Ngàn lau trắng

HNMCT| 25/02/2022 12:46

Ban đêm gió lạnh về nhiều. Đã qua hơn hai tháng giãn cách. Tám triệu người dân đã buộc phải ở nhà hơn sáu mươi ngày sau lệnh giãn cách của chính quyền thành phố. Ai muốn ra đường phải được cấp giấy, kể cả việc đi mua thức ăn, đi làm việc và đến bệnh viện... Cuộc sống của người dân buộc phải thích ứng với hoàn cảnh, để tránh sự lây lan của vi rút.

Ngàn lau trắng
Minh họa: Lê Trí Dũng.

Những vì sao xa vời lắm, nhưng đối với con người khi nhìn lên bầu trời đêm, hy vọng lại được nạp đầy bởi ánh sáng dịu nhẹ đến từ nơi xa xôi cao vời...

Gió thổi mỗi lúc càng mạnh, mang thêm không khí lạnh ở những vùng miền xa xôi về.

Trong căn gác xép nhỏ ở trên tầng áp mái, cô lặng lẽ một mình.

Lâu lắm cô không gặp ai. Mà hình như cô cũng rất thích ở một mình như vậy.

Những chậu cây nhỏ được đặt ở trên những bệ cửa sổ. Mấy hôm trước hoa mười giờ giống Mỹ nở rực rỡ, hoa thanh tú màu tím nở dịu dàng.

Ở giữa phố cổ mà có cảm giác như đang được ở một nơi không có người. Đó là điều mà cô rất thích thú, giống như cô đang ở một ốc đảo mà mọi thứ đồ ăn đã có sẵn trong chiếc tủ lạnh thiên nhiên. Mặc cho dịch bệnh hoành hành khắp nơi. Ở đây cô chắc chắn rằng "loài covid" đáng sợ đó không thể tìm đến.

Cô thường ngồi rất lâu trước ly cà phê tự pha, ngắm bức tranh thêu rừng phong hương đỏ treo trên tường. Bức tranh không có gì đặc biệt ngoài sắc đỏ tươi, và nó là của một dịch giả người Trung Quốc tặng cô vào cái năm ông còn rất khỏe, có thể sang Việt Nam thường xuyên để thăm thú hoặc dự hội nghị. Lâu lắm rồi cô không còn gặp ông ấy, nhưng cô biết rằng ở một thành phố xa xôi, ông cũng đang chống chọi với nạn dịch khủng khiếp mà cả thế giới đang phải trải qua.

Loài động vật duy nhất ở trong căn gác xép này cùng chia sẻ vui buồn với cô là mấy chú cá đang đùa vui trong bể cá nhỏ, một cái bể cá hình vuông kích thước bề ngang mỗi bề chỉ 40 centimét, có cái đèn và có cả những máy sục oxy. Nom những chú cá bơi lội thật vô tư.

Dưới kia phố xá lại ồn ào tiếng người xe qua lại. Thỉnh thoảng tiếng còi cấp cứu hú vang, đủ cho người ta nghĩ rằng dịch bệnh vẫn chưa qua, đâu đó vẫn còn có người bị mắc căn bệnh thế kỷ.

Cô mở cuốn sổ tay ra ghi theo thói quen hằng ngày:

“Không cao lãnh. Không có khuôn mặt như núi tuyết ngàn năm. Cũng không có thần lực thông thiên.

Không có KHÔNG. Cũng không có CÓ.

Cả ngày tiêu dao tự tại.

A di đà Phật!”.

Dường như có tiếng lau sậy va vào nhau khi gió thổi. Tiếng ai thì thào bên trí não, tiếng thì thào theo gió luồn qua ô cửa sổ, như đã lâu lắm rồi thúc gọi. Cô nhận ra chính là cô đang vô thức trượt tay vào một file ảnh cũ. Gương mặt người ấy nhìn cô như gợi lại những vỉa tầng cất giữ vùi chặt trong ký ức. Cô nhìn sâu vào đôi mắt người ấy.

Em nhớ anh. Lẽ nào chúng ta sẽ gặp lại nhau?

Lâu lắm rồi, cuộc sống của cô không có anh. Cô đã quên ánh mắt nụ cười ấy.

***

Mùa xuân sắp về nơi đây, nhưng loài vi rút đáng sợ vẫn chưa chịu chìm lấp dưới những vỉa tầng của vỏ trái đất. Chúng trỗi dậy thách thức. Những bông lau trắng bên bờ sông tràn ngập nắng gió, tan tác giống như đầy trời tuyết bay. Chim sâm cầm lâu lắm không còn hạ chân xuống mặt nước để ngắm chân trời nơi có những đám mây sáng lên u huyền.

Thế gian chìm sâu vào giấc ngủ chậm.

Ai đó đang tấu lên khúc nhạc thiền: “Thế gian hạnh phúc bởi còn ký ức, còn có thể ghi nhớ sắc màu thế giới/Thế gian bi ai bởi còn ký ức,còn có thể ghi nhớ bóng tối của thế giới...”

Thế gian giờ đây vật lộn chống chọi cơn đại dịch nguy biến hơn cả sóng thần.

Nước chảy về đâu? Có xa cách như ánh mắt của người thương đã tiêu tan đã lìa xa. Những áng mây mơ hồ dường như đang quấn quýt mãi trong ký ức, như chưa từng theo nhạn phương Nam bay khuất phía chân trời.

Cô biết, chốn hồng trần, nếu không vương vấn sẽ không phải rơi nước mắt. Đã tiễn người đi. Đã buông tay rời bỏ những vui vầy thế gian, ai biết còn không ân tình?

Ai đó nói: “Như bông hoa dại trong gió sương, nào biết vì ai mà nở. Lại như ngọn cỏ dại cô đơn giữa hoang vu, biết xanh vì ai?”.

Năm đó, cô quả quyết rời xa anh. Ngoái lại ngày cũ bao nỗi nhớ lại tràn ngập.

Anh học xong đại học, nhiều công ty lớn mở cửa đón nhận. Cô hy vọng sẽ có một nơi giữ được chân anh giữa cái chốn thị thành sầm uất. Rồi họ sẽ có một gia đình ấm cúng. Nhưng anh từ chối tất cả.

“Anh muốn về chăm giữ những dải lau sậy bên sông quê anh, em ạ. Rồi anh sẽ mang ít giống đào về trồng xen bên cạnh, lùi vào phía trong bờ. Đất cát pha được phù sa sông bồi đắp có thể sẽ hợp với một vài giống đào và mận trắng. Hơn nữa nghề làm hương gia truyền của nhà ngoại anh đang rất cần có người tiếp nối. Mẹ đã yếu lắm rồi...”.

Anh không nói nhiều. Nhưng cô biết, anh còn mẹ già, với những khát vọng níu kéo. Họ đã rời xa nhau. Không hẹn gặp lại. Cô cũng có sự nghiệp của mình, không thể theo anh về chăm lau sậy, hay tưới bón những gốc đào, rồi đêm ngày nhào nặn giấc mơ hồng trần bảng lảng theo khói hương.

Những đóa hoa nở trong mưa xuân nhắc nhớ một đời sống thường hằng. Lâu lắm cô không xao động hay khắc khoải. Không biết người ấy giờ đây có cuộc sống ra sao.

Chỉ có hoa đào năm xưa vẫn lưu trong ký ức. Khi họ tay trong tay đi giữa vườn đào dịp giáp Tết. Cô cười nụ cười của bông đào phai. Nụ cười như giấc mộng đào mãi mãi không nhạt nhòa, như khói như sương, như ảnh hình xưa cũ.

***

Những luồng nắng phả xuống nhân gian từng dải phất phơ theo gió. Gió thổi từ đâu đó, vượt qua thung rộng phía đông thành phố, mang theo hơi thở nhân gian, trùm lên vạn vật, lay động cả ánh sáng...

Cơn mưa đêm qua đã xóa sạch mọi vết ố bẩn đọng trên những cành lá. Những vết ố bẩn mắt thường có thể nhìn thấy thường sạch được ngay. Nhưng những loài vi rút dưới tầng tầng lớp lớp vỏ mặt đất nào ai hay trong một ngày một thời khắc, bỗng là thứ hủy diệt loài người.

Khi đó họ cùng nhìn thấy nhau.

Bên vạt cỏ ven sông, nắng đang đổ ngào ngạt. Nắng vàng ươm trên thân những chú bò ai chăn thả chậm rãi bứt cỏ. Dưới sông con tàu chở cát đang trôi từ từ về bến.

Một con thuyền nhỏ đang lách rất nhẹ nhàng từ sau con tàu lớn đó, tiến dần vào bờ. Cô nheo mắt nhìn con thuyền lách qua con tàu, những cú lách khá uyển chuyển, cũng có lẽ lúc này nhờ gió đẩy, nên con thuyền đã tắt máy và có thể dễ dàng tiến gần bờ đến thế.

-   Em... tìm gì ở mảnh đất này?

Anh hỏi nhỏ, khác với vẻ thô tháp. Tay anh vẫn mạnh mẽ và dứt khoát trải những vòng hương trầm ướt lên mặt những chiếc giá phơi.

Cô băn khoăn quá. Biết nói sao với anh đây. Không lẽ nói rằng, cô chỉ đơn giản tìm về nơi xưa kia có một truyền thuyết, nơi có bãi tắm tiên, và đứng ở dưới một bóng cây để nhìn xuống dòng sông. Hay là cô muốn nhìn thấy anh? Cô cũng không biết nữa.

Cô cười quả quyết:

- Em không tìm gì cả. Đơn giản là em muốn được về bến sông này, muốn được tiếp thêm cho mình chút năng lượng. Em... dường như đã mỏi mệt.

Cô ngồi sụp xuống, cùng phơi hương với anh. Những vòng hương được đặt xuống tấm liếp, dưới nắng, tỏa thơm dìu dịu. Thứ hương thơm tạo cho người ta cảm giác lâng lâng không thể cắt nghĩa.

Anh giải thích:

- Phù sa bãi bồi đã nuôi lớn những thân mộc. Ngày xưa nơi đây ngàn lau phủ kín. Đức Ngài đã dạy dân lấy chút đất bồi luyện cùng mộc hương. Hương được luyện bởi khí Trời khí Đất, nên thắp lên xua được tà ma ám khí. Con dân nơi đây học rộng, nhiều người đỗ đạt làm quan, hoặc làm kẻ sĩ...”.

Cô nhìn sâu vào mắt anh:

- Anh ở đâu giữa những hàng quan và kẻ sĩ?

- Mấy năm trước, khi gặp lại em ở đền, em cũng hỏi vậy. Tay anh luyện hương và giữ những bờ lau kia.

Những bờ lau? Cô nhìn thấy những bông lau trắng. Và cả những vạt đào được trồng xen kẽ dọc theo dải phù sa bên sông.

- Anh cùng người làng dời đào về đây rồi. Dịch này cũng không thể chen chúc chợ hoa. Mọi người dần dần thì cũng phải đi xa chút để sắm được cành đào ngày Tết.

Anh nói với cô mà như nói với chính mình.

- Vậy là năm nay hoa đào sẽ nở rực ở vùng này. Thích thật đấy. Khi đó em sẽ lại về để ngắm đào.

Anh không nhìn sâu vào mắt cô như ngày nào nữa. Nhưng anh đang lắng nghe những thanh âm từ lồng ngực của cô. Những thanh âm không thể giấu nổi.

- Em... rồi sẽ chỉ về ngắm đào thôi sao?

Cô thản nhiên:

- Vâng. Lâu lắm rồi em không được ngắm hoa đào nở tại vườn.

- Em vẫn sống một mình sao?

Cô nhìn anh:

- Đừng lo cho em. Anh cần chăm sóc tốt cho bản thân và gia đình nhỏ của anh...

Bàn tay thô ráp của người đàn ông lưỡng lự bên sạp hương. Gương mặt anh rạng lên ánh đồng. Có lẽ nắng khiến đôi tay ấy mạnh mẽ hơn.

- Anh đã từng nghĩ đời này không còn có thể trở lại với em nữa. Anh vẫn biết tin em. Nhưng anh không đi tìm em. Vì anh nghĩ đã để mặc em những năm tháng khốn khó.

Cô gạt mồ hôi trên trán.

- Đừng nói chuyện đó nữa, được không anh? Nắng đẹp quá. Anh nhìn bãi lau sậy bên sông kia. Dường như vẫn nguyên sơ như vậy, từ buổi Triệu Quang Phục ẩn mình để chiến thắng giặc Lương, rồi lập triều đại Triệu Việt Vương...

- Anh muốn tìm một người bầu bạn, bên mình suốt đời. Thực ra... anh vẫn luôn đợi em. Để quên đi bao mùa sâm cầm bay về phương Bắc, quên đi bao mùa lau thả bông trắng lóa bờ sông. Quên đi những vết bụi con đường ngoài kia, những dải sương bạc như những ngọn khói liễu hồ run rẩy bên mình. Anh muốn đi giữa đất trời không chỉ một mình...

Bên bãi lau sậy hoa nở trắng bên sông, họ đứng bên nhau lặng lẽ.

Không biết họ có thôi ý nghĩ tiếp tục buông tay nhau?

Dịch bệnh khiến hết thảy con người trên thế gian này đều phải chịu ngăn cách, nhưng trái tim dường như xích lại gần nhau hơn.

Khi ấy hoa đào chưa nở.

Ngàn lau trắng nghiêng nghiêng trên bến nước.

(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • TP. Hồ Chí Minh trưng bày 17 Bảo vật quốc gia
    Từ ngày 29/6 đến 10/8/2025 tại Bảo tàng Lịch sử TP Hồ Chí Minh sẽ diễn ra trưng bày chuyên đề “Bảo vật quốc gia - Những kiệt tác di sản”.
  • Ra mắt sách tranh song ngữ “Kể chuyện Bác Hồ”
    Nhân kỷ niệm 100 năm thành lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên (6/1925 – 6/2025), Nhà xuất bản Kim Đồng giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách tranh "Kể chuyện Bác Hồ", ấn bản song ngữ Việt – Trung.
  • Chuyện kể về Chúa Nguyễn và các giai thoại mở đất phương Nam
    Trong hành trình mở cõi về phương Nam của dân tộc Việt Nam, các chúa Nguyễn hiện lên như những nhà lãnh đạo có tầm nhìn xa, với các quyết sách chiến lược và nghệ thuật bang giao khôn khéo, đặc biệt trong quan hệ với triều đình Chân Lạp. Cuốn sách “Chúa Nguyễn và các giai thoại mở đất phương Nam” của nhà giáo, nhà nghiên cứu sử học Nguyễn Hữu Hiếu, do Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phát hành tháng 6/2025, là một công trình giàu tư liệu và cảm hứng góp phần tái hiện sinh động giai đoạn lịch sử đặc biệt ấy.
  • Khởi động cuộc thi "Viết chữa lành"
    Bài dự thi thuộc thể loại văn xuôi, có độ dài từ 1.500-5.000 chữ, kèm 1 hoặc nhiều hình ảnh minh họa có liên quan về chủ đề viết, kể về hành trình đi qua những tổn thương của bạn và của những người bạn gặp, giúp bạn rung động, thấu hiểu, kết nối để gói ghém đổ vỡ và xoa dịu những chấn thương.
  • Hà Nội triển khai công tác chuẩn bị phục vụ Lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 02/9
    Ngày 27/6, Văn phòng UBND Thành phố ban hành Thông báo số 397/TB-VP về Kết luận của Phó Chủ tịch UBND Thành phố Nguyễn Mạnh Quyền, Trưởng Tiểu ban Vật chất, hậu cần tại cuộc họp về công tác chuẩn bị phục vụ Lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 02/9.
Đừng bỏ lỡ
  • “Gặp tôi trong tương lai”: Khơi dậy ước mơ nghề nghiệp từ trang sách thiếu nhi
    Sáng 29/6/2025, tại Nhà xuất bản Kim Đồng, lễ khai mạc trưng bày “Gặp tôi trong tương lai” đã diễn ra, mở đầu cho chuỗi hoạt động tổng kết chương trình kêu gọi ý tưởng sáng tác sách thiếu nhi. Đây là một sáng kiến được khởi xướng bởi The Initiative of Children’s Book Creative Content (ICBC), phối hợp thực hiện cùng ECUE VGEM và Nhà xuất bản Kim Đồng, với sự hỗ trợ kỹ thuật và tài chính từ chương trình Investing in Women, một sáng kiến của Chính phủ Australia.
  • Khán giả Hà Nội chuẩn bị được thưởng thức kịch rối truyền thống Bunraku Nhật Bản
    Ra đời từ đầu thế kỷ 17 và phát triển rực rỡ trong thời kỳ Edo, Bunraku không chỉ là di sản văn hóa đặc sắc của Nhật Bản mà còn được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại vào năm 2003.
  • UNESCO trao Bằng công nhận Công viên địa chất toàn cầu Lạng Sơn
    Công viên địa chất toàn cầu UNESCO Lạng Sơn là minh chứng rõ nét cho nỗ lực gìn giữ và quảng bá di sản văn hóa Việt Nam cùng với các di sản văn hóa phi vật thể như tín ngưỡng thờ Mẫu, hát Then của người Tày, Nùng, Thái...
  • 9 tựa sách hay trong Tủ sách gia đình của Nhã Nam
    Ngày Gia đình Việt Nam 28/6 là dịp để mỗi người lắng lại, cảm nhận rõ hơn giá trị của tình thân, của những khoảnh khắc bên nhau giản dị mà quý giá. Trong nhịp sống hiện đại, một trong những cách đẹp đẽ để giữ gìn và bồi đắp sợi dây gắn kết gia đình chính là cùng nhau đọc sách – những cuốn sách đầy yêu thương, sẻ chia và thấu cảm. Hiểu được điều đó, Nhã Nam đã kỳ công tuyển chọn và xây dựng Tủ sách Gia đình. Đây là những cuốn sách giúp nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, lan tỏa giá trị yêu thương trong mỗi mái ấm, để mỗi em bé đều được lớn lên trong vòng tay chan chứa hạnh phúc của gia đình.
  • Phu nhân Tổng Bí thư và Tổng Giám đốc UNESCO tham dự triển lãm ảnh "Chúng tôi có thể"
    Các tác phẩm là sản phẩm tiêu biểu của dự án “Chúng tôi CÓ THỂ” – sáng kiến phối hợp giữa UNESCO và Bộ Giáo dục và Đào tạo, hướng đến mục tiêu trao quyền học tập và phát triển toàn diện cho phụ nữ và trẻ em gái dân tộc thiểu số tại các vùng khó khăn.
  • Người đẹp Phú Yên Hà Trúc Linh đăng quang Hoa hậu Việt Nam 2024
    Hà Trúc Linh - 21 tuổi, quê Phú Yên, sinh viên Đại học Tài chính Marketing TP HCM - vượt top 24 để đoạt vương miện Hoa hậu Việt Nam 2024.
  • Ra mắt sách “Phụ nữ bàn về vấn đề phụ nữ trên Phụ nữ tân văn"
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa ra mắt cuốn sách "Phụ nữ bàn về vấn đề phụ nữ trên Phụ nữ tân văn", tuyển chọn các bài viết tiêu biểu của nữ trí thức trên tuần báo Phụ nữ tân văn – một diễn đàn quan trọng trong phong trào nữ quyền Việt Nam đầu thế kỷ XX. Ấn phẩm dày 600 trang, do Đoàn Ánh Dương biên soạn và giới thiệu, được phát hành trên toàn quốc từ tháng 6/2025.
  • Hà Nội nêu cao tinh thần “địa phương quyết, địa phương làm, địa phương chịu trách nhiệm”
    Tại kỳ họp thứ 24 (kỳ họp chuyên đề) diễn ra sáng 27/6, HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI, nhiệm kỳ 2021-2026 đã thông qua Nghị quyết về phân cấp quản lý nhà nước một số lĩnh vực kinh tế - xã hội trên địa bàn Thành phố, bảo đảm thực hiện đúng phương châm “địa phương quyết, địa phương làm, địa phương chịu trách nhiệm”.
  • Phát động cuộc thi ảnh báo chí 'Việt Nam trên hành trình đổi mới’
    Cuộc thi ảnh báo chí “Việt Nam trên hành trình đổi mới” do Báo Nhân Dân phối hợp Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam tổ chức nhằm tuyên truyền, quảng bá hình ảnh đất nước, con người, những thành tựu về chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa cũng như vị thế của Việt Nam trong quá trình hội nhập quốc tế trong quá trình 40 năm đổi mới.
  • Hà Nội sửa đổi, bổ sung quy định phân cấp nguồn thu, chi để mô hình chính quyền địa phương 2 cấp hoạt động hiệu quả
    Để có cơ sở điều chỉnh, giao dự toán ngân sách năm 2025 cho các xã, phường sau sắp xếp đảm bảo nguồn ngân sách để thực hiện các nhiệm vụ được giao từ ngày 1/7/2025, HĐND Thành phố Hà Nội ngày 27/6 đã thông qua Nghị quyết sửa đổi, bổ sung một số nội dung quy định tại Nghị quyết số 22/2022/NQ-HĐND ngày 08/12/2022 về phân cấp nguồn thu, nhiệm vụ chi giữa các cấp ngân sách, định mức phân bổ ngân sách Thành phố và tỷ lệ phần trăm phân chia nguồn thu giữa các cấp ngân sách giai đoạn 2023-2025.
Ngàn lau trắng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO