Ký ức chiến tranh

Nguyễn Thị Hồng Loan| 28/12/2019 14:28

Ngày ấy chúng tôi đã lấy máu của mình viết quyết tâm thư, xin gia nhập quân đội, xung phong vào chiến trường, chiến đấu giải phóng miền Nam. Những năm tháng tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân, chúng tôi đã hiến dâng cho Tổ quốc.

Ký ức chiến tranh
Tác giả (áo trắng đứng thứ 3 từ trái sang) chụp cùng đồng đội.
Ngày ấy chúng tôi đã lấy máu của mình viết quyết tâm thư, xin gia nhập quân đội, xung phong vào chiến trường, chiến đấu giải phóng miền Nam. Những năm tháng tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân, chúng tôi đã hiến dâng cho Tổ quốc.

Năm 1970 ở chiến trường Quảng Trị, nơi ấy từng được mệnh danh là cái cối xay thịt, trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Bởi nó nằm trên vĩ tuyến lửa của sự tranh chấp, một mất một còn giữa ta và địch. Trước khi vào chiến trường chúng tôi được huấn luyện bộ binh, sử dụng thành thạo một số vũ khí quân dụng như: Súng trường, súng AK, súng ngắn K54, K59 và máy móc thông tin để trực tổng đài. Sau những tháng huấn luyện, chúng tôi bí mật hành quân vào Quảng Trị nhận nhiệm vụ. Mười người trong đó có tôi, được biên chế về tăng cường cho đại đội thông tin của binh trạm 27. Đây là một binh trạm có đa binh chủng gồm: 3 tiểu đoàn xe là: D57, D58, D62; hai đơn vị công binh là D61 và E98, một đại đội thông tin, một tiểu đoàn pháo cao xạ, một bệnh xá quân y, một binh trạm bộ do Trung tá Nguyễn Ngọc Dẫn làm binh trạm trưởng. Ngày ấy, không quân Mỹ chủ yếu đánh vào ban đêm. Còn ban ngày, chúng cho máy bay do thám VO-10 đi trinh sát mục tiêu để đánh dấu tọa độ. Đêm, chúng đưa các loại máy bay chiến đấu đến bắn phá. Đầu tiên chúng thả pháo sáng để nhận biết mục tiêu, tiếp theo là quân chiêu hồi ở trên máy bay cầm loa phóng thanh chõ xuống, dùng lời lẽ dụ dỗ, để gây tâm lý chiến. Chúng tự nhận là: “Chính nghĩa quốc gia”, để kêu gọi quân ta phản chiến, sau đó hứa hẹn rằng: nếu quân ta đầu hàng, chúng sẽ cho cuộc sống giàu sang, đi du học ở Mỹ, còn được cấp nhà lầu xe hơi ở Sài Gòn.

Tiểu đoàn pháo cao xạ của ta được lệnh nhằm thẳng vào máy bay chiêu hồi của địch bắn hạ. Trong nháy mắt, hàng đoàn máy bay chiến đấu các loại của địch kéo đến, bâu đen cả bầu trời để dội bom. Lực lượng AC 30 bắn đạn rốc két trúng kho đạn Q4, Q5 của ta. Từ tổng đài A9 cạnh đồi 500, chúng tôi khẩn trương báo cáo về cho ban chỉ huy binh trạm. Thủ trưởng Nguyễn Ngọc Dẫn lệnh cho chúng tôi tạm thời di chuyển máy móc tổng đài lánh tạm vào hang núi để bảo vệ khí tài và bảo toàn lực lượng, chỉ để lại tiểu đoàn pháo cao xạ ở đồi 500 chiến đấu với quân thù. Cả khu rừng trước mặt chúng tôi đang xanh tươi là thế, vậy mà chỉ trong chốc lát đã bị bom phát quang làm cho tan nát, tiếp theo chúng dội bom na pan khiến rừng xanh bốc cháy ngùn ngụt, sau đó hàng loạt bom bi được rải xuống. Kết thúc là chúng rải chất độc hóa học. Âm mưu hủy diệt hoàn toàn sự sống của rừng Trường Sơn. Sau đó chúng kéo đi, để lại bãi chiến trường tan nát ngổn ngang, giữa khu rừng Trường Sơn mênh mông. Nhưng, không phải chỉ có thế, chúng đoán được sau khi chúng bỏ đi rồi, thế nào quân ta cũng rời nơi trú ẩn để đi cứu các kho hàng đang bị cháy, nên chỉ một lúc sau chúng lại quay trở lại đánh vu hồi. Chúng cày xới trận địa pháo cao xạ ở đồi 500 cạnh tổng đài chúng tôi đến nát bươm.

Trong rừng già các đoàn xe của ta vẫn bí mật di chuyển bằng đèn ngầm, để đưa vũ khí và lương thực tiếp viện cho bộ binh chiến đấu. Từng đoàn xe zin 30 và gát 57 cứ lặng lẽ nối đuôi nhau tiến sâu vào phía trong, nhiều xe trúng mảnh đạn bay mất kính, biến thành xe không kính. Bởi thế, bài thơ “Xe không kính” của nhà thơ Phạm Tiến Duật miêu tả hình ảnh rõ nét địch cứ đánh và ta cứ đi.

Sau trận này, tổng đài A9 của chúng tôi đã bị lộ. Ban chỉ huy binh trạm lệnh cho tổng đài chúng tôi chuyển đi nơi khác, cách chỗ cũ chừng 10km đường chim bay. Tôi và chị Linh quê Hải Phòng, cùng 3 người nữa mới ở miền Bắc vào tăng cường, phải khẩn trương triển khai đường dây mới. Chị Linh hơn tôi 5 tuổi, vào chiến trường trước tôi 3 năm. Chị có cái duyên mặn mà của người con gái thành phố hoa phượng đỏ. Đôi mắt chị lúc nào cũng tinh nghịch và đen lay láy. Mới 24 tuổi chị đã được vinh danh là dũng sĩ diệt Mỹ, hai lần đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua. Năm 1973, chị được bầu là Chiến sĩ quyết thắng. Vậy mà ngày đất nước toàn thắng chị không còn. Vào một đêm tối trời, đường dây điện thoại của chúng tôi bị thám báo phá hoại. Tôi và chị Linh đi nối lại, bỗng một mảnh bom phát quang bay lạc từ đâu đến cắt ngang người chị khiến chị ra đi mãi mãi và một mảnh nhỏ sạt qua đùi tôi. Chị vừa cười đấy, nói đấy, thế mà chỉ trong một khoảnh khắc, chị đã nằm lại nơi chiến trường. Tôi hét lên đau đớn rồi ngất đi. Mãi chiều hôm sau khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang được nằm truyền máu ở một bệnh xá của tiểu đoàn công binh, tuy vết thương đã được băng bó cẩn thận, nhưng chân trái tôi đau cứng không sao cử động được. Lúc ấy tôi mới biết mình bị mất một phần đùi, vì mất quá nhiều máu nên tôi đã ngất đi. Đồng đội đã kịp thời đưa tôi về trạm xá cấp cứu.

Năm tháng qua đi, chiến dịch mùa xuân năm 1975 diễn ra, quân ta dưới sự chỉ huy của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, thắng lợi lớn. Khi chiến dịch kết thúc tôi và những người đồng đội gặp lại nhau trong niềm vui chiến thắng, có những nụ cười và cả những giọt nước mắt hạnh phúc! Chúng tôi sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc, không sợ hy sinh, không ngại gian khổ. Những người chiến sĩ dũng mãnh đầy quả cảm nơi chiến trường, luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ của quân đội giao cho, 5 năm trời vào sinh ra tử. Tự nhiên không ai bảo ai, cùng cất lời hát vang bài ca từ thuở chúng tôi mới bước chân vào cuộc đời người chiến sĩ: “Vinh quang thay làm người lính trẻ, có vẻ đẹp tự hào vì biết hy sinh, vì dân vì nước quên mình, dẫu cho gian khổ, nhọc nhằn vẫn vui”.
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • "Thành phố Hồ Chí Minh – Giờ khắc số 0": Lịch sử Việt Nam qua góc nhìn báo chí quốc tế
    Kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025), Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật ra mắt bạn đọc cuốn sách “Thành phố Hồ Chí Minh - Giờ khắc số 0 - Những phóng sự về kết thúc cuộc chiến tranh 30 năm”. Đây là một ấn phẩm đặc biệt không chỉ tái hiện thời khắc lịch sử trọng đại của dân tộc Việt Nam qua góc nhìn của các nhà báo quốc tế mà còn là minh chứng sống động cho giá trị của sự thật, của ký ức và của niềm tin vào một tương lai hòa bình sau những năm tháng chiế
  • Nhiều bộ phim cách mạng được chiếu miễn phí tại Hà Nội vào dịp kỷ niệm 50 năm thống nhất non sông
    “Biệt động Sài Gòn”, “Cánh đồng hoang”, “Giải phóng Sài Gòn”, “Mùa xuân toàn thắng”… những bộ phim sống cùng lịch sử sẽ được công chiếu cho khán giả Thủ đô trong chương trình Những ngày phim Việt Nam kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) tại Rạp Ngọc Khánh (523 Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội).
  • Sáng tỏ diện mạo văn học nghệ thuật Thủ đô sau ngày đất nước thống nhất
    Sáng ngày 16/4/2025, tại Hà Nội, Hội Liên hiệp VHNT Hà Nội đã tổ chức hội thảo với chủ đề "Văn học, nghệ thuật Thủ đô 50 năm sau ngày đất nước thống nhất" nhằm đánh giá những thành tựu, hạn chế; đồng thời đề ra các nhiệm vụ, giải pháp thiết thực để xây dựng và phát triển văn học nghệ thuật Thủ đô trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế. Hội thảo quy tụ đông đảo các các nhà nghiên cứu, văn nghệ sĩ của 9 hội chuyên ngành với nhiều tham luận và ý kiến quý báu.
  • Bằng chất lượng ổn định Xi măng Long Sơn vươn tầm quốc tế
    Từ nguồn nguyên liệu tốt nhất Việt Nam để sản xuất xi măng kết hợp với 4 dây chuyền đồng bộ, hiện đại có tổng công suất hơn 10,5 triệu tấn/năm. Công ty Xi măng Long Sơn luôn cung cấp các dòng sản phẩm chất lượng cao và ổn định đáp ứng yêu cầu và làm hài lòng khách hàng trong nước cũng như quốc tế.
  • Bà Mai Kiều Liên lần đầu chia sẻ về chiến lược đằng sau quyết định đổi mới toàn diện của Vinamilk
    Hai năm kể từ khi Vinamilk chính thức tái định vị thương hiệu vào năm 2023, CEO Mai Kiều Liên lần đầu tiên chia sẻ về những chiến lược đằng sau quyết định đổi mới toàn diện của thương hiệu tỷ đô. Nữ lãnh đạo nhấn mạnh, nguyên tắc không thỏa hiệp về chất lượng sản phẩm là yếu tố được duy trì để giữ “chất Vinamilk”.
Đừng bỏ lỡ
Ký ức chiến tranh
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO