Tác giả Lương Thìn chia sẻ, giữa cái ồn ã của cuộc sống, có lúc thấy lòng mình khắc khoải, muốn tìm chút bình yên. Chị tìm được sự bình yên trong công việc viết lách, trên những con chữ. Và, người đọc chắc chắn sẽ tìm được những khoảnh khắc bình yên khi đến với “Cánh diều trong phố” của chị.
Lương Thìn là một người có trái tim nhạy cảm, tinh tế và đầy ngọt ngào, nên một mùi hương hăng hắc của hoa xuyến chi nở bạt ngàn trên triền đê cũng gợi lên trong chị bao cảm xúc. Một sớm ra phố giữa mùa sương bay, đạp chân lên những bồng bềnh sương khói mờ ảo mà nghe lòng mình cũng mềm mại như mây trời. Một mùi hương hoa dẻ khẽ khàng trong gió chiều bảng lảng cũng khiến lòng chị lắng lại giữa những chênh chao cuộc sống.
Tản văn của nữ giáo viên Kinh Bắc này rất nhẹ nhàng và giàu cảm xúc, lúc nào cũng phảng phất nỗi niềm xưa cũ vừa ấm áp mà cũng rất đỗi ngọt ngào. Là ổ rơm một thời mẹ ủ đàn con đi qua cái lạnh của mùa rét mướt, là món ăn xưa khơi gợi bao nỗi nhọc nhằn cơm áo một thời, là cánh diều tuổi thơ bay trong chiều hè nắng đổ, là những trò chơi thuở bé đã chìm sâu trong ký ức phôi pha để mỗi khi nhớ về lại thấy lòng mình mênh mang trong nỗi nhớ.
Đọc “Cánh diều trong phố”, người đọc sẽ hiểu hơn về mảnh đất Kinh Bắc, cái nôi của làn điệu dân ca quan họ. Tác giả dẫn dắt người đọc ngang qua làng Đông Hồ xem tranh, ghé cánh đồng hoa Kinh Bắc ngắm hoa nở khi xuân về. Lang thang dọc sông Cầu, sông Đuống khi hoàng hôn đỏ rực về bên kia núi, lòng thấy an bình giữa một tiếng chuông ngân. Có khi lại dừng bên đồng dâu xanh mướt dưới chân đê mà nghĩ về những tháng ngày no ấm.
Bên cạnh đó, người đọc nhận ra một nguồn năng lượng tích cực trong những tản văn mộc mạc nhưng luôn đầy chất thơ của chị. Ta sẽ thấy một Lương Thìn luôn có một tình yêu thiên nhiên sâu nặng, một tấm lòng sáng trong và đôi mắt tinh tế quan sát mọi thứ. Để rồi chị luôn “vẽ” ra những bức tranh bình dị quanh mình, những bức tranh bừng bừng sức sống.
Người đọc như thấy tác giả nói hộ lòng mình, cuộc sống này thật tươi đẹp. Bốn mùa luân chuyển, dù mưa hay nắng, dù nóng hay rét thì cũng ngọt ngào trân quý, đáng để yêu thương. Một chiếc lá mít nửa đỏ nửa vàng rụng bên hè, một chiếc lá khế rơi lạo xạo trên chái bếp, một làn hương thoang thoảng nương theo gió đồng, một nụ hoa e ấp trong làn mưa bụi, một cành cây khô gầy giữa tiết đông gió rét, tất cả gợi nên vẻ đẹp bình dị mà mờ ảo. Cuộc sống quanh ta luôn tưng bừng và đầy màu sắc như thế, chỉ cần ta chịu khó dừng lại, chậm rãi lắng nghe, lòng sẽ thấy sự bình yên của đất trời như lan vào tim mình. Những lo toan, những muộn phiền đều như dừng lại, chỉ còn sự an yên chiếm hữu cõi lòng.