Nhớ bát canh rau muối

Hanoimoicuoituan| 08/05/2022 08:49

Khi những hạt mưa xuân bắt đầu rơi xuống cũng là khi những mầm cây rau muối ngoi lên. Đấy là khi những bãi đất pha cát ngoài bãi sông Hồng mấy tháng trời nằm phơi cằn khô dưới gió đông giờ được mưa xuân tắm tưới bất ngờ lao xao những bụi cây nho nhỏ lá xanh nõn. “Rau muối! Rau muối đấy!”, không nhớ ai đã thốt lên như vậy.

Nhớ bát canh rau muối
Cây rau muối.

Tôi thần người đứng nhìn. Đã lâu lắm rồi, dễ đến hơn 50 năm tôi mới có cảm giác sững sờ trước một loài rau dại. Lần đầu tiên tôi được nghe đến cái tên “rau muối” là bữa lũ trẻ chúng tôi, năm ấy chừng 8 - 9 tuổi, rủ nhau ra bãi sông Hồng chơi, đi từ chân cầu Long Biên phía nội thành ra.

Đó là một ngày cuối tháng Giêng, mưa xuân lất phất. Bờ bãi sông Hồng mờ mờ ảo ảo trong làn sương cùng mưa bụi. Vẻ mờ ảo ấy dường như làm tăng thêm sự hiếu kỳ cho lũ choai choai. Lò dò những bước chân khật khưỡng bởi đất cát gặp mưa nên nhão nhoét, chúng tôi lò dò tiến vào khu ruộng ngô mới nảy hạt.

Không gian tuyệt nhiên vắng lặng, chỉ có tiếng gió thổi vọng từ ngoài mặt sông tới và tiếng chân của lũ trẻ. Bất chợt có giọng phụ nữ cất lên, giọng nói vừa như cảnh báo vừa như hỏi xem chúng tôi cần gì. Cả bọn đứng im ngơ ngác, rồi từ vạt sương mù trước mặt xuất hiện một người phụ nữ. Cô bước lại gần chúng tôi, trên tay còn cầm nắm lá xanh tựa nắm cỏ. Cô cất tiếng hỏi: “Các cháu đi đâu? Cẩn thận trời mù không nhìn thấy gì dễ sa chân vào hố sụt đấy”. Rồi cô lại gần hơn, giảng giải: “Ngoài bãi sông là đất mới bồi qua những tháng ngập nước nên thường xuất hiện những hố sụt. Hố sụt rất nguy hiểm, nếu hố nhỏ thì bị mắc chân, còn nếu hố to có khi nguy hiểm đến tính mạng". Cô tự giới thiệu mình tên là Thắm. Nghe cô Thắm giảng giải như thế, chúng tôi bỗng thấy hú hồn.

Dường như chiều lòng bọn trẻ ngốc nghếch, cô Thắm dẫn chúng tôi đi thăm ruộng ngô của mình. Cô bảo quê cô ở Hưng Yên. Hằng năm, cứ vào dịp cuối thu đầu đông, khi nước sông Hồng bắt đầu cạn làm lộ ra những bãi phù sa đậm đỏ là lúc cô cùng một số người trong thôn đi thuyền ngược sông Hồng rồi cập vào bãi sông bên hữu, chỗ giáp với nội thành, để trồng rau, khoai, ngô. Cho đến đầu hè, các cô lại xuôi thuyền về quê, chờ vài tháng lại ngược sông mưu sinh.

Tôi hỏi chen ngang: “Cô Thắm ơi! Cô cầm trên tay cây gì vậy?”. Cô Thắm như sực tỉnh, trở về với công việc đang làm trước khi gặp chúng tôi: “Cây rau muối đấy”. Tôi lại hỏi: “Cô ơi, rau muối là gì? Chắc rau này mặn như muối ấy cô nhỉ?”. Cô cúi xuống, nhổ lên một cây nhỏ có những chiếc lá xanh nhưng bề mặt lá lại được phủ một lớp mỏng trắng như bụi phấn. Cô bảo: “Dân ngoài bãi gọi đây là cây rau muối vì nó có vị mằn mặn và hơi chát”. Tôi lại tò mò: “Có ăn được không mà cô hái nhiều thế?”. Cô Thắm cười: “Rau này ăn ngon lắm. Nấu canh suông cũng ngon. Người ngoài bãi gọi là rau nhà nghèo”.

Nhớ bát canh rau muối
Người dân thu hoạch rau tại bãi giữa sông Hồng.

Rau muối là loại cây thân thảo, trông gần giống thân hoa mười giờ, có lá nhỏ li ti nằm sát đất. Người hái rau phải tỉ mẩn ngắt từng mầm rau nhỏ và mất vài giờ mới có đủ để nấu nồi canh cho cả nhà. Cô Thắm cho hay, cây rau muối mọc tự nhiên ở khắp nơi, nhiều nhất là ở ngoài bãi sông. Đất phù sa rất thích hợp cho cây rau muối sinh trưởng. Người dân thu hái các ngọn non và lá non của loài cây hoang dại này làm rau ăn, chế biến bằng cách luộc, xào hoặc nấu canh. Chơi ngoài bãi và cùng cô Thắm đi hái rau muối chừng hơn một tiếng thì cô giục bọn tôi về nhà kẻo bố mẹ mong. Chúng tôi chào cô để về nhà. Cô Thắm nói với theo: “Nhớ đưa rau muối cho mẹ nấu canh ăn trưa nay nhé”.

Bữa trưa hôm ấy, cả nhà tôi được ăn bát canh "rau nhà nghèo”. Hình như mẹ tôi cũng đã biết về cây rau muối nên chỉ nói: “Lần sau các con không được tự do ra bãi sông Hồng nhé. May hôm nay có cô Thắm, chứ không thì...”, rồi lẳng lặng đi nấu canh. Tới bữa, mẹ bảo tôi múc canh ra bát tô đặt vào mâm. Bát canh bốc hơi nghi ngút, nhìn phát thèm. Bấy giờ mẹ mới cẩn thận mở nắp lọ Penicillin đựng mỳ chính - thứ gia vị xa xỉ thời đó, chấm nhẹ đầu đũa rồi nhúng vào bát canh rau muối. Đó là bữa cơm trưa với bát canh rau muối ngon nhất với tôi cho đến bây giờ...

Sáng nay mưa xuân. Tôi cùng với ông bạn hưu thong thả đạp xe vài vòng quanh nơi tôi đang ở. Khu đô thị mới được hình thành độ chục năm trên khu đất ngày trước là ruộng rau. Bất chợt tôi phanh khựng xe lại sau tiếng ông bạn: “Rau muối! Rau muối đấy!”. Trên bãi đất hoang ngay bên cạnh đường là vô vàn những cây rau muối đang đua nhau từ đất chui lên, hớn hở khoe những chiếc lá nhỏ màu xanh nõn được phủ một lớp trăng trắng như bụi phấn.

Từ trong xa thẳm, ký ức về bát canh rau muối, thứ “rau nhà nghèo” chợt ùa về náo nức.

(0) Bình luận
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
  • Thắp lên cánh đồng mùa xuân
    Ngày Tết, tôi có hứng thú đi tìm miền cỏ nước. Từ thuở bé đến bây giờ vẫn nguyên một mong ước giản dị mà xa xôi ấy. Ví von một chút là được vị thần thiêng liêng của Tết năm đó mừng tuổi cho một hình sắc cánh đồng vào xuân. Ngẫm thế, chợt thấy nếu được trải mình vào cánh đồng đang dâng lên tràn chảy sắc xuân ấy, thật sẽ là một món quà trang trọng, lịch lãm và cải biến diệu kỳ.
  • Nhớ miền tết xưa
    Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Phim hoạt hình Việt: Định hình bản sắc, vươn ra toàn cầu
    Với những hình ảnh sống động, chiều sâu văn hóa và thông điệp nhân văn được lồng ghép tinh tế… bản sắc Việt không chỉ là nét chấm phá tạo nên sự khác biệt cho hoạt hình nước nhà mà còn là chiếc chìa khóa vàng mở lối đưa hoạt hình Việt Nam vươn tầm thế giới.
  • Nguồn nhân lực múa: Từ chuyển động trong đào tạo đến kỳ vọng hệ sinh thái
    Trong những năm gần đây, đào tạo nghệ thuật múa tại Việt Nam đã có những chuyển biến rõ nét nhằm đáp ứng yêu cầu đổi mới trong hệ thống giáo dục nghệ thuật, cũng như thích ứng với sự thay đổi nhanh chóng của đời sống biểu diễn và thị trường lao động văn hóa. Nhu cầu về một thế hệ nghệ sĩ múa có tư duy sáng tạo, khả năng phản biện và hội nhập đang đặt ra yêu cầu mới cho các cơ sở đào tạo chuyên nghiệp. Kỳ thi tốt nghiệp của Khoa Múa - Trường Đại học Sân khấu và Điện ảnh Hà Nội năm 2025 đã cho thấy rõ xu hướng này với nhiều tín hiệu tích cực trong đào tạo song vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết từ góc độ chính sách và hệ sinh thái nghề nghiệp dành cho nghệ sĩ múa trẻ.
  • Tổng Bí thư Tô Lâm: “Mỗi nhà báo, mỗi cơ quan báo chí phải là biểu tượng của văn hóa ứng xử, chuẩn mực đạo đức và tinh thần phục vụ xã hội”
    Tại Lễ kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025) diễn ra trọng thể tại Thủ đô Hà Nội, đồng chí Tổng Bí thư Tô Lâm đã nhiệt liệt chúc mừng những người làm báo cách mạng Việt Nam, đồng thời đặt ra yêu cầu với những người làm báo hiện nay: “Mỗi nhà báo, mỗi cơ quan báo chí phải là biểu tượng của văn hóa ứng xử, chuẩn mực đạo đức và tinh thần phục vụ xã hội; góp phần gìn giữ, phát huy những giá trị nhân văn truyền thống, lan tỏa điều thiện, điều đẹp”.
  • Tự hào Người cao tuổi Tây Hồ - Phát huy truyền thống, lan toả giá trị văn minh
    Hướng tới kỷ niệm 84 năm Ngày truyền thống Người cao tuổi Việt Nam (06/6/1941 – 06/6/2025) và 30 năm ngày thành lập quận Tây Hồ, Hội Người cao tuổi quận Tây Hồ đã long trọng tổ chức chương trình "Tự hào Người cao tuổi quận Tây Hồ" tại tỉnh Phú Thọ. Đây không chỉ là dịp để tri ân, tôn vinh những đóng góp to lớn của người cao tuổi, mà còn là hoạt động thiết thực nhằm phát huy vai trò gương mẫu của người cao tuổi trong xây dựng nếp sống văn minh, góp phần phát triển Thủ đô Hà Nội "Văn hiến – Văn minh – Hiện đại".
  • Hải Phòng ra mắt tour du lịch đêm đầu tiên tại đình Hàng Kênh
    Tour đêm “Dấu thiêng Hàng Kênh” diễn ra vào các tối thứ Tư, thứ Bảy và Chủ nhật hằng tuần, từ 18h30 đến 21h00 tại số 47 Nguyễn Công Trứ, quận Lê Chân, thành phố Hải Phòng.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ bát canh rau muối
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO