Những giấc mưa

Hanoimoi| 19/08/2022 08:44

Mùa này, những cơn mưa đến rồi có khi kéo dài cả mấy ngày, có lúc cả tuần lễ. Dù nắng nóng đến thế nào, dù gió Lào có lúc thổi khô họng đến đâu thì khi mưa về vẫn gọi tên miền nhiệt đới bằng tình yêu bất tận của mình. “Chiếc lưới” nước vô hình trùm lấy cả bầu trời, phong tỏa mọi ngả đường, len lỏi cả vào giấc ngủ. Không nói quá lời, mùa này ít khi còn đủ kiên nhẫn ngóng mưa tạnh nữa. Chỉ có những ngày ta tỉnh thức dưới những cơn mưa...

Những giấc mưa
Minh họa: Nguyễn Đăng Phú.

Mưa là giấc ngủ, là giấc mơ của mùa màng. Nhìn những cây cổ thụ vạm vỡ, đứng trần mình dưới nắng và sương muối ta hiểu được phải có những tích tụ thế nào thì cây mới có đủ sức vóc chịu đựng như thế. Rồi khi chân ta qua con đường núi ngày nắng gắt, bỗng nghe giữa lau lách, cỏ cây, tiếng róc rách giữa đá núi khô cằn suối khe. Gặp một dòng suối bây giờ hiếm như trong cổ tích. Suối là nguồn “nhựa sống” của đất, mưa đã chắt chiu từ bao ngày, từ muôn phương để ban tặng cho đất này.

Đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn xa xăm, dẫu phía kia là rừng, phía này là một khu resort mới được tạo nên thì vẫn cảm nhận được: Nếu không có mưa, sẽ chẳng có nền văn minh nào sinh ra ở nơi đây. Và, cả những hoa văn trống đồng, họa tiết thổ cẩm, điệu múa mềm mại, những vị thần, hội rước... cũng từ “chiếc nôi” mưa mà sinh ra.

Quanh một vòng trái đất, mây đi đâu, những đám mây vô biên cứ bay vô thường còn mưa thì lại khác, mưa lưu luyến trên từng miền đất của mình. Như một người tha hương trở về có khi thật sớm, có năm khá muộn. Sấm đã rền vang từ lúc nào mà đến tận đêm muộn mới nghe lác đác vài giọt mưa trên phiến lá. Sớm ra, thấy đất vẫn khô cong. Có khi phải mưa lâu lắm ta mới thấy mùi đất ẩm bốc lên, mưa mới thấm đủ những xa cách, nắng nôi, thương nhớ vào đất quê hương...

Với người ở phố, họ có thể quên cả trận mưa dài bởi những bộ phim hay trong rạp, tiếng đàn hát trong những phòng trà, hay khi đàm đạo bên ly cà phê, quây quần bên bàn nhậu... Còn với người ở núi, ở đồng bằng châu thổ, mưa là một phần tất yếu của cuộc sống. Họ đón mưa bằng ống bương đã đục thông các mấu, nối nhau đón nước về bể chứa, họ đi dưới mưa tìm tiếng ếch đồng, bắt những con cá từ suối lũ tràn về như món quà thiên nhiên ban tặng. Trong những lễ cầu mưa, khát vọng được mùa, mưa thuận theo lòng người được vang lên bằng lời khấn cầu. Người ta chay tịnh, thành tâm dâng lòng thành đón mưa. Chúng ta đâu chỉ coi mưa là thần, là phép màu. Mưa còn là niềm tin, sự thiện lương giúp muôn loài tươi tốt.

Có người bảo, ở quê hay mưa, ở rừng mưa lâu, mưa dai dẳng. Lại có ai đó nói mưa ở phố buồn bởi gắn với những cuộc chia xa, mưa nhắc kỷ niệm xưa... Phải chăng, đó không còn là câu chuyện của thời tiết, là sự luân chuyển của những hạt nước mà mưa đã tạo nên một dấu ấn trong cuộc đời. Tựa như một giấc mơ, có lúc dở dang, hẫng hụt, có khi viên mãn rồi khi thức dậy, đối diện với thực tại ta vẫn còn nuối tiếc. Mưa tạnh cũng như khi ta vừa tỉnh mộng, có khi nắng lại gắt lên, gió Lào lại thổi bỏng rát mặt người nhưng đâu có hề gì. Hãy cứ mộng mơ để thêm dũng khí bước tiếp trong cuộc đời. Cảm ơn những giấc mưa như thế...

(0) Bình luận
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Những giấc mưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO