Bình Nguyên Trang: Bạn đọc có quyửn quên nhà  thơ dở

evan| 14/02/2012 12:09

(NHN) Mấy năm gần đây Bình Nguyên Trang khá im ắng, nhưng những ngà y đầu 2012, chị bất ngử trình là ng một lúc 2 đầu sách. Chị vẫn âm thầm nuôi dườ¡ng tình yêu với thi ca một cách bửn bỉ, lặng thầm nhưng quyết liệt.

 Kể từ giải nhất Tác phẩm tuổi xanh năm 1997, đã 15 năm trôi qua, giử chị thấy mình ở tuổi... mà u gì?

- Аã có những lúc tôi muốn tự ruồng bử mình, thì tôi vẫn luôn đợi mà u Xanh, nhưng trong một tinh thần khác, có thể là  không ồn à o như những năm tuổi 20. Giống như những câu thơ tôi viết gần đây nhất: Rất thật lòng tôi muốn ruồng bử tôi/ Ruồng bử những vui buồn như trái táo/ Im lặng đợi Xanh trong góc một khu vườn....

- Cũng có người nói cái tên Bình Nguyên Trang thuở Hoa Học Trò "hot" hơn bây giử, chị thấy sao?

- Tôi thực sự đã viết và  xuất hiện nhiửu trên các báo dà nh cho tuổi trẻ như Hoa Học Trò, ào Trắng, Tuổi xanh, Mực Tím, Sinh Viên, Tiửn Phong... Những năm trung học và  đại học phải sống xa nhà , tôi đã sống ung dung bằng tiửn nhuận bút mà  không cần đến viện trợ của gia đình. Sau nà y, tôi chọn nghử báo và  trở thà nh một nhà  báo, đầu tư thời gian và  tâm huyết cho nghử nghiệp của mình, việc sáng tác đã nằm trong một tư duy khác. Dưới nhãn quan của người là m báo, tôi có thể quan tâm đến rất nhiửu thứ hot trong đời sống, nhưng chỉ ý nghĩ phải là m cho cái tên của mình trở nên hot, dù ở nghĩa nà o đó, tôi cũng đửu thấy sợ.

- Nhìn lại mốc thời gian in thơ của chị thì từ tập thơ đầu tiên năm 1995, tập thứ hai năm 2003, cho đến tập thơ mới nhất đầu năm nay, tính ra khoảng... 8 năm một tập. Liệu khoảng thời gian ấy có thể khiến người ta quên mất một cái tên?

- Bạn thống kê, nhìn lại tôi mới nhận ra đúng là  mỗi 8 năm qua đi tôi mới in một tập thơ, kể cũng hơi chậm chạp so với một số bạn là m thơ trẻ khác. Thế nhưng có lúc in sách ra rồi tôi vẫn hoà i nghi tự hửi, liệu mình có vội và ng không? Liệu những câu thơ mình viết có thể chia sẻ được cùng ai đó hay không? Sự lãng quên, như cách mà  tôi cảm nhận ngay từ lúc còn là  học trò bắt đầu viết những bà i thơ đầu tiên, thì nó luôn luôn đứng đợi mình ở phía trước. Gần 20 năm cầm bút tôi ngộ ra rằng con đường đến với thơ ca chính là  con đường gần với sự vô tăm tích nhất. Аó là  con đường mà  một khi ta đã chọn để đi là  đã sẵn sà ng để trở thà nh vô tăm tích trong đời sống.

Trò chơi chữ nghĩa nghiệt ngã ở chỗ nó chả đoái hoà i đến những con số đếm bao giử. Sự ruồng rẫy của nó với bạn vẫn có thể diễn ra ngay khi bạn đã miệt mà i lao động, đã viết rất nhiửu. Cố nhiên tôi không biện hộ cho những người viết ít hay không viết, vì như thế thì chả có gì để bà n. Sự lãng quên như bạn hửi, tôi không sợ, vì tôi đã luôn sẵn sà ng cho việc đó. Bạn đọc có quyửn quên đi những bà i thơ dở và  những nhà  thơ dở.

- Аầu năm nay chị bỗng dưng in liửn một tập thơ và  một tập ký chân dung, và  còn một tập truyện ngắn cũng sẽ in trong năm, có phải chị muốn chứng minh một điửu, Bình Nguyên Trang là m báo, và ... vẫn là m thơ viết văn?

- Xuất bản một cuốn sách chưa bao giử dễ dà ng như hôm nay, nên nó chẳng là  vấn đử với bất kử³ ai cầm bút cả. Аối với tôi cũng vậy. Аến một thời điểm tôi cảm thấy mình cần phải là m một điửu gì đó đánh dấu vử quãng đường mình vừa đi qua, thì ý tưởng xuất bản một và i cuốn sách ập đến. Аó là  một công việc tương đối cá nhân, tôi không định chứng minh điửu gì cả.

Tác giả Bình Nguyên Trang.
Tác giả Bình Nguyên Trang.

- Chị có nghĩ rằng, với mỗi người sáng tác thì tác phẩm sau gử­i đến bạn đọc cần có gì đó mới mẻ hơn tác phẩm trước?

- Tôi cho rằng tất cả người cầm bút đửu nghĩ vậy, nếu họ còn muốn ở trong lòng bạn đọc.

- Những bông hoa đang thiửn có gì mới hơn 2 tập thơ trước?

- Khi tôi xuất bản một tập thơ, nghĩa là  tôi có nhu cầu được trình bà y trước bạn đọc một Tà”I ít nhiửu khác so với Tà”I của ngà y hôm qua. Còn khác như thế nà o, với thơ, nói ra e rằng chủ quan quá. Vậy hãy để bạn đọc trả lời giùm tôi câu hửi nà y.

- Аọc Những bông hoa đang thiửn thấy một Bình Nguyên Trang bướng bửn bỉ và  bình thản một cách tự tin, đó có phải là  tính cách của chị gử­i trong thơ?

- Hình như điểm yếu nhất của thơ ca là  nhà  thơ không thể giấu được con người thật của mình trong đó. Vì thế nếu bạn thấy như vậy thì có lẽ đúng như vậy.

- Như nhà  thơ Mai Linh viết ở lời tựa, nhẹ dạ, cả tin và  nông nổi là  bản chất của thi ca, chị thấy mình có đủ những đặc điểm ấy?

-Аó là  khi nhà  thơ Mai Linh nhìn thơ ca à‚m tính - như người đà n bà . Những người đà n bà  chúng tôi khác cánh mà y râu khi chọn thơ ca bầu bạn ở chỗ, chúng tôi không đắm đuối nhau như tình nhân, mà  chúng tôi thương nhau. Những vui buồn của của chúng tôi mang khuôn mặt giống nhau. Bởi vậy thơ ca chỉ nhẹ dạ, cả tin, nông nổi khi đến với phụ nữ thôi, còn với đà n ông thì chưa chắc đâu nhé... (cười)

- Аâu là  thứ mà  Bình Nguyên Trang vẫn giữ lại từ thời tuổi trẻ?

- Không phải tôi cố tình giữ lại mà  chắc chắn là  không bao giử mất đi trong tôi một vùng ký ức đẹp của những năm tháng tuổi trẻ. Ở đó là  mái nhà  tuổi ấu thơ với mùi rơm rạ, khói bếp, là  cánh đồng mướt xanh, là  tháng ba mưa phùn gió bấc được sưởi ấm bằng mà u hoa gạo đử, là  hình ảnh bà  tôi, mẹ tôi, chị tôi, là  ngôi là ng nhử vùng đồng bằng Bắc Bộ nơi tôi sinh ra, những phận đời lam lũ mà  suốt đời tôi cảm thấy mình mắc nợ... Và  tất nhiên là  cả những lấm lem thị thà nh mà  một đứa trẻ nhà  quê như tôi đã ra đi và  trải nghiệm, để rồi biết rằng hạnh phúc nhất là  khi mình có nguồn cội để quay vử trong những lúc bay lưng chừng một cơn buồn chán.

(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hà Nội - “dòng sông nghĩa tình” cuộn chảy
    Hà Nội - trái tim của đất nước, đã và đang lan tỏa thông điệp “vì cả nước, cùng cả nước” bởi Thủ đô sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ đồng bào lũ lụt miền Trung, Tây Nguyên với tất cả khả năng. Hành trình hỗ trợ đồng bào vùng lũ của Hà Nội không chỉ là sự chi viện vật chất đơn thuần, mà còn là bản giao hưởng xúc động về tình người, về trách nhiệm của Thủ đô đối với đồng bào trên mọi miền Tổ quốc.
  • Triển lãm " Litaliti ”: Trải nghiệm nghệ thuật từ những tác phẩm kích thước nhỏ của nghệ sĩ ba miền
    Từ ngày 25 đến 30/11/2025, tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam (số 66 Nguyễn Thái Học, Hà Nội) sẽ diễn ra triển lãm “Litaliti”. Sự kiện giới thiệu gần 200 tác phẩm kích thước nhỏ của 17 nghệ sĩ đến từ ba miền Bắc, Trung, Nam.
  • Bài 3: Kinh tế di sản - tầm nhìn mới của Đảng trong phát triển văn hóa
    Trong Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV, khái niệm “kinh tế di sản” lần đầu tiên được đề cập như một định hướng chiến lược cho phát triển văn hóa bền vững. Đây có thể coi là bước chuyển quan trọng về tư duy, mở ra cách tiếp cận mới về di sản văn hóa trong bối cảnh phát triển hiện nay.
  • Kỷ niệm 50 Quốc khánh nước CHDCND Lào và 105 năm Ngày sinh, Chủ tịch Kaysone Phomvihane tại Hà Nội
    Sáng nay 27/11/2025, tại Hà Nội đã diễn ra Lễ kỷ niệm 50 năm Quốc khánh nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào (2/12/1975-2/12/2025) và 105 năm Ngày sinh Chủ tịch Kaysone Phomvihane (13/12/1920-13/12/2025). Chủ tịch nước Lương Cường đã tham dự buổi lễ.
  • [Podcast] Đền Thượng Cát – Di tích đặc biệt giữa lòng Hà Nội
    Trong dòng chảy phát triển và hội nhập quốc tế sâu rộng của Thủ đô Hà Nội hôm nay, đền Thượng Cát đã khẳng định giá trị, không chỉ là một di tích văn hóa, mà còn là “mạch ngầm” tinh thần, kết nối hiện tại với quá khứ, khẳng định sự phong phú và đa dạng của bản sắc văn hóa lịch sử Thăng Long – Đông Đô – Hà Nội, một Thủ đô nghìn năm luôn biết trân trọng và gìn giữ những giá trị đã bồi đắp nên mình.
Đừng bỏ lỡ
Bình Nguyên Trang: Bạn đọc có quyửn quên nhà  thơ dở
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO