Аồng cảm với nỗi cô đơn

Lâm Xuân Vi| 06/10/2011 08:52

(NHN) Аộc hà nh đã là  cô đơn lắm, lại còn vử phía cô đơn, không biết nỗi cô đơn sẽ tăng nặng chừng nà o? Tựa đử cũng là  tứ thơ, đã được nhà  thơ khai thác thật triệt để, là m nên sự xa xót xúc động tận cùng nơi bạn đọc vử một người phụ nữ đã bị phản bội trong tình yêu.

Аộc hà nh vử phía cô đơn

Anh đã có người đà n bà  khác/Tay trong tay/Mắt trong mắt lâu rồi/Người ấy khóc anh vỗ vử/Cười anh cũng cười vui/Em cay đắng nhận ra mình thừa thãi

Cái hạnh phúc từng đơm hoa kết trái/Không phải em đánh mất đâu mà  chính anh đã lấy cắp tặng người/Cứ mửi mòn theo ngà y tháng dần trôi

Ngà y tháng dần trôi/Anh lạ xa rồi/Em cặm cụi nhặt giọt đời rơi vỡ/Chút tình nghĩa anh sớt chia quá nhử/Nhín lòng mình em chiu chắt dà nh con

Em độc hà nh vử phía cô đơn/Tìm bà  tiên thầm xin điửu ước/Аược là nh lại trái tim máu tướp/Và  tự dỗ mình/Như/chưa một lần đau.

Trần Mai Hường

Hửi ai có thể cầm lòng khi đọc: "Anh đã có người đà n bà  khác/ Tay trong tay/ Mắt trong mắt lâu rồi/ Người ấy khóc anh vỗ vử/ Cười anh cùng cười vui/ Em cay đắng nhận ra mình thừa thãi". Аó là  một biến cố đến kinh hoà ng đối với đời người phụ nữ, tưởng như đất đang sụt dưới chân họ. Vậy mà  những câu thơ vẫn chân tình, em bình tĩnh nhử nhẹ như cam chịu đến nhẫn nhục, cay đắng nhận ra mình thừa thãi. à”i em bị rẻ rúng uất hận biết nhường nà o? Thế mà  không có sự gà o thét là nh là m gáo..., không có mưu mô toan tính để rồi biện minh: ghen tuông thì cũng người ta thường tình kiểu Hoạn Thư.

Những năm tháng trà n đầy hạnh phúc bên anh, em cũng đã từng có, như người đà n bà  nọ cùng anh bây giử. Và  em luôn biết trân trọng vun đắp nâng niu gìn giữ tình yêu, chứ nà o có lầm lỗi phí phạm gì cho cam? Thế mà  em vẫn phải cay đắng chấp nhận nó tuột khửi tay mình. Hửi là m sao em có thể cảnh giác giữ được, khi người rắp tâm đánh cắp nó lại chính là  anh - người mà  em đã hết lòng thương yêu dâng hiến để hạnh phúc được kết tinh nơi đứa con mình.

"Em cay đắng nhận ra mình thừa thãi" (ảnh minh họa)

Phải là  người phụ nữ rất nhân hậu, hiện đại trong quan niệm tình yêu, lại sáng suốt xác định đúng kẻ tội đồ là  anh, nên kẻ tình địch không hử bị hà nh hạ lên án. Nhưng có lẽ mọi sự nín nhịn cam chịu hy sinh còn bởi tấm lòng người mẹ sống chết cho con, vì con của em. Vì con, vì lòng nhân hậu mà  em không thể dỡ bử, là m lại để tìm hạnh phúc cho riêng mình, mặc dù đạo lý và  lụât pháp đứng vử phía em. Em vẫn âm thầm hi vọng trong vô vọng, kiên nhẫn, lầm lụi nhon nhặt từng mảnh vỡ tình thương yêu của anh chia sớt, dà nh cho con khi đã bị cha bử rơi, mà  phó mặc đời mình mửi mòn theo năm tháng dần trôi.

Аến khổ kết, tưởng như em bất lực xuôi tay, tự hà nh xác, rồi tự an ủi mình sẽ gặp được Tiên cứu giúp cho là nh lại trái tim máu tướp, và  tự dỗ mình như chưa một lần đau.

Không, đó mới là  chủ đích nhân bản mà  nhà  thơ hướng tới, là  thông điệp cảnh báo, lương tri cần phải tự xiết chặt, khi mà  kết cấu gia đình đang bị xuống cấp, lửng lẻo đến dễ đứt, dễ vỡ ở cuộc sống xã hội hiện đại duy vật chất hôm nay.

Аọc Аộc hà nh vử phía cô đơn của nhà  thơ Trần Mai Hường, người đọc như bị kích động, cà ng nổi giận bất bình, cà ng thấm lắng xót xa để ngời lên tính bao dung nhân hậu hiửn thục của người phụ nữ.

Chắc không phải là  Tiên, mà  chính em sẽ tìm thấy hạnh phúc không chỉ trong giáo lý, trong mối quan hệ nhân quả, mà  ngay trong sự đồng cảm sẻ chia của cả cộng đồng. Аó cũng là  thà nh công ngoà i sự mong đợi của nhà  thơ.

(0) Bình luận
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Аồng cảm với nỗi cô đơn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO