Người thầy cũ và hàng cây kỷ luật

HNM| 13/01/2022 13:42

Cho đến tận bây giờ, tôi không có một hình ảnh nào về lớp “vỡ lòng” (hệ giáo dục 10 năm). Khi vào lớp Một, tôi đã biết đọc, biết viết. Việc biết đọc, biết viết tự nhiên như đứa trẻ bình thường, biết tự đứng dậy rồi đi vững vàng trên mặt đất... Vậy mà vào lớp Một, chúng tôi vẫn được thầy Ngoạn cho tập viết rất nhiều. Việc tập viết này cho đến tận bây giờ vẫn chi phối tôi mỗi khi ngồi trước một trang giấy hay làm bất cứ điều gì...

Người thầy cũ và hàng cây kỷ luật
Hàng cây rợp bóng trong Trường Tiểu học Đường Lâm. Ảnh: Nguyễn Thị Hiệp

Hôm ấy, vào giờ tập viết, thầy Ngoạn cho chúng tôi viết dòng chữ “Lân cho gà ăn tấm”. Đó là vào năm 1964, chiến tranh phá hoại miền Bắc của đế quốc Mỹ đã giội bom xuống các làng mạc. Đang trong giờ tập viết thì có báo động máy bay Mỹ oanh tạc. Theo lệnh của thầy, cả lớp chạy ra hầm trú ẩn. Hôm ấy, bom Mỹ đánh vào một xưởng quân khí đóng gần xã tôi... Khi báo yên thì trời đã đổ chiều. Thầy Ngoạn cho chúng tôi mang về nhà viết hôm sau nộp cho thầy. Việc ấy với tôi quá đơn giản. Viết xong, gấp vở lại, tôi phốc ra ngõ nhập vào bọn trẻ trong làng với biết bao trò thú vị đang đợi.

Hôm sau, thầy Ngoạn bảo chúng tôi nộp vở đề thầy kiểm tra. Tôi giật thót mình khi thầy gọi đến tên. Thầy lừ mắt: “Viết thế này à? Đưa tay đây!”. Rồi thầy buông một câu gỏn lọn: “Về chỗ viết lại!”. Về chỗ ngồi, tôi ren rén giở bài ra xem. Trời ơi! Chữ “â” của vần “Lân” trong câu “Lân cho gà ăn tấm” tôi đã nhầm sang chữ “ô”... Cuối buổi học, thầy gọi tôi xuống văn phòng. Chỉ vào cái thuổng, thầy bảo: “Thầy kỷ luật em bằng cách phải trồng một cái cây”.

Xoay xở cái thuổng trong đôi tay của đứa trẻ học lớp Một là việc khó, tôi không thể hiểu làm thế nào hôm đó vẫn trồng cái cây ngay ngắn được. Ngồi bên cạnh, thầy Ngoạn không hề giúp đỡ dù chỉ là một việc nhỏ. Thỉnh thoảng thầy lại hỏi: “Bàn tay bị thầy phạt có đau không?”. Trồng xong, thầy lại giao nhiệm vụ cho tôi phải chăm sóc cái cây đó, nếu không thầy phạt tiếp...

Đúng là “nhất quỷ, nhì ma...”. Trong những năm thầy Ngoạn đứng lớp, một hàng cây dài được trồng trước sân trường. Tạm biệt mái trường cấp I, chúng tôi lên cấp II. Nhiều bạn không theo học tiếp nữa nhưng mỗi khi có dịp qua đây, nhìn hàng cây xanh tốt mọi người đều nhớ lại thời đi học của mình, nhớ đến thầy Ngoạn... Chẳng biết người khác trồng cây gì, riêng tôi hôm đó thầy bắt trồng cây phượng vĩ. Sau ngày tốt nghiệp cấp III, chúng tôi ra đi. Tạm biệt quê hương, điều còn lại là cái cây tôi đã trồng hồi lớp Một. Tôi qua trường. Hôm đó là một buổi sáng mùa hè, những chùm hoa phượng đỏ rực rỡ trên những vòm lá xanh. Tôi thì thầm gọi: “Thầy ơi!”.

Ngày tôi trở về, thầy Ngoạn không còn nữa. Tôi tìm hiểu về thầy, thông tin quá ít ỏi so với những gì thầy để lại. Tôi hỏi mọi người về thầy Ngoạn, không nhiều người còn nhớ được ngoài mấy thông tin ngắn ngủi: Thầy Ngoạn tên đầy đủ là Trương Đức Ngoạn, quê mãi tận đằng xuôi. Sau ngày Toàn quốc kháng chiến (năm 1946), thầy tham gia dạy “bình dân học vụ”. Trong kháng chiến chống Pháp, thầy Ngoạn tham gia kháng chiến ở An toàn khu Ba Vì. Sau hòa bình lập lại (1954) cho đến cuối đời, thầy Trương Đức Ngoạn chỉ dạy lớp Một. Cả cuộc đời thầy không có một mái nhà riêng cho mình (thầy không có vợ con). Trong thời kỳ dạy học ở Đường Lâm, thầy Ngoạn ở nhờ một gia đình bên làng Đông Sàng (xã Đường Lâm). Cho đến khi trút hơi thở cuối cùng, bên cạnh thầy chỉ có Hội đồng Giáo chức xã. Hôm đưa tang thầy, xã tôi chưa bao giờ có một đám tang to như thế. Học trò nhiều thế hệ để tang thầy như thân nhân của mình.

Mấy chục năm qua đi, không riêng gì tôi mà tất cả mọi người đều lưu giữ hình ảnh một ông giáo già người gầy nhỏ, suốt đời đi bộ trên con đường làng đến trường. Trên đầu thầy đội một chiếc mũ cát trắng vành rộng, cắp bên mình một chiếc cặp da sờn bốn góc. Bốn mùa, thầy chỉ có bộ quần áo gụ tươi màu. Rất nhiều năm như thế, thầy dìu dắt bao thế hệ học trò những bước chập chững đầu tiên vào đời.

Tôi ra nghĩa trang nhân dân, mộ thầy Trương Đức Ngoạn nằm bình dị như bao ngôi mộ khác. Thời tiết đã vào đông, gió bấc thổi vi vút trên bầu trời tháng Chạp. Vẫn miên man một loài dã cúc nở xòe năm cánh đơn. Bất chợt, tôi nhận ra rằng: Hoa nào cũng đẹp, đã là hoa thì đẹp. Có thứ hoa cứ vô tư nở giữa khô cằn sỏi đá mà không có ý định dành cho ai cả... Và đó chính là sự giản dị vĩ đại của tự nhiên!

(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phát động phong trào “Học tập trên các nền tảng số”
    Nhằm thực hiện đồng bộ các chủ trương, đường lối của Đảng và nhiệm vụ của Chính phủ về phát triển khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số trong các lĩnh vực quản lý Nhà nước; Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ban hành kế hoạch phát động phong trào “Học tập trên các nền tảng số” để trở thành phong trào “học tập số” thường xuyên, phổ cập, nâng cao kiến thức về khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo... trong công chức, viên chức, người lao động của ngành.
  • Khơi dậy giá trị di sản bị lãng quên từ quán Đạo giáo
    Trong hệ thống tín ngưỡng tôn giáo của người Việt, đình, chùa, đền, miếu từ lâu đã được nhận diện như những thiết chế tiêu biểu, in đậm dấu ấn trong tâm thức cộng đồng. Tuy nhiên, có một loại hình di tích tôn giáo từng giữ vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần dân tộc nhưng dần bị lãng quên: đó là quán Đạo giáo. Cuốn sách "Quán Đạo giáo với một số vấn đề lịch sử và tôn giáo ở Việt Nam" của TS. Nguyễn Thế Hùng (NXB Chính trị quốc gia Sự thật, 2025) là một chuyên khảo công phu nhằm lấp đầy khoảng trống
  • Phường Sơn Tây (mới) ngày đầu thực hiện tổ chức chính quyền 2 cấp: Vì Nhân dân phục vụ
    Từ ngày 1/7/2025, cùng với cả nước, phường Sơn Tây (thị xã Sơn Tây cũ - thành phố Hà Nội) thực hiện hoạt động chính quyền 2 cấp. Từ đầu giờ sáng nay, 1/7, toàn bộ cán bộ, công chức Phục vụ hành chính công phường Sơn Tây đã có mặt đầy đủ, đã bắt tay ngay vào thực hiện nhiệm vụ.
  • Khai mạc triển lãm HanoiPrintPack 2025
    HanoiPrintPack 2025 quy tụ hơn 150 gian hàng đến từ 11 quốc gia và vùng lãnh thổ nhằm giới thiệu công nghệ tiên tiến trong lĩnh vực in ấn và đóng gói, hệ thống tự động hóa và vật liệu mới.
  • Hà Nội tuyên dương 39 tập thể, cá nhân trong "Ngày hội toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc"
    Sáng 2/7, Ban Chỉ đạo 138 thành phố Hà Nội tổ chức Ngày hội toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc (ANTQ); tuyên dương các điển hình tiên tiến trong phong trào toàn dân bảo vệ ANTQ năm 2025.
Đừng bỏ lỡ
Người thầy cũ và hàng cây kỷ luật
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO