Những cánh sóng về đâu?

Thanh Ngà| 08/10/2021 14:21

Những cánh sóng về đâu?

Biển như người mẹ vĩ đại dung chứa tất cả nỗi ưu tư, phiền muộn, hứng khởi... Lòng biển như lòng mẹ thấu hiểu những đứa con. Phải chăng vì thế mà biển khiêm nhường chọn cho mình vị trí thấp nhất? Và phải chăng cũng vì lẽ đó mà sóng biển được sinh ra nhiều đến vậy, cứ mênh mang, dềnh dàng, là cánh cửa tâm hồn chất chứa những thao thức của biển khơi.

Người ta thường khoác cho sóng cái tên “sóng bạc đầu”. Song kì thực sóng có nhiều loại lắm. Con sóng cả là bạn của cha đi đánh cá ngoài khơi xa. Con sóng con lon ton theo chân con trong buổi bình minh hé rạng hay chiều tà. Sóng gầm nơi ghềnh đá cheo leo, sóng mồ côi lang thang khắp biển trời… Song dữ dằn nhất là sóng thần với sức tàn phá kinh hoàng. Có mấy ai tự hỏi rằng: “Tại sao có những lúc sóng lại dữ dội đến vậy?”.

Cuộc tình của gió và biển muôn đời mãi đẹp với những phút thăng hoa kết tinh trong nắng thành mây, thành sóng. Mây theo gió rong ruổi muôn nơi để lại mặt biển khơi mặn mòi hơn với vạn ngàn con sóng bạc đầu thương nhớ. Sóng là hơi thở của biển cả mênh mông. Sóng phiêu lãng nhờ gió, sóng mặn nồng nhờ biển. Sóng gợn lên và thấu hiểu nỗi niềm riêng của những chuyến xa khơi. Nhờ đó mà sóng làm bạn với thuyền lênh đênh, với những cánh chim trời chao nghiêng trên mặt biển, với bầy trẻ thơ và cả những phận người lữ thứ. 

Biển dịu dàng. Những con sóng êm êm vỗ về bờ cát. Khi ấy, sóng như những nốt nhạc trên khuông khẽ khàng trở mình lăn trong bản hòa tấu thanh thoát của biển trời. Sóng mang theo nắng và vị mặn xa xăm, mang theo cá đầy khoang và cả những nụ cười trên khuôn mặt rắn rỏi của những ngư dân đi đánh cá trở về. Mặt trời lên, sáng lấp lánh trong mắt sóng và trong mắt những người vợ chờ chồng trên bãi cát dài thăm thẳm. Ánh mắt trẻ thơ long lanh đuổi theo những con sóng lăn tăn. Những con sóng gối đầu kể cho nhau nghe về những ngày bình yên trong nắng.

Biển hát cày tung những luống sóng liên hoàn tưởng chừng bất tận. Đó là khi biển mở lòng đón những đứa con đi xa trở về. Mây theo gió lang thang ngàn dặm hợp lại trên bầu trời, rủ rỉ kể cho nhau nghe về cuộc hành trình xa khơi và về ngọn nguồn nỗi nhớ. Khao khát về nguồn cháy bỏng biến mây thành nước mưa trong lành rơi trên triền núi, rừng cây, trên cánh đồng bát ngát, hay nương lúa, nương dâu. Tình yêu và lòng thương nhớ cùng niềm khao khát được trở về nguồn cội đã đánh thức những mầm non làm cho cây cối đơm hoa thơm, trái ngọt. Tình yêu ấy da diết chảy quanh co núi đồi hợp thành con suối róc rách reo vui. Những con suối chảy vào sông rồi xuôi dòng về biển mang theo tình yêu suốt dọc dài thương nhớ, chở nặng phù sa, thơm hương đất và nặng tình người. 

Có những lúc sóng dềnh dàng, ngẩn ngơ như đợi chờ người xa vắng. Có những lúc sóng gầm gào trong thanh âm quặn thắt bởi những người vợ tìm chồng đi đánh cá khơi xa không trở về, những người mẹ nghe tin con ngã xuống để bảo vệ vùng trời bình yên hay vùng biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Sóng như những nhân chứng sống động, hùng hồn, là sự giao thoa hài hòa gắn kết bền chặt tình yêu thiêng liêng giữa đất liền và biển đảo. Sóng vỗ ngàn năm nhắc nhở con cháu về lòng biết ơn. Bởi dưới mỗi lòng sông, khe suối hay lòng biển còn nhiều lắm những chứng tích thầm lặng mà sóng ngày đêm vẫn vỗ về, an ủi. 

Sóng không chỉ là đứa con tinh thần của nước và gió mà sóng còn được sinh ra từ đáy lòng ta. Nếu mỗi người là một suối nguồn yêu thương thì muôn cánh sóng sẽ có sức lan tảo diệu kì. Ước chi mỗi người chúng ta là những cánh sóng nhỏ khiêm nhường và giàu lòng trắc ẩn. Ước chi suối nguồn biết ơn mãi hát, cánh rừng mãi xanh, dòng sông xanh chảy qua lòng thành phố và làm đầy thêm biển cả của tình thương…
(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Những cánh sóng về đâu?
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO