
Chồng tôi rơm rớm nước mắt, còn tôi nói: “Không phải em không có học thức, em chỉ không thể tiếp tục học vì hy sinh cho chị mà thôi!”.
“Tại sao chị lại nói về quá khứ?” - Em vừa nói vừa nắm lấy tay tôi. 
Năm đó, em 26 tuổi còn tôi 29. 
Em trai tôi 30 tuổi cưới một cô gái nông dân cùng làng. Trong tiệc cưới, chủ hôn hỏi em: “Ai là người anh kính trọng và yêu thương nhất?”.
Thậm chí không mất thời gian suy nghĩ, em trả lời: “Chị gái tôi”. 
Sau đó ngừng lại một giây, em nói tiếp: “Đương nhiên, ý tôi là bố mẹ thì bao giờ cũng là những người kính trọng và yêu thương nhất rồi. Ở đây, tôi muốn kể một câu chuyện”.
Em ấy tiếp tục bằng cách kể một câu chuyện mà tôi thậm chí không thể nhớ. 
“Khi tôi học cấp một, trường học thì rất xa bởi nó nằm ở một ngôi làng khác. Hàng ngày, tôi và chị gái đi bộ 2 tiếng đến trường và về nhà. Một ngày nọ, tôi bị mất một trong những chiếc găng tay của mình. Chị gái tôi đã cho tôi một cái của chị ấy. Chị ấy chỉ đeo một chiếc găng tay và phải đi bộ xa. Khi chúng tôi về đến nhà, tay chị ấy đã run lên vì thời tiết lạnh giá. Chị thậm chí không thể cầm đũa của mình. Kể từ ngày đó, tôi đã thề rằng chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ chăm sóc chị gái và luôn tốt với chị ấy”.
Tiếng vỗ tay vang lên khắp phòng. Mọi người đều hướng sự chú ý vào tôi. 
Khó khăn lắm tôi mới có thể cất lời: “Trong cả cuộc đời, người tôi muốn cảm ơn nhất là em trai tôi. Em ấy đã hy sinh cho tôi rất nhiều, rất nhiều từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn…” 
…Và trong ngày vui đặc biệt này, trước mặt đám đông, dẫu đã kìm nén hết sức có thể, những giọt nước mắt đã phản bội lại tôi - nó cứ thế lăn dài trên khuôn mặt.
Ngoài kia, trời xuân đang sang. Vạn vật sinh sôi nảy nở, lòng người cũng đang nở hoa. Có một bông hoa mùa xuân rực rỡ không bao giờ tàn trong trái tim
của gia đình: Đó là em tôi! 

Truyện khuyết danh
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Hội nghị tập huấn Luật Thủ đô và các văn bản triển khai thi hành của ngành văn hóa và thể thao
    Hội nghị tập huấn Luật Thủ đô 2024 và các văn bản triển khai thi hành cho công chức văn hóa 126 xã, phường năm 2025 diễn ra sáng 14/10 tại Bảo tàng Hà Nội. Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội Bạch Liên Hương, nhấn mạnh: “Việc tổ chức Hội nghị tập huấn dịp này nhằm giúp đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức, ngành văn hóa và thể thao Hà Nội hiểu rõ, nắm chắc các nội dung cốt lõi, điểm mới, từ đó làm cơ sở cho việc áp dụng và thực hiện đúng quy định của Luật trong thực tiễn công tác và quản lý Nhà nước tại
  • Công trình kiến trúc Pháp - Ga Huế được công nhận là điểm du lịch
    Công trình Ga Huế được người Pháp xây dựng năm 1906 đã được Sở Du lịch TP Huế giao cho Chi nhánh Khai thác Đường sắt Thừa Thiên Huế quản lý, khai thác và phát triển du lịch.
  • Ra mắt bộ sách “Truyện cổ tích hiện đại Việt Nam”
    Nhà xuất bản Kim Đồng vừa ra mắt bạn đọc bộ sách “Truyện cổ tích hiện đại Việt Nam” gồm 3 tập do tiến sĩ Lê Nhật Ký tuyển chọn và giới thiệu. Bộ sách quy tụ các tác phẩm tiêu biểu của gần 20 tác giả Việt Nam, trải dài gần một thế kỷ sáng tác (từ thập niên 1940 đến nay).
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Cải cách hành chính công, xây dựng chính quyền điện tử, chính quyền số đưa Hà Nội phát triển trong giai đoạn mới
    Đảng bộ Thành phố Hà Nội khóa XVII, nhiệm kỳ 2020 – 2025 đã thực hiện thắng lợi hầu hết các nhiệm vụ, mục tiêu, chỉ tiêu đặt ra. Trong đó có công tác cải cách hành chính công, xây dựng chính quyền điện tử, chính quyền số. Đây cũng là nội dung được Đảng bộ Thành phố chú trọng triển khai trong giai đoạn phát triển mới, cụ thể là tại Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025 – 2030.
  • Trưng bày quy hoạch, kiến trúc khu phố cũ tại Vườn hoa Tao Đàn
    Chào mừng Đại hội Đại biểu Đảng bộ thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030, sáng 13/10, UBND phường Cửa Nam tổ chức khai mạc trưng bày quy hoạch, kiến trúc khu phố cũ tại Vườn hoa Tao Đàn.
  • Phố phường Hà Nội được trang hoàng rực rỡ chào mừng Đại hội Đảng bộ Thành phố
    Chào mừng Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030, những ngày này, trên khắp các tuyến phố của Thủ đô được trang hoàng rực rỡ cờ, hoa, băng rôn, pano, áp phích.
  • Thanh Hóa tổ chức Lễ hội Lam Kinh năm 2025
    Sáng 13-10 (tức ngày 22 tháng Tám âm lịch), tại Khu di tích quốc gia đặc biệt Lam Kinh (xã Lam Sơn, tỉnh Thanh Hóa), tỉnh Thanh Hóa tổ chức trọng thể Lễ hội Lam Kinh năm 2025 - Kỷ niệm 607 năm Khởi nghĩa Lam Sơn (năm 1418-2025), 597 năm Vua Lê Thái Tổ đăng quang (năm 1428-2025) và 592 năm ngày mất của Anh hùng dân tộc Lê Lợi (năm 1433-2025).
  • Hòa nhạc đặc biệt “Kết nối giai điệu Việt - Mỹ” diễn ra tại Nhà hát Hồ Gươm
    Chương trình hòa nhạc đặc biệt Kết nối giai điệu Việt - Mỹ sẽ diễn ra ngày 15/10 tại Nhà hát Hồ Gươm Hà Nội với sự góp mặt của nhiều nghệ sĩ hàng đầu đến từ hai quốc gia.
  • Góp phần thúc đẩy sự phát triển của tiểu thuyết Việt Nam hiện đại
    Chiều 10/10/2025, tại Hà Nội, Thời báo Văn học nghệ thuật phối hợp với Quỹ Hỗ trợ sáng tạo Văn học nghệ thuật Việt Nam và Công ty Cổ phần Truyền thông Tri thức số (TTS) tổ chức Lễ trao giải Cuộc thi Sáng tác Tiểu thuyết Thời báo Văn học Nghệ thuật lần thứ I (2023 – 2025).
Em trai
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO