Những giấc mưa

Hanoimoi| 19/08/2022 08:44

Mùa này, những cơn mưa đến rồi có khi kéo dài cả mấy ngày, có lúc cả tuần lễ. Dù nắng nóng đến thế nào, dù gió Lào có lúc thổi khô họng đến đâu thì khi mưa về vẫn gọi tên miền nhiệt đới bằng tình yêu bất tận của mình. “Chiếc lưới” nước vô hình trùm lấy cả bầu trời, phong tỏa mọi ngả đường, len lỏi cả vào giấc ngủ. Không nói quá lời, mùa này ít khi còn đủ kiên nhẫn ngóng mưa tạnh nữa. Chỉ có những ngày ta tỉnh thức dưới những cơn mưa...

Những giấc mưa
Minh họa: Nguyễn Đăng Phú.

Mưa là giấc ngủ, là giấc mơ của mùa màng. Nhìn những cây cổ thụ vạm vỡ, đứng trần mình dưới nắng và sương muối ta hiểu được phải có những tích tụ thế nào thì cây mới có đủ sức vóc chịu đựng như thế. Rồi khi chân ta qua con đường núi ngày nắng gắt, bỗng nghe giữa lau lách, cỏ cây, tiếng róc rách giữa đá núi khô cằn suối khe. Gặp một dòng suối bây giờ hiếm như trong cổ tích. Suối là nguồn “nhựa sống” của đất, mưa đã chắt chiu từ bao ngày, từ muôn phương để ban tặng cho đất này.

Đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn xa xăm, dẫu phía kia là rừng, phía này là một khu resort mới được tạo nên thì vẫn cảm nhận được: Nếu không có mưa, sẽ chẳng có nền văn minh nào sinh ra ở nơi đây. Và, cả những hoa văn trống đồng, họa tiết thổ cẩm, điệu múa mềm mại, những vị thần, hội rước... cũng từ “chiếc nôi” mưa mà sinh ra.

Quanh một vòng trái đất, mây đi đâu, những đám mây vô biên cứ bay vô thường còn mưa thì lại khác, mưa lưu luyến trên từng miền đất của mình. Như một người tha hương trở về có khi thật sớm, có năm khá muộn. Sấm đã rền vang từ lúc nào mà đến tận đêm muộn mới nghe lác đác vài giọt mưa trên phiến lá. Sớm ra, thấy đất vẫn khô cong. Có khi phải mưa lâu lắm ta mới thấy mùi đất ẩm bốc lên, mưa mới thấm đủ những xa cách, nắng nôi, thương nhớ vào đất quê hương...

Với người ở phố, họ có thể quên cả trận mưa dài bởi những bộ phim hay trong rạp, tiếng đàn hát trong những phòng trà, hay khi đàm đạo bên ly cà phê, quây quần bên bàn nhậu... Còn với người ở núi, ở đồng bằng châu thổ, mưa là một phần tất yếu của cuộc sống. Họ đón mưa bằng ống bương đã đục thông các mấu, nối nhau đón nước về bể chứa, họ đi dưới mưa tìm tiếng ếch đồng, bắt những con cá từ suối lũ tràn về như món quà thiên nhiên ban tặng. Trong những lễ cầu mưa, khát vọng được mùa, mưa thuận theo lòng người được vang lên bằng lời khấn cầu. Người ta chay tịnh, thành tâm dâng lòng thành đón mưa. Chúng ta đâu chỉ coi mưa là thần, là phép màu. Mưa còn là niềm tin, sự thiện lương giúp muôn loài tươi tốt.

Có người bảo, ở quê hay mưa, ở rừng mưa lâu, mưa dai dẳng. Lại có ai đó nói mưa ở phố buồn bởi gắn với những cuộc chia xa, mưa nhắc kỷ niệm xưa... Phải chăng, đó không còn là câu chuyện của thời tiết, là sự luân chuyển của những hạt nước mà mưa đã tạo nên một dấu ấn trong cuộc đời. Tựa như một giấc mơ, có lúc dở dang, hẫng hụt, có khi viên mãn rồi khi thức dậy, đối diện với thực tại ta vẫn còn nuối tiếc. Mưa tạnh cũng như khi ta vừa tỉnh mộng, có khi nắng lại gắt lên, gió Lào lại thổi bỏng rát mặt người nhưng đâu có hề gì. Hãy cứ mộng mơ để thêm dũng khí bước tiếp trong cuộc đời. Cảm ơn những giấc mưa như thế...

(0) Bình luận
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
  • Thắp lên cánh đồng mùa xuân
    Ngày Tết, tôi có hứng thú đi tìm miền cỏ nước. Từ thuở bé đến bây giờ vẫn nguyên một mong ước giản dị mà xa xôi ấy. Ví von một chút là được vị thần thiêng liêng của Tết năm đó mừng tuổi cho một hình sắc cánh đồng vào xuân. Ngẫm thế, chợt thấy nếu được trải mình vào cánh đồng đang dâng lên tràn chảy sắc xuân ấy, thật sẽ là một món quà trang trọng, lịch lãm và cải biến diệu kỳ.
  • Nhớ miền tết xưa
    Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
  • Thân thương căn bếp mùa đông
    Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ mẹ tìm quần áo ấm.
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Những giấc mưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO