Nhà văn Tô Hoài: Người đặt nền móng xây dựng Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội

Hoàng Kim Đáng| 06/10/2021 08:41

Tôi gặp nhà văn Tô Hoài từ những năm đầu của thập kỷ 80, lúc ấy tôi làm việc ở báo Văn nghệ và thi thoảng tôi thấy ông ghé qua tòa soạn. Nhưng cũng chỉ dừng ở vài ba cuộc chuyện trò chứ tôi chưa hiểu nhiều về ông. Mãi sau này (năm 1985), khi báo Người Hà Nội (nay là Tạp chí NHN) thành lập và tôi chuyển công tác về đây, được trực tiếp làm việc, gắn bó với ông, tôi mới hiểu và khâm phục hơn về cây đại thụ trong làng văn, làng báo ấy.

Nhà văn Tô Hoài: Người đặt nền móng xây dựng Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội

Tôi nhớ khoảng giữa năm 1986, trong một cuộc chuyện trò, nhà văn Tô Hoài có nhắc tới câu chuyện thuở ông mới về Hội. Ấy là năm 1966, tại Đại hội thành lập Chi hội Văn nghệ Hà Nội lần thứ nhất, nhà văn Tô Hoài trúng cử Ban chấp hành và được bầu làm Tổng Thư ký Hội.

Ông thủng thẳng: “Cách đây chừng trên 20 năm có ông bạn vàng biết mình sắp về làm “ông từ” canh ngôi đền văn học nghệ thuật Thủ đô đã nói thế này: “Ông Tô Hoài vẫn còn thích làm quan văn nghệ nữa à. Làm đến chức Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam rồi Phó Tổng Thư ký Hội Nhà văn Á - Phi từ khi còn trẻ, sang trọng đến thế còn muốn gì nữa? Mình chỉ cười chứ không nói ý định của tổ chức muốn mình về trụ trì khối văn học nghệ thuật Hà Nội thêm một thời gian nữa. Nghe ông ta nói kể cũng chạm tự ái đấy nhưng chấp nhặt làm gì”.

Ông Tô Hoài nói tiếp: “Tính đến nay, ngoảnh đi ngoảnh lại mình đã làm được 4 khóa, già rồi, cũng muốn nghỉ thôi”.

Nghe ông nói, tôi đáp lời: “Anh làm việc tín nhiệm thế, ai cho anh nghỉ, còn phải tiếp tục dài đấy! Nhưng kể ra đang làm việc ở cơ quan quốc gia, về địa phương làm thủ lĩnh cũng phí. Vậy họ nói cũng có lý anh nhỉ?”.

“- Địa phương ư? Hà Nội là nơi tập trung những danh sĩ tiêu biểu nhất của cả nước. Nào Hoàng Đạo Thúy, Nguyễn Đình Thi, Nguyễn Tuân, Huy Cận, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Văn Cao, Bùi Xuân Phái, Bùi Hạnh Cẩn, Tạ Mỹ Duật, Trần Quốc Vượng, Tô Ngọc Thanh, Hoàng Vân, Phạm Tuyên cùng hàng nghìn văn nghệ sĩ có tên tuổi khác. Điều hành được cái cơ ngơi ấy để họ ủng hộ nghe theo đâu phải chuyện dễ. Chưa kể đến đội ngũ phóng viên, biên tập như các cậu: nào Triệu Bôn, Phan Thị Thanh Nhàn, Anh Biên, Hương Trâm, Trọng Tân, Như Mạo, Chử Văn Long, Hoàng Kim Đáng lại còn kiêm nhiệm cả tờ báo nữa… công việc bề bộn và cũng phức tạp lắm” - nhà văn Tô Hoài lập luận.

Quả đúng như vậy. Nhưng bên cạnh ông khi ấy còn có các phó giàu tâm huyết, có năng lực, có các trợ thủ tin cậy như: Vũ Cao, Nguyễn Xuân Sanh, Huyền Kiêu, Kim Lân, Phạm Thị Thành, Hoàng Quốc Hải, Hồ Quang Bình, Đào Trọng Khánh, Đan Thiết Thụ,… Bằng Việt.

Làm “nhạc trưởng” của Hội Văn học Nghệ thuật Thủ đô suốt 6 nhiệm kỳ, tròn 30 năm (1966 -1996), tài năng quản lý, điều hành của nhà văn Tô Hoài cũng thật “siêu hạng”. Nếu không có tài năng, đức độ, tâm huyết và hết mình xây dựng Hội có lẽ ông chẳng thể được “tín nhiệm” bầu chọn trong nhiều khóa liền như thế.  

Nhà văn Tô Hoài: Người đặt nền móng xây dựng Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội
Tôi nhớ khi ấy, dù ông có tiêu chuẩn xe công vụ nhưng hàng ngày ông vẫn làm bạn với chiếc xe đạp mini từ nhà riêng ở phố Đoàn Nhữ Hài đến cơ quan Hội ở 19 Hàng Buồm. Ông có mặt đều đặn, làm việc với 9 hội chuyên ngành, trực tiếp duyệt bài và “sản xuất” một khối lượng tác phẩm văn học đồ sộ. 

Không chỉ sát sao với công việc quản lý các hội chuyên ngành, ông còn dày công chăm chút cho báo Người Hà Nội - cơ quan ngôn luận của Hội trên cương vị Tổng Biên tập báo. 

Khi giao cho tôi nhiệm vụ Thư ký tòa soạn báo Người Hà Nội, ông nhắc nhở: “Làm thư ký tòa soạn cũng như làm anh bếp trưởng. Dù cửa hàng có nhiều thực phẩm quý nhưng người đầu bếp kém, không biết chế tác thành phẩm, nấu nướng kém thì cũng chẳng cho ra một bữa cỗ ngon được. Tờ báo có “ngon” và đẹp, tạo được sự hấp dẫn đối với người đọc, đòi hỏi phải có anh đầu bếp giỏi”. Có lần đến tòa soạn duyệt nội dung bài vở trước khi đi nhà in, ông nhắc nhở chúng tôi: “Muốn cho tờ báo uy tín thì mỗi số báo cần mời bằng được vài ba cây viết, vẽ, nhạc sĩ cự phách. Có như thế mới mời gọi được thêm nhiều bạn đọc, tia - ra phát hành mới tăng”…

Có lẽ những ai đã từng làm việc với ông đều dễ dàng  cảm nhận được sự cần mẫn, say mê với nghề của ông. Chẳng vậy mà có biết bao bài viết, câu nói về ông với tất cả sự trân trọng và cảm phục. Riêng tôi, tôi thích nhất là cách ví von của nhà thơ Trần Ninh Hồ: “Ông Tô Hoài viết văn dễ dàng như người “đan len” ấy. Tôi phục kiểu “đan len” của ông. Ông đi viện hay ngồi họp vẫn cứ tiếp tục “đan len” mà vẫn ra văn thì lạ quá”.

Kỷ niệm 55 năm thành lập Hội (1966 - 2021), tôi không phải là hội viên đầu tiên, chỉ là một nghệ sĩ, một người yêu kính ông mà viết ra những kỷ niệm về ông. Đối với tôi, Tô Hoài là một nhà văn lớn, nhà văn hóa lớn, nhà báo lớn, một nhà quản lý được xem như một kiến trúc sư tài năng và tâm huyết, một người đã đặt nền móng vững chắc xây dựng nên ngôi nhà chung - Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội từ thuở ban đầu.
(0) Bình luận
  • “Bóng của hoa” trên những trang thơ trữ tình đậm chất Hà Nội
    Sau hai tập thơ “Lửa lá” (2009) và “Vườn tôi nở đóa vàng bông” (2013), nhà thơ Đặng Minh Kính - hội viên Hội Nhà văn Hà Nội vừa ra mắt bạn đọc tập thơ “Bóng của hoa” (NXB Hội Nhà văn, 2024). Tôi cứ ngỡ rằng, trên những trang thơ trữ tình giàu cảm xúc tinh tế của nữ tính, đậm chất Hà Nội nơi chị đang chập chờn, ẩn hiện những “Bóng của hoa” đầy thi vị với những suy tưởng khá lắng đọng.
  • Một phác thảo toàn diện về Hà Nội thời cận đại
    Quá trình biến đổi Hà Nội từ khu nhượng địa trở thành một thành phố hiện đại kiểu phương Tây, một “Paris thu nhỏ” của chính quyền thực dân vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 đã được nhà nghiên cứu Đào Thị Diến phản ánh chi tiết trong cuốn sách “Hà Nội thời cận đại - từ nhượng địa đến thành phố (1873 - 1945)”. Với nguồn tư liệu quý từ hồ sơ lưu trữ, cuốn sách không chỉ phác thảo toàn diện về Hà Nội thời cận đại mà còn góp phần giải mã sự thật lịch sử.
  • Một số gợi mở trong thẩm định thơ
    Nhìn chung đánh giá về việc đọc sách văn học của công chúng, có thể theo nhiều khía cạnh, đồng sáng tạo, kích thích người viết sáng tác, bồi bổ thẩm mĩ, tích lũy tri thức, phát triển đời sống văn hóa… với những hiệu quả tích cực. Nhưng còn có những tồn tại theo chiều hướng ngược lại, mang tính nguy cơ hơn là cơ hội tốt, phản ánh sự trì trệ hơn là phát triển. Đó là sự dễ dãi trong việc đọc, thẩm định thơ từ cả người đọc lẫn người sáng tác, truyền tải.
  • Chi tiết trong sáng tạo của nhà văn
    Chúng ta đều từng quen câu nói của văn hào Nga Macxim Gorki: “Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn”. Quả vậy! Chi tiết trong văn xuôi chỉ là một thứ nhỏ, rất nhỏ so với cốt truyện, tình huống truyện, nhân vật,…
  • Vũ Quần Phương với thơ hay
    Quan sát các nhà thơ viết phê bình tôi thấy rằng vì có sáng tác, nên phê bình của họ thường giàu cảm xúc, thuyết phục bạn đọc bởi sự tinh tế, thành thục của người có nghề, cùng làm nghề với tác giả được bình. Mặt khác, là người cũng từng thai nghén, mang nặng đẻ đau tác phẩm, nên nhà thơ bình thơ thường có sự cảm thông, trân trọng và sẻ chia. Các nhà thơ bình thơ thành công trước đây phải kể đến Xuân Diệu, Chế Lan Viên. Lớp kế tiếp có Vũ Quần Phương, Nguyễn Trọng Tạo, Hữu Thỉnh, Trần Đăng Khoa, Nguyễn Hoàng Sơn...
  • Văn nghệ sĩ trong Hà Nội tạm chiếm
    Sống trong Hà Nội tạm chiếm những năm 1947-1954, đời sống văn nghệ sĩ hết sức khó khăn. Nguyễn Minh Lang, Hoài Việt, Minh Tân, Thùy Linh, Nguyễn Quốc Trinh, Song Nhất Nữ, Tô Kiều Ngân, Thy Ngọc... đều sống bằng nghề dạy học ở trường tư. Nhà thơ Giang Quân trông nom một hiệu sách mang tên Quốc Việt ở 274 phố Khâm Thiên.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Chân mây” - những vẻ đẹp dung dị của cuộc sống
    Nguyễn Linh Khiếu, thời gian qua đã khẳng định là một nhà thơ đương đại khác biệt. Ở văn xuôi, với tùy văn, ông cũng đang từng bước khai mở một con đường riêng. Với ba tập tùy văn “Beijing lá phong vàng” (2018), “Hoa khởi trinh” (2024) và “Chân mây” (2024), Nguyễn Linh Khiếu đã hé lộ cảm quan nhân sinh và cả tình yêu cuộc sống.
  • [Podcast] Thành Cổ Loa – Tòa thành cổ độc đáo lớn nhất Việt Nam
    Di tích quốc gia đặc biệt Cổ Loa không chỉ được biết đến với sự hình thành Nhà nước Âu Lạc (khoảng từ năm 208 - 179 trước Công nguyên) mà còn là nơi hội tụ ba hệ giá trị: Lịch sử - sinh thái - nhân văn đặc sắc, tạo nên những giá trị độc đáo hiếm có: Từ truyền thuyết về một thời kỳ dựng nước sơ khai đến những bằng chứng vật chất về một tòa thành độc đáo, cổ nhất Việt Nam và vùng Đông Nam Á hay cả câu chuyện tình bi ai của đôi trai gái và nỗi niềm day dứt không nguôi của bao bậc hiền minh khi suy tư về phép đối nhân xử thế giữa con người với con người, giữa quốc gia với với quốc gia.
  • [Podcast] Truyện ngắn: Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Công bố khẩn cấp tình trạng sạt lở đê hữu Bùi trên địa bàn huyện Chương Mỹ
    Ngày 22/11, UBND Thành phố Hà Nội ban hành Quyết định số 6068/QĐ-UBND về việc công bố tình huống khẩn cấp các sạt lở trên các tuyến đê hữu Bùi, Bùi 2, Gò Khoăm, sạt lở bờ sông Bùi trên địa bàn huyện Chương Mỹ.
  • Kỳ thi học sinh giỏi lớp 9 tại Hà Nội với 7 môn thi sẽ diễn ra vào tháng 1/2025
    Theo kế hoạch, kỳ thi chọn học sinh giỏi thành phố Hà Nội sẽ được tổ chức vào ngày 18/01/2025; với 7 môn thi mỗi môn có thời gian làm bài 150 phút.
Đừng bỏ lỡ
Nhà văn Tô Hoài: Người đặt nền móng xây dựng Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO