Hồ Gươm mùa thu

Phạm Bá Dực| 29/10/2018 09:21

Ngọn gió heo may đầu mùa trong sắc nắng vàng dìu dịu nhẹ nhàng lướt qua kẽ lá những tán cây cổ thụ trên đường phố. Thu đã về. Hà Nội mùa thu có vẻ đẹp riêng và quyến rũ lòng người. Cảnh sắc mùa thu dịu dàng thơ mộng và đẹp hơn các mùa khác trong năm. Đẹp nhất có lẽ là hồ Hoàn Kiếm lãng đãng khói sương trong buổi sớm mai khi ta dạo bước quanh hồ hít thở không khí trong lành của mùa thu mới.

cay-mo.jpg
Ai đã từng đặt chân đến Thủ đô mà không đến hồ Gươm thì coi như chưa đến… Hà Nội. Thật vậy cho dù hồ Hoàn Kiếm chưa phải thắng cảnh đẹp lộng lẫy độc nhất vô nhị của Thủ đô và đất nước nhưng những nét đẹp của hồ lại sâu thẳm, ý nhị và phải rất tinh tế mới có thể cảm nhận được. Nước hồ bốn mùa xanh lục nên ngày xưa mới có tên là hồ Lục Thủy. Hà Nội có rất nhiều hồ, ví như hồ Tây cũng là thắng cảnh nhưng nước trong xanh màu da trời.
Chuyện kể rằng: Sau khi đánh tan giặc phương Bắc xâm lược – Vua Lê ngự thuyền Rồng trên hồ Lục Thủy. Rùa thiêng nổi lên nhận kiếm thần vua trả khi đất nước thanh bình và cũng từ đây hồ Lục Thủy được đổi tên thành hồ Hoàn Kiếm. Và Cụ Rùa vẫn sống mãi với thời gian, chứng kiến nhiều sự đổi thay đi lên của non sông đất nước, của đất Tràng An ngàn năm văn hiến, của Thăng Long – Hà Nội thay da đổi sắc từng tháng từng năm…  
Hồ Gươm là trái tim của Hà Nội – như một lẵng hoa đẹp giữa lòng Thủ đô, ít nơi nào có được. Nằm ở trung tâm hồ là Tháp Rùa rêu phong cổ kính nghiêng bóng soi xuống gương hồ và huyền ảo trong những đêm trăng thu. Những ngày đông sương giăng mặt nước, Tháp Rùa mờ ảo ẩn hiện thấp thoáng sau hàng liễu rủ thướt tha trong gió Đông.
Đền Ngọc Sơn nằm trên đảo Ngọc bốn mùa rợp bóng si già mang vẻ đẹp cổ kính và sang trọng hiếm có. Đây là chốn linh thiêng thờ thánh nhân đã có công lớn dựng nước và giữ nước.  Trên cột đền còn có đôi câu đối: “Khí thiêng kiếm có, sáng như nước/ Trời đất văn gần, thọ tựa non”. Ngày ngày khách thập phương tấp nập đến lễ đền cầu mong nước thái dân an, gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc tràn đầy, làm ăn phát đạt…  
Cầu Thê Húc cong cong mềm mại sắc đỏ nối bờ với đảo. Trên cầu, những tà áo dài thiếu nữ thướt tha trong gió soi mình xuống mặt nước long lanh in bóng mây trời mới đẹp làm sao. 
Tháp Bút – Đài Nghiên viết lên trời xanh tinh hoa hồn nước - biểu tượng của  nền văn hiến ngàn đời của dân tộc Việt Nam, của Thăng Long - Hà Nội. Là một công trình vô giá trong quần thể đền Ngọc Sơn – hồ Hoàn Kiếm.
Ven hồ cây xanh quanh năm tỏa bóng với những sắc hoa rực rỡ… dưới tán cây là thảm cỏ mượt “như nhung”. Không đâu có hàng liễu “thả suối tóc” thướt tha trong gió thu và soi bóng xuống gương hồ kiêu sa kỳ ảo. Hè về phượng vĩ “thắp lửa” hồng và râm ran tiếng ve kêu trong vòm lá. Thu về lãng đãng khói sương giăng là là mặt nước, quả là cảnh sắc thiên nhiên ban tặng. Cây lộc vừng thả những dây hoa phơn phớt hồng như những chấm lửa xuống mặt hồ đung đưa trong gió.
Du khách trong nước và nước ngoài đến Hà Nội không thể bỏ lỡ dịp may đến hồ chụp ảnh làm kỷ niệm. Nhiều nam thanh nữ tú ra bờ Hồ chụp ảnh cưới. Hạnh phúc lứa đôi hòa quyện với thiên nhiên thơ mộng mới đẹp và hạnh phúc biết nhường nào! Hồ Gươm xanh, sắc xanh mây biếc/ Liễu buông tóc tha thướt thu về/ Ôi! Sắc thu sao mà đẹp vậy/ Những thu xưa nối tiếp những thu nay. 

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hồ Gươm mùa thu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO