Khoảng cách tình yêu

KTĐT| 06/03/2022 08:32

Chị nhớ như in hôm anh đứng trên cầu dang hai tay chắn xe chị, khuôn mặt đỏ bừng vì thẹn thùng. Lúc đó anh không nói gì, nhưng chị biết tình cảm đó là như thế nào. Đến giờ chị vẫn biết, sau mấy chục năm gặp lại, dù khuôn mặt của anh không còn vẻ ngây thơ nữa…

Hồi đó là mùa phượng cuối cùng của thời học trò, chị và anh đều tuổi mười tám, đôi mươi. Anh chưa bao giờ nói với chị là anh yêu chị, nhưng chị cảm nhận được tình cảm đặc biệt đó, dù chỉ là tình cảm nửa vời của trẻ con nhiều hơn là người lớn.

Mỗi khi chị đạp xe đến cổng trường là y như rằng có mặt anh ở đó. Hồi đó chị là nữ sinh gần như là hoa khôi của trường, nước da trắng ngần, khuôn mặt trái xoan, mắt đen láy, mái tóc dài cũng đen và xanh như không thể đen xanh hơn…

Anh lại là một chàng trai bình thường, học thuộc hàng tốp trên của trường, có tâm hồn lãng đãng và đá bóng khá nổi bật. Chị là con gái nên già dặn hơn anh nên biết tình cảm của anh cũng chỉ hoàn toàn là cảm tình phần vì chị… đẹp. Anh thường tiếp cận chị bằng cách hỏi chị những câu hỏi vu vơ. Đặc biệt, anh thường hỏi chị làm bài tập toán chưa, nếu khó hiểu bài nào anh sẽ giải thích cho. Năm thì mười họa chị mới nhờ anh giải toán, dù chị rất muốn.

Với chị, anh chỉ là đứa trẻ mới lớn. Cũng có vài lần chị ưu ái anh, họ cùng ngồi trên bờ đê trong buổi chiều tà, nhìn xuống dòng sông xanh, nước trong văn vắt và không nói gì cả. Chị biết, anh cho như vậy đã là một cuộc tình, riêng chị chỉ nghĩ như vậy là tình bạn mà thôi.

Điều đáng nói là sau này chị và anh mỗi đứa một phương, chị ra miền Bắc lập nghiệp, anh vào phương Nam xa xôi. Sau này, như anh nói, anh vẫn tìm hiểu thông tin về chị, tình cảm học trò nhưng với anh lưu luyến mãi.

Có lần, chị nghe chuông điện thoại reo, giọng của anh: “Bạn có khỏe không? Nghe nói…”. Đến đây, chị thấy anh hơi ngập ngừng. Chị biết, anh muốn hỏi về cuộc sống gia đình riêng của chị. Lúc đó, chị và chồng mới ly hôn. Cuộc sống muôn màu, muôn vẻ, chồng của chị rất khao khát muốn có chị nhưng rồi họ vẫn chia tay.

Chị trả lời với anh rằng mình vẫn khỏe, hỏi thăm anh về công việc, nghe nói anh vẫn nhiều khó khăn, trở ngại ở phương trời xa. Anh nói rằng, anh rất muốn gặp lại chị dù chẳng phải để làm gì, anh đã có gia đình riêng của mình. Rồi anh đột ngột cúp máy…

Thêm vài chục năm nữa, chị mải lo toan đủ thứ trên đời để quên đi những chuyện xưa cũ, trong đó có chuyện tình cảm thời học trò. Những đứa con của chị cần được mẹ chăm sóc, chúng cần học hành để vào đời một cách vững chãi.

Hôm đó, chị nhận được cuộc mời gặp mặt của một người bạn trong lớp. Người bạn này nói: “Anh T cũng đến nhé”. Bất chợt, chị cảm thấy xao xuyến trong lòng, dù sao anh cũng là người bạn trai thân nhất của chị thời áo trắng sân trường. Chị mặc thật đẹp để đến cuộc hẹn. Mọi người gặp nhau vui vẻ. Tiệc rượu ngày càng vui vẻ vì ai cũng góp chuyện về ngày xưa, về bạn bè, thầy cô… Anh có vẻ ít nói, chỉ chú ý ăn uống, thỉnh thoảng anh nhìn chị một cách trìu mến.

Anh ngồi gần chị. Bất chợt, anh nắm tay chị: “Hồi đó mình thật sự yêu bạn!”. Rồi anh lại đỏ bừng mặt, dù khuôn mặt đã nhuốm màu phong trần không còn như hồi trẻ thơ. Chị cũng bất ngờ, nhưng rút tay khỏi bàn tay của anh, chỉ cười.

Tuổi học trò ai cũng có, tình cảm học trò ai cũng có, chỉ là sự sâu đậm khác nhau. Chị biết ký ức tình cảm tuổi vừa thành niên khó phai nhòa trong mỗi người. Nhưng đó là tình cảm trong trẻo. Chị nhớ anh chưa bao giờ dám cầm tay chị dù họ nhiều lần gặp gỡ ở lớp, ở sân trường. Anh cũng chưa bao giờ thổ lộ tình cảm của mình với chị bằng lời.

Đêm đã khuya, chị bỗng nghĩ: Nếu mình hồi đó có tình cảm sâu nặng với anh hơn nữa thì thế nào nhỉ? Nếu anh là chồng chị thì gia đình mình có bền vững không?

Chị tự hỏi rồi mỉm cười vì biết đó là những câu hỏi ngớ ngẩn. Chị tự nhắc mình rằng, anh là người đã và đang có gia đình, rằng họ đang tin yêu anh ấy.

Cuộc tình đã xa và sẽ xa mãi mãi, dù rằng chị và anh sẽ gặp lại nữa vì sẽ có những cuộc họp lớp nữa. Khoảng cách trong tình cảm đôi lúc lại hay hơn là sự gần gũi - chị nghĩ vậy.

(0) Bình luận
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
  • Thắp lên cánh đồng mùa xuân
    Ngày Tết, tôi có hứng thú đi tìm miền cỏ nước. Từ thuở bé đến bây giờ vẫn nguyên một mong ước giản dị mà xa xôi ấy. Ví von một chút là được vị thần thiêng liêng của Tết năm đó mừng tuổi cho một hình sắc cánh đồng vào xuân. Ngẫm thế, chợt thấy nếu được trải mình vào cánh đồng đang dâng lên tràn chảy sắc xuân ấy, thật sẽ là một món quà trang trọng, lịch lãm và cải biến diệu kỳ.
  • Nhớ miền tết xưa
    Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Khoảng cách tình yêu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO