“Viết để không cảm thấy bị mất mát quá nhiều…”

Hoàng Anh| 05/10/2022 05:10

Dù luôn bận bịu với công việc của một biên tập viên ở Đài Tiếng nói Việt Nam, bận bịu với muôn việc không tên của một người mẹ tảo tần, vậy mà nhà báo, tác giả Anh Thư vẫn không quên dành thời gian thả hồn mình vào những trang văn.

“Viết để  không cảm thấy  bị mất mát  quá nhiều…”
Viết văn đối với nhà báo, tác giả Anh Thư là một sự hữu duyên.
Và sau 10 năm, chị đã gửi đến bạn đọc 2 tập truyện ngắn (“Thư không gửi cho ba” - 2012, “Ở trọ phố phường” - 2022), 2 tập tản văn (“Cafe & quán vắng” - 2013, “Giấc mơ trung thu” - 2017). Trò chuyện cùng Người Hà Nội, nhà báo, tác giả Anh Thư giản dị: “Tôi là một người viết bé nhỏ, viết về những điều bé nhỏ” và chị viết để không cảm thấy bị mất mát quá nhiều…”

PV: Từ “Thư không gửi cho ba” (2012) đến “Ở trọ phố phường” (2022) - quãng nghỉ 10 năm với truyện ngắn - với chị là dài hay ngắn? 
Tác giả Anh Thư: Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều này mà chỉ cảm nhận thấy một sự hữu duyên đối với mình. “Thư không gửi cho ba” là những truyện ngắn thiếu nhi tôi viết rải rác trong khoảng 10 năm. Đến “Ở trọ phố phường” cũng là một khoảng thời gian như vậy. Tôi luôn tự nhủ viết như một cách để thực hành trong từng ngày sống, gom góp chắt chiu và lưu giữ lại những cảm xúc, để không cảm thấy bị mất mát quá nhiều khi từng ngày qua ta lại tự tay bóc đi một tờ lịch. Có người cả đời chỉ viết một cuốn sách và thành công rực rỡ. Có người viết rất nhiều, in rất nhiều nhưng không tạo được một giọng điệu một dấu ấn riêng. Vì thế, thời gian dài hay ngắn, trang viết nhiều hay ít cũng chỉ mang tính định lượng, không phải định tính để đánh giá, nhận xét về một tác giả. 
“Viết để  không cảm thấy  bị mất mát  quá nhiều…”

“Viết để  không cảm thấy  bị mất mát  quá nhiều…”
Một số tác phẩm của nhà báo, tác giả Anh Thư. 

PV:Nếu như “Thư không gửi cho ba” là những truyện nhỏ xinh dành cho con trẻ thì “Ở trọ phố phường” là những truyện dành cho người trưởng thành. Đây là một cách chọn đối tượng sáng tác có chủ ý của chị hay chỉ là ngẫu nhiên? Giữa con trẻ và người lớn, chị thuận tay với bên nào hơn?
Tác giả Anh Thư: Tôi có nhiều năm làm biên tập các chương trình phát thanh trên làn sóng Văn nghệ Đài Tiếng nói Việt Nam, như “Kể chuyện và hát ru”, “Văn nghệ thiếu nhi”, “Trang văn học tuổi mới lớn”, rồi “Tiếng thơ”, “Đọc truyện đêm khuya”… Ngay từ cái tên chương trình đã rõ tính đối tượng rồi. Liên hệ một chút với điện ảnh, các nhà kiểm duyệt thường dán nhãn phân loại phim theo độ tuổi. Với trang văn cũng vậy. Mình lựa chọn chủ đề gì, cách triển khai ra sao, giọng điệu thế nào… Những điều ấy đều phải xác định rõ trước khi đặt bút. Và cũng giống như điện ảnh có những bộ phim dán nhãn P nghĩa là cả gia đình có thể cùng đi xem, thì nhiều truyện ngắn của tôi các bố mẹ và con cái đều có thể đọc được và mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng. Một điểm chung là dù viết cho đối tượng nào, tôi luôn hướng tới sự ấm áp, nhân hậu và trong sáng.
Viết cho/ viết về thiếu nhi hay viết cho/ viết về người lớn là cách gọi để phân biệt đối tượng viết/ đối tượng đọc một cách tương đối. Cách gọi này thường được sử dụng khá phổ thông và được nhiều người chấp nhận. Tôi cũng thường sử dụng những cách gọi này, dù rằng để bàn một cách cặn kẽ thì còn nhiều điều phải tranh luận. Và cũng theo cách gọi này, tôi nhận thấy viết cho đối tượng nào cũng có cái khó riêng, nhất là trong bối cảnh của cuộc sống số hôm nay, người đọc có những “gu” thẩm mỹ riêng, thị trường xuất bản phong phú và văn học không phải là miền đất thu hút được nhiều sự chú ý. Tôi vẫn nhớ khoảng gần 20 năm trước, nhà thơ Trần Đăng Khoa khi ấy là Trưởng ban Văn học Nghệ thuật Đài Tiếng nói Việt Nam, thủ trưởng cũ của tôi, trong một lần trò chuyện bên bàn trà anh nói: “Bây giờ không phải là thời của văn chương”. Thời điểm ấy tôi thấy nhà thơ Trần Đăng Khoa nói đúng và đến bây giờ vẫn thấy đúng.  
 PV:Chị thấy sao trước nhận xét: Phong cách viết của Anh Thư không ồn ã, không ào ạt, không đao to búa lớn mà là rủ rỉ, nhẹ nhàng, thầm thì kể về những điều rất đỗi bình dị của cuộc sống? Và chị có thể chia sẻ về cách đưa những điều bình thường ấy vào trang văn không bị tầm thường, không bị nhạt, không bị nhàm mà vẫn có thể chạm đến cảm xúc bạn đọc - điều chị đã làm được ở mỗi truyện ngắn của mình?
Tác giả Anh Thư: Tôi là một người viết bé nhỏ, viết về những điều bé nhỏ, viết để chia sẻ với lòng mình và trong chừng mực nào đó, nếu nhận được sự quan tâm của bạn đọc, bạn viết thì đó là điều rất đáng quý. Vì thế, nếu có nhận xét là văn của tôi rủ rỉ, nhẹ nhàng với những điều bình dị của cuộc sống thì cũng dễ hiểu. Và tôi cảm ơn lời nhận xét đó. 
Thế giới chúng ta đang sống thật nhiều thứ hấp dẫn, thật nhiều niềm đam mê và cũng thật nhiều bất ổn, họa và phúc đôi khi như trở bàn tay. Thế nên, là người “Ở trọ phố phường”, tôi chỉ mong ước một cuộc sống bình dị, với những niềm vui nỗi buồn đời thường. Tôi vun vén cho điều ấy, qua công việc hàng ngày ở cơ quan ở gia đình, và qua cả trang viết. Còn “tầm thường” và “nhạt nhẽo” ư? Khi mình viết bằng sự rung động của tâm hồn, với  những câu văn như chắt từ gan ruột thì tôi tin rằng tôi chạm được vào cảm xúc của người đọc. 
“Viết để  không cảm thấy  bị mất mát  quá nhiều…”
PV:Nhưng dường như cái sự rủ rỉ, nhẹ nhàng, thầm thì ấy chỉ là sự yên ả bề mặt khi đằng sau những con chữ dịu dàng kia là những đợt sóng ngầm cuộn trào, thưa chị?
Tác giả Anh Thư: Tôi không dám khẳng định rằng có sóng ngầm cuộn trào hay không. Tác phẩm của tôi không khó hiểu, không đánh đố, cũng không thuộc đổi mới cách tân. Tuy nhiên mong rằng mỗi độc giả cũng đừng đọc một cách vội vã, lướt qua. Khi nhập tâm vào văn bản, vào trạng thái tâm lý trạng thái cảm xúc của nhân vật, sống cùng nhân vật, độc giả sẽ nhận ra những ý tình sau con chữ của tôi.  
PV:Ở tập truyện ngắn “Ở trọ phố phường” vừa mới xuất bản, độc giả thường bắt gặp những lát cắt không quá phức tạp về chuyện tình yêu, hôn nhân, công việc, bạn bè, con cái… của các bà, các mẹ, các chị. Nhưng mỗi câu chuyện lại rất ít dư vị ngọt mà phần nhiều là vị mặn, vị đắng ngay từ đầu môi. Liệu đây có phải là những trải nghiệm, đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ của chị với những nhân vật nữ ở xung quanh mình?
Tác giả Anh Thư: Tôi biết nhiều người phụ nữ thành đạt, giàu có, được chồng con yêu chiều. Song cũng có không ít người bề ngoài luôn tỏ vẻ hạnh phúc rạng rỡ nhưng trong lòng họ là bao chua xót, nín nhịn. Một phần của những nỗi buồn trong cuộc sống đến từ những định kiến, những ràng buộc. Nếu góp phần xóa bỏ những điều đó, tôi nghĩ phụ nữ sẽ hạnh phúc hơn. Những khó khăn mà các nhân vật của tôi gặp phải không cá biệt. Và họ vẫn nỗ lực để khẳng định mình, tồn tại một cách độc lập chứ không phụ thuộc vào người khác. Họ có thể bị lừa gạt, nghèo túng, cô đơn, buồn tủi, tính cách có hơi bướng bỉnh hay “gàn dở” thì họ vẫn giữ lòng tự trọng và tình yêu thương với cuộc sống này. 
PV: Cũng trong “Ở trọ phố phường”, có lẽ chỉ đôi ba truyện độc giả được đón nhận cái kết trọn vẹn và ấm áp như truyện “Tuổi xuân thì”, “Bí mật của cái cây” hay “Ba ngọn nến”, còn lại phần nhiều là những cái kết mở phả vào không gian bao mênh mang, hoang hoải. Sao chị lại gieo những bối rối vào lòng độc giả để rồi hối thúc độc giả nắm quyền tự quyết khi họ bước vào trang văn của mình?
Tác giả Anh Thư: Ồ, đâu phải chỉ ba truyện đó. Nhiều truyện khác trong tập “Ở trọ phố phường” cũng có cái kết ấm áp đó chứ. Như truyện “Mùa đầu của tình yêu”. Vì một tình huống hiểu lầm năm cuối cấp ba mà cô gái cố gạt bỏ, cố phủ nhận những rung cảm đầy trong sáng dành cho người bạn cùng khóa. Nhưng sâu thẳm bên trong cô vẫn khắc khoải về mối tình học trò đơn phương ấy. Cũng vì sự hiểu lầm, người bạn khác giới ấy có dịp để tìm hiểu về cô và rụt rè trước vẻ lạnh lùng của cô. Khi họ gặp lại nhau, những hiểu lầm được gỡ bỏ thì hai nhân vật của tôi đều cười, cười giòn giã, sảng khoái, như thể trút bỏ được một vật rất nặng đang đè lên lồng ngực họ bao nhiêu năm nay. “Chưa bao giờ cô thấy mình được cười sảng khoái như thế, hồn nhiên như thế. Tiếng cười như chơi trò chơi trốn tìm, mười mấy năm rồi mới quay lại gặp cô”. Khi viết đến đây, tôi cũng bật cười, đầy nhẹ nhõm. Các nhân vật của tôi đã nhận ra nhau sau một hành trình lưu lạc. Họ hạnh phúc và tôi cũng thực sự hạnh phúc.   
Dẫn chứng một chút như vậy để thấy rằng tôi không áp đặt, không cố tình “gieo những bối rối” cho người đọc. Tôi chỉ trung thực với hoàn cảnh và tâm lý nhân vật. Nhân vật dẫn dắt tôi mở ra và kết lại truyện ngắn như thế nào. Mỗi người đọc, tùy theo tính cách, hiểu biết, vùng văn hóa, sự từng trải cá nhân… nếu có chia sẻ với nhân vật của tôi ở mức độ nào, tôi đều rất trân trọng và cảm ơn.
PV: “Sắc màu” nữ quyền trong các truyện ngắn của chị khá đậm nét và trôi theo dòng chảy tâm lý: từ những hương buồn sâu thẳm thậm chí ôm cả biển thất vọng khi đem lòng cả tin để nếm trải sự giả dối; bị ném vào sự bất lực, ràng buộc, bế tắc, hoảng sợ, âu lo… nhưng cuối cùng chị lại dịu dàng đặt họ vào những bừng thức để lựa chọn. Xem ra, cùng với việc nghiêm khắc bóc trần hiện thực chát đắng mà ai cũng có thể gặp đâu đó ngoài đời thực, chị còn luôn muốn nâng niu tâm hồn, ước muốn bình dị của những người bà, người mẹ, người chị, người em, người cháu trong mỗi tác phẩm của mình. Chị giải thích sao về điều này?
Tác giả Anh Thư: Có một lần, khi phỏng vấn một nhà văn - nhà báo lão thành về cuốn tiểu thuyết mới ra của ông, ông khẳng định “Những người phụ nữ đẹp mới có thân phận. Không đẹp thì sao có thân phận được”. Tôi hiểu ý ông muốn nói rằng  những người phụ nữ đẹp thường đa đoan, ba chìm bảy nổi, cuộc đời nhiều sóng gió của họ là chất liệu phong phú để xây dựng tác phẩm với những mâu thuẫn, bi kịch, cao trào, hấp dẫn. Tôi không dám phản đối, nhưng không đồng thuận. Nếu trên màn ảnh chỉ ngập tràn hình ảnh các minh tinh, nếu họa sĩ chỉ vẽ những người đàn bà đẹp, nếu nhà văn chỉ ca ngợi và khóc thương cho giai nhân tài tử, thì còn bao nhiêu, bao nhiêu nữa, những gương mặt bình thường, những con người của đời thường. Chẳng lẽ họ chỉ biết nuốt hờn tủi vào bên trong, và sống lặng lẽ với những buồn vui kiếp người? Hẳn chúng ta vẫn nhớ nhân vật Thị Nở xấu ma chê quỷ hờn trong tác phẩm của Nam Cao. Trong thế giới này, phần nhiều chúng ta là những con người bình thường, với gương mặt, vóc dáng và chỉ số IQ không cao. Có người cả đời quẩn quanh với bếp núc, buồn vui theo chồng con, buồn vui theo những định kiến có sẵn. Có người không nhận thức được sự tồn tại của mình. Song, ai chẳng có quyền được sống, được hạnh phúc, được nói lên tâm sự lòng mình. Chỉ có điều, ta có quan tâm và lắng nghe những câu chuyện đôi khi rất “tầm phào” và “nhạt nhẽo” đó không. 
PV:Sau “Ở trọ phố phường” chị dự định sử dụng quãng nghỉ bao lâu để tiếp tục ra mắt tập truyện mới? Và chị vẫn tiếp tục rủ rỉ, thì thầm những chuyện thưởng ngày của các bà, các mẹ, các chị, các em chứ?
Tác giả Anh Thư: Tôi đang chuẩn bị bản thảo cho một tập tản văn - thể loại mà tôi rất yêu thích. Nếu được một nhà xuất bản đồng ý in thì rất vui. Còn không thì lại để đó, và tiếp tục hoàn thiện. Sau đó có thể là một bản thảo tập truyện ngắn thiếu nhi, và một bản thảo “Gom nhặt tháng ngày” về chân dung các văn nghệ sĩ, thể hiện qua các bài viết, bài phỏng vấn mà tôi đã thực hiện. Tôi luôn tự nhủ nếu mình có thể viết được thì vẫn sẽ viết, cũng giống như người ta tập thiền, tập Yoga, hay thực hành nghệ thuật hằng ngày vậy. Nếu tác phẩm của mình nhạt nhẽo, không có nội lực thì cũng không cần phải cố. Thế giới sẽ chẳng làm sao nếu thiếu tôi và những trang viết của tôi. Nếu đã yêu văn chương, yêu nghệ thuật, yêu cái đẹp thì trước hết mình phải là một người sống tự trọng, tử tế. Mình viết về sự tử tế mà mình không sống được như thế thì viết để làm gì, phải không ạ! 
PV:Trân trọng cảm ơn nhà báo, tác giả Anh Thư!
(0) Bình luận
  • Thêm một nỗi niềm cho Tây Bắc
    Trước khi đọc “Ta còn em Tây Bắc” của Nguyễn Việt Chiến, tôi tự hỏi: đây là bài thơ viết về điều còn lại của “ta” hay là bài thơ ngợi ca Tây Bắc? Nhưng có lẽ, bài thơ không đơn thuần gợi mở chừng ấy cách nghĩ.
  • Giao hưởng Điện Biên - thành tựu mới của nhà thơ Hữu Thỉnh
    Chiến thắng Điện Biên là chiến thắng vĩ đại “lừng lẫy Điện Biên chấn động địa cầu” (Tố Hữu), làm rạng danh nước Việt trên thế giới “Nước Việt Nam từ máu lửa/ Rũ bùn đứng dậy sáng lòa” (Nguyễn Đình Thi). Ngày 7/5/1954, lá cờ Quyết chiến Quyết thắng tung bay trên nóc hầm tướng De Castriest, ngày 12/5 Bác Hồ đã có bài thơ dài đăng trên báo Nhân Dân: “Quân ta toàn thắng ở Điện Biên Phủ”. Rồi sau đó, Tố Hữu có bài thơ nổi tiếng “Hoan hô chiến sĩ Điện Biên”. Bên cạnh những tác phẩm thơ, Điện Biên còn được nhắc đến trong nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết, các cuốn sách hồi ký, biên khảo…
  • Thiên anh hùng ca Điện Biên Phủ: Nguồn cảm hứng sáng tạo lớn của văn học nghệ thuật
    Chiến thắng Điện Biên Phủ “là một mốc son chói lọi bằng vàng của lịch sử”. Góp vào chiến công vang dội ấy không thể không nhắc đến các văn nghệ sĩ - những chiến sĩ trên mặt trận văn hóa, tư tưởng. Nhìn lại thắng lợi vẻ vang của cuộc chiến tranh toàn dân này từ điểm nhìn 70 năm sau chiến thắng, có thể thấy rõ dấu ấn của văn học nghệ thuật viết về đề tài Điện Biên Phủ trải đều trên khắp các loại hình văn học nghệ thuật, từ văn chương cho đến âm nhạc, mỹ thuật, nhiếp ảnh, sân khấu, kiến trúc, điện ảnh…
  • Thơ viết về chiến thắng Điện Biên Phủ: Nối dài âm hưởng bản hợp xướng anh hùng ca
    Bảy mươi năm qua, thơ về sự kiện Đại thắng Điện Biên Phủ có nhiều bài, được công bố trên báo, tạp chí, sách liên tiếp vào các năm 1954, 1955, 1956… sau đó được in chụm vào những dịp kỷ niệm năm chẵn: 1964, 1974, 1984, 1994, 2004, 2014 và năm nay bảy mươi năm - 2024.
  • Tiếp nối mạch nguồn, tạo sự bứt phá
    Giá trị VHNT Hà Nội - Huế - Thành phố Hồ Chí Minh là một bộ phận nền tảng quan trọng, mang ý nghĩa văn hóa, xã hội trong tiến trình phát triển của đất nước. Điều này được thể hiện rõ nét trên các lĩnh lực: văn học, văn nghệ dân gian, âm nhạc, mỹ thuật, nhiếp ảnh, sân khấu, điện ảnh, kiến trúc, múa. Nhìn lại chặng đường gần 50 năm kể từ ngày thống nhất đất nước của VHNT 3 thành phố, có thể thấy rõ những thành tựu và cả những mặt hạn chế tồn tại cần phải thay đổi để tiếp nối mạch nguồn, tạo sự bứt phá.
  • Nhà văn Đức Anh: “Viết văn hay viết phê bình đều cần phải có đầy năng lượng…”
    Nhà văn Đức Anh Kostroma (sinh năm 1993, tại Nga) từng “chào sân” với các tác phẩm ấn tượng như “Thiên thần mù sương”, “Tường lửa”, “Đảo bạo bệnh”. Hành trình sáng tạo đầy bản lĩnh của anh đã nhận được sự đánh giá cao của giới chuyên môn và ghi được dấu ấn mạnh mẽ trong lòng bạn đọc. Giải thưởng “Tác giả trẻ” năm 2023 của Hội Nhà văn Việt Nam đã gọi tên anh cùng với tiểu thuyết “Nhân sinh kép: Sống hai cuộc đời”, bởi đã dám dấn thân thể hiện thế giới quan của “người đi khai phá nét kiêu sa” trong cuộc sống.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Dáng quê
    Chúng ta ai cũng có một quê hương của riêng mình. Ở đó đôi khi chỉ giản đơn là một con đường, hàng cây, bờ tre, khóm chuối… Nhưng đó cũng là những hình ảnh thân thương gắn liền với ngày tháng tuổi thơ. Hôm nay podcast Tản văn được gửi đến quý vị và các bạn tác phẩm “Dáng quê” của tác giả Kim Loan.
  • Nhiều ưu đãi cho nhà đầu tư, tạo nguồn lực phát triển Hà Nội
    Dự thảo Luật Thủ đô (sửa đổi) sau khi chỉnh lý gồm 7 chương và 55 điều (giảm 4 Điều so với Dự thảo Luật trình Quốc hội tại kỳ họp thứ 6, tháng 10/2023), trong đó đã tiếp thu, chỉnh lý trong toàn bộ 55 Điều, bỏ 6 Điều, bổ sung mới 2 Điều. Nổi bật, Điều 43 tại Dự thảo Luật Luật Thủ đô (sửa đổi) cho thấy nhà đầu tư được hưởng nhiều ưu đãi để góp vào sự phát triển Thủ đô.
  • Đọc “Đồng vọng” của Trịnh Thu Tuyết
    Khi cầm trên tay "Đồng vọng" thì trái tim tôi đã đồng vọng tự bao giờ. Và tôi luôn thầm nhủ: tác giả là một người bạn lớn.
  • Tạp chí Anh đề xuất Hội An là điểm đến tuyệt vời để du lịch vào tháng 7
    Tạp chí Time Out của Anh đã đề xuất 13 điểm đến hấp dẫn hàng đầu thế giới để du lịch vào tháng 7. Trong đó, Hội An xếp vị trí thứ 7.
  • Triển khai thi hành Luật Phòng, chống bạo lực gia đình đồng bộ, thống nhất, hiệu quả
    Để triển khai thi hành Luật Phòng, chống bạo lực gia đình đồng bộ, thống nhất và hiệu quả, Thủ tướng Chính phủ vừa ban hành Kế hoạch triển khai thi hành Luật Phòng, chống bạo lực gia đình.
Đừng bỏ lỡ
  • Phát hành bộ tem "Cây chè"
    Ngày 21-5, Bộ Thông tin và Truyền thông, Tổng công ty Bưu điện Việt Nam phát hành bộ tem “Cây chè”. Bộ tem gồm 2 mẫu tem và 1 blốc, giá lần lượt là 4.000 đồng, 12.000 đồng và 15.000 đồng.
  • Những con phố Hà Nội rợp sắc hoa tháng 5
    Suốt 4 mùa, mỗi con đường, góc phố của Thủ đô đều được tô điểm bởi sắc hoa. Có những loài hoa đã trở thành nét đặc trưng tiêu biểu cho từng tháng, từng mùa. Nếu hoa sữa gắn liền với mùa thu, với cái rét đầu đông thì hoa ban sẽ gọi Xuân về. Nhưng có lẽ, khoảng thời gian phố phường Hà Nội rực rỡ nhất chính là mùa hè, là tháng 5 với muôn vàn sắc thắm…
  • Đẩy mạnh hợp tác về công tác bảo tồn, phát huy giá trị di sản văn hóa giữa TP Hà Nội và tỉnh Thiểm Tây
    Sáng ngày 20/5/2024, tại trụ sở Tỉnh ủy Thiểm Tây, Đoàn đại biểu cấp cao Thành phố Hà Nội do đồng chí Nguyễn Văn Phong - Phó Bí thư Thành ủy làm Trưởng đoàn đã đến thăm và làm việc với lãnh đạo Tỉnh ủy Thiểm Tây - một trong “Bát đại cố đô” và là địa phương có lịch sử và truyền thống văn hóa lâu đời của Trung Quốc. Tiếp và làm việc với đoàn có đồng chí Phương Hồng Vệ, Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, Bí thư Thành uỷ Tây An. Cùng dự có các đồng chí đại diện các cơ quan của tỉnh quỷ Thiểm Tây và thành phố Tây An.
  • Bế mạc Liên hoan sân khấu toàn quốc dành cho thiếu niên, nhi đồng lần thứ nhất năm 2024
    Ban Tổ chức đã trao 7 giải thưởng cho các cá nhân xuất sắc; 25 Huy chương Vàng cá nhân, 37 Huy chương Bạc cá nhân; 4 Huy chương Vàng vở diễn, 3 Huy chương Bạc vở diễn.
  • Chiếc ghế mây của cha
    Những ngày mưa to gió lớn, không đi làm nương được, mẹ rủ đám con gái chúng tôi lấy ghế mây ra đầu hè ngồi khâu vá. Bà nội tôi đeo kính lão xỏ kim, bà cười móm mém theo những câu chuyện kể tếu táo của đám trẻ chúng tôi. Chiếc ghế mây phát ra âm thanh kin kít chịu đựng sức nặng cơ thể con người theo những điệu cười khúc khích.
  • Tính đặc thù trong thu hút nhà đầu tư chiến lược giúp Hà Nội vươn tầm
    Thu hút nhà đầu tư chiến lược để phát triển Thủ đô Hà Nội “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại” là mục tiêu xuyên suốt của Thành phố. Đặc biệt, Dự thảo Luật Thủ đô (sửa đổi) đã có các Điều, Khoản thu hút nhà đầu tư chiến lược nhằm hiện thực hóa khát vọng phát triển Hà Nội.
  • Sôi nổi cuộc thi Đại sứ văn hoá đọc quận Tây Hồ
    Bác Hồ từng nói “Đọc sách là nguồn tri thức bất diệt của nhân loại và có giá trị trường tồn theo thời gian”. Nhằm thực hiện theo lời Bác để phát triển sâu rộng và nâng cao văn hóa đọc tại Việt Nam. Sáng 20/5, các trường Tiểu học, THCS trên địa bàn quận Tây Hồ tổ chức cuộc thi đại sứ văn hoá đọc 2024 với chủ đề “Phát huy hào khí Thăng Long - Hà Nội, xây dựng Thủ đô Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”.
  • Việt Nam đứng đầu danh sách lựa chọn du lịch của người Ấn Độ
    Trang livemint.com đã có bài viết khẳng định thị trường du lịch Ấn Độ đang diễn ra sôi động, đặc biệt tỷ lệ người Ấn Độ đi du lịch nước ngoài đã tăng đột biến thời gian gần đây, trong đó Việt Nam nổi lên như một điểm đến quốc tế được ưa chuộng.
  • Quận Thanh Xuân tổ chức cuộc thi tìm kiếm ý tưởng, giải pháp cải cách hành chính năm 2024
    Nhằm cải thiện và nâng cao Chỉ số cải cách hành chính (CCHC), chỉ số hài lòng (SIPAS), chỉ số hiệu quả quản trị hành chính công (PAPI), UBND quận Thanh Xuân (TP. Hà Nội) tổ chức cuộc thi tìm kiếm ý tưởng, giải pháp CCHC quận Thanh Xuân năm 2024.
  • “Phá băng” quy định "chung chung" để bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa
    Dự án Luật Di sản văn hóa (sửa đổi) do Bộ VH-TT&DL chủ trì xây dựng, dự kiến được các đại biểu Quốc hội cho ý kiến tại Kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XV diễn ra sắp tới. Việc sửa đổi Luật Di sản văn hóa được kỳ vọng sẽ “phá băng” các quy định chung chung của Luật hiện hành để bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa của dân tộc.
“Viết để không cảm thấy bị mất mát quá nhiều…”
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO